Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 104: Đánh lén



Pháp Nhân không hiểu chuyện gì nhưng khi lão mới tiếng lên vài bước thì cổ thụ phía sau lưng Nhất Thành cành lá lại đung đưa dữ dội. Các dây leo đi chuyển từ từ trên thân cây. Pháp Nhân cảm thấy có nguy hiểm thì giật nảy mình, lùi lại nhanh chóng về đến vị trí cũ.

Vì vừa rồi tiếng hô lớn của Nhất Thành đã gây nên chú ý của hai tên quái dị với đôi cánh dài, cặp mắt bọn chúng đỏ rực nhìn đám người Nhất Thành phía dưới. Nhất Thành bị đôi mắt kia nhìn thẳng thì khiếp sợ không thôi. Đây là lần đầu tiên hắn thấy đôi mắt quái dị lại đỏ đến như vậy. Cảm giác như có một con ác ma đòi mạng đang đứng kế bên đưa móng vuốt chuẩn bị bóp chặt cổ hắn. Các ẩn mạch chứa đựng hắc khí trong người hắn run lên nhè nhẹ. Như có thứ gì đó kích thích bọn chúng. Nhất Thành rùng mình một cái, vận chuyển một chút năng lượng khởi nguyên di chuyển quanh người mới cảm thấy thư thái hơn.

Bên kia Linh Lung thì cả cơ thể run rẩy không thể dừng lại được. Mặt cúi gằm xuống đất, trên mặt hiện lên sự sợ hãi tột độ. Bốn lão nhân dù đã suy yếu rất nhiều nhưng mà bọn họ đều là kẻ từng trải nên không có việc gì. Nhất Ma thấy Linh Lung như vậy thì đứng ra một bước trước người nàng, ngăn cản ánh mắt của tên kia. Nhất Thành cũng đi đến phía sau lưng nàng vỗ vai bảo:

- Không sao cả! Chỉ là một tên quái dị có cánh, mạnh một chút mà thôi. Nàng cứ bình tĩnh, xem hắn là mục tiêu để mạnh hơn; là đám sâu bọ để sau này chém giết là được.

Mấy lão nhân nhìn Nhất Thành gật đầu. Trong lòng táng thưởng đối với Dũng khí của tên hậu bối này. Ở tuổi của hắn, gặp tên quái dị cấp bậc kia lại tỏ ra bình tĩnh đã là rất hiếm thấy.

Đúng lúc này trong mê cung lại xuất hiện vài nhóm người. Trẻ tuổi có mà lão nhân cũng có. Trong đó có người Pháp Tông và một số thế lực dưới trướng của bốn người trên không, nhưng lại không có người của thư viện. Nhất Thành thấy bốn người Pháp Tôn thì cười lạnh. Đúng là phúc số thật lớn, vậy mà không bị Hắc Phong giết hết.

- Gào

Quái dị có đôi cánh lớn bỗng nhiên gào lên về phía cây cổ thụ sau lưng Nhất Thành. Sau đó là một tràng dài ngôn ngữ kỳ dị phát ra từ miệng nó. Nhất thành Hiếu kỳ hỏi Hồng Lão bên cạnh:

- Tên kia đang trao đổi gì đó với cổ thụ? Bọn họ có thể trao đổi bằng ngôn ngữ?

Hồng Lão gật đầu nói:

- Đó là thứ tiếng của quái dị, chỉ có quái dị mới hiểu được.

Nhất Thành kinh ngạc, hèn gì hắn gặp qua mấy tên quỷ hồn, nói Linh trí chúng cao vì sao lại không nói tiếng người. Thì ra là quái dị có ngôn ngữ riêng của bọn chúng.

Nhất Thành nghe không hiểu gì nhưng có thể thấy nó đang trao đổi với cây cổ thụ. Ngay lúc này một giọng nói non nớt vang lên trong đầu Nhất Thành:

- Tí nữa đánh nhau, các ngươi chạy nhanh đi. Có gì sau này chúng ta sẽ gặp lại.

Nhất thành hai mắt sáng lên, vừa nghe nói xong thì tên quái dị với đôi cánh lớn đã điên cuồng gào thét. Phía sau tên quái dị khác cũng dang rộng đôi cánh của mình. Tên quái dị có cánh lớn nhất lao về phía cổ thụ tấn công. Hắc khí ngùn ngụt bao trùm một vùng trời, một áp lực mạnh mẽ đè nặng lên tất cả người ở đây, quái dị cánh lớn hóa thành một tàn ảnh trên không đánh xuống cổ thụ.

Dưới thân cây cổ thụ, những sợi dây leo dài và to lớn xuất hiện quất thẳng về tên quái dị đang lao đến tấn công trên không.

- Ầm

Một tiếng nổ lớn vang lên khi hai bên va chạm, một đợt sóng xung kích mạnh mẽ đánh ập xuống nơi đây. Năm người trên không vội vàng lùi lại, cây cối trong mê cung cũng bị sóng xung kích tàn phá bừa bãi. Nhất Thành dưới sự bảo vệ của cổ thụ cũng không quan chiến mà quát lớn:

- Chạy.

