Quạ Đen giống như là cái đồ tham ăn, đừng nhìn hắn dáng người gầy gò, nhưng thật sự sức ăn không nhỏ. Ăn hết một cái bánh bột ngô lớn, ăn xong bụng cũng có chút to lên, nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đã thèm.
Thương Khâu cùng Tạ Nhất đã đem phần bánh bột ngô của mình ăn xong rồi, chỉ còn Trứng Vàng chưa có ăn xong. Dù sao bé con miệng nhỏ thời điểm ăn tương đối "từ tốn".
Trứng Vàng ăn bánh bột ngô, khẳng định là cố ý. Vẻ mặt "hạnh phúc" cười tủm tỉm đôi mắt híp lại cong cong, ăn một chút cảm thán một tiếng, giọng trong trẻo nói:
Trứng Vàng "rốt cuộc" phát hiện ánh mắt Quạ Đen, tay nhỏ giơ bánh bột ngô thật lớn so với mặt nó, nói:
"Ngon quá!"
Quạ Đen thèm không chịu được, nói:
"Em cho anh một chút đi."
Trứng Vàng lập tức lắc đầu, đem bánh bột ngô ôm vào trong ngực. Quạ Đen càng thèm, đặc biệt muốn ăn bánh bột ngô, nhưng trong túi trữ vật của Tạ Nhất hết bột ngô rồi, không có biện pháp lại làm bánh bột ngô.
Trứng Vàng tựa hồ thay đổi ý tưởng, đem bánh bột đưa ra nhìn nhìn, sau đó đưa cho Quạ Đen.
Quạ Đen lập tức cao hứng, nhanh đi qua. Bất quá lúc này Trứng Vàng lại thu bánh bột ngô trở về, dùng sức lắc đầu, ngay sau đó dùng bánh bột ngô chỉ chỉ miệng mình. Trứng Vàng vừa chỉ vào miệng, vừa chu môi ra.
"Em lại không phải tiểu mẫu long, anh không hôn em."
Trứng Vàng vẻ mặt ủy khuất, chớp chớp mắt to. Tay nhỏ vỗ vỗ bánh bột ngô, bộ dạng đặc biệt tiếc nuối. Trứng Vàng lắc lắc đầu, liền phải tự mình ăn bánh bột ngô.
Tạ Nhất nhìn mí mắt nhảy lên.
Con trai nhà mình thế nhưng kỹ thuật diễn như ảnh đế, hơn nữa không cần lời thoại, ánh mắt đã đủ sinh động!
Quạ Đen thấy Trứng Vàng muốn ăn bánh bột ngô, tức khắc liền chịu không nổi, vội vàng nói:
"Từ từ, từ từ!"
Trứng Vàng lập tức dừng lại động tác, dẩu dẩu miệng nhỏ siêu đáng yêu. Quạ Đen lại là vẻ mặt bóp cổ tay, căng da đầu đem mặt thò lại gần. Trứng Vàng lập tức vui vẻ đem bánh bột ngô nhét ở trong tay Quạ Đen, sau đó hai tay nhỏ mũm mĩm ôm lấy gương mặt Quạ Đen. Bởi vì quá nhỏ, tay nâng gương mặt Quạ Đen lên còn có chút cố hết sức, sau đó...
"Chụt!"
Trứng Vàng hôn lên môi Quạ Đen.
Quạ Đen còn tưởng rằng Trứng Vàng muốn hôn mặt mình, tức khắc cảm giác mệt lớn. Hắn trừng mắt, dùng sức xoa xoa miệng mình. Động tác này tựa hồ chọc cười Trứng Vàng. Trứng Vàng chính là thích nhìn bộ dáng tạc mao của Quạ Đen, tức khắc cười to.
"Ha ha ha!!!"
Nụ cười tựa hồ thập phần thú vị.
Tạ Nhất:
"......"
Con mình là Hỗn Thế Ma Vương. Chẳng lẽ Thương Khâu khi còn nhỏ cũng nghịch ngợm như vậy?
Tạ Nhất liếc liếc mắt nhìn Thương Khâu.
Thương Khâu đang kiểm tra hành lý, hôm nay buổi tối cắm trại tại đây. Thương Khâu chuẩn bị một cái giường để Tạ Nhất nằm xuống, nói:
"Em nghỉ ngơi đi, có mệt hay không?"
Tạ Nhất hiện tại cũng không phải là người thường, mà là vương hậu mang thai lần thứ hai, đương nhiên quý giá. Thương Khâu đỡ Tạ Nhất nằm xuống, lại đắp chăn đàng hoàng. Phục vụ quả thực ân cần đầy đủ, chỉ thiếu dỗ Tạ Nhất đi vào giấc ngủ.
Tạ Nhất nhìn Thương Khâu ân cần, cảm giác không đòi hỏi không tốt, liền vỗ vỗ vị trí bên cạnh để Thương Khâu cũng nằm xuống.
