Quan Khí​

Chương 1192: Mặc cả



Chuyến viếng thăm của Tổng bí thư đến các nước rất thành công. Qua vài quốc gia, sức ảnh hưởng của Trung Quốc ở đây đã tăng mạnh.

Do trước đây không tiếp xúc với viện trợ quốc gia nên Vương Trạch Vinh khá khó hiểu. Quốc gia bỏ nhiều tiền tài trợ như vậy không phải vô ích sao, bây giờ hắn mới hiểu.

Lần này khi gặp lãnh đạo các nước, Vương Trạch Vinh mới phát hiện không ít quốc gia đứng về phía Trung Quốc. Mấy đề nghị đưa ra, Trung Quốc có lợi ích lớn.

Hai bên có lợi.

Vương Trạch Vinh bây giờ đã rõ cho dù chuyện gì cũng không thể chia ra mà phải cẩn thận quan sát. Hắn hiểu đừng nhìn các quốc gia nhỏ nhưng cũng có tiếng nói của mình, cố gắng thu nhiều quốc gia nhỏ thì sẽ tốt hơn nhiều.

Trong chuyến đi này người thu hoạch nhiều nhất đương nhiên là Vương Trạch Vinh. Không chỉ có ảnh hưởng ở các nước xung quanh, hắn còn tạo quan hệ mật thiết với Chu Trạch Cương.

Khi đi về, Vương Trạch Vinh thấy tán ô của Chu Trạch Cương đã dày đến mức như của Hạng Nam, hơn nữa còn đang tăng lên. Thấy thế, Vương Trạch Vinh cảm thấy Phó Thủ tướng xếp cuối có thể lên thành Thủ tướng sau Đại hội.

Đương nhiên cũng như lời Hạng Nam nói, không đến cuối cùng thì tất cả đều không rõ.

Chu Trạch Cương vỗ vai Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Nam Điền là tỉnh quan trọng trong chính sách phát triển phía Tây, phải tin vào sự ủng hộ của Trung ương. Cần giúp gì thì Trạch Vinh có thể trực tiếp gọi cho tôi.

Lời này tốt cho cả Vương Trạch Vinh và Chu Trạch Cương. Hai người đều biết nói như vậy là cho có. Vương Trạch Vinh có Hạng Nam làm chỗ dựa thì dù không có Chu Trạch Cương cũng không sao. Nhưng Chu Trạch Cương nói ra như vậy làm Vương Trạch Vinh khá vui. Điều này nói rõ Chu Trạch Cương muốn tăng cường quan hệ với hắn.

- Xin Phó Thủ tướng Chu yên tâm, tôi sẽ kịp thời báo cáo công việc của Nam Điền với ngài.

Có người nên Vương Trạch Vinh gọi như vậy.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Chu Trạch Cương khẽ gật đầu và hài lòng với thái độ của Vương Trạch Vinh.

Khi Vương Trạch Vinh về Nam Điền, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Ninh An Quý đến văn phòng của hắn.

- Bí thư Vương, Thị trưởng thành phố Paris nước Pháp Sebastian đã đợi hai ngày. Hai hôm nay tỉnh đã bố trí bọn họ đến mấy nơi khảo sát. Tôi thấy bọn họ rất lo lắng.

Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng, xem ra chuyện Hợp Gia Phúc làm nước Pháp rất bị động, đây là hy vọng mau chóng giải quyết việc này.

Vương Trạch Vinh vẫn chú ý đến chuyện của Hợp Gia Phúc, bây giờ Trung Quốc đang không ngừng phê phán Hợp Gia Phúc, điều này chủ yếu là do quan chức Trung Quốc nhằm vào.

Vương Trạch Vinh biết chuyện phát triển đến bây giờ thì cũng đã đến lúc dẹp yên. Trung Quốc không thể vì chuyện như vậy mà đuổi một tập đoàn hàng đầu thế giới đi.

- Bố trí một chút, tôi sẽ gặp bọn họ.

Vương Trạch Vinh nói.

