“kỳ thật tôi và Phùng Tri Dao không thân, chỉ biết là, cô ta thực yêu chồng cô, nói đến nhân phẩm?” Hoắc Vi Vũ nhớ tới cảnh tượng Phùng Tri Dao đem gậy gỗ nhét vào ** bên trong.
Một phụ nữ vì đạt mục đích, đều không biết yêu quý bản thân, cô ta làm sao sẽ yêu quý con của tình địch.
“Tôi kiến nghị là, con cô vẫn do chính cô chăm tốt hơn.” Hoắc Vi Vũ nói.
Y Phương Phương minh bạch, vỗ bả vai Hoắc Vi Vũ, nở nụ cười cảm kích, “chị em tốt, cảm tạ, hôm nào tôi ly hôn thuận lợi mời cô ăn cơm.”
Y Phương Phương nói xong, lái xe đi rồi.
Hoắc Vi Vũ tâm tình bực bội.
Tính ra, việc cô còn lo chưa xong, cũng không cần xen vào việc của người khác.
Cô vừa đến bãi đỗ xe công ty, từ trên xe bước xuống, nhìn thấy Hoắc Thuần nổi giận đùng đùng bước tới.
“Quyền Vi Vũ, rốt cuộc cô nói gì với Ngụy tổng đó, anh ta hiện tại không cho tôi diễn.” Hoắc Thuần chất vấn.
Hoắc Vi Vũ đóng cửa xe, lạnh lùng nhìn Hoắc Thuần, “cô không nên hỏi tôi nói với ông ta cái gì, mà là hỏi Lý Nghiên Hiền nói với ông ta cái gì?”
“Có ý tứ gì?” Hoắc Thuần khó hiểu.
“đây là bộ phim đầu tiên cô làm nữ diễn viên, cô cảm thấy Lý Nghiên Hiền sẽ nghĩ như thế nào quan hệ của cô và Ngụy Tịch Phàm?” Hoắc Vi Vũ liếc mắt một cái váy ngắn hở ngực. “Chỉ dựa vào diện mạo và cách ăn mặc của cô, cô ở bên người Ngụy Tịch Phàm sẽ không sống thọ.”
“Ý của cô là Lý Nghiên Hiền làm cho Ngụy Tịch Phàm không cần tôi? Không có khả năng, tôi và cô ta ở cùng một chiếc thuyền.” Hoắc Thuần chống nạnh không tin nói.
“Hoắc Thuần, trên thế giới này sự tình không phải chỉ có một cộng một là hai đơn giản như vậy, cô cho rằng với Lý Nghiên Hiền bày mưu tính kế, cô ta liền xem cô như người một nhà? Sẽ không, một khi xảy ra chuyện, cô là con dê đầu tiên chịu tội, mà Ngụy Tịch Phàm vô cùng chán ghét phụ nữ tính kế, kết quả, chính là cô GAMEOVER.”
Hoắc Thuần bừng tỉnh đại ngộ, tức khắc ảo não xấu hổ và giận dữ, chỉ vào mũi Hoắc Vi Vũ nói: “Quyền Vi Vũ, cô đừng cho là cái gì tôi cũng không bằng cô, tôi nói cho cô biết, tôi có đòn sát thủ, người phụ nữ số một, tôi nhất định phải được.”
Hoắc Vi Vũ im lặng nhìn Hoắc Thuần, “cô có làm phụ nữ số một hay không, cùng tôi có quan hệ gì?”
“Tôi biết một bí mật của Cố Cảo Đình, không biết với cô có quan hệ không?” Hoắc Thuần bật thốt lên nói.
“bí mật gì?” Hoắc Vi Vũ tò mò.
Hoắc Thuần ngước cằm, vênh váo tự đắc, châm chọc nói: “cô thật là ngu xuẩn, tôi làm sao sẽ nói cho cô?”
Hoắc Vi Vũ nhếch khóe miệng, “Vậy cô giữ bí mật này, để thối rữa ở trong bụng đi, vừa vặn, tôi hoàn toàn không quan tâm.”
Hoắc Vi Vũ đi đến cửa công ty.
Hoắc Thuần nắm chặt nắm tay, quát: “cô cuối cùng rời xa Cố Cảo Đình một chút, hắn cũng không phải loại đàn ông cô tưởng.”
đầu Hoắc Vi Vũ không có quay lại.
Hoắc Thuần hận dậm chân, chạy tiến lên, giữ chặt cánh tay Hoắc Vi Vũ, “Tôi nói cho cô biết, kỳ thật Cố Cảo Đình là x lãnh đạm, cái kia anh ta không được.
vị hôn thê lúc trước của anh ta là chị em thân thiết của tôi, cô ta nói với tôi rồi, Cố Cảo Đình không có chạm qua vị hôn thê kia, dù cho vị hôn thê trước mặt anh ta cởi hết quần áo, anh ta cũng không cứng lên.”
đôi mắt Hoắc Vi Vũ cụp xuống nhìn Hoắc Thuần, nhếch khóe miệng lạnh băng, “Nếu chuyện này là sự thật, cô tuyệt đối sẽ không nói với tôi.”
“Tôi nói chính là sự thật.”
Hoắc Vi Vũ không để ý đến cô, đi vào thang máy.
lúc Cố Cảo Đình cùng với cô, cô có thể cảm giác được tiểu quái thú của anh hoàn toàn thức tỉnh.
Lãnh đạm?
A!
Bất quá, hắn lớn quá, lại không có đi vào.
Cô vốn tưởng rằng là anh ý chí mạnh mẽ, sẽ không……