Thương Khâu nhìn thoáng qua Trứng Vàng đang chơi cùng Quạ Đen. Kỳ thật chính là đang đùa giỡn Quạ Đen. Dù sao con mình không có hại, vì thế Thương Khâu yên tâm, liền nằm ở bên cạnh Tạ Nhất.
Tạ Nhất duỗi ngón tay nâng cằm Thương Khâu, cũng học bộ dáng Trứng Vàng, chuẩn bị đùa giỡn Thương Khâu, nói:
"Tới, hát một bài cho đại gia nghe."
Thương Khâu cong môi cười một tiếng, nói:
"Anh hát nhạc theo yêu cầu."
Tạ Nhất kinh ngạc nói:
"Thật sao?"
Thương Khâu nói:
"Thật."
Tạ Nhất lập tức nói:
"Thật tốt quá, em nhất định phải nghe!"
Thương Khâu:
"......"
Thương Khâu ở trong mắt Tạ Nhất chính là cấp bậc thần. Đương nhiên, trừ bỏ kỹ năng sinh hoạt có chút tàn phế, kỹ năng khác đều là xuất sắc. Thương Khâu đột nhiên nói sẽ hát, Tạ Nhất tất nhiên cảm thấy mới mẻ.
Tạ Nhất muốn nghe Thương Khâu hát, bằng không liền trên mặt đất lăn lộn. Thương Khâu sợ Tạ Nhất cảm lạnh, vội vàng đem người ôm vào trong ngực, đắp chăn đàng hoàng, nói:
"Được, anh hát cho em nghe. Hát bài gì?"
Tạ Nhất nghĩ nghĩ, ánh mắt sáng lên, nói:
"Thấp Thỏm!"
(Thấp Thỏm là một bài hát có thể xem là khó hát nhất thế giới, do ca sĩ Cung Lâm Na trình bày)
Thương Khâu:
"......"
Tạ Nhất thấy Thương Khâu không nói lời nào, lại nói:
"Quả táo nhỏ!"
(Quả Táo Nhỏ là bài hát được trình bày bởi Khoái Tử Huynh Đệ)
Thương Khâu:
"......"
Tạ Nhất nhìn biểu tình Thương Khâu mắc cười đến không chịu được, vỗ tay nói:
"Em đã biết! Bài này thích hợp anh, tuyệt đối thích hợp, tuyệt phối! "Tôi là nữ sinh"!"
(Ca khúc "Tôi là nữ sinh" là ca khúc do Vũ Lạc trình bày)
Thương Khâu:
"......"
Thương Khâu nhìn Tạ Nhất đùa giỡn chính mình, đột nhiên thò lại gần ngậm lấy môi Tạ Nhất môi.
"Ô!"
Tạ Nhất tức khắc giật mình. Lưỡi Thương Khâu trực tiếp cạy ra khớp hàm Tạ Nhất, vọt vào trong đấu đá lung tung, một đường công thành đoạt đất. Quả thực có thể nói là điên cuồng.
Tạ Nhất bị hôn thở hồng hộc. Thương Khâu nhéo cằm Tạ Nhất, thanh âm khàn khàn cười nói:
"Còn nghịch ngợm không? Hử?"
Thương Khâu tiếng nói vốn chính là giọng nam thần, còn trầm thấp âm cuối, gợi cảm muốn mạng người. Hơn nữa Tạ Nhất mới vừa bị hôn, tức khắc mặt đỏ bừng, nhanh kéo chăn che đầu.
Thương Khâu cười một tiếng, ôm Tạ Nhất, nói:
"Anh hát khúc hát ru cho em nghe?"
Kỳ thật Thương Khâu cũng không biết hát ru, hắn không thuộc lời, nhưng giọng điệu giống như biết đại khái, liền bắt đầu ngâm nga. Nói thật, hắn hát không có một chút giống hát ru. Tạ Nhất từ tiểu học môn âm nhạc thành tích cũng chỉ đạt trung bình, lại cảm thấy mình so với Thương Khâu thanh nhạc tốt hơn. Nhưng mà Thương Khâu tiếng nói dễ nghe, trầm thấp khàn khàn, mang theo từ tính. Hắn ngâm nga lên thế nhưng có phong vị khác, giống như tiếng rên rỉ, Tạ Nhất nghe thiếu chút nữa liền chào cờ.
Tạ Nhất nhanh tự thôi miên chính mình ngủ. Có lẽ hôm nay làm nhiệm vụ quá mệt mỏi, thật sự Tạ Nhất rất nhanh liền ngủ.
Ở trong lồng ngực Thương Khâu cảm giác đặc biệt tốt, Tạ Nhất thực mau liền ngủ rồi. Mơ mơ màng màng, Tạ Nhất nghe được âm thanh hệ thống thông báo. Tạ Nhất mê mang nhìn thoáng qua.
