Quan Khí​

Chương 1154: Một đầu mối



Có thể giữ quan hệ thân mật với Vương Trạch Vinh là điều mà Hạng Định hy vọng nhất. Trong mắt Hạng Định, chỉ có mình không ngừng có quan hệ người khác không thể biết với Vương Trạch Vinh, như vậy quan hệ mới kéo dài được lâu. Lần trước đưa Lưu Băng Tinh cho Vương Trạch Vinh, y phát hiện quan hệ của mình và Vương Trạch Vinh thân hơn nhiều. Đáng tiếc Lưu Băng Tinh đã chết làm cho Hạng Định khá bực mình.

Lưu Băng Tinh chết, Hạng Định cảm thấy quan hệ của mình và Vương Trạch Vinh nhạt đi một chút. Vì thế y đang tìm mọi cách để khôi phục quan hệ với Vương Trạch Vinh.

- Vương ca, có phải không hài lòng với hai cô gái đó. Hai cô này đang rất nổi tiếng ở trong nước, tin rằng lăng xê chút nữa là sẽ càng nổi tiếng hơn. Đương nhiên em đã sớm chuẩn bị cho anh ngôi sao xuất sắc hơn. Đáng tiếc không biết anh tới nên cô ấy đã đến phía Tây đóng phim, nếu không anh nhất định sẽ hài lòng.

Thấy Hạng Định tỏ vẻ nuối tiếc, Vương Trạch Vinh vừa được mát xa nên tâm trạng vui vẻ. Hắn xua tay nói:

- Tiểu Định, quan hệ của chúng ta không bình thường. Anh coi chú như em ruột. Chú biết đó, Vương Trạch Vinh tôi không có anh em ruột, có thể có một người em, anh rất vui.

Vương Trạch Vinh nói như vậy làm Hạng Định cảm động. Y nói:

- Vương ca, từ khi gặp anh, em đã thấy hợp với anh.

Vương Trạch Vinh lúc này cũng thầm than ngày đó khi hắn vừa đến Hạng gia thì đúng là chỉ có Hạng Định coi hắn là ngang hàng.

Vương Trạch Vinh là người trọng tình cảm nên đối với cách làm đó của Hạng Định, hắn rất cảm động. Bởi vì vậy nên Vương Trạch Vinh mới rất thân với Hạng Định.

Nói thật ở việc có phụ nữ bên ngoài, Vương Trạch Vinh vẫn xử lý rất ổn định. Nhưng khi Hạng Định đưa tới, hắn cũng thả lỏng. Hắn biết người khác có thể phản mình, Hạng Định không bao giờ. Lợi ích của mọi người đã gắn chặt với nhau mà.

Không ngừng tiến bộ làm Vương Trạch Vinh càng hiểu thêm đến vị trí này thì trong lòng Hạng Định chỉ mong mình càng thêm có quyền lực.

- Anh em ta nói chuyện chút.

Vương Trạch Vinh ngồi uống trà và muốn nói thật lòng với Hạng Định.

Hạng Định có nhiều kinh nghiệm xã hội. Theo công ty phát triển, Hạng Định cũng như là cầm đầu trong làng giải trí.

- Vương ca, em cũng muốn nói một tình hình ở Bắc Kinh với anh.

Hạng Định rất vui vẻ vì Vương Trạch Vinh mặc dù là Bí thư tỉnh ủy nhưng không xa cách mình.

Hạng Định rất thông minh. Thấy tình hình Hạng gia, y rất lo lắng. Hạng gia bây giờ chỉ còn mình Hạng Nam chống đỡ. Hạng Nam về hưu thì Hạng gia không có ai là người cầm đầu. Vậy chỉ có thể dựa vào mình Vương Trạch Vinh mà thôi.

Hạng Định đã nói chuyện với bố mình, Hạng Kiền cũng không thể không thừa nhận nếu không có Vương Trạch Vinh, Hạng gia sẽ mất rất nhiều thời gian không thể phát triển. Bây giờ lo nhất là Hạng gia không ai kế nghiệp. Vậy chỉ mong vào đời tiếp theo nhưng cần thời gian rất lâu. Ai biết đến lúc đó tình hình sẽ là như thế nào.

Đối với việc này không chỉ Hạng Định lo, thế hệ trước cũng lo. Nếu không Hạng Nam cũng không vui vì con của Vương Trạch Vinh mang họ Hạng.

Người Hạng gia thấy bây giờ chỉ có mình Vương Trạch Vinh kế nhiệm Hạng Nam. Cho dù tạm thời không bằng thì chỉ cần Vương Trạch Vinh ở chức Bí thư tỉnh ủy thì Hạng gia sẽ có hi vọng.

- Vậy là được rồi. chú có không ít quan hệ ở Bắc Kinh, anh ở địa phương nên không nghe được nhiều. Anh hy vọng chú có thể kịp thời nói chuyện ở Bắc Kinh cho anh.

Hạng Định càng thêm vui vẻ, đây là Vương Trạch Vinh coi mình là thân tín. Y nghiêm túc nói:

- Vương ca yên tâm. Đám bạn ở Bắc Kinh rất phục anh. Dù Bắc Kinh loạn như thế nào thì địa vị của anh cũng không bị ảnh hưởng. Em nghe nói một vì ông lão nhắc tới anh đều khen.

