Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 200: Muốn Chiến



Trở lại với đám người Nhất Thành,

Kiếm Thủ và Nhất Lão đang liên tục công kích quái dị tướng quân kia. Nhưng dù kiếm pháp hay chưởng lực đều không thể làm thương tổn được tướng quân quái dị này. Bộ giáp trên người tên kia cực kỳ rắn chắc, không biết là từ chất liệu gì nhưng tất cả công kích của hai người đều không thể gây thương tổn cho nó.

- Bạt Kiếm

Kiếm Thủ thu kiếm về bên hông, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, hai mắt nhìn thẳng đầy sát khí về phía trên quái dị tướng quân. Chân phải rút lùi về sau một nửa bước, dồn lực. ‘Rắc’. Đất đá dưới chân phải của hắn bị hắn dùng lực quá mức chấn vỡ, cả người hắn như tên rời khỏi cung lao đến tấn công tên quái dị tượng quân.

- Keng...

Khi hắn dừng lại thì đã đứng sau lưng tên quái dị tướng quân, trên tay kiếm đã được hắn rút ra từ lúc nào không ai biết. Cả người đứng ở thế rút kiếm. ‘Bạt Kiếm’ này là một trong những đòn mạnh nhất của hắn, tốc độ cực nhanh và kiếm được năng lượng ma pháp bao bọc nên trở nên sắc bén gây ra sát thương cực nặng cho đối thủ. Ngoài ra kiếm trên tay hắn cũng không phải kiếm bình thường, kiếm này được một tiền bối để lại cho hắn, nó cực kỳ sắc bén. Kiếm này đã ở cùng hắn rất lâu và được hắn nuối kiếm cực tốt.

Có điều, dù hắn xuất kiếm tốt thế nào, nhanh thế nào thì cũng không nhằm nhò gì. Nhật Lão lúc thấy Kiểm Thủ ra chiêu ‘Bạt Kiếm’ thì rất rung động, phải biết không phải ai ở Kiếm Tháp cũng có thể dùng phép thuật này. Nhiều người muốn luyện nhưng không hiểu và lĩnh ngộ không đủ sâu về thi kiếm, không nghĩ đến Kiếm Thủ nhỏ tuổi vậy lại thi triển được. Lão tin chắc không lâu nữa Kiếm Tháp sẽ xuất hiện một vị cường giả. Nhưng lúc này Kiếm Thủ vẫn không phải là cường giả vì một kiếm kia đủ nhanh, đủ độc nhưng lại chỉ cắt đứt được sợi xích trên tay tên quái dị tướng quân kia và chỉ để lại một vết cắt sâu trên giáp, vẫn chưa chém đến da thịt quái dị.

- Gào

Một kiếm vừa rồi đã chọc giận quái dị. Quái dị tướng quân nắm đấm như biến lớn, nó quay lại, tung một đấm về phái Kiếm Thủ, tốc độ xuất thủ của nó không kém vừa nãy Nhất Thủ xuất kiếm chút nào. Kiếm Thủ mới đứng vững quay lại nhìn thì nắm đấm đã đánh đến. Hắn vội dùng kiếm chắn ngang trước ngực đỡ cú đấm kia.

- Rầm

Quái dị tướng quân đấm trúng kiếm của Kiếm Thủ, Kiếm Thử bị đấm bay đập vào bức tường phía sau hộc ra một búng máu.

Nhật Lão thấy vậy thì vội vàng cách không đánh ra một chưởng, chưởng hoá thực chất tấn công vào lưng quái dị.

- Ầm

Chưởng đánh trúng nhưng lại không gây thương tổn cho quái dị, trên bộ giáp kia chỉ in một bàn tay nhỏ. Dù sao lão là Silver Plate sáu sao thượng cấp, để lại dấu ấn trên giáp kia cũng không có gì lạ. Quái dị quay lại cảnh giác với Nhật Lão, Kiếm Thủ có cơ hội vội vàng vòng qua tránh đi quái dị trở bên Nhật Lão.

