Quan Đức

Chương 4: Nhẫn nhịn



Thành phố mà hiện giờ Dương Bân đang công tác, thành phố Vân Phong là một thành phố cấp địa phương, quản lý ba khu sáu huyện. Ba khu lần lượt là khu Cổ Phong, khu Vân Tây và khu Ngọc Liễu. Đúng rồi, còn có một khu kinh tế mới Vân Khẩu mới thành lập gần đây.

Nhà thuê và tòa nhà Hưng Nghiệp nơi đi làm của Dương Bân đều nằm ở khu Vân Tây, giống như khu Cổ Phong, là khu lâu năm nhất của thành phố Vân Phong, có điều mấy năm nay dần dần được biên duyên hóa, Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố hiện giờ xây dựng ở bên khu Ngọc Liễu.

Khi chạy hết hơi đến đại sảnh tòa nhà Hưng Nghiệp, Dương Bân phát hiện tám rưỡi đã qua rồi. Hắn ta theo bản năng lấy điện thoại ra, muốn lấy ra tấm ảnh của Đường Oánh lúc nãy, để thế giới lần nữa nhập vào, để tránh kết quả việc mình bị muộn.

Tuy nhiên, bức ảnh đó lại không thấy đâu!

“ Cứt chó!” Dương Bân mắng lớn một tiếng, không dám đợi thang máy, mà đi theo thang bộ, một bước bốn, năm bậc thang điên cuồng xông lên lầu, đến phòng làm việc sau khi quẹt thẻ thì xông đến phòng hội nghị để họp sáng của tổ ba Phòng dự án.

Cục Xúc tiến thương mại và các ban ngành khác không giống nhau, cấp tỉnh trở lên thì không có bộ phận này, các huyện thành phố khi xây dựng Cục Xúc tiến thương mại, có chỗ là biên chế hành chính, có chỗ là biên chế ngành nghề, còn có một số là biến chế hành chính ngành nghề hỗn hợp tạm thời. Dù sao thì cũng có chút rất loạn.

Hai năm trước thành phố Vân Phong mới từ thành phố cấp huyện thăng lên thành phố cấp địa phương, còn Cục Xúc tiến thương mại thành phố Vân phong là nửa năm trước mới thành lập lên, ba vị Cục phó và ba vị Chủ nhiệm phòng lúc đó đều là từ ban ngành khác điều đến, nhóm người này đi đến địa phương khác khảo sát mấy tháng, trở về “trông bầu vẽ gáo”, thành lập lên mấy phòng khoa, cộng thêm mấy nhân viên tinh giản của ban ngành khác sau khi bị ép vào và một đám gọi là nhân tài dự bị mà nhân viên công chức được tuyển qua thi cử, cũng chính là đám người Dương Bân đó, tạo thành Cục Xúc tiến thương mại thành phố Vân Phong hiện nay.

Một năm trước khi Dương Bân ghi danh thi tuyển làm nhân viên công chức Cục xúc tiến thương mại, trong Cục dự bị có bốn nhân viên biên chế công khai tuyển dụng với bên ngoài, Dương Bân lúc đó đứng thứ hai trong tám người tham gia phỏng vấn thi viết, phóng vấn chỉ cần không quá kém, nhất định là có thể ổn định vào biên chế.

Với trình độ đại học của Dương Bân, qua cửa thi nhân viên công chức đó có lẽ là thân phận khoa viên, đúng lúc Ủy ban nhân dân dân thành phố Vân Phong lại đổi ban lãnh đạo khóa mới, ban lãnh đạo mới hưởng ứng cuộc vận động của nhà nước về tinh giản đối với các ban ngành cấp dưới, đám người Dương Bân lúng ta lúng túng vẫn chưa thể vào biên chế liền bị trực tiếp tinh giản đi.

Nhưng lúc đó Cục Xúc tiến thương mại thành lập chưa lâu, công việc bận rộn nhiệm vụ nặng nề, không có người thì cái gì cũng không làm nổi, đặc biệt là ở Phòng Dự án bên này.

Lúc ấy người biên chế chính thức trong Cục Xúc tiến thương mại, ngoài Cục trưởng, chính là Chủ nhiệm ra, trong mười ba người có mười hai người đều là lãnh đạo từ ban ngành khác điều đến, chỉ có một khoa viên.

