Quan Khí​

Chương 1173: Đánh giá về Vương Trạch Vinh



Về đến chỗ ở, Vương Trạch Vinh nhìn mọi người và thấy cũng được, không hề có tình hình khác lạ. Nghĩ đến bố trí đối với mình, Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng. Thành ủy nơi này tuy có ý muốn quan hệ tốt với hắn nhưng cách làm không ổn, nghĩ hắn là người đến từ nước nhỏ sao, là người chưa từng trải qua những việc này. Cho dù phụ nữ đẹp hơn nữa thì sao có thể làm hắn động lòng.

Nghĩ đến lúc cuối cùng khi véo véo ngực Ngô Như Cơ, Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Cô này dù như thế nào cũng được, tin rằng sẽ hiểu ý từ hành động này của hắn.

Lúc này trong văn phòng Lâm Gia Bá, y đang nghe bên dưới báo cáo.

- Bí thư Lâm, tình hình hôm nay là như vậy, Vương Trạch Vinh không làm gì quá cả.

Hồ Gia Quân cung kính nói.

Người tiếp Vương Trạch Vinh ở vũ hội là Phó bí thư Hồ Gia Quân, cả quá trình rất chăm chú quan sát. Bọn họ có bố trí với Vương Trạch Vinh, cũng có bố trí với người đi cùng hắn, tất cả đều làm rất tốt.

Nhìn bộ chén uống trà trên bàn, Lâm Gia Bá rất thích trà đạo của Trung Quốc, không ngừng lau bộ ấm chén. Là một trong các Ủy viên Bộ Chính trị, Lâm Gia Bá trước mặt Vương Trạch Vinh thì khác với cấp dưới.

Nhìn động tác của Lâm Gia Bá, không ai dám nói gì.

Một lúc sau Lâm Gia Bá chỉ ấm trà trên bàn mà nói:

- Trà đạo Trung Quốc khá được. Nhật Bản và Hàn Quốc đều coi trà đạo là quốc túy của bọn họ, cũng không biết rất nhiều thứ nói là bọn họ nhưng không phải là bọn họ, đây là học từ quốc gia khác. Bọn họ được chỉ là thứ bề ngoài mà thôi, đây là không thể học được nội dung bên trong.

Không ai biết vì sao Lâm Gia Bá đột nhiên nói đến văn hóa trà đạo. Mấy người đều là lãnh đạo của thành phố, hôm nay khi tiếp đón Vương Trạch Vinh, bọn họ thấy rõ Vương Trạch Vinh còn trẻ đồng thời cũng đang âm thầm quan sát Bí thư tỉnh ủy đang rất có hy vọng của Trung Quốc.

Hồ Gia Quân nhấp ngụm nước rồi nói:

- Hôm nay chúng tôi đã chuyên môn tổ chức cuộc biểu diễn riêng tư cho Vương Trạch Vinh, từ đó có thể thấy trong lòng Vương Trạch Vinh thực ra cũng muốn làm việc cuối cùng kia. Chẳng qua y thấy sẽ rất nguy hiểm nếu làm ở nước ngoài.

Chủ tịch thành phố Lê Quang Minh cười nói:

- Đây chỉ là thử mà thôi, tin rằng Vương Trạch Vinh cũng hiểu rõ sự lợi hại trong này, y quyết sẽ không làm việc kia.

Phó Chủ tịch thường trực Ngô Duy Tấn cười nói:

- Điều này cũng không tuyệt đối. Lãnh đạo mấy nước đến chúng ta được bố trí như vậy đều rất vui vẻ. Vương Trạch Vinh kia cuối cùng không phải vẫn sờ Ngô Như Cơ sao? Có thể thấy tên này háo sắc, y còn hẹn Ngô Như Cơ sang Nam Điền trao đổi mà.

Mọi người cùng cười phá lên.

