Nhìn thấy phản ứng của mẹ Lý, hai người từ khiếp sợ đến lặng lại, đều là biểu tình cứng đờ, không chút sứt mẻ mà đứng ngốc tại chỗ…… tựa như thời gian đứng yên.
“Còn không giới thiệu cho mẹ một chút?” Mẹ Lý mở miệng nói, giải trừ ma pháp đóng băng thời gian trên người Lý Lan Phong.
Lý Lan Phong tỉnh hồn, nhích ra một bước, lộ ra Vương Tiểu Khê vừa rồi bị mình kéo ra phía sau bảo vệ, nói: “Em ấy tên Vương Tiểu Khê, mẹ nghe con từ từ giải thích đã.”
“Cháu chào dì.” Vương Tiểu Khê sợ đến mức hận không thể chui đầu vào trong cái túi xách trên tay Lý Lan Phong, vừa dùng hết thủ đoạn cả người phát ra khí chất ngoan ngoãn đáng yêu, vừa liều mạng nhớ xem trong mấy phút này mình có nói với Lý Lan Phong lời gì khác người hay không, hoảng đến mặt đỏ cả lên.
“Chào cháu.” Mẹ Lý hơi hơi gật đầu, khóe môi cong lên, ngay sau đó chuyển hướng Lý Lan Phong, trong giọng điệu hiền lành lộ ra sự uy nghiêm không cho phép lừa gạt, “Là bạn học, hay là bạn trai?”
Trong lòng Lý Lan Phong biết không giấu nổi, hơn nữa xem phản ứng vừa rồi của mẹ hắn, lặng lẽ duỗi tay về phía sau, nắm cổ tay Vương Tiểu Khê, nói: “Bạn trai.”
Mẹ Lý nhàn nhã vuốt vuốt tóc mái, lại không nhìn ra được bao nhiêu kinh ngạc, chỉ oán trách: “Đứa nhỏ này, quen bạn sao cũng không nói với người trong nhà một tiếng, mẹ chẳng có một chút chuẩn bị nào cả.”
“Mẹ…… mẹ không giận con ạ?” Lý Lan Phong cẩn thận xác nhận.
“Mẹ có cái gì để tức giận?” Mẹ Lý hỏi lại, xoay người nhìn xung quanh một lát, nâng tay chỉ chỉ một hàng ghế sô pha bên cạnh cửa sổ sát đất của trung tâm thương mại, bình tĩnh nói, “Chúng ta qua bên kia ngồi xuống uống chút nước, chậm rãi nói chuyện.”
Vương Tiểu Khê cùng tay cùng chân theo Lý Lan Phong và mẹ chồng tương lai đi vào tiệm cà phê, trong lòng không ngừng trấn an mình “đừng sợ đừng sợ Lý Lan Phong nói ba mẹ ảnh rất tân tiến”.
Cậu có thể cảm giác được mẹ Lý không có địch ý với mình, nhưng come out đối với đa số cha mẹ trong nước đều là một chuyện động trời, hơn nữa lúc này bọn họ còn chưa có một chút chuẩn bị trước nào đã trực tiếp ra trận, cho nên Vương Tiểu Khê vẫn ngăn không được mà đổ mồ hôi. Xuất phát từ khẩn trương, Vương Tiểu Khê vô thức mà làm yếu đi đặc thù nam tính của mình ở trước mặt mẹ Lý, nhút nhát rụt rè ngồi xuống, sống lưng ưỡn thẳng tắp, hai chân cũng nghiêm ngặt khép lại hơi hơi nghiêng sang một bên, hai tay dịu dàng giao nhau đặt ở trên đùi, thục nữ đến mức nhìn thấy thương, không hề có chút dáng ngồi đại mã kim đao kiểu quan nhị gia ngày thường.
“Thích uống cái gì, tự mình chọn đi.” Mẹ Lý muốn một ly nước soda, xong chuyển menu sang hướng hai đứa nhỏ.
Vương Tiểu Khê cụp mi rũ mắt mềm mại dịu dàng, giọng điệu nhỏ nhẹ nói: “Cháu muốn một ly nước chanh, cảm ơn.”
