Một tuần sau, phía bên quân đội truyền tin đến, đơn xin kết hôn đã được phê duyệt, mẹ Tống cũng đã xem kỹ ngày, mười hai tháng chạp, đúng lúc qua năm hai người có thể quay về đội cứu hỏa.
Trong một tuần này, Tống Cảnh Chi đều cùng Đường Tiêu Tiêu đi cắt cỏ heo và lên thành phố mua thịt, vì vậy mà một tuần này cô cũng không đi đến chợ đêm để bán đồ.
Hôm nay, hai người vào thành phố mua một chút thịt trở về, thuận tiện gửi thư cho cha mẹ Đường, nói cho hai người biết ngày kết hôn của bọn họ.
Hiện tại Tống Cảnh Chi đã có thể đi xe đạp, lúc anh chở Đường Tiêu Tiêu quay về, định đưa xe đến điểm thanh niên trí thức thì lại phát hiện xung quanh điểm thanh niên trí thức lại có rất nhiều người vây quanh.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, bước từ trên xe xuống, đẩy xe đi tới.
Người bị vây ở chính giữa là Vương Nhị Hi Trân Phượng Nha đang chỉ vào cô ta lớn tiếng nói cái gì đó.
Những người thanh niên trí thức khác đều đứng phía sau Vương Nhị Hỉ, sắc mặt đều rất khó coi.
"Chúng ra có nên đi tới không?" Đường Tiêu Tiêu cũng là một thanh niên trí thức, lúc này nếu như không ra mặt thì hình như không được tốt lắm.
"Anh đi với em." Người của nhà Lưu Phú Quý, bao gồm năm người con gái của ông ta, cùng năm người con rể cũng đang ở đây, Tống Cảnh Chi sợ cô sẽ bị người khác làm bị thương.
Anh dẫn cô đi vòng qua bên cạnh ở phía sau những thanh niên trí thức, Lưu Phượng Quyên đang được Lưu Đống bảo vệ phía sau người, Hà Tiểu Thiến thì được Từ Trạch Minh bảo vệ phía sau, Tào Huy đứng sang một bên, còn Vương Nhị Hỉ thì đứng ở trước mặt.
Đối diện không chỉ có một nhà Lưu Phú Quý, mà còn có rất nhiều thôn dân đứng xem náo nhiệt.
Mối quan hệ giữa các thanh niên trí thức vừa nhìn đã có thể thấy rõ, khi Hà Tiểu Thiến nhìn thấy hai người, cô ấy đi đến bên người Đường Tiêu Tiêu, kể lại sự tình cho bọn họ nghe.
Lần trước Trần Phượng Nha yêu cầu Vương Nhị Hi đưa ra chỉ phí ăn uống, Vương Nhị Hi lại lợi dụng Lưu Tiểu Bảo để ngăn cản việc này lại.
Trân Phượng Nha đề nghị Lưu Tiểu Bảo đi cầu hôn Vương Nhị Hỉ, đương nhiên là Vương Nhị Hỉ không chịu, cô ta vốn chỉ muốn lợi dụng Lưu Tiểu Bảo để cho cuộc sống hằng ngày bớt khó khăn một chút mà thôi.
Cho nên cô ta vẫn dùng những lý do lúc trước để quanh co lấy lệ Lưu Tiểu Bảo, Trân Phượng Nha vốn đã đoán được điều kiện gia đình của Vương Nhị Hỉ không được tốt lắm.
Để cho Lưu Tiểu Bảo nói rằng, không muốn làm việc ở trong thành nữa, trong nhà sẽ cho hai trăm tệ làm sính lễ, để cho hai người bọn họ kết hôn sớm một chút.
Kỳ thực thì hai trăm tệ tiên sinh lễ ở thôn Ngọc Hồ đã là rất cao rồi, những gia đình có điều kiện bình thường ở đây cũng chỉ được tâm sáu mươi sáu hoặc là tám mươi tám tệ mà thôi.
Lưu Tiểu Bảo cũng đã hứa mua cho Vương Nhị Hỉ một cái đồng hồ đeo tay, Vương Nhị Hỉ đã yêu cầu Lưu Tiểu Bảo mua đồng hồ đeo tay cho cô ta trước.
Lưu Tiểu Bảo tưởng rằng cô ta đã đồng ý kết hôn rồi, mua một phiếu đồng hồ đeo tay ở chợ đêm rồi mang cô ta đi mua chiếc đồng hồ đeo tay, tốn 160 tệ mua một chiếc đồng hồ hoa mai. Cùng ngày đó chiếc đồng hồ đeo tay cũng đã đưa đến tay Vương Nhị Hi thế nhưng Lưu Tiểu Bảo làm gì có tiền, tiên mua cái phiếu này cùng chiếc đồng hồ đeo tay đều là do cậu ta trộm của Trân Phượng Nha.
Vài ngày sau Trân Phượng Nha phát hiện ra, tự nhiên sẽ biết được chuyện này, ý tứ của gia đình họ Lưu chính là nếu đã lấy được đồng hồ đeo tay rồi thì nhanh chóng kết hôn đi.
Vương Nhị Hỉ lại nói rằng cha mẹ không đồng ý, khóc lóc sướt mướt nói rằng chỉ có thể chia tay với Lưu Tiểu Bảo.
Trân Phượng Nha làm sao có thể đồng ý được, yêu cầu Vương Nhị Hỉ trả lại đồng hồ.
Giao đủ toàn bộ chi phí ăn uống trong hai năm qua, số điểm công mà Lưu Tiểu Bảo đã giúp cô ta làm việc trong hai năm qua, phải trả lại cho bọn họ bằng tiền mặt.
Vương Nhị Hỉ không muốn, bèn dẫn theo người của mình tìm đến điểm của thanh niên trí thức.
Một vài người ở điểm thanh niên trí thức sau khi biết chuyện đều cảm thấy khó chịu, thế nhưng không có biện pháp khác, bọn họ đều là thanh niên trí thức, lẽ nào lại nhìn Vương Nhị Hỉ bị một đống người bao vây mà không ra mặt sao?
Chờ sau khi Lưu Đống hỏi rõ mọi chuyện thì những thanh niên trí thức đứng ở đây đều không nói nên lời.
Vương Nhị Hi chiếm tiện nghi của nhà họ Lưu, trong lòng bọn họ đều biết được, nhưng lại không nghĩ đến cô ta biết Lưu Tiểu Bảo muốn kết hôn với cô ta, hơn nữa còn muốn lấy đồng hồ của người ta.
Loại hành vi lừa gạt này, bọn họ đến nơi này cũng chỉ vì muốn lợi dụng những thanh niên trí thức ở đây mà thôi.