Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng

Chương 5: Hotboy Lý và rạp hát nhỏ



Trong lòng Vương Tiểu Khê khinh thường, ngoài miệng lại làm nũng không ngừng: “Ca ca, anh có biết hát không?”

Lý Lan Phong chầm chậm nói: “Biết.”

Vương Tiểu Khê hoạt bát xinh đẹp nghiêng đầu đi, đồng thời lấy tay nâng cằm, dùng cánh tay che đi hầu kết, nói: “Ca ca hát cho em nghe có được không, em muốn nghe.”

Lý Lan Phong bị động tác nghiêng đầu của Vương Tiểu Khê chọc cho hít sâu một cái, dịu dàng nói: “Được, anh hát trước, anh hát xong tới em hát.”

Vương Tiểu Khê quẫn bách, nói: “Ngũ âm của em không đầy đủ, anh hát trước đi, nếu như hát hay…” Vương Tiểu Khê dừng lại mấy giây tìm cảm giác, chuẩn xác bắt được vẻ mặt và giọng điệu của cô gái nhỏ bạo gan chủ động trêu chọc nam thần, vừa sốt sắng vừa thấp thỏm, “Nếu như hát hay, em, em sẽ thuởng cho anh ~ ”

Nhắc tới cũng lạ, lúc thường Vương Tiểu Khê luôn là dáng vẻ thiếu niên ngây thơ hoạt bát không tim không phổi, nhưng vừa mặc đồ nữ giả làm con gái, liền hệt như ảnh đế nhập xác ngay tắp lự, kỹ năng diễn xuất tinh chuẩn, đúng mực đúng chỗ, cos các loại tính cách phái nữ đều y hệt.

Lý Lan Phong nhìn khuôn mặt đẹp đẽ phù hợp tất cả gu thẩm mỹ của mình trong màn hình, t*ng trùng một đường nhảy lên tận đỉnh đầu, vì thế hắn cười nhẹ một tiếng, nói: “Được, bên chỗ anh không có beat nhạc, hát chay cho em một bài nhé.”

Lập tức, Lý Lan Phong hát chay một bài tình ca chủ đề vườn trường, giọng hắn êm tai, giai điệu cũng bắt chuẩn, nếu như đổi thành con gái, 80% là sẽ phải đắm chìm, nhưng Vương Tiểu Khê thì chỉ xấu xa ghi âm, dự định lưu lại để sau này chân tướng phanh phui rồi thì cùng đám bạn cười nhạo bình xịt.

Mình là một người đàn ông vô tình, Vương Tiểu Khê tỉnh táo nghĩ, vô tình hư hỏng.

Lý Lan Phong hát xong, có vài phần mong đợi nói: “Hát cũng không tệ lắm phải không? Thưởng cho anh cái gì?”

Đầu tiên là Vương Tiểu Khê nhắm mắt khen Lý Lan Phong hát thật hay một đợt, xong lập tức đóng camera, tách tách chụp mấy bức ảnh chân.

Cậu kéo váy ngủ lên chỗ mười centimet trên đầu gối, vắt chéo hai cẳng chân nhỏ nhắn lại với nhau, da thịt trơn bóng tốt đẹp không khác nào “dương chi bạch ngọc”, phụ trợ với váy ngủ màu hồng nhạt, vô cùng dụ người.

Chụp xong, Vương Tiểu Khê liền căn cứ tôn chỉ thả thính chết người không đền mạng mà pts bức ảnh một chút, lúc này mới gửi sang cho đối phương.

Thật ra ở phương diện tình cảm Vương Tiểu Khê tuyệt đối thuộc về kiểu ngây thơ, lớn đến mười chín tuổi mà ngay cả tay con gái cũng chưa từng nắm, sở dĩ cậu đóng vai thành con gái có thể lẳng lơ như thế, là vì trong lòng cậu biết mình không phải con gái, hết thảy đều chỉ là đùa giỡn và biểu diễn. Trong nội tâm, Vương Tiểu Khê đứng ở góc độ người xem để nhìn thân phận nữ của mình, không có hòa vào, thì dĩ nhiên là sẽ không có cảm giác xấu hổ.