Công tác phức tạp và nhiều như vậy, cũng không thể để các lãnh đi làm chứ? Tuy nhiên, toàn bộ ép cho một khoa viên thì cũng không thực tế…

Cục trưởng Hoàng Duy Lâm thấp béo chỉ thị xuống phân quản Phòng Dự án, Cục phó Đới Hoành Phi công tác ở Phòng tin tức giải qyết vấn đề này, Cục phó Đới quân nhân chuyên nghiệp cao lớn liền đá vấn đề này cho Chủ nhiệm Tôn Phiêu Vân của Phòng Dự án, đầu của Chủ nhiệm Tôn coi như là lanh lợi, sau khi xin chỉ thị của Cục phó Đới, tuyển dụng toàn bộ tám người thành tích ưu tú của thi viết nhân viên công chức đang chuẩn bị phóng vấn như Dương Bân.

Tám người này danh nghĩa thì là nhân viên làm việc của Phòng Dự án, nhưng thực tế lại là nhân viên ngoài biên chế, đến quan hệ nhân sự và lương cũng đều là do một công ty thuộc sự quản lý của Cục Xúc tiến thương mại làm thay, cũng chính là chỗ mà Dương Bân đi làm, Thương mại Vân Hưng của phòng làm việc tầng chín tòa nhà Hưng Nghiệp.

Sau đó trong tám người chỉ có Tần Lượng xếp thứ bảy về thành tích thi viết lúc đó, lợi dụng quen biết của gia đình sau một tháng thì được làm nhân viên biên chế, bảy người khác đến bây giờ vẫn là thân phận nhân viên làm việc, nói khó nghe một chút, chính là nhân viên tạm thời.

Trải qua sự nỗ lực cả một năm, công tác của Cục Xúc tiến dưới sự lãnh đạo anh minh của Cục trưởng Hoàng, Cục phó Đới, Cục phó Quách, phát triển rất mạnh mẽ, đặc biệt là dưới sự lãnh đạo của Cục phó Đới và Chủ nhiệm Tôn ở Phòng Dự án, công tác thực hiện rất xuất sắc. Trong thời gian một năm xúc tiến thương mại đã thu hút đầu tư lên tới hơn chín tỷ, khu kinh tế mới Vân Khẩu vốn dĩ rất ảm đạm, nhìn từng ngày liền trở nên phồn vinh, điều này khiến cho ban lãnh đạo mới Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố vô cùng hài lòng.

Dưới sự tranh thủ của Cục trưởng Hoàng và Cục phó Đới, Phòng Dự án Cục Xúc tiến thương mại năm nay có kế hoạch tăng thêm biên chế cho tổ Dự án, đã phê duyệt rồi, cũng vì nhu cầu mà tăng thêm hai khoa viên biên chế…Hai nhân viên biên chế thực sự có thể làm việc được. Vì vậy đám người Dương Bân từ năm ngoái đã thông qua thi công chức, lại đang “thực tập” cả một năm ở Phòng dự án, năng lực nghiệp vụ được rèn luyện và thừa nhận. Vì vậy, hai biên chế này sẽ đến từ trong bảy người bọn họ.

Dương Bân hiện tại thuộc tổ ba Phòng dự án Cục Xúc tiến thương mại thành phố Vân Phong, cấp trên trực tiếp là khoa viên Tần Lượng của Phòng dự án…cũng chính là một trong tám người cùng với Dương Bân hồi năm ngoái, là vị duy nhất nhờ vào quan hệ mà sau khi thi tuyển liền được vào trong thể chế đó.

Do tính đặc thù của công việc tổ dự án và tình hình cơ cấu nhân viên, tổ ba dự án bọn họ và hai tổ còn lại đều giống nhau, không làm việc trong tầng của Cục Xúc tiến thương mại mà là làm ở địa điểm làm việc ở công ty mượn dùng bên ngoài. Nơi mà tổ dự án ba mượn dùng chính là phòng làm việc của Thương mại Vân Hưng.

Đây là một phòng làm việc độc lập có diện tích khoảng chín mươi mét vuông, trong phòng làm việc gian ngoài ngồi sáu nhân viên làm việc, sau đó là một phòng hội nghị kiêm phòng tiếp khách, bên trong nhất là phòng làm việc nhỏ độc lập của tổ trưởng tổ dự án ba Tần Lượng.