Mẹ Lý đánh giá Vương Tiểu Khê một phen, bỗng nhiên xoay mặt đi, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trong lòng Lý Lan Phong cũng không nắm chắc, vội vàng duỗi dài cổ, nhìn trộm biểu tình của bà.
Mẹ Lý: “……”
Lý Lan Phong: “……”
Mẹ mình hình như là đang…… nhịn cười?
Nhân viên tạp vụ đi xa, mẹ Lý quay mặt lại, lộ ra nụ cười kiểu nhìn thấu hết thảy với Vương Tiểu Khê: “Cháu thả lỏng đi, nên như thế nào thì cứ như thế ấy, dì đã nhìn chằm chằm hai đứa cả nửa ngày rồi.”
“A…… dạ.” Vương Tiểu Khê vội vàng đáp lời, dáng ngồi sụp xuống một chút, không đơ như vậy nữa.
“Cháu là bạn học của tiểu Phong hả? Ngày thường cháu cũng là kiểu trạng thái sinh hoạt thế này ư?” Mẹ Lý dùng giọng điệu tán gẫu để hỏi, lấy ra một hộp thuốc từ trong túi cầm tay, lấy ra một điếu, trưng cầu ý kiến của Vương Tiểu Khê, “Có để ý không?”
“Không sao ạ!” Vương Tiểu Khê há chỉ là không ngại, quả thực là hận không thể tiến lên châm giúp bà, yên tĩnh một tích tắc, Vương Tiểu Khê nhớ ra vấn đề mình còn chưa trả lời, liền có nề nếp đáp, “Cháu cũng học đại học S, học viện công trình, là bạn cùng trường với Lý Lan Phong. Ngày thường cháu không có như này, mặc đồ nữ chỉ là một sở thích của cháu, thỉnh thoảng mặc chơi thôi ạ.”
Lý Lan Phong ở dưới bàn nắm lấy tay Vương Tiểu Khê, thấp thỏm hỏi: “Mẹ, mẹ thật sự không giận hả? Con nhìn mẹ giống như một chút cũng…… không kinh ngạc?”
Mẹ Lý búng tro đi, thong dong nói: “Lúc nhìn thấy hai quyển sách giấu dưới cái gối trong phòng ngủ của con đã từng kinh ngạc rồi, cho nên giờ không kinh ngạc nữa.”
Không biết Lý Lan Phong nhớ tới cái gì, khuôn mặt tuấn tú đỏ lên, nghẹn họng, cúi đầu điên cuồng uống nước đá.
Vương Tiểu Khê tò mò chọt Lý Lan Phong: “Sách?”
Lý Lan Phong đỏ mặt nắm chặt tay Vương Tiểu Khê, không nói lời nào.
—— Thật ra là hai quyển tiểu thuyết, Lý Lan Phong làm thẳng nam mười chín năm, đột nhiên khuynh tình bẻ cong vì Vương Tiểu Khê, khá tò mò với các loại văn hóa trong giới này, liền mua vài quyển tiểu thuyết truyện tranh đam mỹ ở trên mạng xem thử. Trong đó không thiếu một vài quyển có nội dung người lớn không quá hài hòa, Lý Lan Phong vốn dĩ cũng có một phần mục đích là muốn học tập một ít kỹ thuật lái xe, có cơ hội thì hiểu biết thực tiễn với Vương Tiểu Khê, sao có thể ngờ được Vương Tiểu Khê không biết được cao nhân nào chỉ điểm, còn nhiều trò hơn cả trong sách…… Tóm lại, chuyển phát nhanh lúc nghỉ hè không thể gửi tới trường học, hơn nữa cha mẹ hắn chưa bao giờ tự lục lọi đồ của hắn, nên Lý Lan Phong liền giấu mấy thứ linh tinh đó vào phòng ngủ, không ngờ là vẫn bị phát hiện.
“Lúc bảo mẫu trải giường chiếu cho con, không cẩn thận thấy được.” Mẹ Lý giải thích, “Nhưng mẹ cảm thấy cái này là riêng tư của con, nên để lại cho con, vẫn luôn nghĩ không biết chừng nào thì con mới chủ động tìm ba mẹ để thẳng thắn, kết quả con lại không nói.”