Mới buổi tối, hơn nữa là đầu hôm, thời gian quá sớm, hệ thống sao lại cần mẫn như vậy?
Tạ Nhất liếc mắt nhìn thông báo của hệ thống.
Con trai ngài quá ham chơi, tự mình chạy mất!
Nhiệm vụ: tìm kiếm bé con ham chơi. Con trai ngài quá ham chơi, tự mình chạy mất. Đứa bé nhỏ như vậy bị lạc ở khu W không người thật là làm người ta lo lắng, mau mau đi tìm!
Tạ Nhất nhìn thoáng qua thông báo của hệ thống, vừa muốn tiếp tục ngủ, đột nhiên giật mình, đột nhiên xoay người ngồi dậy. Thương Khâu ngủ bên cạnh cũng bị đánh thức, nói:
"Làm sao vậy?"
Tạ Nhất lặp lại thông báo một lần, nhìn trái nhìn phải, quả nhiên không thấy Trứng Vàng, lập tức nói:
"Con chúng ta biến mất rồi!"
Thương Khâu nhanh kiểm tra vị trí Trứng Vàng, quả nhiên không thấy, bị biến mất.
Trứng Vàng vừa mới học đi, thế nhưng liền chạy mất, quả thực không cho người bớt lo.
Quạ Đen còn đang ngủ say, cũng không biết đã xảy ra sự tình gì.
Đang đêm bị túm dậy, nghe nói là Hỗn Thế Tiểu Ma Vương. À Không, tiểu vương tử Tư Lam không thấy!
Hệ thống không có bất luận chỉ dẫn nào để cho bọn họ tìm kiếm Trứng Vàng. Quạ Đen xoa xoa đôi mắt, ngồi dậy, nói:
"Cái này dễ làm, tôi giúp các người tìm."
Tạ Nhất nói:
"Tìm như thế nào?"
Quạ Đen nói:
"Ngửi a!"
Tạ Nhất thiếu chút nữa đã quên quạ đen là loài chim khứu giác phi thường nhanh nhạy, để dễ bề tìm kiếm đồ ăn.
Quạ Đen đứng lên, hít hít cái mũi, ở trong không khí ngửi ngửi, vẫy tay nói:
"Bên này, đi thôi."
Tạ Nhất cùng Thương Khâu đi theo Quạ Đen phía trước. Thực mau đã vào rừng rậm, nơi nơi đều là cây cối, hận không thể trên mặt đất cũng không có chỗ đặt chân.
Trong rừng cây có thật nhiều động vật nhỏ nhìn giống như sóc, đặc biệt đáng yêu. Nhưng buổi tối, những "sóc nhỏ" đôi mắt sáng lấp lánh giống như ánh huỳnh quang, miệng còn lộ ra răng nanh như con dơi.
"Vèo!!!"
Đôi chân cực kỳ nhanh nhẹn, một chút liền từ cây này nhảy tới cây khác cách khoảng 10 mét.
Tạ Nhất:
"......"
Quạ Đen ngửa đầu nhìn những "sóc nhỏ", HunhHn786 nuốt một ngụm nước miếng, giống như thực thèm, nói:
"Đó là chuột Tina, chất thịt tươi ngon, bất quá điên lên sẽ lấy mạng người. Dù sao bọn chúng là kết bè kết đội."
Quạ Đen một đường dẫn bọn họ đi vào trong. Ở ngay lúc này, Thương Khâu đột nhiên bắt lấy Tạ Nhất.
"Suỵt"
Tạ Nhất vội vàng bắt lấy Quạ Đen. Ba người lôi kéo nhau chạy đến trốn sau một cây đại thụ. Quạ Đen vẻ mặt mê mang.
Ngay sau đó liền nghe được âm thanh "sàn sạt", thế nhưng có người từ bên cạnh đi qua, hơn nữa số lượng không ít, là một đội người.
Thực mau liền thấy được vài bóng người cách bọn họ không xa. Tuy rằng sắc trời tối nhưng thấy rành mạch. Những người đó mặc quần áo lưu manh, còn xô đẩy một người. Trên tay người kia bị trói bởi lá bùa màu vàng, bị xô đẩy đi về phía trước.
Thế nhưng là một Tạ Nhất NPC!
Tạ Nhất giật mình nhìn một màn này. Những người đó tìm được một Tạ Nhất NPC. NPC còn ngây ngốc blah blah nói nhiệm vụ.
"Thôn nhỏ sắp đến mùa đông, lại đột nhiên tới một đám dã thú, ngài có thể giúp tôi......"
Một tên lưu manh nói:
"Mẹ nó, NPC này cứ lảm nhảm!?"
Một tên khác nói:
"Đừng động vào, mang về là được, đây là người thứ mấy?"
"Hai mươi mấy rồi, tôi cũng không nhớ rõ."