Nhật Lão vội nói:

- Tên này chỉ là Tử Quái nhưng bộ giáp kia có lực phòng ngự rất cứng và cơ thể nó ẩn chứa sức lực rất mạnh. Muốn tiêu diệt nó thật sự rất khó.

Kiếm Thủ lạnh lùng nói:

- Tên quái vật này đã mạnh như vậy thì 18 tên trong quan tài kia sẽ mạnh đến mức nào? Sợ rằng, lần này không dễ dàng rồi. Lần này chúng ta phối hợp, hy vọng sẽ tiêu diệt được tên này.

Nói xong thì Kiếm Thủ đã lao đến phía trước không kể vết thương trên người. Nhật Lão lắc đầu lầm bầm:

- Thiếu kiên nhẫn quá vậy, ít ra để ta chuẩn bị đã chứ.

Quái dị tướng quân định lao đến tấn công thì trước mắt đã xuất hiện một thân ảnh. Kiếm đã chém đến phía nó. Quái dị tướng quân này khá là thông minh. Dù sợi dây xích đã bị đứt nhưng quái dị lại quấn quanh chúng vào nắm đấm, vì thế mà hắn trước tiếp đón đánh Kiếm Thủ.

- Keng

Kiếm và xích va chạm với nhau tạo nên tiếng kim loại va chạm thanh thúy vang lên. Phía sau Nhất Lão mượn cơ hội mà xuất chưởng đánh vào chỗ sơ hở của quái dị tướng quân. Có điều hai người phối hợp khá tốt nhưng lại không gây nên thương tích lớn cho quái dị mà chỉ đẩy nó lùi lại.



Trận chiến bọn họ kéo dài thì bên kia đám người Nhất thành đã tiêu diệt hết quái dị cấp thấp đi đến bên này. Nhất Thành nheo mắt quan sát chiến cuộc phía trước thì nói:

- Tên quái dị này thực lực không kém, có điều rắc rối nhất là bộ giáp kia, không biết làm từ vật liệu gì mà phòng ngự rất mạnh.

Đa Tác phía sau trầm mặt nói:

- Đó là chiến giáp được một vị đại sư cấp bật Đại Pháp Sư trở lên luyện thành. Vật liệu thì chỉ là ngũ hành khoáng thạch bình thường nhưng qua tay Đại Pháp sư luyện chế nên được thanh lọc tất cả tọa chất tạo thành một chiến giáp mạnh mẽ như vậy.

Nhất Thành nhíu mày hỏi:

- Mức phòng ngự của chiến giáp kia khoảng cấp bậc nào?

Đa Tác nói:

- Nó có thể chịu được công kích của Đại Pháp sư cấp bảy sao sơ kỳ. Sáu sao và bảy sao pháp sư, còn gọi là Đại Pháp sư, cách biệt rất lớn, hai người đó đã rất khá rồi mới để lại dấu vết trên bộ giáp kia.

Nhất Thành nhìn chiến cuộc mà nhíu mày nói:

- Tên kia chỉ là tử quái, cấp bậc lại không cao, chiến lực chỉ khoảng pháp sư cấp năm sao Bắc Miện, nhưng nhờ vào bộ giáp mà cơ thể chống lại hai người Kiếm Thủ và Nhật Lão.

Đa Tác nói:

- Đúng vậy, nếu tên quái dị kia mà mạnh thêm tí nữa thì hai người bọn họ người này sẽ không phải đối thủ.

Nhất Thành quan chiến mà máu nóng trong người nổi lên. Tên quái dị tướng quân này lấy sức mạnh làm vũ khí, đây chính là địch thủ hắn muốn tìm nhất. Hắn luôn cảm thấy nam nhân phải lấy lực phá lực chứ dùng mấy môn phép thuật lại yếu yếu thế nào đấy.

Tiểu Tiểu bên cạnh nhìn Nhất Thành nói nhỏ:

- Nhất Thành, muốn chiến?

Nhất Thành gật đầu,

- Ta đúng là muốn chiến, tên quái dị này dùng sức mạnh thân thể nên ta cũng muốn dùng sức đấu với hắn một trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.