Lý Lan Phong cảm thấy xấu hổ đến mức ngay cả rắm cũng không thả nổi một cái, uống sạch nước đá trong ly của mình rồi, lại uống ly của Vương Tiểu Khê, thậm chí còn xấu hổ đến mức bắt đầu run chân, run cho cả cái bàn đều nhún nhảy theo.
“Đừng có run.” Một chân mẹ Lý dẫm lên cái chân không ngừng run rẩy của Lý Lan Phong.
Lý Lan Phong giật mình.
Thấy con trai đã bên bờ vực sụp đổ, mẹ Lý im lặng một lát, trái lại còn bắt đầu an ủi hắn: “Con đừng nghĩ quá nhiều, chuyện này không có gì ghê gớm, ba mẹ cũng chỉ kinh ngạc, bất ngờ một chút thôi.” Mẹ Lý ngậm thuốc lá, không để bụng mà cười, một giây từ quý phu nhân chuyển thành đại tỷ xã hội đen, “Lúc mẹ với ba con cùng nhau du học ở nước ngoài đã thấy nhiều rồi, mỗi ngày người ta đều giơ cờ cầu vồng* đi lại, ba mẹ đã sớm nhìn quen rồi, lúc con học cấp hai mẹ với ba con còn từng thảo luận về cái này nữa kìa.”
*Cờ cầu vồng: lá cờ đại biểu cho giới LGBT.
Lý Lan Phong quả thực không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt mẹ hắn: “…… Thảo luận gì?”
Mẹ Lý gật đầu: “Thảo luận nếu như con là đồng tính luyến ái, thì ba mẹ nên làm thế nào.”
Vẻ mặt Lý Lan Phong hãi hùng: “…… Sao mẹ với ba con lại thảo luận cái này?”
Chẳng lẽ mình vẫn luôn gay mà không tự biết!?
Mẹ Lý chống cằm nhớ lại quá khứ: “Mẹ nhớ rõ lúc ấy xem được một tin tức, nói có một nam thanh niên đồng tính luyến ái bị trong nhà ép hôn, tự sát chưa thành, lúc ấy mẹ liền nói với ba con là người nhà này quá ngu muội, nếu con trai mẹ là đồng tính luyến ái, mẹ tuyệt đối không can thiệp.”
“Mẹ thật là quá……” Lý Lan Phong hung hăng lau mặt, kích động đến mức nói năng lộn xộn, “Quá tân tiến, con vẫn luôn biết ba mẹ tân tiến, nhưng không ngờ lại tân tiến đến thế.”
“Cái này không gọi là tân tiến, cái này gọi là lẽ hiển nhiên.” Mẹ Lý sửa đúng lời, khí phách mà nghiền tắt tàn thuốc, “Xu hướng giới tính là trời sinh, không thay đổi được, làm cha mẹ, ngoại trừ ủng hộ, thì thật ra là căn bản không có lựa chọn khác. Chẳng lẽ cỡ nào cũng phải ép con chia tay với người con thích, lại ép con đi lừa một cô gái để kết hôn, khiến các con cả đời đều không hạnh phúc, mới xem như cha mẹ có trách nhiệm sao? Loại quan niệm này quả thực chính là vặn vẹo……”
Kế tiếp, chính là lớp giáo dục con cái dài đến 40 phút của mẹ Lý.
Mẹ Lý không hổ là người phụ nữ thời trẻ từng đi du học nước ngoài, sau khi về nước lại cùng với chồng gây dựng sự nghiệp thành công, yêu thương con trai đồng thời cũng hiểu được việc giữ vững giới hạn, hơn nữa cũng có nhận thức chính xác đối với đồng tính luyến ái, quan niệm có thể nói là dẫn xa hơn trình độ bình quân của phụ huynh trong nước tới tận hai mươi năm.