Vương Tiểu Khê nũng nịu hỏi: “Ca ca, em mới vừa chụp, nhìn có được không?”

“Đờ —— mờ.” Lý Lan Phong ở bên kia màn hình nhìn đến mặt đỏ rần, khóe môi không kiềm chế nổi điên cuồng cong lên.

Cảm giác hoàn toàn khác với việc tùy tiện tìm ảnh sex ở trên mạng để xem, người gửi cho mình ảnh chụp hương diễm này là một cô gái sống sờ sờ, có quan hệ với mình, hơn nữa phong cách của cô gái này trên mạng xã hội rất thanh thuần ngoan ngoãn, lúc trước Lý Lan Phong căn bản không ngờ cô ấy sẽ như vậy, cái này còn kích thích hơn là tùy tiện tìm ảnh sex nhiều.

Lý Lan Phong tự thấy mình đã lay động trái tim cô nàng bằng thực lực, hắn dùng ngón tay vuốt ve cái cằm đường nét đẹp đẽ và hai má mình, hệt như đang dùng xúc giác xác nhận sự anh tuấn của mình, đôi mắt với hàng mi đen rậm hơi nheo lại, trong ánh mắt lộ ra đắc ý mang theo mấy phần trẻ con, như một chú sói nhỏ thành công săn được thỏ trắng.

Lý Lan Phong thoả thuê mãn nguyện, thừa thắng xông lên, tận lực đè thấp giọng nói: “Đẹp, còn nữa không?”

Em ấy rất thích mình, Lý Lan Phong nghĩ.

Hiển nhiên, rạp hát nhỏ trong nội tâm hotboy Lý bắt đầu diễn xướng rồi!

Vương Tiểu Khê nghe xong, lườm một cái, cởi áo ngực giả và váy ngủ ra, cuộn cuộn lại vứt xuống ghế xoay.

Hai bé thỏ trắng giả nặng trình trịch nện ở trên ghế, phát ra một tiếng vang trầm thấp.

Vương Tiểu Khê xoay cổ trước sau trái phải cành cạch thả lỏng xương cổ bị ngực giả kéo đến tê mỏi, nói: “Hôm nay hết rồi, em phải ngủ đây, ca ca chúc em ngủ ngon đi.”

Đùi đẹp không còn, nhưng chym bự thì có đây, muốn xem không? Vương Tiểu Khê lén lút oán thầm.

Lý Lan Phong lấy lại bình tĩnh, biết biểu hiện quá háo sắc sẽ khiến cô nàng phản cảm, nên không dây dưa nữa, dịu dàng nói: “Đồ đệ ngủ ngon, mơ đẹp.”

Vương Tiểu Khê nghe thế, tròng mắt hơi xoay chuyển, cười lộ ra hai cái răng nanh nhỏ trắng muốt, mặt đầy giảo hoạt nói vào điện thoại di động: “Câu ngủ ngon này không tính, hôm nay em đã đổi xưng hô với anh rồi, anh gọi em có phải là cũng nên đổi xưng hô khác không?”

Trên mặt Lý Lan Phong mang theo nụ cười tự tin kiểu tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, hỏi: “Có thể, đổi cái gì?”