Lần này Vương Trạch Vinh đến chính là cơ hội tốt đối với lãnh đạo tạo quan hệ với hắn. Lâm Gia Bá sau khi nhận được chỉ thị của Trung ương liền bố trí tiết mục này. Là người thân Hoa, Lâm Gia Bá cũng hy vọng có quan hệ thân mật với Trung Quốc. Theo Trung Quốc không ngừng phát triển, Lâm Gia Bá từ đó có thể thấy tầm quan trọng trong quan hệ giữa nước V và Trung Quốc. Bây giờ Trung Quốc đang phát triển, cải cách chính trị diễn ra rộng khắp, Lâm Gia Bá chú ý là người kế nghiệp Trung Quốc tiếp theo. Nếu như vào lúc này tạo quan hệ thân thiết với người thuộc trung tâm quyền lực Trung Quốc sau này thì rất có lợi. Nó sẽ có tác dụng lớn đối với y tiến thêm bước nữa.

Lâm Gia Bá nghiêm túc nói:

- Các anh quá coi thường Vương Trạch Vinh. Tôi tin người này không phải người tùy tiện như người ngoài nghĩ. Hắn là người rất biết khống chế, cuối cùng hắn làm như vậy với Ngô Như Cơ chỉ là hành vi giả mà thôi. Nếu hắn muốn giữ Ngô Như Cơ thì hoàn toàn có thể làm như vậy ở trong phòng, không cần phải ra ngoài mới làm như vậy. Đây là hắn cố ý làm như vậy để chúng ta thấy hắn háo sắc.

Lâm Gia Bá càng lúc càng hiểu rõ ý của Vương Trạch Vinh. Cầm chén trà lên, Lâm Gia Bá cười cười. Lâm Gia Bá nói như vậy làm mọi người có chút giật mình. Cẩn thận nghĩ, mọi người không nhịn được gật đầu. Thể hiện trong cả buổi tối của Vương Trạch Vinh chính là háo sắc, đây chẳng lẽ không phải Vương Trạch Vinh giả vờ cho mọi người thấy sao? Nếu là như vậy thì Vương Trạch Vinh quá khôn khéo, hắn coi như biết bố trí của mọi người.

Lê Quang Minh gật đầu nói:

- Bí thư Lâm nói đúng, Vương Trạch Vinh nhất định biết rõ ý của chúng ta. Chẳng qua như vậy cũng tốt, hắn thấy ý tốt của chúng ta. Như vậy thành phố chúng ta sẽ có thể tạo được quan hệ tốt với Nam Điền.

Người trong phòng đều có nhiều năm kinh nghiệm chính trị, càng có người nghiên cứu Trung Quốc nhiều năm. Bọn họ cũng chú trọng nghiên cứu tính cách người Trung Quốc, bây giờ cẩn thận suy nghĩ đến tình hình của Vương Trạch Vinh, mọi người đều hiểu ý của Lâm Gia Bá.

Nhìn Lâm Gia Bá, mọi người đều tỏ vẻ phục.

Trưởng Ban tuyên giáo Nguyễn Kim Thành hỏi:

- Trong việc tuyên truyền thì chúng ta có giữ nguyên phương án?

Lâm Gia Bá nói:

- Vương Trạch Vinh thực ra sờ Ngô Như Cơ như vậy cũng là tỏ ý tốt với chúng ta. Hắn dùng cách này để chúng ta thấy hắn không phản đối cách làm của chúng ta.

Lâm Gia Bá nói như vậy, mọi người đều gật đầu. Vương Trạch Vinh này còn nói chào mừng Ngô Như Cơ tới Nam Điền, xem ra thích cô gái này.

Vương Trạch Vinh nhất định là đang suy nghĩ như vậy. Hắn hiểu ý của thành phố, đồng thời hy vọng có quan hệ thân thiết với lãnh đạo thành phố. Có Ngô Như Cơ xuất hiện, Vương Trạch Vinh không ngại làm cho cô gái này làm cầu nối của hai bên. Bây giờ không giữ Ngô Như Cơ chính là do cơ hội không phù hợp.