Thấy Lý Lan Phong với bạn trai nhỏ của hắn vẫn luôn thấp thỏm câu nệ, mẹ Lý còn không ngừng trấn an bọn họ, giúp bọn họ yên tâm thả lỏng. Vương Tiểu Khê căn bản không ngờ lại có phát triển như thế này, bất ngờ đến độ hai mắt ướt át, trang điểm mắt nhòe thành con gấu trúc, nước mắt rưng rưng nhận lấy tăm bông và nước tẩy trang mà mẹ Lý đưa tới, cũng kinh ngạc phát hiện mẹ Lý dùng chung một nhãn hiệu với mình…… Quả thực là tương đối ăn ý, quan hệ mẹ chồng chàng dâu muốn không hài hòa cũng khó!
“Không mở miệng nói chuyện thật đúng là nhìn không ra là con trai,” Mẹ Lý nhìn bạn trai nhỏ thanh mảnh đoan trang của con trai, tấm tắc cảm thán, “Còn đẹp hơn cái thời mẹ còn trẻ nữa.” Nói xong, chuyển hướng Lý Lan Phong, “Con trai, có ảnh chụp ngày thường của hai con không?”

“Có.” Lý Lan Phong vội mở album tên là “ức hiếp bé con xấu xa” trong di động lên, dùng vận tốc ánh sáng lướt qua mấy tấm giới hạn độ tuổi ở trên cùng, click mở một tấm ảnh Vương Tiểu Khê mặc đồ nam lúc bình thường cho mẹ xem.
Mẹ Lý nhìn ảnh, lại liếc nhìn Vương Tiểu Khê, lặp lại như thế vài lần, bình luận công bằng: “Đồ nam tuấn tú, đồ nữ xinh đẹp, ánh mắt con trai mẹ rất tốt.”
Khuôn mặt Vương Tiểu Khê bỗng chốc đỏ lên, lại lần nữa lộ ra nụ cười xán lạn kiểu con gái ngốc nhà địa chủ……
Vì thế mọi chuyện cứ như thế mà phát triển, từ sau hôm đó, lúc mẹ Lý rảnh rỗi còn thỉnh thoảng dẫn bọn họ ra ngoài chơi, muốn ở chung với Vương Tiểu Khê nhiều thời gian hơn, để khảo sát cách làm người và điều kiện mọi mặt của Vương Tiểu Khê. Sau vài lần gặp mặt vui vẻ, mẹ Lý đã cơ bản tán thành thân phận con nuôi tương lai của Vương Tiểu Khê, ba Lý cũng đã sớm có chuẩn bị tâm lý cũng không dị nghị gì với việc này, cho nên, một cửa ải khó khăn cuối cùng cần phá chỉ có cha mẹ Vương Tiểu Khê.
“Anh, em biết anh sợ ảnh hưởng tới Thẩm Ngôn, cho nên em đi trước mở đường.” Vương Tiểu Khê vỗ ngực vang bộp bộp, mặt đầy vẻ khẳng khái bi tráng của người mở đường, “Em come out trước để thăm dò thử, xem ba mẹ có thái độ gì, anh chỉ cần nói giúp em là được, được không?”
Vương Đại Hải ừ một tiếng thật mạnh, lại thô giọng nói: “Nếu thằng nhóc kia không tốt với em, em cứ nói, anh xử nó giúp em.”
“Không đâu,” mặt mày Vương Tiểu Khê cong cong, thần bí trêu đùa, “Em có một loại dự cảm, vị trí của chúng ta chính là một thế giới mà mọi người vui mừng đoàn viên mỹ mãn hơn nữa trong quá trình không có một chút khúc chiết nào, ngọt từ đầu đến tận đuôi.”
“Thế giới?” Loại từ ngữ tràn đầy hơi thở học thức này Vương Đại Hải vừa nghe thôi đã đau đầu, “Có ý gì?”
“Lý luận về thế giới song song, em giảng cho anh.” Vương Tiểu Khê ngồi xếp bằng trước mặt Vương Đại Hải, hứng thú bừng bừng kể với anh trai về những lời mà Lý Lan Phong đã nói vào đêm thổ lộ với mình, “Có một loại giả thuyết cho rằng……”