Tạ Nhất vừa nghe, tức khắc trừng to hai mắt.
Bọn họ thế nhưng đã tìm được hai mươi mấy NPC, không biết trong đó có NPC mang nút thoát khẩn cấp hay không?
Tạ Nhất nhìn thoáng qua Thương Khâu. Thương Khâu không nói gì, nhưng ra dấu một cái, ý bảo đi theo đám người kia. Tạ Nhất nhỏ giọng nói:
"Còn con chúng thì làm sao đây?"
Quạ Đen nói:
"Không có việc gì, không có việc gì, cũng là theo hướng này."
Mọi người theo những tên lưu manh. NPC vẫn luôn lảm nhảm nói nhiệm vụ, lặp đi lặp lại không dừng. Thực mau bọn họ thế nhưng đi tới một tòa nhà. Những người tên lưu manh và NPC Tạ Nhất đi vào trong. Tạ Nhất kinh ngạc nhìn, nói:
"Hang ổ lưu manh sao? Nơi này thế nhưng còn có kiến trúc như vậy."
Quạ Đen lại nói:
"Quan trọng là......"
Hắn nói hít hít cái mũi, nói:
"Con các người hình như cũng đã đi vào trong đó."
"Cái gì!?"
Tạ Nhất sợ tới mức nhảy lên.
Trứng Vàng thế nhưng tự mình chạy đến nơi đây. Quả thực muốn mạng người!
Thương Khâu nhìn nhìn. Cửa có canh gác, hơn nữa người không ít. Thương Khâu nheo nheo mắt, nói:
"Anh dẫn người rời đi."
"Từ từ."
Tạ Nhất nhanh ngăn hắn, nói:
"Anh đừng đi. Anh mới hơn cấp 30, những người đó đều cấp 999!"
Tạ Nhất xem xét một chút. Những người đó khẳng định đã phá hỏng hệ thống trò chơi rồi, bọn họ đều là cấp 999 giống Tạ Nhất. Thương Khâu chỉ hơn cấp 30, khẳng định chính là lấy trứng chọi đá.
Tạ Nhất đã gửi tin nhắn báo tọa độ cho Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc, để bọn họ lại đây tập hợp. Sau đó mở ra túi trữ vật tìm tìm, quả nhiên tìm được một thứ, Tạ Nhất cười xấu xa từ bên trong lấy ra.
Thương Khâu không biết là thứ gì.
Một ống có điểm giống như là ống nghiệm!
Tạ Nhất cười xấu xa quơ quơ vật trong tay, nói:
"Đi ra khỏi nhà, phải có thứ phòng thân."
Nói xong, Tạ Nhất đem cái ống bẻ ra, lập tức hướng cửa sổ ném, sau đó liền mang theo Thương Khâu cùng Quạ Đen tránh ở một bên.
Thực mau liền nghe được âm thanh.
"Loảng xoảng loảng xoảng"
Hình như là có người ngã trên mặt đất.
Tạ Nhất từ cửa sổ hướng vào trong nhìn, quả nhiên thấy những lưu manh đều té xỉu. Tạ Nhất lấy ra thế nhưng là thuốc mê.
Tạ Nhất đem cửa sổ mở ra, để mùi hương tan đi, sau đó ba người liền từ cửa sổ bò vào. Những người đó ngã trên mặt đất, trong tay đều còn ôm vũ khí cấp bậc màu cam. Tạ Nhất nhặt vũ khí lên, ba người mỗi người một cái, ôm vũ khí đi hướng vào trong.
Tạ Nhất mở ra bản đồ. Hệ thống trò chơi chính là rất tốt, bản đồ có biểu hiện cấu trúc tòa nhà. Bất quá bởi vì là khu vực không biết, hơn nữa vẫn là khu không an toàn, cho nên bản đồ đều là màu đen. Một mảnh mây đen giăng đầy, thấy không rõ lắm có kẻ địch hoặc là dã quái hay không. Cho nên nhóm Tạ Nhất tuy rằng có bản đồ, vẫn cần cẩn thận khi di chuyển.
Lầu một không có người, mọi người liền theo cầu thang nhanh chóng hướng lên trên. Thực mau tới lầu hai, đột nhiên Quạ Đen nói:
"Từ từ, mùi hương rất đậm."
Tạ Nhất nói:
"Mùi hương gì?"
Quạ Đen nói:
"Đương nhiên là mùi hương con trai hai vị!"
Hắn nói, nhanh đi về phía trước, đuổi theo mùi hương kia. Thực mau liền nghe được tiếng cười.
"Ha ha ha"
Âm thanh thế nhưng là của Trứng Vàng phát ra. Trứng Vàng lung lay đi ở phía trước, thời điểm muốn té ngã còn biết đỡ mặt tường.
Hệ thống có thông báo:
Con ngài đã tìm được rồi, ở ngay phía trước!
