Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ

Chương 98: Thần bảo hộ



Đoạt hôn?

Ở đây mọi người đều là một trận kinh ngạc, trong chốc lát nhìn Tạ Nhất, trong chốc lát nhìn Tạ Nhị. Thương Khâu lại là bước nhanh tới kiểm tra Tạ Nhất một chút, nói:

"Thế nào? Thân thể không có việc gì chứ."

Tạ Nhất chính là đang mang thai, tuy rằng chỉ là trong trò chơi.

Tạ Nhất trước còn có chút lo lắng Thương Khâu nhận không ra mình thì làm sao đây. Bất quá thấy Tạ Nhị, Tạ Nhất liền không lo lắng.

Dù Thương Khâu cái mũi không nhạy, ngửi không ra hương vị, nhưng Tạ Nhị mặc đáng sợ như vậy, chỉ cần Thương Khâu đôi mắt không mù, khẳng định là có thể phân biệt. Dù sao Tạ Nhất vĩnh viễn cũng sẽ không mặc áo cưới cô dâu hở hang như vậy.

Đánh chết cũng không mặc!

Tạ Nhị nhìn thấy Thương Khâu đi qua chỗ Tạ Nhất, lập tức kêu to:

"Em mới là vương hậu! Em mới là vương hậu! Là em...... Là em đây. Quốc vương, quốc vương bệ hạ, ngài nhìn em! Chúng tôi rõ ràng giống nhau, em mới là vương hậu a!"

Tạ Nhị như điên rồi, muốn tiến lên cùng Tạ Nhất liều mạng. Bất quá Tạ Nhất hiện tại là cấp 999 đại thần, Tạ Nhị cấp 90 căn bản không chạm được vạc áo. Tạ Nhất lắc mình tránh thoát, rốt cuộc lĩnh hội một lần cảm giác làm đại thần. Hiện tại xem như minh bạch Thương Khâu ngày thường khốc soái bao nhiêu.

Ở dưới ánh mắt chấn kinh của mọi người, Tạ Nhị giống nổi điên xông tới, lại không có đụng được Tạ Nhất. Tạ Nhị phát cuồng hô to, như là mấy bà thím ăn vạ. Thương Khâu nhíu nhíu mày, nói:

"Đem người giả mạo vương hậu dẫn đi."

"Dạ!"

Rất nhiều binh lính vọt vào, cầm vũ khí công nghệ cao hướng về phía Tạ Nhị. Tạ Nhị nhìn thấy nhiều binh lính có vũ khí trong tay, tức khắc liền sợ tới mức ngây dại, hô to:

"Quốc vương!! Quốc vương bệ hạ! Em... em là Tạ Nhất... em là Tạ Nhất a! Chúng tôi rõ ràng giống nhau như đúc. Vì hắn là Omega sao?! Vì hắn có thể sinh con sao!? Quốc vương bệ hạ, không có ai yêu ngài hơn em đâu!!"

Tạ Nhất nghe Tạ Nhị nói, xoa xoa lỗ tai.

Hệ thống lại vang lên thông báo, cũng không biết là chuyện gì. Tạ Nhất mở ra giao diện nhìn nhìn HunhHn786.

Nhiệm vụ phụ: Tình địch ở trước mặt, hôn lưỡi quốc vương Tư Lam.

Tạ Nhất:

"......"

Nhiệm vụ phụ này là cái quỷ gì?!

Dù sao là nhiệm vụ phụ, cho nên Tạ Nhất cũng không có để ý, không làm liền không làm. Nhưng nhìn kỹ, sau nhiệm vụ phụ thế nhưng còn có đếm ngược. Đồng hồ bấm giây không ngừng chạy lùi. Thời gian trôi đi, cuối cùng còn viết khen thưởng. Nếu nhiệm vụ phụ làm xong, khen thưởng tăng sức chiến đấu. Nếu nhiệm vụ phụ làm không xong, sẽ có trừng phạt.

Trừng phạt thế nhưng là rớt cấp!

Rớt cấp!?

Bởi vì lúc trước Hàn Trường Thứ bị Tất Bắc giết rớt một cấp, cho nên chỉ có Tạ Nhất cấp 999, không ai có thể địch. Mà nếu Tạ Nhất cũng rớt cấp, chẳng phải là giống Hàn Trường Thứ sao?

Không giống nhau!

Tạ Nhất nhìn kỹ, căn bản không giống nhau, bởi vì mặt trên viết.

Sẽ rớt 100 cấp!

Cái trò chơi này quá bá đạo?!

Tạ Nhị còn đang không ngừng gào thét lớn, thời gian nhiệm vụ phụ trôi đi gần hết. Tạ Nhất nghiến răng nghiến lợi, nghĩ.

Sau khi ra ngoài nhất định phải nói Hàn Trường Thứ đem trò chơi ABO này tẩy trừ. Quả thực muốn mạng người!

Tạ Nhất nghĩ thầm.

Dù sao cũng là trò chơi, hôn một chút cũng sẽ không rớt khối thịt nào. Con cũng đã có, còn có chuyện gì khinh khủng hơn đàn ông mang thai?!

Tạ Nhất vẻ mặt "tàn nhẫn", mọi người ở đây cho rằng Tạ Nhất muốn xông lên đánh Tạ Nhị. Tạ Nhất đột nhiên xoay người lại, hung hăng trừng mắt nhìn Thương Khâu. Thương Khâu cũng chưa chú ý, kết quả Tạ Nhất bước lên. Quả thực hùng hổ, Tạ Nhất đi đến trước mặt Thương Khâu. Phát hiện Thương Khâu có chút cao, khí thế ở trước mặt Thương Khâu không đáng giá nhắc tới. Vì thế Tạ Nhất liền nhón chân, đưa tay ôm cổ Thương Khâu.

Tuy rằng cảm giác mình là đàn ông, nhón chân có điểm không đủ mạnh mẽ, nhưng là tình thế bắt buộc, không nhón chân thật sự với không tới a!

Tạ Nhất đột nhiên ngẩng đầu lên, ngậm lấy môi Thương Khâu.

Thương Khâu sửng sốt, ngay sau đó ôm Tạ Nhất, hung hăng hôn trả, lập tức đoạt lại quyền chủ đạo trở về.

"Ô"

Bốn phía một mảnh chinh lăng, ngay sau đó lâm vào lặng yên không một tiếng động. Cả đang giãy giụa hô to, Tạ Nhị cũng không lên tiếng, chinh lăng nhìn một màn này. Mọi người đều bị Omega chủ động làm trợn tròn mắt.