Hôm nay là thứ bảy, tổ trưởng dự án Tần Lượng không cần đi làm ở Cục, nhưng anh ta muốn làm ra thành tích lập công để tăng tư lịch, để đợi ba năm sau có thể bình chọn lên Phó phòng. Vì vậy, giám sát đám người Dương Bân rất chặt. Trong tình huống bình thường là thứ bảy, đám người Dương Bân đều phải đi làm cả ngày, Tần Lượng sẽ lợi dụng thời gian thứ bảy đểu nghe báo cáo công tác của bọn họ trong tuần này và đốc thúc kế hoạch công tác mà bọn họ dự định cho tuần sau.

Tần Lượng và Dương Bân năm ngoái cùng tham giá thi công chức, lúc đó thành tích thi viết của Tần Lượng xếp thứ bảy, cách rất xa Dương Bân xếp thứ hai, nhưng sau đó anh ta vào thể chế rồi, còn Dương Bân vẫn chỉ làm một nhân viên ngoài biên chế.

Điểm khác biệt nho nhỏ này chính là cách biệt một trời. Bây giờ Tần Lượng là lãnh đạo trực tiếp của Dương Bân, công tác của Dương Bân do Tần Lượng sắp xếp cụ thể, hiệu quả công tác cũng do Tần Lượng khảo hạch. Nếu anh ta khó chịu đối với Dương Bân, thậm chí có thể kiến nghị lãnh đạo Cục Xúc tiến thương mại sa thải Dương Bân.

Đương nhiên, nếu anh ta đặc biệt hài lòng với công tác của Dương Bân, thì có thể tiến cử với Cục chuyển Dương Bân thành biên chế chính thức.

Năm nay không phải là tăng thêm hai biên chế khoa viên sao? Tuần sau là phải tuyên bố rồi.

Có điều Dương Bân đã không hi vọng vào anh ta rồi, đặc biệt là một tuần trước, giữa hắn và Tần Lượng xảy ra một chuyện rất xấu…

Lúc đầu khi Dương Bân thi công chức, là tham gia cùng với bạn gái Chu Tiểu Nghệ yêu hồi học năm thứ hai đại học, Chu Tiểu Nghệ là đứng thứ năm về thi viết, vì vậy cũng xếp vào hàng ngũ nhân viên ngoài biên chế, sau đó cùng với Dương Bân được sắp xếp vào làm việc dưới tay Tần Lượng.

Vào một buổi trưa của tuần trước, Dương Bân vốn cả ngày không hút thuốc đang ở cầu thang đi lên tầng hai, khi chuẩn bị quay lưng rút điếu thuốc…thế nào lại đụng ngay Tần Lượng và Chu Tiểu Nghệ cũng trốn ở trong cầu thang, hai người bọn họ đang ôm nhau hôn điên cuồng, tay của Tần Lượng thậm chí còn thò vào trong váy của Chu Tiểu Nghệ.

Trước kia Dương Bân cứ tưởng chỉ có tay của hắn mới thò vào váy của Chu Tiểu Nghệ.

Cảnh tượng lúc đó rất xấu hổ…

Tần Lượng rời đi rất không hề gì, để lại Chu Tiểu Nghệ và Dương Bân đứng ở đó ngây ra.

Dương Bân lúc đó thực sự là ngây ra, phản ứng đầu tiên của hắn lúc đó là…cô gái này thật sự là bạn gái Chu Tiểu Nghệ bốn năm của mình sao? Không phải là mình hoa mắt chứ?

Nếu lúc đó Dương Bân không ngây ra, Tần Lượng rất có thể không có cách nào đi xuống cầu thang.

Sau khi Tần Lượng xuống lầu, Chu Tiểu Nghệ đơn giản ngả bài với Dương Bân, nói cô ta cùng với Tần Lượng rất lâu rồi, hơn nữa, Tần Lượng và Chủ nhiệm Tôn đã tiến cử cô ta với lãnh đạo Cục, trong hội nghị của Cục vào thứ hai tuần sau sẽ tuyên bố, cô ta sẽ chính thức chuyển vào biên chế, trở thành một khoa viên của Cục Xúc tiến thương mại.

Cô ta còn nói, tất cả điều này không phải là lỗi của Tần Lượng, là cô ta chủ động câu dẫn Tần Lượng. Vì vậy bảo Dương Bân có gì thì hướng vào cô, đừng đi gây phiền phức cho Tần Lượng.