Trước tiên là Vương Tiểu Khê cố ý treo hắn hơn một phút đồng hồ, sau đó bắt chước giọng điệu thẹn thùng của con gái, cố ý ân a nói quanh co: “Thì… hừm… chẳng hạn như, như cục cưng, hay gì gì đó…”

Tuy rằng camera đã đóng, nhưng nghe giọng Vương Tiểu Khê ấp úng, càng nói càng nhỏ, Lý Lan Phong cũng thành công dựa vào âm thanh tưởng tượng ra dáng vẻ Vương Tiểu Khê giờ phút này — — — cô gái bản tính thanh thuần ngại ngùng, lại bị mình trêu chọc đến khó kiềm lòng nổi, mặc váy ngủ hồng phấn chân chữ W nằm ở trên giường, mặt đỏ đến bốc khói, sau khi nhăn nhó một phút vẫn không nhịn được lắp bắp nói ra lời trêu chọc vào điện thoại di động, không chừng nói xong câu này, em ấy còn thẹn thùng không nhịn được ném di động qua một bên…

Thật là đáng yêu nhỉ?! Lý Lan Phong bị tưởng tượng có thể nói là bay tám vạn dặm của mình chọc cho run bắn cả người, nhẹ giọng cười kề sát điện thoại tới bên môi, dùng âm sắc tình cảm nhất ghẹo người nhất của bản thân, chầm chậm nói: “Được, sau này cứ kêu như vậy đi, cục cưng ngủ ngon.”

Lúc này Vương Tiểu Khê đang mặc quần lót tứ giác Ultraman chân mở toang hoác ngồi xếp bằng ở trên giường, khom lưng híp mắt, véo véo một cọng lông chân lẻ loi bỏ sót lúc cạo lông, ra sức nhổ lên một phát, cọng lông chân liền chậm rãi ung dung đáp xuống đất. Nghe thấy lời đáp dịu dàng có thể vắt ra cả nước của Lý Lan Phong, Vương Tiểu Khê cười ha ha ngã lăn ở trên giường, gần như cười đến rách cả dây thanh quản!

Cục cưng cái rắm, thật ra ta là ba mi nè! Vương Tiểu Khê sung sướng lưu lại đoạn ghi âm này, chuẩn bị lưu làm trò cười ngày sau.

Tình cảnh này so sánh với ảo tưởng của Lý Lan Phong, thực sự kém có hơi nhiều…

Thấy Lý Lan Phong chọc gái xong xuôi, Đinh Dục và Chu Chính mới vừa về phòng không quá một phút đã tự động cấm khẩu rốt cuộc cũng dám mở miệng nói chuyện.

Đinh Dục thả laptop xuống, xoay xoay lưng, thuận miệng tám chuyện với Chu Chính: “Đúng rồi, hôm nay tên giả gái ở học viện công trình lại mặc đồ nữ nữa đó.”

Chu Chính làm động tác run rẩy nổi da gà, nói: “Mày nhìn thấy hả? Tao chưa gặp bao giờ, thế nào?”

Đinh Dục lắc đầu: “Không nhìn thấy, nghe người ta nói, mặc váy vào tòa nhà đối diện chúng ta, bị bác quản lý cản lại, cậu ta gỡ tóc giả ra bác quản lý liền để cậu ta vào.”

Chu Chính kéo dài giọng thở dài nói: “Đờ —— mờ, lớn lối như vậy? Ban ngày ban mặt mà ở trong trường mặc váy tản bộ à?”

Đinh Dục gật đầu: “Đúng vậy, còn mặc váy tản bộ ở bên ngoài nữa!”

Lý Lan Phong không phải tính cách thích hóng hớt, bạn cùng phòng tán gẫu, hắn liền nghe tai trái ra tai phải, 90% lực chú ý đều tập trung vào album trên điện thoại di động của mình —— vừa nãy lúc chat video hắn không nhịn được chụp lại vài tấm, lúc này đang sung sướng thưởng thức, đầu tiên là hắn dùng ánh mắt đảo qua xương quai xanh đường nét rõ rệt của Vương Tiểu Khê, cổ tay mảnh khảnh và gương mặt tinh xảo, tiếp theo liền đảo qua cặp ngực giả như quả cầu tuyết, càng xem càng cảm thấy trong phòng ngủ nóng bức khiến người ta bực mình. Vì vậy, Lý Lan Phong giơ tay nới lỏng nút áo sơ mi của mình, lộ ra lồng ngực căng chặt, lấy tay làm quạt quạt gió mấy lần, nghĩ thầm vóc người cô gái này sao có thể tốt như vậy, gầy thế mà ngực lại to thế, quả thực chính là phạm quy nghiêm trọng.