Ở thế giới này, Omega là loại hình nhu mì, thẹn thùng ngượng ngùng. Cho nên Omega là một tướng quân đã là sự tình không thể tưởng tượng, Omega đột nhiên cường hôn quốc vương Alpha, nghe ra càng là kinh thiên động địa, bởi vậy mọi người đều vẻ mặt chấn kinh.

"Ôi, trời ơi! Nhìn xem! Omega quá nhiệt tình!"

"Vương hậu quá quyến rũ! Còn nhiệt tình! Quốc vương thật là có phúc khí!"

"Tôi chưa từng gặp qua Omega nhiệt tình như thế, không làm ra vẻ. Trời ơi, quá xuất sắc!"

Tạ Nhất bị Thương Khâu hôn đến thở hồng hộc, lỗ tai còn nghe quần chúng vây xem trầm trồ bàn tán. Trong lòng đã rít gào như voi dày ngựa giẫm, đạp một mảnh đồng xanh thành bãi bùn. Nhưng hiện tại đã quản không được nhiều như vậy, bởi vì Tạ Nhất cảm giác thiếu chút nữa tắt thở.

Thương Khâu kết thúc nụ hôn, thanh âm khàn khàn dán bên lỗ tai Tạ Nhất, mang theo chút tàn nhẫn, nói:

"Thật muốn hiện tại liền làm em."

Tạ Nhất:

"......"

Đừng nói trực tiếp như vậy chứ! Cẩn thận lại bị trò chơi "bíp" sang mấy ngày sau!

Tạ Nhất làm xong việc này, nhìn nhìn thanh nhiệm vụ. Quả nhiên đã hoàn thành nhiệm vụ phụ, được trò chơi khen thưởng không ít thứ giá trị. Tạ Nhất vui vẻ kiểm tra và nhận thưởng, vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy Hàn Trường Thứ một bộ trợn mắt há hốc mồm nhìn chính mình.

Tạ Nhất:

"......"

Tạ Nhất trong lòng tức khắc toát ra một đống tự mắng.

Thiếu chút nữa đã quên Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc là người quen. Thế nhưng có người quen trong trò chơi, lại còn tới tham gia hôn lễ!

Tạ Nhất tức khắc muốn ngất xỉu. Thương Khâu lại là nói:

"Đem phạm nhân dẫn đi, bắt đầu hôn lễ đi."

"Dạ, quốc vương bệ hạ!"

Binh lính mang Tạ Nhị chuẩn bị đi ra khỏi nơi tổ chức hôn lễ. Mọi người cũng sôi nổi bắt đầu chúc phúc quốc vương cùng vương hậu. Đặc biệt vương hậu còn đang có thai, quả thực là chuyện vui lớn của Tư Lam đế quốc.

Bạn tốt Hàn Trường Thứ:

"Tôi bái phục, Tạ Nhất làm thật tốt a! Rất khí phách!"

Bạn tốt Tạ Nhất:

"Đừng nói như vậy, dù sao tôi là cấp 999 mà. Tôi sẽ kiêu ngạo, # biểu tượng tự hào#"

Bạn tốt Hàn Trường Thứ:

"Tôi nói vụ cường hôn!"

Bạn tốt Tạ Nhất:

"......"

Bạn tốt Thương Khâu:

"# Biểu tượng ngượng ngùng #"

Tạ Nhất nghiến răng nghiến lợi nhìn giao diện. Thương Khâu mặt than thế nhưng còn gửi một biểu tượng ngượng ngùng làm hại Tạ Nhất rớt một đống ốc át.

Tất Bắc lại là bất đắc dĩ nhìn bọn họ lặng lẽ mở thanh bạn tốt nói chuyện phiếm.

Tạ Nhất đột nhiên nghĩ tới có chuyện quan trọng cần nói. Bọn họ hiện tại không thể offline, rất có thể là bởi vì có người phá rối, trừ bọn họ, còn có những người khác cũng tiến vào trò chơi. Nhưng mà Tạ Nhất còn chưa có kịp nói chuyện này, liền nghe được

"Bùm!!!!"

Đột nhiên khói mù mịt phóng lên cao che phủ toàn bộ tầm mắt mọi người.

Tạ Nhất hoảng sợ, nói:

"Như thế nào...... Khụ khụ khụ"

Tạ Nhất ho khan, vội vàng che lại miệng mũi. Khói có một mùi gay mũi hô hấp phi thường đau đớn.

Ở ngay lúc này, đột nhiên có người hô to:

"Thích khách!! Thích khách! Là thích khách!!!"

"Bảo hộ quốc vương!"

"Khởi động chế độ khẩn cấp!"

"Bảo hộ vương hậu!"

"Thích khách muốn cướp phạm nhân!"

Tạ Nhất trong lòng lộp bộp một tiếng, quả nhiên hệ thống bắt đầu nhắc nhở.

Nhiệm vụ phụ: giải cứu Tạ Nhị.

Tạ Nhất vội vàng phất phất tay, xua khói. Quả nhiên những người đó đã tới, bọn họ là hướng về phía Tạ Nhị. Bởi vì số liệu Tạ Nhị cùng Tạ Nhất là giống nhau như đúc, cho nên kỳ thật có được Tạ Nhị, cũng tương đương có được số liệu Tạ Nhất.

Chỉ là Tạ Nhất thấy chút kỳ quái.

Mình là người chơi, là người thật, cho nên mới có thể từ trong trò chơi đi ra ngoài. Mà Tạ Nhị tuy rằng cùng mình giống nhau như đúc, nhưng từ đầu tới đuôi đều là số liệu tạo ra. Như thế nào mới có thể thực thể hóa ra khỏi trò chơi?

Thích khách từ bên ngoài vọt vào, đại sảnh một mảnh hỗn loạn. Thương Khâu bắt lấy Tạ Nhất, vội vàng đẩy cho Tất Bắc, nói:

"Tạ Nhất mang thai, giúp tôi chiếu cố em ấy."

Tạ Nhất:

"......"

Đừng nói trắng như vậy a, nghe vẫn thực dọa người!

Tất Bắc nhanh ngăn lại Tạ Nhất. Thương Khâu đã nhanh chóng tiến lên. Hắn một thân quần áo đẹp đẽ quý giá xuyên qua khói mù. HunhHn786 Tuy rằng Thương Khâu không có cấp bậc cao trong trò chơi, nhưng tốc độ phản ứng của hắn rất tốt. Hắn nhanh chóng tiến lên, né tránh mấy thích khách tập kích.