Tạ Nhất chạy nhanh tới, ôm Trứng Vàng lên. Trứng Vàng còn tưởng rằng Tạ Nhất đang cùng chơi, lập tức cười khanh khách, nói:
"Ma ma!"
Tạ Nhất tức giận nói:
"Ta không phải mẹ, ta là cha của con!"
Trứng Vàng nghiêng nghiêng đầu, chớp chớp mắt to, tựa hồ thực thông minh, lập tức cười rộ lên, nói:
"Chà chà!"
Tạ Nhất:
"......"
"Suỵt!"
Thương Khâu đem ngón trỏ đặt ở trên môi, mọi người lập tức cũng không dám nói chuyện. Thương Khâu chỉ tay, mọi người hướng hành lang bên cạnh trốn.
Quả nhiên thực mau liền có tiếng bước chân, là một đội tuần tra đi qua. Những người đó còn đang nói chuyện:
"Đã bắt được 26 Tạ Nhất, vẫn không có NPC thoát khẩn cấp sao?"
"Không biết, hình như không có, Mười Bảy còn đang thử nghiệm."
"Mười Bảy cùng thân thể Tạ Nhất dung hợp không?"
"Không có, nào có dễ dàng như vậy."
Tạ Nhất nghe nhắc đến Mười Bảy. Bọn họ lúc trước đã giải quyết một Mười Bảy. Mười Bảy kia bởi vì sử dụng linh lực của Thương Khâu, năng lượng không ngừng tăng mà tự bạo. Bất quá người thần bí gọi điện thoại tới nói còn có rất nhiều Mười Bảy. Mười Bảy kỳ thật đều có bệnh chung, đó chính là không có cách nào khống chế năng lượng. Năng lượng không ngừng tăng lên, cứ thế thịt thân sẽ kiên trì không được. Vật chứa không được nhiều năng lượng, cuối cùng liền sẽ nổ mạnh. Mà Tạ Nhất đã uống thuốc ức chế. Thân thể Tạ Nhất có thể nói là thích hợp làm vật chứa nhất.
Hàn Trường Thứ dùng số liệu Tạ Nhất làm mẫu, nói cách khác, bất luận NPC Tạ Nhất nào cũng là vật chứa tốt nhất. Bất quá NPC vẫn là số liệu, bọn họ cần đem số liệu thực thể hóa, hơn nữa thoát khỏi trò chơi.
Hiện tại nơi này nhiều NPC Tạ Nhất, bọn họ duy nhất có thể làm chính là tìm được NPC có nút thoát khẩn cấp trước khi Mười Bảy cùng mấy ngươi đó tìm được, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng. Tạ Nhất không thể tưởng tượng nhiều Tạ Nhất chạy ra khỏi trò chơi là cái dạng quang cảnh đồ sộ gì.
Thực mau mấy tên lưu manh đi qua, Trứng Vàng chỉ phía trước, nói:
"A! A!"
Tạ Nhất cũng nghe không hiểu cái gì, bất quá Trứng Vàng tựa hồ thực nôn nóng, muốn bọn họ đi qua đó. Tạ Nhất liền ôm Trứng Vàng đi. Trứng chỉ vào một cửa sắt, cửa sắt có cửa sổ, Tạ Nhất hướng vào trong nhìn.
Thật giỏi! Một đống "Tạ Nhất"!
Tất cả đều là Tạ Nhất, giống nhau như đúc, tất cả đều là NPC. Tạ Nhất nhìn thấy nhiều mình như vậy tức khắc có loại cảm giác cực kỳ kinh hãi.
Cùng lúc đó, những NPC cũng thấy được mấy người Tạ Nhất, lập tức hưng phấn lên. Một đám đều chạy đến cạnh cửa, kinh ngạc nhìn bọn họ, có vui sướng, có kinh ngạc, ríu rít, hơn phân nửa đều là lảm nhảm.
"Trời ơi! Mau xem!"
"Quốc vương Tư Lam! Quốc vương thật anh tuấn!"
"Thật muốn gả cho quốc vương!"
"Nghe nói quốc vương bệ hạ có mười bốn khối cơ bụng!"
Tạ Nhất:
"......"
Các người đối với cơ bụng có cái gì hiểu lầm?
"Quốc vương thật soái nga!"
"Thật muốn sinh khỉ con cho quốc vương!"
"Tôi muốn sinh cho quốc vương mười bốn khỉ con!"
Những NPC có khuôn mặt Tạ Nhất, một đám hoa si nhìn Thương Khâu. Thương Khâu cười tủm tỉm nói:
"Xem ra anh còn rất được hoan nghênh."
Tạ Nhất mắt trợn trắng, nghĩ thầm.
Khi nào thì không được hoan nghênh. Thương Khâu mặc kệ đi đến nơi nào, đều là loại hình hái hoa ngắt cỏ trêu hoa ghẹo nguyệt. Dù Thương Khâu vẫn luôn lạnh mặt, cũng khiến một đống tuấn nam mỹ nữ bu lại, tự động tìm tới cửa!