Vương Trạch Vinh không nói gì, hắn biết rõ suy nghĩ của các ông lão. Khi liên quan đến vấn đề trái phải, bọn họ đứng luôn luôn về phía phải, không vì lợi ích cá nhân mà ảnh hưởng tới sự phát triển của quốc gia. Ai nếu chính thức làm việc thì sẽ được bọn họ coi trọng. Hắn từ trước đến giờ vẫn tỏ vẻ là cán bộ hết lòng phục vụ nhân dân nên được bọn họ coi trọng.

Không thấy Vương Trạch Vinh có biểu hiện gì, Hạng Định thầm nghĩ Vương Trạch Vinh càng lúc càng chín chắn.

Sau khi nói vài việc ở Bắc Kinh, Hạng Định nghiêm túc nói:

- Vương ca, còn có một việc em để lâu trong lòng. Em suy nghĩ một chút và thấy nên nói ra.

Thấy Hạng Định như vậy, Vương Trạch Vinh hỏi:

- Có chuyện gì thế?

- Vương ca, việc này em không xác định nên chỉ nói mà thôi, anh nghe là được.

Thấy Hạng Định như vậy, Vương Trạch Vinh nhíu mày nói:

- Có chuyện nói thẳng.

- Vương ca, theo tình hình em hiểu thì trước khi Lưu Băng Tinh chết thì ở chỗ ở của cô ấy xuất hiện một số người thần bí, là người được huấn luyện chu đáo.

Vương Trạch Vinh chấn động. Lưu Băng Tinh chết là nỗi đau đối với hắn. Đừng nhìn hắn không thể hiện gì nhưng nghĩ đến con trong bụng Lưu Băng Tinh, hắn rất đau. Hắn vốn nghĩ đó chỉ là tai nạn, bây giờ nghe Hạng Định nói như vậy, Vương Trạch Vinh rất sợ.

- Chú nói gì?

Vương Trạch Vinh đang nằm liền ngồi bật dậy. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạng Định.

Thấy Vương Trạch Vinh kích động như vậy, Hạng Định nói:

- Đây chỉ là chút đầu mối em biết, còn cụ thể như thế nào thì em không biết.

Hạng Định đúng là rất buồn bực vì cái chết của Lưu Băng Tinh, vì thế y mới dùng hết sức thăm dò nguyên nhân. Tuy nói ngoài mặt đều giống như tai nạn nhưng Hạng Định vẫn rất khó hiểu. Kết quả vừa điều tra y đã tìm được đầu mối.

Hôm nay nói đầu mối này cho Vương Trạch Vinh, chính là nhắc Vương Trạch Vinh một chút.

Thấy Vương Trạch Vinh chấn động như vậy, Hạng Định thế mới biết Lưu Băng Tinh có địa vị quan trọng như thế nào trong lòng Vương Trạch Vinh.

Hạng Định càng thêm bực mình vì cái chết của Lưu Băng Tinh. Trong lòng càng thêm xác định phải giới thiệu một cô gái còn đẹp hơn Lưu Băng Tinh cho Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh sau khi kích động quá mức liền dựa lưng vào ghế, trong đầu đang phân tích rất nhiều.

Đầu mối của Hạng Định có hai điểm quan trọng. Một là có người đến chỗ ở của Lưu Băng Tinh, đây là có người theo dõi hắn, biết việc của hắn và Lưu Băng Tinh. Hai, những người này được huấn luyện, đây là huấn luyện cấp quốc gia. Có hai điểm này, Vương Trạch Vinh có chút sợ hãi, ai nhằm vào mình?

Biết việc này mà không dùng nó đả kích mình, điều này nói rõ đả kích mình sẽ không có lợi cho đối phương, Đối với khả năng này sẽ loại trừ rất nhiều người. Vương Trạch Vinh đột nhiên cảm thấy phức tạp. Hạng gia không có năng lực này, vậy chỉ có thể là Uông gia và Lâm gia.

Nghĩ đến lời của Uông Chính Phong đối với mình, Vương Trạch Vinh có cảm giác việc này rất có thể là do Uông Chính Phong làm.

Vương Trạch Vinh chưa xác định, Uông Chính Phong từ trước đến giờ không có quan hệ nhiều với mình, dựa vào điều gì mà làm như vậy?

- Vương ca, anh không sao chứ?

Hạng Định có chút lo lắng nhìn Vương Trạch Vinh.

- Hôm nay anh không về, chú bố trí một phòng, anh vào nằm nghỉ.

Vương Trạch Vinh nói với Hạng Định.

Bây giờ Vương Trạch Vinh rất mệt. Hắn tuyệt đối không ngờ lại là như vậy. Nghĩ đến Uông Nhật Thần rất quan tâm mình, Uông Phỉ lại yêu mình như vậy, Uông Kiều cũng quan tâm mình. Bây giờ Uông Chính Phong có thể là chủ mưu giết Lưu Băng Tinh, đầu hắn rất loạn.

Hạng Định không ngờ Vương Trạch Vinh lại chấn động mạnh do đầu mối mình cung cấy, y rất lo lắng nói:

- Vương ca, có nên bố trí hai cô bé kia đến phục vụ không?

Vương Trạch Vinh trừng mắt nhìn Hạng Định, trong mắt lộ rõ sát khí làm Hạng Định vội vàng nói:

- Được rồi, em lập tức đi làm.

Vương Trạch Vinh đang không ngừng tự hỏi xem mình nên làm như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.