Tạ Nhất xem trợn mắt há hốc mồm.

Thương Khâu lợi hại như vậy, nhưng hiện tại mới...... cấp 8!

Thương Khâu nhanh chóng tránh thích khách, trực tiếp vọt tới trước mặt Tạ Nhị.

Tạ Nhị hô to:

"Trời ơi! Quốc vương! Là quốc vương tới cứu em!! Em liền biết quốc vương yêu em! Quốc vương, em cũng yêu ngài!!"

Tạ Nhất:

"......"

Tình huống gì thế này?

Thương Khâu xông tới, mượn lực nhảy lên, trực tiếp đá vào thích khách bắt lấy Tạ Nhị. Thời điểm Tạ Nhất cảm thấy Thương Khâu soái khí vô biên, thình lình nghe Hàn Trường Thứ bưng kín đôi mắt, nói:

"Trời...... Thích khách như thế nào cấp 999?"

"Cái gì!?"

Tạ Nhất cùng Tất Bắc đều phát ngốc. Trong nháy mắt Thương Khâu đột nhiên bị thích khách hất văng ra. Mọi người kinh hô

"A a a a a"

Quốc vương bệ hạ thế nhưng bị thích khách quăng ra ngoài, rơi xuống cái bàn. Trên bàn có ly rượu, tấm sắt nướng, thậm chí là thịt tươi bị rơi xuống. Thịt nướng trực tiếp từ trên mâm bò ra đầy đất chạy tới chạy lui.

"A!"

Tất Bắc hô một tiếng, sợ tới mức vội vàng lui về phía sau vài bước. Là thứ gì có xúc tu như bạch tuộc. Trước đó Tạ Nhất đã lĩnh giáo món râu gì gì này rồi, đặc biệt ghê tởm.

Hàn Trường Thứ nhìn thấy Tất Bắc đã chịu kinh hách, lập tức chạy tới anh hùng cứu mỹ nhân, nói:

"Đừng sợ, tôi giúp anh đá văng nó!"

Tất Bắc không phải sợ hãi. Hắn là ghét động vật có xúc tua, đặc biệt là những thứ có giác hút. Tất Bắc có điểm ghê tởm. Hàn Trường Thứ muốn anh hùng cứu mỹ nhân, kết quả "bẹp" một đá, tức khắc kêu:

"Má ơi!!! Nó dính vào giày tôi. Tất Tất Tất Tất Tất Bắc!!! Giúp tôi lấy ra!"

Tất Bắc:

"......"

Thương Khâu động tác phi thường soái khí, mau lẹ, nhưng mà bị thích khách cấp 999 ném ra ngoài, giống như lực lượng phi thường cách xa. Thương Khâu nện ở trên bàn, tức khắc cái bàn sụp đổ. Tạ Nhất vừa thấy, vội vàng tiến lên nâng Thương Khâu.

Tạ Nhất nghĩ thầm.

Mình tranh thủ thời cơ ra đòn, vì thế thực chính nghĩa để Thương Khâu thối lui đến một bên. Tuy rằng bọn họ đều là cấp 999, nhưng Tạ Nhất vừa mới hoàn thành nhiệm vụ phụ được tăng lực không ít, cho nên Tạ Nhất cảm thấy đối kháng thích khách hẳn là hoàn toàn không có vấn đề.

Thương Khâu che lại ngực, thiếu chút nữa bị hộc máu. Ngày thường đều là Thương Khâu đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, hôm nay thiếu chút nữa nháy mắt hạ bị hạ gục. Thương Khâu mặt đen đứng lên, lạnh lùng liếc mắt nhìn Hàn Trường Thứ bên cạnh đang cùng xúc tu đấu tranh.

Hàn Trường Thứ còn đang đá xúc tu, đã bị Thương Khâu trừng mắt nhìn một cái. Hắn không biết sao lại thế này, dù sao không hiểu ra sao.

Thương Khâu căn bản không biết kỳ thật Hàn Trường Thứ là trong sạch, Thương Khâu cấp 1 hoàn toàn là do Tạ Nhất yêu cầu.

Vẫn nghĩ Tạ Nhất đột nhiên tiến lên đấu với những thích khách sẽ không chịu nổi một hồi. Nhưng mà hoàn toàn không phải như vậy. Đừng nhìn trong đời sống hiện thực Tạ Nhất căn bản không thể đánh, nhưng mà ai biểu nơi này là trò chơi chứ?

Tạ Nhất giống như được lột xác. Những thích khách hiển nhiên không địch lại Tạ Nhất, vội vàng muốn bắt lấy Tạ Nhị rút lui. Tạ Nhất xông tới trực tiếp đem một thích khách vứt ra, sau đó bắt lấy Tạ Nhị, nói:

"Mau tới đây!"

Tạ Nhị bị túm đến lảo đảo, đột nhiên ngã trên mặt đất, bất quá cũng coi như là kinh sợ không nguy hiểm.

Tạ Nhất lại là xoay người, đứng ổn định vững chắc, còn nhẹ nhàng phủi bụi dính trên quân trang. Phải nói là sạch sẽ, từ nước bùn bước ra mà không nhiễm bẩn, thoạt nhìn đặc biệt cao thâm khó đoán, giống như thế ngoại cao nhân.

Thương Khâu vội vàng tiến lại, nói:

"Có bị thương không?"

Tạ Nhất cười tủm tỉm nói:

"Không có, em là ai chứ?"

Thật là đắc ý, dù sao thích khách đều bị Tạ Nhất đánh đến hoa rơi nước chảy.

Hệ thống lại có thông báo. Xem đi, khẳng định là nhiệm vụ hoàn thành, không hề khó khăn!

Tạ Nhất mở ra giao diện, nhưng mà......

Nhiệm vụ phụ giải cứu Tạ Nhị: bước đầu thất bại.

Cái gì?!

Tạ Nhất không tin hai mắt của mình.

Cái gì gọi là bước đầu thất bại. Không phải thành công sao? Tạ Nhị ở trước mặt nha, đã từ trong tay thích khách giải cứu ra sao đột nhiên liền biến thành thất bại chứ?

