Bảo Bảo hai người rồi xoay người đi vào rừng trúc.
”Bảo vệ quận chúa” Diệp thái tử phân phó.
”Vâng” hai hắc y nhân ẩn thân đi theo sau Bảo Bảo.
Trong rừng trúc
”Tiểu nữ Tần Nguyệt đến bái Vô Tình đại sư làm sư phụ” Bảo Bảo lớn tiếng nói. Cứ cách năm phút nói một lần.
Trước cửa trận, có một lão đầu khoản năm mươi mấy hứng thú nhìn tiểu cô nương trong rừng trúc.
Những người tới đây bái sư nhiều vô kể. Họ đều phá trận để gặp hắn nhưng tiểu cô nương này lại ngăn cản thuộc hạ phá trận mà trực tiếp thẳng thắn
muốn bái hắn làm sư phụ. Hai tên hắc y nhân này hẳn là người có địa vị
không hề thấp trong Diêm vương điện. Vậy mà lại tới làm bảo tiêu cho nha đầu thú vị kia.
Mấy ngày trước hắn bói một quẻ, biết được người có duyên sắp tới. Không ngờ là đứa bé tầm năm, sáu tuổi.
”Tiểu nha đầu, ngươi thật thú vị.” Lão nhân xuất hiện sau lưng Bảo Bảo. Hai
hắc y nhân định ra tay liền thấy Tiểu chủ tử phất tay bảo bọn họ lui ra. Bảo Bảo có thể cảm nhận được lão nhân này không có ác ý.
Theo như tư liệu mà Diêm vương điện điều tra được hẳn vị lão nhân này chính là lão ngoan đồng Vô Tình đại sư.
”Lão nhân, thấy ta thú vị thì nhận ta làm đệ tử đi.” Bảo Bảo nói thẳng.
”Tiểu nha đầu, ngươi biết ta là ai sao?”
”Biết, ngài là Vô Tình đại sư”
”Nha đầu ngươi mặc dù không có vĩ công nhưng lại có thiên phú. Lại hợp với ta. Vậy ta nhận ngươi làm đồ đệ.”
”Được, đồ nhi bái kiến sư phụ” Bảo Bảo quỳ xuống chân thành hành lễ.
Hắc y nhân kinh ngạc nhìn tiểu chủ tử của bọn họ, tiểu chủ tử xưa nay ai
cũng không quỳ. Dường như lão đầu cũng rất kinh ngạc, dựa vào biểu tình
của hai hắc y nhân hắn có thể chắc chắn tiểu nha đầu này là Mạch Bảo
tiểu chủ tử của Diêm vương điện.
Nghe tiếng sư phụ từ miệng nha đầu này khiến hắn bất giác mỉm cười. Giống
như khi về già có một nữ nhi để yêu thương. Nữ nhi chính áo bông nhỏ của cha. Thì nha đầu này chính là áo bông nhỏ tri kỉ của hắn.