dì Long nhận được điện thoại trung tá Thượng, lập tức đi gõ cửa phòng Cố Cảo Đình.
“Đi ra ngoài.” tâm tình Cố Cảo Đình thật không tốt nói.
“Thiếu gia, Hoắc tiểu thư đã xảy ra chuyện.” Dì Long lo lắng nói.
cửa bị mở ra.
Cố Cảo Đình đứng ở cửa, trong mắt hiện lên lo lắng, hỏi: “Cô ta xảy ra chuyện gì?”
Dì Long đem điện thoại đưa qua Cố Cảo Đình.
Anh tiếp nhận.
“Làm sao vậy?” Cố Cảo Đình nhíu mày hỏi.
“Tư lệnh, Hoắc tiểu thư ở 《 tình lữ loan 》 uống rượu say, mơ mơ màng màng bị người đút thuốc phiện, mới vừa về tới nhà, đã bị cảnh sát mang đi.” Trung tá Thượng khẩn cấp báo cáo.
“Hẳn là khu GL, hiện tại tôi đi theo phía sau xe bọn họ.” Trung tá Thượng nhìn chằm chằm xe cảnh sát phía trước nói.
“trong ba phút đem số di động cục trưởng khu GL cho tôi, mặt khác, đi kiểm tra, là ai đút cô thuốc phiện, đem người đút cô thuốc phiện phế đi.” Cố Cảo Đình cúp điện thoại, trong mắt chim ưng tất cả đều là khói mù.
*
Hoắc Vi Vũ bị kéo xuống xe một cách thô lỗ, vào trại tạm giam cục cảnh sát, bị đẩy mạnh vào phòng thẩm vấn.
“Hút đã bao lâu rồi?” Cảnh sát nghiêm khắc hỏi.
“Lần đầu tiên, uống say, ý thức không rõ lắm.” Hoắc Vi Vũ giải thích.
Cảnh sát mở đèn chiếu sáng, thứ ánh sáng mạnh làm đôi mắt rất đau.
Hoắc Vi Vũ nhắm mắt lại quay mặt đi.
“người tới nơi này đều nói mình là lần đầu tiên, xem bộ dáng cô thuần thục, liền biết cô là tay già đời, cô không làm cho cha mình thất vọng, không làm lương tri mình thất vọng sao? Còn đi ra ngoài cùng đàn ông mở bang phái bán lấy tiền, đúng không?” Cảnh sát khinh thường nói.
Hoắc Vi Vũ bị xúc phạm nhìn cảnh sát, “Tôi nói rồi tôi uống say, không nhớ rõ những việc anh nói, tùy tiện hoài nghi và chỉ trích người khác chính là phong cách làm việc của anh sao?”
“Nha, còn nhanh mồm dẻo miệng. Tiểu hổ, lấy ly nước tới.” Cảnh sát ra lệnh.
Một người cảnh sát trẻ tuổi bưng một ly nước tiến vào.
Cảnh sát kề vào Hoắc Vi Vũ, đút cho cô uống.
Hoắc Vi Vũ ghét bị cưỡng bách, ngậm chặt miệng.
nước đều đổ xuống trên người cô.
Cảnh sát đem ly nước ném ở trên mặt đất, ra lệnh với tiểu Hổ: “Cho cô uống nước, đút đến khi cô đi tiểu.”
Tiểu Hổ lại bưng một ly nước tới, khẩu khí so với vị cảnh sát vừa rồi tốt hơn rất nhiều, “Đừng trêu chọc anh Mã, cô nên ngoan ngoãn uống đi, anh ta ghét nhất người hút *.”
Hoắc Vi Vũ sảng khoái tiếp nhận ly nước, uống một ly thêm một ly.
anh Mã đem ống nhổ đá đến trước mặt Hoắc Vi Vũ.
Hoắc Vi Vũ nhíu mày, “hiện tại tôi muốn đi, mời các anh đi ra ngoài.”
“Chúng tôi không đi ra, làm thế nào xác định cô có gian lận hay không.” Anh Mã lạnh lùng nói.
Ngụ ý, chính là không đi.
đi trước mặt hai người đàn ông, cô không làm được, nhưng mà không đi, lại không nín được.
Tiếng đập cửa vang lên.
“Tiểu Mã, tiểu Hổ, hai người các ngươi ra đây, cục trưởng gọi các ngươi qua.” tổ trưởng bọn họ gọi.
“Chính là bên này nhanh lên.” Anh Mã nói.
“Tôi đến đây.” Một nữ cảnh sát tiến vào, đem anh Mã và tiểu Hổ đuổi đi ra ngoài, đóng cửa lại.
“Chính là…… Tổ trưởng, anh đây là làm gì.” Anh Mã khó hiểu.
Tổ trưởng gõ đầu anh Mã, “Cục trưởng tự mình làm chủ, không cần khó xử cô ta, người sau lưng cô ta dù là cục trưởng cũng không dám trêu chọc, cẩn thận rớt đầu.”
“cô ta chính là hút *!” anh Mã thực không bình tĩnh.
“Hút thuốc phiện cái gì, người bên kia, trong vòng mười phút, đem người bán thuốc phiện, ép hút thuốc phiện đều bắt cả, thứ cô hút chính là hạt cựa kiềm sinh vật. Cùng thuốc phiện không giống. Một hồi kiểm tra nước tiểu ra tới, anh sẽ biết.” Tổ trưởng khuyên nhủ.
“Cái kia, người sau lưng cô ta là ai? lợi hại như vậy, trong vòng mười phút, đem người hiềm nghi đều bắt được?” Tiểu Hổ hiếu kỳ nói.