Tạ Nhất còn chưa có kịp phản ứng, Tạ Nhị đã vùng vẫy ra, đột nhiên gào thét lớn:

"Vì cái gì!!! Vì cái gì! Chúng ta đều giống nhau, quốc vương bệ hạ lại chỉ là quan tâm mày!!! Bởi vì mày là một Omega có thể sinh con sao?!! Không.... tao không cam lòng!!!"

Tạ Nhị đột nhiên nổi điên, dọa Tạ Nhất nhảy dựng.

Còn có việc càng dọa người hơn, Tạ Nhị từ trên mặt đất bò dậy, dữ tợn cười lớn. Mặt cười đến biến hình, thập phần vặn vẹo.

"Mày không muốn tao bị người bắt đi!! Tao cố tình muốn! Tao liền phải theo chân bọn họ đi!"

Tạ Nhất trong nháy mắt còn tưởng rằng mình tai điếc, hoặc là ù tai, hoặc là xuất hiện ảo giác. Nhưng mà Tạ Nhị nhảy dựng lên trực tiếp chạy đến chỗ thích khách, nói:

"Tôi cùng các người đi! Đi mau!"

Tạ Nhất:

"......"

Mắt thấy Tạ Nhị vừa được cứu ra, nhưng lại tự mình chui đầu vô lưới, Tạ Nhất muốn mở miệng chửi, lại cảm thấy tuyệt đối liền sẽ bị hệ thống trò chơi xóa bỏ.

Bởi vì trong lòng chửi như thế nào cũng nói không ra lời!

Tạ Nhất tức không chịu được.

Tạ Nhị đã chạy lại, những thích khách vốn tưởng rằng thất bại, kết quả thụ sủng nhược kinh, nhanh bắt lấy Tạ Nhị.

Tạ Nhất không cam lòng, còn muốn kéo tay áo tiếp tục đi đoạt lấy người. Những thích khách đột nhiên vứt ra đồ vật.

"Vèo!!"

Thương Khâu đột nhiên híp đôi mắt, nhanh chóng xông tới, đem Tạ Nhất đẩy ngã gục ở trên mặt đất. Liền nhìn thấy một tờ giấy màu vàng rơi ngay chỗ bọn họ vừa đứng.

"Bùm!!!!"

Một tiếng nổ thật lớn giống như là một quả đạn pháo.

Tuy rằng không có người bị thương, nhưng bụi mù quá lớn, còn có thật nhiều tiếng gào rú. Thời điểm Tạ Nhất bò dậy đã không nhìn thấy Tạ Nhị, khẳng định là bị những người đó mang đi rồi.

Tạ Nhất tức đạp chân lên một cái mâm trên mặt đất, nói:

"Đáng chết!"

Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc chạy nhanh tới, Tất Bắc nói:

"Tạ Nhất, cậu không có việc gì chứ!?"

Tạ Nhất nói:

"Tôi có thể có chuyện gì?"

Hàn Trường Thứ nói:

"Cậu có bầu nha!"

Tạ Nhất:

"......"

Thích khách đột nhiên xuất hiện, bắt đi Tạ Nhị. Kỳ thật cũng không thể xem như bắt đi, dù sao cũng là Tạ Nhị chủ động đi theo thích khách. Tạ Nhất nhanh đem sự tình nói cùng mọi người một lần. HunhHn786 Mọi người có chút kinh ngạc, Hàn Trường Thứ vẻ mặt may mắn nói:

"Xem đi, tôi đã nói trò chơi của tôi không có khả năng xuất hiện sai lầm. Nguyên do là có người phá rối mà."

Tạ Nhất:

"......"

Tạ Nhất nói:

"Hiện tại làm sao bây giờ? Bọn họ rốt cuộc như thế nào mới có thể đem số liệu của Tạ Nhị thực thể hóa?"

Tất Bắc nhíu nhíu mày, biểu tình có chút nghiêm túc, nói:

"Lông chim vàng."

Tạ Nhất lắp bắp kinh hãi, nói:

"Lông chim vàng?"

Tất Bắc gật đầu nói:

"Bọn họ trong tay khẳng định có lông chim vàng, nên có thể thực thể hóa Tạ Nhị. Đến lúc đó chỉ cần bọn họ tìm được cái nút offline, liền có thể trực tiếp đem Tạ Nhị đã thực thể hóa mang ra khỏi trò chơi."

Tạ Nhất sốt ruột nói:

"Vậy hiện tại làm sao đây!?"

Thương Khâu nheo nheo mắt, nói:

"Tôi lập tức phái người đi lục soát tìm Tạ Nhị."

Tất Bắc nói:

"Trò chơi đã bị những người đó phá hỏng rồi. Bọn họ dù thực thể hóa Tạ Nhị cũng không có biện pháp ra ngoài. Việc cấp bách, chúng ta cần làm là tìm được NPC mang nút thoát khẩn cấp. Nếu chúng ta tìm được NPC kia trước, trực tiếp offline, sau đó nhốt bọn họ ở trong trò chơi, bọn họ cho dù có lông chim vàng thực thể hóa, cũng không có cách nào từ trong trò chơi đi ra. Bất quá...... ngược lại....."

Tạ Nhất nói:

"Nếu những người đó tìm được NPC thoát khẩn cấp kia trước......"

Thương Khâu nheo nheo mắt, nói:

"Chúng ta liền vĩnh viễn bị nhốt ở trong trò chơi."

Mọi người nói chuyện, không tự chủ được nhìn về phía Hàn Trường Thứ. Hàn Trường Thứ vẫn luôn nghe bọn họ phân tích, không có chen vào. Kết quả hiện tại, hắn liền cảm thấy ba tầm mắt tập trung vào trên người mình, lạnh như băng. Hàn Trường Thứ tức khắc biến thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Hàn Trường Thứ vội vàng nhấc tay đầu hàng, nói:

"Không phải tôi a, trò chơi này không có vấn đề, đều do những người đó. Là bọn họ có ý định phá hư trò chơi của tôi, bằng không căn bản sẽ không có vấn đề gì!"

Nhưng mà nói cái này cũng vô dụng...

Tất Bắc hung tợn trừng mắt nhìn Hàn Trường Thứ, nói:

"Đặc biệt hiện tại là ở trong trò chơi, linh lực cơ hồ không tác dụng. Hàn Trường Thứ còn bố trí chúng ta thành tay mới."

Tất Bắc nhìn cấp bậc của chính mình: cấp 11. Mà Thương Khâu cấp bậc càng thấp: cấp 8. Thương Khâu nhàn nhạt nói:

"Tôi lệnh người đi lục soát tra xét xem có NPC nào diện mạo giống như đúc Tạ Nhất hay không, tên cũng giống nhau."