Lúc trước hắn đã ra dấu cho mọi người nên nghe hắn hô chạy thì năm người cũng không chậm trễ chút nào mà lao vút vào trông mê cung. Nhất Thành chủ động chạy trước nhưng không ngờ bốn lão nhân lại nhanh hơn. Bọn họ lao đi như gió, bên cạnh Nhất Ma đã chụp lấy Linh Lung lôi đi, Hồng Nhân cũng túm lấy áo Nhất Thành lao ra.

Trên không tên quái dị còn lại thấy vậy thì gào lên điên cuồng tấn công về phía đám Nhất Thành. Đôi cánh lớn dang rộng, tư thế như đại bàng vồ mồi từ trên cao lao xuống.

Phát Nhân và Là Mục thấy vậy thì cũng không chần chờ lao xuống chặn đánh. La Mục từ lúc đến đây đã chú đến Linh Lung, mà khi thấy người bên cạnh Linh Lung đầu tiên là kinh ngạc sau đó là kinh hỉ. Thấy quái dị đánh đến bọn họ thì hắn cũng không thể đứng nhìn, lao ra ngăn cản.

Ba người còn lại trong năm người trên không thấy tình bắt đầu loạn định tính toán rút lui nhưng thấy hai người còn lại lao đến tên quái dị kia thì cũng bất đắc dĩ đánh lên.

Đừng thấy kỳ lạ vì tên quái dị đang lao đến Nhất Thành kia là tên đi ra từ giọt máu sinh mệnh. Năm người liên thủ mới bảo đảm được an toàn. Giờ mất đi ai thì cả đám đều đánh không lại tên này.

- Gào

Ngay khi đám Người Nhất thành bước ra khỏi tán cây cổ thụ thì trong mê cung lại có hàng vạn tiếng gào truyền đến. Đám người mới đến đều khiếp sợ, như gặp đại địch vội vàng sẵn sàng chiến đấu.

Đám người Nhất Thành tiến vào mê cung nên khiến nơi đây loạn thành một đống. Đây là nơi rừng cây um tùm, quái dị thì bốn phương tám hướng đổ đến. Trong này gần 20 chục pháp sư của các thế lực tụ họp lại ngăn cản đám quái dị. Ban đầu bọn họ còn công thủ vẫn vàng, các loại phép thuật đủ loại màu sắc liên miên bất tuyệt đánh ra tứ phía chém giết quái dị. Nhưng số lượng quái dị càng lúc càng đông, pháp sư ở đây toàn là cấp S nhưng cũng trở nên luống cuống tay chân. Từ từ thế trận bị tan rã, các thế lực bị phân ra có rúm lại một chỗ tự bảo vệ bản thân.

Nhất thành thấy vậy thì nói:

- Mục tiêu bọn quái dị là chúng ta. Không cần để ý đến đám người pháp sư này. Chúng ta cần thoát ra ngoài động thiên này trước. Nếu không, hai tên quái vật trên kia rảnh tay thì không ai chạy thoát.

Mọi người gật đầu, tạo thành một hình tròn vừa đánh vừa mở đường tiến lên, tránh càng xa chiến trường trên không càng xa càng tốt. Đám quái dị tấn công bọn hắn thì thực lực không cao, chỉ là hắc quái và oán quỷ. Bốn lão nhân này chỉ hồi phục một chút thực lực nhưng mấy tiểu quỷ này thì không đáng nhắc đến với bọn họ.

Hồng Nhân đao pháp cực kỳ bá đạo, không một kẻ hở, liên tục chém giết mở đường. Hoả dục thì đúng là người chơi hỏa, hỏa phép thuật cực kỳ đa dạng, khi biến thành đao kiếm búa, khi thì biến thành đạn ném ra. Du Dung thì là phong thuật và hoa phép thuật. Những cánh hoa phiêu phù trong gió chém giết đám quái dị. Còn về lão Nhất Ma, dù lão hay đùa giỡn nhưng lúc nào cũng đứng gần Linh Lung bảo vệ nàng. Ngoài ra, sau lưng lão là một đôi cánh dơi cực khá là lớn nhưng không bằng hai tên quái dị trên không kia. Tay lão hoá trảo, cực kỳ bạo lực, chộp vào đầu quái dị bóp nát.

Ngay khi bọn hắn đang thoải mái tiến lên, một luồng áp lực cực lớn đổ ập về phía bọn họ. Bốn lão nhân biến sắc, kéo pháp lực của mình lên đến cực hạn. Từ trong rừng cây, một cột sáng lớn đánh tới đám bọn họ. Bốn lão đều thi triển hết thủ đoạn của mình ngăn cản cột sáng đang đánh đến.

- Ầm

Một tiếng nổ lớn làm kinh động cả chiến trường trong mê cung. Quái dị có linh trí vội vàng rút lui tránh xa đám người Nhất Thành.

Sau khi bụi mù tản đi, trước mặt Nhất Thành xuất hiện bốn người. Nhất Thanh lâm vào trầm mặt, tình hình thật sự quá bất lợi với bọn hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.