Hoắc Vi Vũ cầm gối đầu trên giường, ném về phía Duật Nghị, "Cậu có bệnh ah, tôi không đồng ý."
Duật Nghị một chút cũng không tức giận, vui vẻ tiếp được gối đầu, "tôi chỉ đùa với cô một chút thôi, vẫn là ở cùng một chỗ với Vi Vũ thì rất vui vẻ."
Hoắc Vi Vũ bực bội, ném gối đầu khác lên người cậu ta, lớn tiếng quát: "Tôi cảm thấy không có chút vui vẻ nào hết."
"Đó chính là niềm vui lớn nhất..., chúng ta xem tivi đi." Duật Nghị mở ti vi.
"Ưm, ưm, a..a."
Hoắc Vi Vũ nhìn lướt qua TV, đều là hình ảnh khó coi.
Cô cầm lấy cái gạt tàn thuốc trên tủ đầu giường ném về phía TV.
Duật Nghị cầm gối đầu ngăn cản.
Cái gạt tàn thuốc rơi xuống đất.
"Lại đến, lại đến." Duật Nghị vô cùng vui vẻ, cầm lấy gối đầu nhảy đông, nhảy tây.
Hoắc Vi Vũ bó tay với cậu ta rồi.
Mấy lần tiếp xúc với cậu ta, cũng đoán được vì sao cậu ta thích cô.
Duật Nghị được sinh ra như một chìa khóa vàng, từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, bên cạnh có một đám người a dua nịnh hót, đặc biệt là phụ nữ yêu thương nhung nhớ.
Chỉ có cô, lạnh lùng với cậu ta, càng cự tuyệt, cậu ta càng vui vẻ.
Sớm biết như thế, cô sẽ không phản ứng lại với cậu ta.
Hoắc Vi Vũ không để ý tới cậu ta, ngồi ở trên ghế, hai tay ôm ngực, thẫn thờ nhìn màn hình TV.
"Sao vậy?" Duật Nghị khó hiểu.
"Xem ngươi TV, đừng nói chuyện." Hoắc Vi Vũ không phản ứng tới nhiệt tình của cậu ta.
"Được cùng xem, đây là bộ phim tôi thích nhất, nữ chính trong đó lớn lên rất giống với cô." Duật Nghị ngồi vào bên cạnh Hoắc Vi Vũ.
Trong lòng Hoắc Vi Vũ tan vỡ thành những mảnh nhỏ.
Cô và nữ chính tương đối giống nhau...
Ánh mắt sắc bén của cô nhìn về phía Duật Nghị, hận không thể giết chết cậu ta.
Duật Nghị cười hì hì, "Nhưng cô ta không có hương vị của cô, tôi càng thích loại người như cô, có điều kỹ thuật của cô ta không tệ, cô từ từ xem."
"Xem cái đầu cậu." Hoắc Vi Vũ tức giận nói, lấy trái chuối trên bàn nhét vào trong miệng Duật Nghị.
Trong mắt Duật Nghị đều là vui vẻ, cầm lấy chuối tiêu lột vỏ, đưa cho Hoắc Vi Vũ.
Hoắc Vi Vũ nhận lấy liền ném vào thùng rác.
hình ảnh trong TV càng ngày càng nóng như lửa.
người phụ nữ ngồi trên người đàn ông.
Rất nổi bật.
Cô có thể nhìn thấy “cái kia” của họ rất rõ.
Vẻ mặt của Hoắc Vi Vũ đen thui.
Cô thấy Duật Nghị xem say sưa, bộ phận nào đó bắt đầu có phản ứng.
Ngốc đến 7 giờ với cậu ta, quá nguy hiểm.
Mỗi một giây trôi qua, là thêm một phần nguy hiểm.
Nàng cúi người, nhìn hắn mặc chính là Nike giày chạy đua, đôi mắt một chuyến, lặng lẽ đem giày của hắn mang kéo ra, hai cái giày dây giày hệ lại với nhau.
Duật Nghị chăm chú nhìn trên màn hình, sau đó nhìn về phía Hoắc Vi Vũ.
Vẻ mặt cô không thay đổi ngòio xuống.
"Chúng ta làm đi, được không?" Duật Nghị hỏi, liếc nhìn môi của cô, nuốt nước miếng.
Khóe miệng Hoắc Vi Vũ nở nụ cười quyến rũ, giảo hoạt nói: "Trong vòng một phút bắt được tôi, tôi để cho cậu hôn một phút, nếu như không bắt được tôi, lập tức thả tôi đi, được không?"
Trong mắt Duật Nghị lóe sáng, "Được, tôi đếm tới ba thì bắt đầu."
"Đừng quên nội dung hiệp nghị của chúng ta." Hoắc Vi Vũ nhắc nhở.
"Biết rõ, biết rõ, đừng lãng phí thời gian, tôi đã bắt đầu, một, hai, ba." Duật Nghị nhào về phía Hoắc Vi Vũ.
Hoắc Vi Vũ tránh ra, chạy về phía cửa phòng.
Kéo cửa, cửa bị đã khóa.
"Đừng uổng phí sức lực nữa, tôi cho người khóa từ bên ngoài." Duật Nghị vừa cười vừa nói.
"Cậu có bệnh." Hoắc Vi Vũ mắng một tiếng, chạy về phía phòng tắm.
Duật Nghị chạy nhanh qua đó, không nghĩ tới dây giày lại dính với nhau, cả người té xuống.
Hoắc Vi Vũ dễ dàng tiến vào phòng tắm, khóa cửa lại, nhìn về phía thời gian trên điện thoại.
Cửa bị đẩy ra rồi, Duật Nghị chân trần, bắt được cô...