Tất Bắc nói:

"Hiện tại cũng chỉ có thể như vậy."

May mắn Thương Khâu hiện tại còn là quốc vương, có quyền lực chí cao vô thượng. Thực mau lệnh lục soát cũng đã ban bố, bọn họ hiện tại cũng không có bất luận biện pháp gì, chỉ có thể chờ.

Hàn Trường Thứ còn vẻ mặt như Lưu bà bà tiến vào Đại Quan Viên, kinh ngạc nói:

"Nơi này chính là vương cung. Trời ơi xem bên kia. Lâu đài thật tráng lệ! Trò chơi của tôi không tồi, thiết kế hình ảnh thật là đồ sộ."

Tạ Nhất cũng mặc kệ hắn, trực tiếp trở về phòng ngủ.

Thực mau quân y tiến vào, nói là quốc vương phân phó phải làm kiểm tra. Tạ Nhất thập phần bất đắc dĩ.

Cần kiểm tra cái gì. Bất quá là trong trò chơi mang thai mà thôi!

Thương Khâu thực mau cũng đi vào, nói:

"Ngoan, làm kiểm tra, bằng không anh sẽ đau lòng."

Tạ Nhất:

"......"

Thương Khâu nói lời âu yếm quả thực ớn lạnh!

Tạ Nhất hoài nghi.

Hắn có phải ở trong trò chơi mỗi ngày tu luyện kỹ năng nói lời âu yếm hay không!

Tạ Nhất bất đắc dĩ, đành phải phối hợp quân y làm kiểm tra. Kết quả kiểm tra thực bình thường, không có bất luận cái gì dị thường. Vừa rồi Tạ Nhất bay nhảy đều không có việc gì, thoạt nhìn bé con thực kiên cường.

Hôn lễ bị ngưng hẳn, cơm chiều vẫn là phải ăn. Mọi người bận rộn thời gian dài như vậy, liền ngồi cùng nhau chuẩn bị ăn cơm chiều. Tạ Nhất nói bóng nói gió hỏi hỏi bọn họ ngày thường ăn cái gì. Tất Bắc trả lời thực bình thường, chính là cơm, thịt, hoặc là bánh mì, còn có rượu cùng sữa bò, đồ uống này nọ.

Thực mau bàn ăn đã được bày ra. Tạ Nhất cũng không biết là món ăn gì, tóm lại có nắp đậy. Tạ Nhất sớm có chuẩn bị tinh thần, Hàn Trường Thứ lại hô to.

"A!"

Nắp mở ra, món ăn thoạt nhìn giống như món salad trộn mù tạc bạch tuộc. Nhưng mà bên trong thật sự không phải bạch tuộc. Cũng không biết là cái thứ gì, còn tản ra màu xanh mượt ánh huỳnh quang. Phỏng chừng món ăn cũng là còn sống, đôi mắt cùng xúc tua còn động đậy, trên mâm không ngừng phát ra âm thanh.

"Òm ọp òm ọp"

Xúc tu uốn éo cùng tròng mắt đảo quanh.

"Ọe!!!"

Tạ Nhất tuy rằng trấn định, nhưng thấy một màn này cũng không nhịn được, vội vàng che lại miệng mình muốn phun. Muốn phun không chỉ là Tạ Nhất, Hàn Trường Thứ cũng che lại miệng mình, liền nôn như phản ứng ốm nghén.

Tất Bắc mí mắt nhảy lên nhìn món "mù tạc bạch tuộc", cổ họng lăn lộn. Nếu không phải bận tâm chính mình là một trong những người đứng đầu Thập Điện Diêm Vương, hắn cũng sẽ nhổ ra.

Chỉ có Thương Khâu bình tĩnh nhất, phất phất tay, nói:

"Mang xuống đi. Lấy đồ ăn bình thường được rồi."

Thực mau đám người hầu đem "món ăn cao cấp" bưng đi xuống, sau đó bưng lên món không đáng tiền: bánh mì, sữa bò, lạp xưởng, vân vân....

Tạ Nhất lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Thì ra đồ ăn xa hoa dành cho quý tộc là loại bộ dạng kinh tâm động phách, mà bần dân ăn đồ ăn kỳ thật chính là bánh mì, lạp xưởng cùng sữa bò,... món ăn tương đối bình thường. Trách không được Tất Bắc cùng Hàn Trường Thứ đều lần đầu tiên thấy loại đồ ăn xa hoa này.

Hàn Trường Thứ phun một hồi, rốt cuộc mới đỡ một ít. Nhìn thấy bánh mì cùng lạp xưởng cảm giác đặc biệt thân thiết, hắn vội vàng vọt tới bàn ăn, tay không bắt lấy, liền cho vào trong miệng.

Thương Khâu thực săn sóc đem bánh mì cắt ra, bôi lên mứt trái cây, đưa cho Tạ Nhất.

Tạ Nhất tuy rằng không muốn ăn, nhưng trong bụng kỳ thật rất đói bụng. Ngửi được mùi chua chua ngọt ngọt của mứt trái cây còn rất khai vị, Tạ Nhất liền ăn một cái bánh mì.

Thương Khâu lại lấy một cây lạp xưởng cho Tạ Nhất ăn. Dù sao Tạ Nhất hiện tại mang thai, dinh dưỡng phải cân đối, chỉ ăn bánh mì là không được.

Thương Khâu hầu hạ Tạ Nhất ăn cơm, chính mình cũng ăn một ít.

Hàn Trường Thứ cảm động nói:

"Ôi, mỹ vị nhân gian, ăn quá ngon. Tôi chưa bao giờ biết ăn bánh mì kẹp lạp xưởng mà ngon như vậy. Làm từ thứ gì vậy? Chất thịt rất béo mềm a!"

Hắn nói như vậy, Tạ Nhất cũng gật đầu phụ họa nói:

"Đúng vậy, đúng vậy, đặc biệt béo, rất giống lạp xưởng thịt lại cảm giác không phải thịt. Thịt heo bình thường có chút cứng, cái này ăn vừa vặn."

Thương Khâu nghe bọn họ khen lạp xưởng ngon, cũng cắn một ngụm. Kết quả Thương Khâu không biết chính mình có phải khẩu vị không quá tốt hay không. Dù sao hắn cắn một miếng lạp xưởng liền thấy được lạp xưởng có "đôi mắt".