Dương Bân mắng một tiếng “tiện nhân”, sau đó đề nghị chia tay với Chu Tiểu Nghệ rồi quay người rời đi. Đương nhiên, chuyện chia tay lúc đó hắn có đưa ra hay không thì cũng chẳng sao cả, chủ động đưa ra, chỉ là cho mình chút thể diện mà thôi.

Với cá tính trước kia của hắn, lúc đó sau khi xuống lầu rất muốn xông vào phòng làm việc, một chân đạp văng cửa phòng làm việc của Tần Lượng, lôi hắn xuống sàn đánh một trận tơi bời, hoặc là lôi hắn đến cửa sổ tầng chín ném xuống đường lớn ở phía dưới.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn là nhẫn nhịn chuyện này.

Nếu hắn không nhịn, tất cả nỗ lực mà trước đó cha mẹ hắn muốn đưa hắn vào làm trong thể chế đều là uống phí rồi.

Có thể vào thể chế hay không, vất vả của cả một năm, nỗ lực cả một năm, nhẫn nhịn cắn răng một năm, chỉ còn lại thời gian một tuần cuối cùng, hắn ta thực sự không muốn vì kích động của mình mà khiến cha mẹ đau lòng.

Dương Bân còn có một em gái Dương Lan đang học ở Viện Y học, gánh nặng của cha mẹ dạy học ở trường trung học rất nặng, mấy chục nghìn tệ giúp Dương Bân chạy chọt dường như khiến cho nhà không còn gì.

Vì vậy, bất luận thế nào, hắn nhất định phải nhịn.

Cho dù răng nanh có bị bẻ gãy, máu nuốt vào trong bụng, cũng phải nhịn!

Trên thực tế, đối với đàn ông mà nói, nỗi nhục phải chịu bị người ta cắm sừng so với nỗi nhục bị người ta đánh gãy răng và nuốt máu vào còn khó chịu đựng hơn.

Chỉ là, không nhịn, thì trừ phi quyết định sau này không đi theo con đường này nữa…

Không phải là Dương Bân nghĩ không thông nhất quyết đi vào ngõ cụt của đời người, nhất định phải đi theo con đường vào thể chế, mà là kỳ vọng của cha mẹ đối với hắn quá cao, từ sau khi hắn tốt nghiệp liền không ngừng mất tiền tìm người chạy chọt, hết sạch vốn liếng của nhà, từng bước từng bước ép hắn tiến vào ngõ cụt này.

Dương Bân thậm chí bắt đầu nghi ngờ cái người học sinh đang công tác ở Cục Văn hóa đó của cha mẹ là kẻ lừa đảo, chỉ là muốn lừa tiền của cha mẹ hắn thì cũng mặc kệ, nhưng cha mẹ lại không cho là như vậy, bọn họ nói, trong xã hội đi theo mối quan hệ chính là phải làm như vậy, nếu không ai lại vô duyên vô cớ giúp hắn?

Trong hội nghị của Cục vào tuần sau sẽ chính thức tuyên bố, trong bảy nhân viên ngoài biên chế năm ngoái thông qua thi tuyển, hai người nào nằm trong danh sách vào trong thể chế trở thành khoa viên chính thức, Dương gia đối với điều này ôm hi vọng rất lớn.

Học sinh công tác ở Cục Văn hóa của Dương mẫu đó, nói anh ta đã đưa mấy chục nghìn tệ mà bọn họ đưa đến lần lượt đút lót cho lãnh đạo Cục Xúc tiến thương mại rồi. Chỉ cần không xảy ra sự cố ngoài ý muốn gì, Dương Bân lần này vào trong thể chế có lẽ là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Đương nhiên, điều kiện tiền đề là không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì. Chỉ là Dương Bân cảm thấy, thông thường, thế giới này luôn là sẽ thường xảy ra một số ngoài ý muốn, làm không tốt tuần sau hắn ta sẽ bị bất ngờ.

Bất luận thế nào, tâm huyết nhiều năm nay của cha mẹ, tích góp chịu khổ, còn có nỗ lực gian khổ và cắn răng nhẫn nhịn của hắn trong cả năm nay, là nhất định phải nhẫn nhịu qua mấy ngày cuối cùng này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.