Những NPC ríu rít, Tạ Nhất sợ bọn họ dẫn người lại đây, vội vàng nói:
"Nói nhỏ chút! Nói nhỏ chút!"
"Trời a, đó là vương hậu Tư Lam đế quốc!"
"Nghe nói là tướng quân Jarno đế quốc, gương mặt cũng chỉ như vậy sao!"
"Hình như là Omega, nhưng Omega mà lại không xinh đẹp chút nào."
"Vậy... vậy vì sao... sao có thể làm vương hậu Tư Lam chứ."
Tạ Nhất:
"......"
Sao nghe tới lời này cảm giác toan. Các người cùng tôi giống nhau như đúc đó nha!
Tạ Nhất chính là bất đắc dĩ, liền nghe được tiếng "tách" ánh đèn đột nhiên sáng lên, ngay sau đó liền nghe được tiếng bước chân. Có người từ chỗ tối đi ra.
Người nọ mặc một thân quần áo màu đen, trên tay là kiếm gỗ đào màu đen, thậm chí cũng mang bao tay da màu đen. Phục trang cùng Thương Khâu giống nhau như đúc, nhưng mà không phải NPC, là Mười Bảy. Cùng phía trước giống nhau như đúc, biểu tình Mười Bảy cũng vặn vẹo dữ tợn. Bây giờ có thêm kiếm gỗ đào thật giống nhau hoàn toàn. Hắn cười lạnh đi tới, nhìn bọn họ, nói:
"Nếu tới, cũng đừng đi."
Thương Khâu lập tức nhăn lại mi, đem Tạ Nhất ngăn ở phía sau. Tay hắn run lên, kiếm gỗ đào xuất hiện ở trong lòng bàn tay Thương Khâu. Hai người Thương Khâu cơ hồ giống nhau như đúc. Đương nhiên, Thương Khâu hiện tại là một thân quần áo quốc vương Tư Lam đế quốc, cũng không phải một thân màu đen.
Thương Khâu một tay đem áo choàng túm xuống dưới, ném sang một bên, động tác phi thường soái khí. Hắn soái khí khiến Tạ Nhất thiếu chút nữa đã quên Thương Khâu chỉ cấp 38, rất thấp.
Mười Bảy nhanh chóng xông tới, trong tay kiếm gỗ đào đột nhiên chém xuống, Thương Khâu cũng đón kiếm. Tạ Nhất vội vàng xem xét thông tin nhân vật đối phương.
Cấp 999!
Tạ Nhất vừa định ngăn cản Thương Khâu.
"Vèo!!!"
Kiếm gỗ đào trong tay Thương Khâu bị chém bay đi, trực tiếp cắm ở bên chân Tạ Nhất, thiếu chút nữa liền trúng chân Tạ Nhất rồi. Cùng lúc đó, Thương Khâu bị Mười Bảy đạp vào ngực, lảo đảo lui về phía sau va vào cửa sắt, phát ra một tiếng vang lớn.
"Rầm"
Không phải Thương Khâu năng lực phản ứng kém, mà là Thương Khâu cấp số quá thấp. Nơi này là trò chơi, Mười Bảy là cấp 999, thật giống như thế ngoại cao nhân, kiếm gỗ đào của Thương Khâu đánh vào Mười Bảy căn bản không tác dụng. Mà Mười Bảy đá một cái, quả thực đá gãy xương Thương Khâu.
Thương Khâu che ngực nôn một tiếng, thế nhưng phun ra một búng máu tươi.
Tạ Nhất hiện tại hối hận muốn chết. Đáng lẽ từ đầu không nên để Thương Khâu cấp bậc thấp. Nhưng khi tiến vào trò chơi, Tạ Nhất căn bản không nghĩ tới sẽ có loại chuyện này xảy ra, còn tưởng rằng chỉ là giải trí mà thôi. Xem ra chiếm tiện nghi gì đó tuyệt đối không thể có.
Tạ Nhất vội vàng đem Trứng Vàng nhét vào lòng Quạ Đen, sau đó rút kiếm gỗ đào cắm trên mặt đất tiến lên.
Tạ Nhất trực tiếp ngăn chặn Mười Bảy ra tay tàn nhẫn.
Mười Bảy cũng bị chấn động đến lui về sau một chút, ngay sau đó cười lạnh nói:
"Cậu đánh không lại tôi! Chỉ là tự tìm đường chết!!"
Mười Bảy dữ tợn cười lớn, nhanh chóng xông tới, lại lần nữa công kích Tạ Nhất.
Âm thanh va chạm rất lớn.