Ninh An Quý đúng là thầm than Vương Trạch Vinh là Bí thư tỉnh ủy Nam Điền mà lại tạo ra thanh thế lớn như vậy. Điều này làm mọi người thấy rõ lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh.

Khi gặp Sebastian, Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận được Sebastian rất lo lắng.

Thấy Sebastian có vẻ không ngủ ngon, Vương Trạch Vinh biết vì sao Ninh An Quý cũng nhìn ra Sebastian muốn nóng lòng giải quyết chuyện Hợp Gia Phúc.

- Bí thư Vương, cuối cùng đã gặp được anh.

Sebastian vui vẻ đi lên ôm Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh vừa chào hỏi Sebastian xong thì nghe thấy Ouni ở bên dùng tiếng Trung Quốc rất tiêu chuẩn nói.

- Bí thư Vương, em lại được gặp anh.

Nói xong, Vương Trạch Vinh cảm nhận cơ thể đầy đặn ôm lấy mình.

Ôm Ouni với cơ thể rất tuyệt, cảm nhận lửa nóng từ cơ thể cô truyền tới, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ khó trách phương Tây có nghi thức này, như vậy có thể ôm phụ nữ vào lòng.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Ouni tiểu thư, tiếng Trung của cô càng lúc càng lưu loát.

Nghe Vương Trạch Vinh khen, Ouni vui vẻ nói:

- Vì học tiếng Trung Quốc, em đã mời mấy giáo sư đó.

Thấy con gái mình quan hệ khá thân thiết với Vương Trạch Vinh, tâm trạng Sebastian vui vẻ. Y có chút tự tin về nhiệm vụ của mình.

Sau khi ngồi xuống, Vương Trạch Vinh nói:

- Thị trưởng, lần này vì ra nước ngoài nên không kịp thời tiếp đón ngài.

- Bí thư Vương bận rộn chuyện quốc gia, chúng tôi hiểu. Lần này đến gấp mong Bí thư Vương bỏ qua vì chúng tôi mạo muội.

Nhìn Sebastian, Vương Trạch Vinh thầm khen không ngờ còn có thể nói khách khí như vậy.

Sebastian có nhiệm vụ mà đến. Trước khi đến trong nước đã đưa ra nhất định phải xử lý xong chuyện Hợp Gia Phúc. Quan trọng nhất là nhân vật nước Pháp đã phân tích nếu Vương Trạch Vinh bỏ qua thì sẽ xong.

- Bí thư Vương, nói vậy anh cũng biết chuyện chúng tôi tới Trung Quốc. Trước khi đến Thủ tướng nước tôi bảo tôi thay ngài chào anh.

- Ha ha, Thủ tướng quý quốc có khỏe không? Đúng là nhớ cuộc sống nước Pháp.

Vương Trạch Vinh nói.

- Người dân Paris cũng nhớ việc Bí thư Vương thể hiện ở Paris.

Sebastian cố gắng nói đến tình cảm.

Ouni lúc này lại ngồi im, không nói xen vào. chỉ là không ngừng nhìn Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh cũng nhìn thoáng qua Ouni, hôm nay Ouni mặc bộ đồ Paris tiêu chuẩn, cả người lộ rõ nét đẹp. Lại nhìn cơ thể cô, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ phụ nữ Pháp đúng là khác Trung Quốc.

Thấy Vương Trạch Vinh nhìn tới, Ouni nháy yêu với hắn.

Vương Trạch Vinh khá động tâm, chẳng qua rất nhanh tỉnh táo lại.

Vương Trạch Vinh nhìn Sebastian và nói:

- Nghe nói lần này có không ít công ty quý quốc tới Nam Điền, không biết mấy hôm nay khảo sát có đạt được hạng mục nào không?

Đây là điều Vương Trạch Vinh muốn biết nhất. Nước Pháp nhất định sẽ tăng cường đầu tư vào Trung Quốc, đây là cơ hội đối với Nam Điền.

Thấy Vương Trạch Vinh bắt đầu hỏi chuyện đầu tư, Sebastian vui vẻ nói:

- Nam Điền đã giới thiệu không ít hạng mục có thể đầu tư với chúng tôi. Nói thật đúng là rất hấp dẫn.

