Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ

Chương 567: Cô có thể thắng, là bởi vì anh không có xuất hiện



“em chỉ không muốn con của chúng ta giống chúng ta, ba ba không phải thân sinh, mẹ không cần em, anh không biết khi em còn nhỏ bị xa lánh như thế nào đâu.” Hoắc Vi Vũ xúc động nói, đem áp lực cô vẫn luôn để ở trong lòng khó có thể mở miệng nói ra.

nỗi đau này, cô không muốn bị người phát hiện, không muốn bị người thương hại và đồng tình, càng không muốn bị người khinh thường.

Cô sĩ diện, kiêu ngạo, quật cường, cũng không để mặt không tốt bộc lộ ra, tâm tư sâu đậm.

cô cho rằng, chính mình không tốt, không như ý, nói ra, ngoại trừ để cho người ta trà dư tửu hậu, chính là để cho người ta khinh thường, trở thành vũ khí sắc bén công kích cô sau này.

Nhưng cố tình, cô đem khó khăn nhất của mình nói ra ở trước mặt anh.

Cố Cảo Đình cúi người, hôn lên môi cô, chỉ một chút, liền buông ra.

“Chúng ta sẽ không như vậy, ba của con em là anh, chỉ có thể là anh, chúng ta sẽ kết hôn, sẽ ở cùng nhau, con của chúng ta sẽ có ba mẹ yêu, sẽ không bị xa lánh.” Cố Cảo Đình hứa hẹn nói.

“Chờ một chút được không?” Hoắc Vi Vũ thỉnh cầu, đáng thương tội nghiệp nhìn anh.

Cố Cảo Đình không nói gì, ánh mắt thâm thúy nhìn xuống cô.

Cô nắm cánh tay anh, hôn bờ môi của anh, đầu lưỡi nhỏ dọc theo môi anh phác hoạ, thực ôn nhu, giống như là nước, mang theo ý làm nũng và khẩn cầu.

“Hoắc Vi Vũ, em lo lắng anh cứu không được em, anh lo lắng em khó lòng phòng bị, chúng ta đều không thể thuyết phục đối phương, liền để cho ông trời quyết định, thế nào?” Cố Cảo Đình trầm giọng nói.

Hoắc Vi Vũ dừng động tác, “giao hẹn thế nào?”

Cố Cảo Đình ôm cô để trên đùi mình, tách đầu gối cô ra, để cô ngồi.

“Tư thế này, là em chủ động, ai ra trước, người đó liền thua, cần thiết thắng được người kia, thế nào?” Cố Cảo Đình nghiêm túc nói.

Biểu tình không có nói giỡn chút nào.

sắc mặt Hoắc Vi Vũ đỏ hồng, đôi mắt rũ xuống, tự hỏi.

cho dù cô khống chế tốc độ, lực độ, tiết tấu, anh mới vừa làm, lần thứ hai khẳng định rất lâu.

khả năng cô thua rất lớn.

Cô có kỹ năng hạng nhất, trước mắt, không có ai có thể vượt qua cô, cô chơi trò chơi ở trong di động đứng hàng thứ nhất.

“Không thể so cái này, chúng ta thi đấu trò chơi ghép hình, tổng cộng mười hai quan, xem ai nhanh nhất, nhanh nhất thì thắng, người thua phải nghe người thắng, thế nào?” Hoắc Vi Vũ biết rõ mình nhất.

Như vậy cơ hội thắng lớn.

“Có thể, thi đua trò chơi ghép hình sao?” Cố Cảo Đình hỏi.

“đưa di động cho em.” Hoắc Vi Vũ nói, từ trên người anh đứng lên, ngồi xuống đối diện anh.

Cố Cảo Đình đem di động mới của anh đưa cho cô.

Hoắc Vi Vũ ở bên trong cửa hàng ứng dụng tải trò chơi ghép hình, dùng qq tiểu hào của cô đăng ký cho anh một tài khoản, gọi tiểu đình đình.

Cô đem di động đưa cho anh, “em đếm tới ba, cùng nhau ấn bắt đầu, sau khi hoàn thành mười hai quan, sẽ có thời gian biểu hiện thông quan.”

Cố Cảo Đình tiếp nhận di động của mình, nhìn lướt qua, hỏi: “em tên là gì?”

mặt Hoắc Vi Vũ hơi phiếm hồng, “tiểu tiểu đình.”

Cố Cảo Đình liếc nhìn cô một cái thật sâu, tâm tình so với vừa rồi hòa hoãn một chút, “Bắt đầu đi.”

“Một, hai, ba.” Hoắc Vi Vũ kêu thực mau, bắt đầu chơi trò chơi ghép hình.

Cô liếc anh một cái, xem anh chỉ là dùng một ngón tay, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Anh hẳn là không có mau hơn cô.

Cố Cảo Đình đem điện thoại để tới trước mặt cô.

Hoắc Vi Vũ nhìn về phía di động của anh.

Anh đã thông quan rồi, mất ba mươi sáu giây.

Hoắc Vi Vũ: “……”

kỷ lục nhanh nhất của cô là hai phút bốn mươi lăm giây, trước mắt là xếp hạng cao nhất, sao anh có thể nhanh như vậy?

<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.