Tạ Nhất căn bản không kịp suy nghĩ, đều là phản ứng theo bản năng, nhanh chóng đón đỡ công kích của Mười Bảy. Nhưng mà ngoài dự đoán chính là, Tạ Nhất thật sự chặn công kích của Mười Bảy không có một sai sót cái nào.
Thương Khâu che lại miệng vết thương của mình. Quạ Đen ôm Trứng Vàng chạy nhanh đến nâng dậy Thương Khâu.
Tạ Nhất hiện tại tuy rằng chặn hết mọi công kích, nhưng vẫn luôn là bị động, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong. Thương Khâu nhíu nhíu mày, đột nhiên ném qua một thứ.
"Vèo!"
Thế nhưng là một lá bùa màu vàng!
Lá bùa bởi vì trong trò chơi cũng không có nhiều uy lực, ném qua lúc sau lững lờ dừng ở giữa Tạ Nhất cùng Mười Bảy.
Bởi vì Mười Bảy biết Thương Khâu lợi hại, cho nên thời điểm lá bùa ném ra còn có chút đề phòng. Nào biết lá bùa ném ra thật giống như là một tờ giấy vàng thông thường, một chút phản ứng cũng không có. Mười Bảy nhìn lá bùa rơi trên mặt đất, cười lạnh nói:
"Mày chỉ có chút năng lực này!? Mày muốn chọc cười tao sao?! Hả?! Ha ha ha ha......"
Mười Bảy cười lớn, Thương Khâu lại thập phần trấn định, che lại ngực, giọng có chút khàn khàn trầm thấp, nói:
"Tạ Nhất, tập trung tinh thần. Anh dạy em sử dụng bùa này như thế nào. Lá bùa trên mặt đất có linh lực của anh, em chỉ cần đem linh lực dẫn ra như vậy đủ rồi."
Tạ Nhất căn bản không biết bùa đó dùng như thế nào, nhưng Thương Khâu nói như vậy, dù tính là không trâu bắt chó đi cày, Tạ Nhất cũng muốn thử xem.
Trong tay Tạ Nhất nắm kiếm gỗ đào của Thương Khâu. Mũi kiếm chỉ vào lá bùa trên mặt đất, lá bùa đột nhiên bay lên dính vào mũi kiếm như nam châm hút sắt. Chữ đỏ trên lá bùa vàng một chút lóe sáng phát ra ánh hào quang chói lọi. Mười Bảy tựa hồ có chút giật mình, vẻ mặt không thể tin tưởng.
"Ầm!!!!"
Một tiếng nổ lớn, Quạ Đen nhanh chóng đem Trứng Vàng ôm sát vào trong lồng ngực bảo vệ.
Một luồng ánh sáng cực mạnh phát ra từ lá bùa, đồng thời mọi người nghênh đón một áp lực thật lớn, bị đánh mạnh va trên vách tường.
"A a a a"
Mười Bảy đột nhiên rống lên. Lá bùa nổ tung, Mười Bảy bị đánh trúng, nửa khuôn mặt bị phá hủy. Hắn không thể tưởng tượng gào thét lớn, tựa hồ không thể tin được.
Tạ Nhất căn bản không linh lực, chỉ là một người mới!
Mười Bảy bị hủy nửa khuôn mặt. Tạ Nhất nhân cơ hội chạy đến đỡ Thương Khâu, mọi người lập tức chạy trốn. Phía sau lưng vẫn truyền đến tiếng Mười Bảy rống to.
Tạ Nhất ôm Thương Khâu tiến vào một căn phòng. May mắn đây là trò chơi, Tạ Nhất còn là pháp sư. Tạ Nhất nhanh trị liệu cho Thương Khâu, nối xương sườn gãy, truyền máu cho Thương Khâu.
Thương Khâu đè đè ngực, thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tạ Nhất nói:
"Không có việc gì chứ?"
Thương Khâu lắc lắc đầu, nói:
"Không thành vấn đề."
Quạ Đen nói:
"Chúng ta chạy trốn như vậy cũng không phải biện pháp. Các người không phải muốn tìm những Tạ Nhất đó sao, hơn hai mươi người đều ở chỗ này, chúng ta sao không thả bọn họ đi?"
Hơn nữa hiện tại đã kinh động, bọn họ muốn cứu người ra khẳng định khó càng thêm khó, một lúc cứu hơn hai mươi người, số lượng quá lớn.
Thương Khâu nhíu mày nói:
"Vừa rồi những người đó nói Mười Bảy đang làm thực nghiệm."
Tạ Nhất nói:
"Đúng vậy, giống như muốn dung hợp những NPC như vật chứa."
Thương Khâu gật gật đầu, nói:
"Chúng ta cần tìm được phòng thí nghiệm. Mười Bảy vừa mới bị thương nặng, nhất định sẽ đi phòng thí nghiệm. Thân thể bị lá bùa của Thương Khâu đánh trúng, vật chứa đã bị hao tổn, càng dễ dàng phát nổ. Chúng ta có thể tìm hiểu nguồn gốc, tìm được vật môi giới để Mười Bảy dung hợp thân xác. Nếu chúng ta có thể lấy được vật môi giới, Mười Bảy căn bản không đáng sợ, tự mình liền sẽ phát nổ."