Ouni nhìn Vương Trạch Vinh. Hạng mục đương nhiên có sức hấp dẫn đối với các công ty nước Pháp. Dù sao cũng muốn đầu tư, đầu tư vào Trung Quốc sẽ có lợi cho các công ty.

Vương Trạch Vinh đương nhiên nhìn ra Sebastian hy vọng có chỗ tốt, đây chính là muốn giải quyết chuyện của Hợp Gia Phúc. Thông qua Thập cục, Vương Trạch Vinh biết Hợp Gia Phúc muốn duy trì được khá khó khăn, rất nhiều nhân viên trong nước sắp bị cắt giảm, áp lực của chính phủ là rất lớn.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Nam Điền có nhiều tài nguyên thích hợp đầu tư. Theo sự phát triển của Nam Điền thì tài chính bên ngoài đưa vào rất lớn. Các ngài phải nắm bắt tốt cơ hội.

Vương Trạch Vinh nói mà lộ rõ vẻ tự tin.

Thấy vẻ mặt này của Vương Trạch Vinh, Ouni rất động lòng, nhìn hắn với vẻ si mê.

Sebastian thấy Vương Trạch Vinh tự tin như vậy thì biết mình đã không tính toán đúng. Y vốn nghĩ lấy việc đầu tư là có thể để Vương Trạch Vinh bỏ qua cho Hợp Gia Phúc.

Sebastian rất nhanh điều chỉnh tâm trạng, nói:

- Bí thư Vương, tôi nói thẳng, tôi đến Trung Quốc chủ yếu là nhằm vào việc của Hợp Gia Phúc, hy vọng anh có thể giải quyết giúp.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Thị trưởng Sebastian, ngài có lẽ không biết tình hình Hợp Gia Phúc bây giờ. Bây giờ Hợp Gia Phúc gặp vấn đề ở khắp nơi tại Trung Quốc. Đối với một công ty chuyên môn lừa gạt quần chúng nhân dân như vậy tì không chỉ ảnh hưởng tới lợi ích dân nước tôi, còn ảnh hưởng tới quan hệ giữa Trung Quốc và nước Pháp. Tin rằng quý quốc cũng không dễ bỏ qua cho công ty như vậy.

Sebastian cười khổ một tiếng và biết Vương Trạch Vinh bắt đầu muốn dùng cách nói của Trung Quốc mà làm việc. Nếu nói như lời Vương Trạch Vinh thì đúng là không biết lúc nào có thể hoàn thành.

- Bí thư Vương, lần này tôi đến Nam Điền sẽ đầu tư mấy hạng mục khoảng 2 tỷ, anh thấy sao?

Sebastian thử dò xét.

- Đây là việc tốt, nếu như đầu tư hai tỷ Euro thì rất có lợi cho Nam Điền.

Sebastian nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy liền giật mình. Y biết Vương Trạch Vinh đang mặc cả. Y nói là dùng 2 tỷ tệ đầu tư, đây là chuyện có lợi cho hai bên. Vương Trạch Vinh lại đưa ra là 2 tỷ Euro thì nằm ngoài kế hoạch của y.

- Bí thư Vương nói đùa rồi. Tuy nói các công ty nước tôi chú ý sự phát triển của Trung Quốc, cũng hy vọng không ngừng đầu tư nhưng cũng cần mấy giai đoạn. Đầu tư hai tỷ Usd, anh thấy sao?

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Vậy cảm ơn các công ty quý quốc, tôi sẽ cho cơ quan chuyên môn điều tra một chút xem Hợp Gia Phúc có kinh doanh hợp pháp ở Nam Điền không?

Vương Trạch Vinh chỉ nói ở Nam Điền mà không phải cả nước.

Sebastian rất bực mình, Vương Trạch Vinh này đòi giá quá cao, chỉ giải quyết chuyện của Hợp Gia Phúc ở Nam Điền thì có tác dụng gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.