Không, xác thực mà nói là đôi mắt của nguyên liệu làm lạp xưởng. Chính là cùng loại thịt thú mà lần trước làm món nướng năm phần chín cho Tạ Nhất ăn, còn bẹp bẹp chạy trốn. Chất thịt đương nhiên rất tươi mới.

Thương Khâu cắn một miếng liền nhìn thấy đôi mắt, vì thế thực bình tĩnh đem lạp xưởng đặt ở một bên. Hắn còn đem bánh mì che đôi mắt lại. Đôi mắt quá sống động, còn xoay vòng một chút.

Thương Khâu bình tĩnh làm xong chuyện này, nói:

"Tạ Nhất, ăn no chưa? Chúng ta đi nghỉ ngơi?"

Tạ Nhất ăn no. Đây là bữa ăn ngon nhất kể từ lúc tiến vào trò chơi tới nay của Tạ Nhất. Bánh mì bôi mứt trái cây thơm ngọt ngon miệng, lạp xưởng béo mềm cũng là dư vị vô cùng, còn uống một bát lớn sữa bò, có tác dụng trợ giúp giấc ngủ. Vì thế Tạ Nhất đứng lên, nói:

"Ăn no, đi thôi."

Thương Khâu mang theo Tạ Nhất chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi. Hàn Trường Thứ còn chưa có ăn đủ lạp xưởng, liền tiếp tục ở lại ăn. Tạ Nhất chân trước mới vừa đi ra, còn chưa có quá xa, liền nghe được Hàn Trường Thứ cao giọng hô to:

"A a a a a cứu mạng a......"

Tạ Nhất hoảng sợ, còn tưởng rằng lại có thích khách, quay đầu muốn đi giải cứu Hàn Trường Thứ, bất quá bị Thương Khâu ngăn lại, nói:

"Không có việc gì, còn có Tất Bắc mà."

Bọn họ mới vừa đi không lâu, Hàn Trường Thứ cũng cắn được một ngụm đôi mắt, hơn nữa vẫn là dở dang. Bị dọa sợ tới mức Hàn Trường Thứ rống to, lại là nôn ói đến trời đất u ám.

Tạ Nhất căn bản không biết gì, còn cảm thấy bữa này ăn khá tốt. Trở về phòng tắm rửa một cái, Tạ Nhất liền ngã vào giường lớn lăn lộn.

Thương Khâu tắm gội xong đi ra, liền nhìn thấy Tạ Nhất ở trên giường lăn lộn. Hắn cười, vỗ nhẹ Tạ Nhất, nói:

"Đừng nằm bò."

Tạ Nhất tức khắc giật mình, xoay người ngồi dậy, nói:

"Anh lại đánh mông người ta! Lão tử liều mạng với anh, xử cái tay xấu xa!"

Tạ Nhất như mãnh hổ vồ mồi, trực tiếp tiến lên. Thương Khâu vội vàng ôm người lại, sợ Tạ Nhất bị ngã. Hắn xoay người ngã xuống giường, đem người ôm vào trong ngực, cười nói:

"Đừng nháo, có mệt hay không, nghỉ ngơi đi."

Tạ Nhất xác thật rất mệt. Dù sao hôm nay bị bắt cóc, lại gấp trở về cướp tân nhân, còn phải giải cứu tình địch, vân vân.... liền thành thật nằm, chuẩn bị ngủ.

Cánh tay Thương Khâu lót ở dưới cổ Tạ Nhất. Cái động tác này quả thực như là đôi uyên ương. Hắn còn duỗi tay vòng lấy bả vai Tạ Nhất, thoạt nhìn thực thân mật.

Tạ Nhất có chút ngượng ngùng, bất quá cảm giác đặc biệt an tâm. Thương Khâu hôn một cái lên trán Tạ Nhất, nói:

"Mau ngủ đi."

Tạ Nhất ngủ một giấc, cảm giác ngủ đến đặc biệt no. Thời điểm mở mắt, Thương Khâu đã tỉnh, bất quá nằm không nhúc nhích, vẫn để tay cho Tạ Nhất gối đầu. Hàng lông mi thật dài run run, ánh mắt hắn thực ôn nhu nhìn Tạ Nhất, thanh âm còn mang theo khàn khàn, cười nói:

"Dậy rồi à?"

Đáng chết, giọng mũi quả thực gợi cảm!

Tạ Nhất thiếu chút nữa phun máu mũi, liền gật gật đầu.

Thương Khâu hôn trán Tạ Nhất một cái, cười nói:

"Chào buổi sáng."

Hai người mặc quần áo chuẩn bị ăn bữa sáng, cũng nhìn xem có tin tức NPC kia hoặc là Tạ Nhị hay không.

Tạ Nhất thần thanh khí sảng rời khỏi giường. Vừa ra khỏi cửa liền đụng phải Hàn Trường Thứ, dọa Tạ Nhất nhảy. Hàn Trường Thứ như bị bạo hành, đôi mắt thế nhưng là quần thâm giống như gấu trúc quốc bảo. Tạ Nhất nheo mắt, hỏi:

"Như...... Như thế nào lại rớt cấp?"

Hàn Trường Thứ:

"......"

Hàn Trường Thứ ho khan một chút, nói:

"Vô địch quá mức tịch mịch."

Tạ Nhất:

"......"

Ở thời điểm Hàn Trường Thứ xấu hổ, đột nhiên có binh lính chạy tới, thế nhưng là có tin tức.

Thương Khâu tuy rằng chỉ có cấp 8, bất quá không hổ là quốc vương, quyền uy chính lớn. Chỉ dùng một buổi tối, binh lính đã trở về báo, nói là có người thấy được NPC kia. Hơn nữa thực vừa khéo chính là giống đám thích khách bắt Tạ Nhị, cũng đang hoạt động ở khu W không người.

Tạ Nhất vừa nghe, thế nhưng là khu W không người kia. Thì ra những người đó sớm có chuẩn bị. Muốn đem Tạ Nhị mang đi cũng là vì nghe nói NPC mang nút thoát khẩn cấp ở nơi đó hoạt động.

Thương Khâu lập tức lệnh người chuẩn bị phi thuyền, tức khắc khởi hành. Bọn họ muốn đi khu W.

Khu W không người là một vùng hay thay đổi. Bởi vì hoàn cảnh địa lý phi thường ác liệt, cho nên không có bất luận quốc gia nào tới đó, thật giống như là một khu vực chết.