Tạ Nhất có chút tò mò, nói:
"Vật môi giới là cái gì?"
Thương Khâu nhàn nhạt nói:
"Nếu anh không có đoán sai, môi giới dùng dung hợp vật chứa và Mười Bảy cùng thứ có đem số liệu NPC thực thể hóa đều là cùng một loại đồ vật."
Tạ Nhất nghe hắn nói càng thêm tò mò.
"Là thứ gì?"
Thương Khâu nói:
"Lông chim vàng."
Tạ Nhất lắp bắp kinh hãi.
Thì ra là lông chim vàng! Bất quá cũng không cần giật mình. Dù sao lông chim vàng là một loại đồ vật thực thần bí mà!
Lúc trước Lý Kiệt làm thực nghiệm, đã làm ra loại thuốc kích phát tiềm năng màu vàng kim. Thuốc nước kia chính có chứa sợi tơ lấy từ lông chim vàng. Cho nên khẳng định kẻ thần bí trong tay nhất định có lông chim vàng, hơn nữa ít nhất là một cái.
Ý của Thương Khâu là lấy được lông chim vàng như vậy bọn họ không còn bị uy hiếp.
Quạ Đen nói:
"Mấu chốt là lấy như thế nào? Phòng thí nghiệm nhất định canh phòng nghiêm ngặt."
Tạ Nhất cũng cảm thấy như thế.
Thương Khâu nhíu nhíu mày. Hắn hiện tại cấp bậc hạn chế, dù Mười Bảy bị tổn thương, phỏng chừng hắn cũng không phải đối thủ của Mười Bảy. Đối với người luôn luôn thắng như Thương Khâu mà nói, thật đúng là một loại thể nghiệm "mới mẻ".
"Đương nhiên là không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con."
Quạ Đen vẻ mặt mê mang nhìn Tạ Nhất, nói:
"Muốn bắt cọp con làm gì!?"
Tạ Nhất:
"......"
Không kiến thức, thật đáng sợ!
Tạ Nhất nói:
"Thời điểm dung hợp thân xác khẳng định phải dùng lông chim vàng. Nếu tôi làm mồi dụ, như vậy khẳng định là có thể gần gũi tiếp cận lông chim vàng....."
"Không được."
Tạ Nhất nói như vậy, Thương Khâu lập tức ngăn chặn, nói:
"Quá nguy hiểm, hơn nữa em hiện tại còn mang thai. Anh sẽ không cho em đi."
Mang thai......
Tạ Nhất bị hắn nói lời như vậy, cảm giác đầu óc đều thấy đau. Tạ Nhất vội vàng nói:
"Sẽ không có nguy hiểm. Anh đã quên sao, chúng ta có khả năng liên kết của cặp đôi nha!"
Một cặp tình nhân hay vợ chồng có thể nháy mắt dịch chuyển, đây là phúc lợi hệ thống. Lúc ấy cũng là vì phúc lợi này, cho nên Tất Bắc mới đáp ứng cùng Hàn Trường Thứ kết hôn. Bởi vì Hàn Trường Thứ luôn đi nhầm đường, lại còn lạc đường, chính là kẻ mù đường.
Thương Khâu nghe vẫn là nhíu nhíu mày, nói:
"Linh lực của anh bị quản chế, đến lúc đó nếu có nguy hiểm, anh không cách trợ giúp em."
Tạ Nhất trấn an hắn:
"Anh có thể dạy em dùng bùa chú, vừa rồi em dùng khá tốt, sẽ không có nguy hiểm. HunhHn786 Em lấy được lông chim vàng lập tức liền đưa đến cho anh. Hơn nữa ở thời điểm em dời đi lực chú ý của bọn họ, các người còn có thể nhân cơ hội đục nước béo cò, thả NPC ra."
Thương Khâu tựa hồ vẫn thực không tán đồng, vẫn luôn cau mày. Không thể không nói, Thương Khâu cau mày biểu tình quả thực soái ngây người, có một loại gợi cảm buồn man mác.
Thương Khâu tựa hồ có chút thả lỏng, ở trên trán Tạ Nhất hôn một cái, thấp giọng nói:
"Chú ý an toàn, không cần mạo hiểm."
Tạ Nhất vội vàng gật đầu, nói:
"Em biết, lá gan em nhỏ như vậy, sẽ không mạo hiểm."
Quạ Đen ôm Trứng Vàng đứng ở một bên, mê mang nói:
"Á...... Ai có thể giải thích một chút cho tôi đi. Tôi đến giờ không biết cái này cùng bắt cọp con có liên quan gì?"