Cố Cảo Đình lạnh lùng nhìn Duật Cẩn, không khách khí vạch trần, "Ông điều động binh lực kéo tôi qua đây, không phải là cho tôi xem vỡ kịch của ông sao?"
"Gì chứ, tôi nghĩ cậu hiểu lầm rồi, vừa rồi có người nói có một người làm hư xe cậu, ai dám làm hư xe của cậu chứ, đương nhiên tôi đã nghi ngờ đến trên đầu Nghị nhi." Duật Cẩn giải thích nói.
Cố Cảo Đình đi qua người Duật Cẩn, đi vào trước mặt Hoắc Vi Vũ, trầm giọng hỏi: "Cô tự nguyện, có phải tự nguyện hay không?"
Hoắc Vi Vũ không hiểu nhìn về phía Cố Cảo Đình.
Từ trong mắt đen như mực của anh, cô không biết anh đang suy nghĩ gì?
"Cô ta là Thái Tử Phi, cái gì tự nguyện hay không tự nguyện, loại chuyện này chỉ cần là vợ chồng nhất định sẽ làm, Cảo Đình cậu đây là có ý gì?" Duật Cẩn không vui xen vào nói.
Cố Cảo Đình quay người, ánh mắt sắc bén lạnh lùng nhìn Duật Cẩn, nói với trung tá Thượng: "Lấy thức ăn sáng của bọn họ đi kiểm tra một chút, nhìn bên trong có đồ vật không bình thường hay không, nếu có người dám tính kế hoàng thất, bắt tất cả những người liên quan, giết không tha."
Duật Cẩn bị sát khí trong đôi mắt Cố Cảo Đình làm cho run sợ.
Có điều, nếu có kết quả điều tra, hi sinh mấy người vệ sĩ là không thể tránh được.
"Tư lệnh nói cũng đúng, nếu quả thật có người dám bỏ thuốc trong cơm, là nên nghiêm trị, có điều, bây giờ bọn họ ván đã đóng thuyền, tôi cũng nên chuẩn bị hôn lễ cho bọn họ." Duật Cẩn cố ý nói ra.
Trong lòng Hoắc Vi Vũ căng thẳng.
Kết hôn, nhanh như vậy?
"Chưa lập nghiệp, tại sao thành gia, tổng thống ngài không sợ bị người khác chê cười sao?" Hoắc Vi Vũ đứng lên, lạnh giọng nói.
"Tính tình trẻ con của Nghị Nhi, có người vợ quản nó, tôi cảm thấy càng có trợ giúp cho sự lập nghiệp của nó. Không ai sẽ cười đâu." Tổng thống khẽ cười nói.
Hoắc Vi Vũ nắm chặt nắm đấm, trong đầu ông ông rung động.
Thật muốn xé rách da mặt tổng thống.
Duật Nghị nhìn thoáng qua vẻ mặt lạnh như băng của Hoắc Vi Vũ, nhảy ra nói: "Ba, con cũng biết kết hôn quá là nhanh, con và cô ấy quen biết không lâu, tóm lại con muốn ở chung trước thử xem, nếu không sau khi kết hôn ly hôn, con sẽ càng trở thành trò cười cho mọi người."
"Khốn nạn, con đã ngủ với người ta, nên chịu trách nhiệm." Tổng thống nghiêm khắc nói.
"Nếu như ngủ với người ta, con phải chịu trách nhiệm, bây giờ con dâu của ba có đầy một xe tải rồi." Duật Nghị phản bác.
Hoắc Vi Vũ nhìn về phía Duật Nghị, trong mắt xẹt qua ánh sáng khác thường.
Có lẽ bởi vì không yêu.
Cô nghe Duật Nghị nói ngủ với người đầy một xe tải, ngược lại có cảm giác thở dài một hơi, cô và Cố Cảo Đình như vậy, cô cũng không có cảm giác tội lỗi quá lớn.
Duật Nghị cũng nhìn về phía Hoắc Vi Vũ, khóe miệng nở nụ cười cười.
Hoắc Vi Vũ rất cám ơn cậu ta.
Cố Cảo Đình lạnh như băng nhìn qua Hoắc Vi Vũ.
Anh vô cùng không thích cô và Duật Nghị nhìn nhau, giống như, bọn họ là vợ chồng tâm ý tương thông, mà anh lại không hợp nhau.
Bay giờ anh hận thấu xương loại quan hệ này, người phụ nữ này, anh muốn giấu đi, một đời một kiếp chỉ thuộc về anh.
Cố Cảo Đình cắn răng, sắc mặt xanh mét, quay người nhìn về phía Duật Cẩn, giật giật bờ môi mỏng, ý vị thâm trường nói: "Thái tử cưới Thái Tử Phi, tôi sẽ cưới Mai Lâm, tổ chức hôn lễ cùng một chỗ, vừa dễ dàng để cả nước cùng chúc mừng, hi vọng, ngài không cần nhặt hạt vừng, ném đi dưa hấu."
Duật Cẩn khiếp sợ nhìn Cố Cảo Đình, khóe miệng co quắp, "Mai Tướng quân sẽ không đồng ý?"
"Vốn ông ta và Du Tiệp Ngạo đấu với nhau, là tôi từ chối quan hệ thông gia, cho nên, ông ta mới thẹn quá hoá giận, tôi tin tưởng, ông ta vẫn rất hi vọng tôi và ông ta liên minh, chúc ngài may mắn." Cố Cảo Đình lạnh giọng nói, quay người, đi về phía cửa.
Giống như gió mùa đông thổi qua mặt, cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.
Cho dù anh đã đi rồi, cô vẫn cảm thấy có chút lạnh.
Nếu như cô trở thành Thái Tử Phi, anh thật sự sẽ lấy Mai Lâm sao?