Thấy mọi người đồng ý, Lâm Gia Bá nói:

- Vương Trạch Vinh còn trẻ, lại rất có tiền đồ ở Trung Quốc, lần này chúng ta dừng việc dò xét ở đây, sau đây phải tỏ lòng thành với hắn. Chỉ có làm sâu sắc quan hệ hai bên thì tin rằng hắn dù phát triển ở Trung Quốc thì vẫn coi trọng chúng ta. Ban Tuyên giáo các anh phải tuyên truyền việc Vương Trạch Vinh đến thành phố, phải cho Vương Trạch Vinh biết Thành phố chúng ta chào đón hắn đến như thế nào. Vương Trạch Vinh không phải đưa ra yêu cầu với Ngô Như Cơ sao? Đây là việc tốt, có thể thông qua cô ta tăng cường quan hệ với Vương Trạch Vinh. Tôi thấy bố trí như vậy đi, sau đây để Ngô Như Cơ đến Nam Điền biểu diễn.

Nguyễn Kim Thành nói:

- Ngô Như Cơ là điểm nóng ở trong nước, nghe nói có không ít người muốn đụng tới.

Mọi người đương nhiên biết việc này, những người muốn đụng Ngô Như Cơ không phải người bình thường. Mấy lãnh đạo thành phố đều thầm than Ngô Như Cơ hát hay, dáng người, khuôn mặt đều rất đẹp. Đúng là không nỡ tặng cho Vương Trạch Vinh.

Nhìn mọi người, Lâm Gia Bá cười cười một tiếng mà nghĩ một ả phụ nữ đáng gì. Nếu có thể tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh thì lợi ích là rất lớn. Vương Trạch Vinh giúp thì kinh tế của thành phố sẽ tăng mạnh, đến lúc đó mình có thể tiến lên đỉnh cao quyền lực. Nhất định phải dùng đủ biện pháp quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh.

Thông qua bố trí tiết mục, Lâm Gia Bá coi như rõ Vương Trạch Vinh này không phải là người không có năng lực và hoàn toàn dựa vào bố làm phó Thủ tướng để lên chức. Đây là người có năng lực mạnh, biết cách khiến người khác coi thường mình.

- Ngô Như Cơ có tác dụng rất lớn, cần nói phải nói. Tương lai của cô ta có quan hệ lớn với lợi ích quốc gia, đây là ý của Trung ương.

Lâm Gia Bá nghiêm túc nói.

Nói xong, Lâm Gia Bá chỉ vào chén trà mà nói:

- Các anh thấy không, uống trà vào miệng có đủ cả quá trình. Chỉ có cẩn thận làm thì mới cảm nhận được hết mùi thơm. Quan hệ với Vương Trạch Vinh cũng là như vậy, bây giờ chúng ta đang ở giai đoạn đun nước, không ai được làm nước bốc hơi.

Nhìn mấy lãnh đạo thành phố rời đi, Lâm Gia Bá cầm điện thoại gọi cho Tổng bí thư Phùng Đức Vượng. Y cung kính nói:

- Tổng bí thư, hôm nay chúng tôi tiếp đón Vương Trạch Vinh như sau.

Một lúc sau, Phùng Đức Vượng nói:

- Các đồng chí làm rất tốt, làm rõ một chút tình hình là được. Bây giờ hai nước chủ yếu là trao đổi và hợp tác thương mại. Sau khi Vương Trạch Vinh làm Bí thư tỉnh ủy Nam Điền, các gia tộc lớn ở Bắc Kinh Trung Quốc đều đầu tư vào đó. Điều này nói rõ một số người ở Trung Quốc chú trọng Vương Trạch Vinh. Chúng ta càng phải quan hệ tốt với hắn.

Lâm Gia Bá nói:

- Tôi nghe chỉ thị của Tổng bí thư.

Phùng Đức Vượng nói:

- Anh làm rất tốt. Theo tình hình tìm hiểu thì khuyết điểm lớn nhất của Vương Trạch Vinh là phụ nữ. Hắn nếu thích Ngô Như Cơ thì cứ như vậy đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.