Thông thường mà nói con gái đều chỉ mảnh mai hoặc là chỉ đầy đặn, Vương Tiểu Khê thì lại chiếm hết ưu thế của cả hai loại, vóc người như vậy trong hiện thực thực sự hiếm thấy, cũng khó trách Lý Lan Phong không quản được đôi mắt.

Một bên khác, Đinh Dục còn đang phổ cập với Chu Chính về tên giả gái ở viện khoa học công trình, dùng giọng điệu mang theo một chút hưng phấn khó hiểu nói: “… Nghe nói là tên ẻo lả, mặt mũi rất thanh tú, nếu không quen biết thì mày đối diện cậu ta cũng sẽ không nghĩ cậu ta là nam, chỉ là ngực phẳng lì thôi.”

Bởi đại não vẫn còn nằm trong trạng thái hưng phấn ở phương diện nào đó, lúc này Lý Lan Phong vô cùng mẫn cảm với chữ “ngực”, nghe thấy đám bạn cùng phòng nói về tên giả gái ngực phẳng, hắn không nhịn được phát ra một tiếng cười nhẹ.

Chu Chính cho rằng Lý Lan Phong gia nhập tám chuyện, liền ngẩng đầu nhìn hotboy Lý ngồi ở trên giường chẳng biết vì sao lại đỏ mặt, nói: “Tao thấy sau này chúng ta nhìn thấy con gái ngực phẳng cũng phải do dự về giới tính một chút.”

Đồ đệ mới nhận không phẳng chút nào, Lý Lan Phong không hề sợ hãi, giọng điệu không liên quan tới mình qua loa thuận miệng tiếp lời: “A, đúng vậy.”

Hồn nhiên không biết việc này thật ra có quan hệ rất là trọng đại với hắn…

Cứ như vậy, quan hệ của Vương Tiểu Khê và Lý Lan Phong coi như là thăng cấp đến giai đoạn mờ ám, ngày ngày đều ca ca cục cưng ngán đến chảy mỡ. Mấy ngày nay, Vương Tiểu Khê vẫn mỗi ngày cùng Lý Lan Phong làm phó bản hằng ngày ở trong game, lúc tâm trạng tốt thì gửi ảnh selfie trêu chọc, dụ dỗ Lý Lan Phong hát cho mình nghe, nói một vài lời mờ ám, rất giống con mèo nhỏ đùa chuột.

Mèo nhỏ Vương đắc ý vuốt chòm râu mèo của mình, trong đầu bố trí kịch bản báo thù —— cậu chuẩn bị thả thính thêm cỡ mười ngày nửa tháng nữa liền dụ bình xịt tỏ tình với mình, mà bình xịt vừa tỏ tình, cậu lập tức phanh phui chân tướng. Chờ chân tướng rõ ràng cậu liền kéo theo đám bạn bè lúc trước bị bình xịt nhục mạ treo giải thưởng, nắm tay nhau bao vây tên bình xịt đó, tập thể mặc niệm cho hắn ba giây đồng hồ, sau đó sảng khoái liên thủ với đám bạn canh điểm phục sinh của hắn, khiến bình xịt hung hăng càn quấy trải nghiệm cảm giác mất cả chì lẫn chài.

Lúc trước bình xịt tổn thương tình cảm của Vương Tiểu Khê và bạn bè cậu, hiện tại Vương Tiểu Khê cũng làm tổn thương tình cảm của bình xịt, vô cùng công bằng.

Chỉ nghĩ một chút thôi đã cảm thấy vô cùng sảng khoái!

Hết chương 5

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.