Khu W không người có đầm lầy, sa mạc, rừng nguyên thủy. Nghe nói còn có núi lửa phun trào bất cứ lúc nào. Ở khu vực kia, còn có rất nhiều dã thú hung mãnh. Hơn nữa khu W không người còn có một thần bảo hộ.

Tạ Nhất kinh ngạc nói:

"Thần bảo hộ?"

Binh lính nói chưa ai nhìn thấy qua thần bảo hộ, bởi vì người nhìn thấy thần bảo hộ đều đã chết. Nhưng nghe nói thần bảo hộ cả người đen nhánh, phảng phất khoác một cái áo choàng màu đen, thần bí khó lường.

Vì nơi đó là khu chết, cho nên cũng tụ tập rất nhiều tội phạm từ các đế quốc chạy trốn ra, phi thường hỗn loạn. Bất quá dùhỗn loạn, bọn họ cũng muốn đi.

Thực mau phi thuyền đã chuẩn bị xong. Từ nơi này đến khu W không người mất ít nhất 3 giờ bay. Mọi người lên phi thuyền, tức khắc đều có chút kinh ngạc. Thật giống như Tạ Nhất thấy ở trên TV. Không biết dùng lời nào mà hình dung được rốt cuộc có bao nhiêu xa hoa. Bên trong còn có một cái bể bơi thật lớn, quả thực chính là chỗ tốt.

Hàn Trường Thứ muốn cùng Tất Bắc đi bơi lội, bất quá Tất Bắc chỉ là trừng hắn một cái, liền ngồi ở trên sô pha nghỉ ngơi. Hàn Trường Thứ vẻ mặt chân chó chạy tới ngồi ở bên cạnh, cùng Tất Bắc nói chuyện phiếm.

Tạ Nhất cũng ngồi xuống.

Gần đây có điểm thích ngủ, rõ ràng buổi sáng mới vừa rời giường không lâu, còn chưa tới giữa trưa. Bất quá ngồi xuống liền mơ mơ màng màng đặc biệt buồn ngủ, cũng không biết có phải do mang thai hay không!

Tạ Nhất mơ mơ màng màng nghiêng đầu dựa vào sô pha ngủ gật. Trong mơ hồ còn nhìn thấy trên cổ Tất Bắc có cái dấu màu đỏ giống như muỗi đốt. Bất quá Tạ Nhất khi đó đã muốn ngủ rồi, đầu óc không nghĩ được gì, liền ngủ.

Thương Khâu phân phó xong hành trình cho đội lái phi thuyền đi tới. Vừa thấy Tạ Nhất đã ngủ rồi, hắn liền cầm chăn nhẹ nhàng đắp lên cho Tạ Nhất, sau đó ngồi ở bên cạnh, duỗi tay đem người ôm tới, để dựa vào chính mình ngủ.

Tạ Nhất trong lúc ngủ, thoạt nhìn thực dính người, mơ mơ màng màng ôm eo Thương Khâu, còn cọ cọ ngực Thương Khâu.

Bên kia, Hàn Trường Thứ nhìn hai người vô cùng thân mật, tức khắc cảm thấy đặc biệt hâm mộ, nhanh nhắn tin riêng hỏi Thương Khâu kinh nghiệm.

Ba giờ bay, Tạ Nhất vẫn luôn ngủ, căn bản là không có tỉnh.

Thực mau bọn họ đã tới khu W không người. Binh lính lại đây báo cáo, Thương Khâu phân phó không có đánh thức Tạ Nhất, để Tạ Nhất ngủ thêm trong chốc lát.

Tạ Nhất mơ mơ màng màng, liền nghe một tiếng vang.

"Rầm!!!"

Kế đó toàn bộ phi thuyền nghiêng qua một bên, cũng không biết đã xảy ra sự tình gì. Tạ Nhất còn đang trong giấc mộng, tức khắc liền bị doạ tỉnh, từ trên sô pha lăn xuống. Thương Khâu động tác nhanh như một con báo sắc bén, lao đến ôm chặt Tạ Nhất. Hai người trực tiếp ngã xuống sàn.

"A!"

Bên kia Tất Bắc cũng hô to một tiếng, trực tiếp từ trên sô pha lăn xuống dưới, va vào tủ bên cạnh. Lúc sau, Hàn Trường Thứ cũng lăn đến đè lên người Tất Bắc. Hàn Trường Thứ dáng người cao to, cũng không phải loại hình công tử bột, đè trên người Tất Bắc thiếu chút nữa áp chết hắn.

Phi thuyền tựa hồ đã bị tập kích, đang không ngừng báo nguy.

Hàn Trường Thứ lại không lập tức bò dậy, mà là tận dụng cơ hội khó có được ở trên người Tất Bắc ăn đậu hủ. Kết quả Tất Bắc còn chưa có ra tay, phi thuyền rung lắc khiến mâm trái cây trên bàn rơi xuống, trực tiếp đập ở trên đầu Hàn Trường Thứ. Hàn Trường Thứ căn bản không phản ứng kịp, tức khắc bị đập hôn mê bất tỉnh.

Tất Bắc:

"......"

"Sao lại thế này?!"

"Bảo vệ quốc vương!! Bảo vệ vương hậu!!"

"Phi thuyền gặp nguy hiểm! Phi thuyền gặp nguy hiểm!!! Yêu cầu tiếp viện khẩn cấp!"

"Phi thuyền đang bị mộc á thủy thú tập kích!"

Tạ Nhất một chút liền tỉnh, mê mang nói:

"Cái tình huống......"

Gì?

Tạ Nhất nói còn chưa xong, liền cảm giác được phi thuyền lại chao đảo. Xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài, Tạ Nhất thấy có cái xúc tua quấn lấy phi thuyền, không ngừng kéo túm.

Phi thuyền là bay ở trên trời, mà xúc tu của thủy quái từ trong nước xông thẳng lên, quấn lấy phi thuyền. Có thể thấy được thủy quái khổng lồ bao nhiêu.

Tạ Nhất cả người đều ngốc. Xúc tua cuốn phi thuyền, không ngừng lôi kéo, muốn đem bọn họ kéo vào trong nước.

Bên cạnh, binh lính còn hoảng sợ nói:

"Mộc á thủy thú không phải rất hiền sao!? Như thế nào đột nhiên đánh người......"

Hắn nói còn chưa xong, con á thủy thú như bạch tuộc đột nhiên phát lực, nhô lên một nửa thân thể.

"Ầm!!!"

Con á thủy thú từ trong nước đột nhiên nhảy lên. Theo tiếng nước, Tạ Nhất thấy được một tròng mắt thật lớn. Một thân thể trong suốt như là sứa, mỗi cái mạch máu đều thô to, so với eo người còn muốn to hơn. Răng nanh dài bén nhọn, bộ dạng thoạt nhìn hung thần ác sát.

Tạ Nhất hô to:

"Cái này kêu là rất hiền sao?!"

Á thủy thú gào thét lớn, mở miệng rộng giống như là cái động, muốn cắn nuốt phi thuyền bọn họ.

Hệ thống thông báo:

Nhiệm vụ phụ: xua đuổi mộc á thủy thú.

Tạ Nhất nghĩ thầm.

Hệ thống còn không bằng trực tiếp đem chính mình làm mồi cho con á thủy thú khổng lồ kia. Còn xua đuổi cái gì!?

Tạ Nhất nhìn thoáng qua mục khen thưởng cùng trừng phạt.

Khen thưởng là tăng giá trị lực chiến đấu, mà trừng phạt là......

Là một tháng kỳ động dục!

Kỳ động dục!

Tạ Nhất trong lòng rống giận.

Kỳ động dục không giá trị! Vì cái gì bán phá giá lớn như vậy?! Kỳ động dục cũng có tôn nghiêm được không!?

Tạ Nhất tức giận từ trên mặt đất bò dậy, hùng hổ đi về phía trước. Thương Khâu chạy nhanh ngăn lại nói:

"Tạ Nhất?"

Tạ Nhất còn là vẻ mặt bình tĩnh nói:

"Ở trong phi thuyền chờ em."

Nói xong, Tạ Nhất bước qua, một chưởng ấn xuống cái nút mở cửa khẩn cấp.

"Vèo!"

Cửa công nghệ cao của khoang phi thuyền mở ra. Bên ngoài cuồng phong rống giận, thiếu chút nữa trực tiếp cuốn Tạ Nhất bay ra ngoài. Tạ Nhất nheo nheo mắt, hít sâu một hơi, chạy lấy đà vài bước, trực tiếp từ trong khoang phi thuyền nhảy ra ngoài.

"Trời ơi!!!"

"Vương hậu thật là lợi hại!"

"Vương hậu thế nhưng có thuật cưỡi gió! Không hổ là tướng quân Jarno!"

"Ôi, đây là Omega lợi hại nhất mà tôi từng gặp! Nhìn xem dáng người quá đẹp!"

Tạ Nhất ở trong một mảnh tiếng tán thưởng, trực tiếp phóng ra khỏi khoang phi thuyền. Thương Khâu chạy nhanh tới cửa cúi đầu nhìn xuống xem.

Mộc á thủy thú nhìn thấy có người từ khoang phi thuyền lao ra, lập tức từ bỏ phi thuyền, trực tiếp buông lỏng phi thuyền, dùng xúc tu đi cuốn Tạ Nhất.

Thương Khâu có chút lo lắng, bất quá sự thật chứng minh hiện tại Tạ Nhất chính là "đại thần" trong truyền thuyết.

"Vèo!"

Chỉ nháy mắt trên người Tạ Nhất hiện ra ánh hào quang, tức khắc ánh sáng vàng kim bao phủ chung quanh thân thể.

Mộc á thủy thú nhanh chóng quét xúc tu cuốn Tạ Nhất. Tạ Nhất động tác càng mau hơn.

"Vèo vèo vèo!!!"

Mọi người chỉ nhìn thấy ánh hào quang  không ngừng lóe lên, ngay sau đó một tiếng.

"Ầm!!!!"

Á thủy thú đột nhiên rơi vào trong nước, tạo ra khối bọt nước thật lớn.

"Ôi, trời!!"

"Vương hậu đánh bại dễ dàng mộc á thủy thú!!"

"Vương hậu quá lợi hại!"

Tạ Nhất nhìn con sứa xúc tu bạch tuộc thật lớn rơi vào trong nước, tức khắc nhẹ nhàng thở ra. Bên tai nghe tiếng hoan hô phát ra từ khoang phi thuyền, Tạ Nhất tức khắc cảm giác làm đại thần thật là quá tốt, đặc biệt có cảm giác thành tựu.

Tạ Nhất muốn trở lại khoang thuyền, bất quá lúc này đột nhiên cảm thấy bụng có chút đau đớn. Tạ Nhất không để ý, bất quá cái loại đau đớn này thế nhưng nhanh chóng khuếch trương, làm người ta có chút khó nhịn.

Trên trán Tạ Nhất tức khắc toát ra mồ hôi, hô hấp cũng có chút khó khăn, sắc mặt đột nhiên tái nhợt. Thương Khâu đứng ở cửa, nhìn thấy Tạ Nhất có chút không thích hợp, lập tức hô to:

"Tạ Nhất!"

Ở ngay lúc này, thình lình mộc á thủy thú đột nhiên lại từ trong nước lao ra ngoài, xông thẳng tới chỗ Tạ Nhất. Tạ Nhất lắp bắp kinh hãi, muốn tránh ra, nhưng có chút lực bất tòng tâm, không có sức lực. Toàn thân vô lực, bụng đau từng cơn, Tạ Nhất giống như sắp ngất đi.

"Ôi!!"

Thời điểm á thủy thú nhằm phía Tạ Nhất, trong nháy mắt, đột nhiên không trung bị cái gì che phủ. Giống như trời đầy mây, một tiếng quạ kêu to, đinh tai nhức óc. Một mảng màu đen đột nhiên từ phía chân trời bay đến, phảng phất là cơn lốc màu đen.

Một con quạ đen thật lớn, có thể che khuất nửa bầu trời, từ trên trời đột nhiên đáp xuống.

"Ầm!!"

Trong nháy mắt mộc á thủy thú sắp đánh Tạ Nhất, bị con quạ đen dùng móng vuốt bắt lên, trực tiếp từ trong nước túm ra. Á thủy thú không ngừng vặn thân thể trong suốt, huy động xúc tua, nhưng đều không có dùng được. Con quạ đen thật lớn kêu to, không chút nào dừng lại, bắt giữ con mồi mang đi.

"Vù!!!"

Con quạ đen trực tiếp bay đi, mang theo một dòng khí thật lớn.

"Thần bảo hộ!"

"Là thần bảo hộ!!"

"Trời ơi! Thần bảo hộ cứu vương hậu!!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.