Quan Khí​

Chương 1212: Phải đảm bảo quan khí nhất trí



Vương Trạch Vinh sớm đã được Cục cảnh vệ Văn phòng Trung ương cấp cho một chiếc thẻ ra vào. Vì thế ngoài văn phòng của Tổng bí thư ra, chỗ nào hắn cũng có thể đi vào.

Vương Trạch Vinh rất nhanh chạy được đến văn phòng của Bí thư Lâm.

Bởi vì có thẻ trong tay nên Vương Trạch Vinh rất thuận lợi tới đây.

Vương Trạch Vinh đến văn phòng của Trần Khoa Kỳ, Trần Khoa Kỳ đã sớm chờ ở đây.

Thấy Vương Trạch Vinh tới, Trần Khoa Kỳ cười nói:

- Bí thư Lâm đang đợi cậu.

Nhìn Trần Khoa Kỳ, Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu. Quan khí của Trần Khoa Kỳ không thay đổi mấy, chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng biết một điều là khóa tới Trần Khoa Kỳ sẽ lui vì đã đến tuổi.

Nghĩ đến Trần Khoa Kỳ lui thì ai sẽ tiếp vị trí của y. Ở tình hình bình thường thì người thay vị trí của Trần Khoa Kỳ tương đương với Phó Thủ tướng. Với tình hình đặc biệt của hắn thì hoàn toàn có thể thay vị trí này. Chẳng qua nếu như vậy thì hắn chỉ có thể phát triển theo phía chính phủ, việc này là tốt hay xấu đối với hắn? Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng, sao mình lại đột nhiên nghĩ như vậy nhỉ. Hắn biết hôm nay gặp Bí thư Lâm là chuyện rất quan trọng. Hắn đi gặp Bí thư Lâm vẫn muộn một chút, nếu lúc ấy từ nhà Lão bí thư ra rồi lập tức đến chỗ Bí thư Lâm thì hiệu quả sẽ tốt hơn.

Đương nhiên bây giờ đi gặp Bí thư Lâm cũng không phải quá muộn. Vương Trạch Vinh vào văn phòng Bí thư Lâm thì thấy ngài đang phê văn bản. Trần Khoa Kỳ gật đầu với Vương Trạch Vinh rồi đi ra.

Vương Trạch Vinh đứng đó không nói gì.

Bí thư Lâm dừng bút rồi nói:

- Cậu ngồi một chút, tôi phê xong văn bản rồi nói chuyện.

Nói xong Bí thư Lâm lại bắt tay vào công việc. Một lúc sau Bí thư Lâm ngẩng đầu lên nói với Vương Trạch Vinh:

- Nghe nói cậu muốn báo cáo công việc với tôi, có việc gì vậy?

- Bí thư Lâm, tôi hôm nay đi gặp Lão bí thư.

Vương Trạch Vinh liền nói thẳng vào vấn đề.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Bí thư Lâm không tỏ vẻ gì đặc biệt cả, chỉ nói:

- Điều này nên làm.

Thấy Bí thư Lâm như vậy, Vương Trạch Vinh có chút không quen nên nói:

- Tôi cũng muốn báo cáo công việc với ngài.

Vương Trạch Vinh liền nói việc Vệ Hồng Lâm nói lão bí thư bảo mình lên Bắc Kinh, sau đó gặp được Trương Lam. Vương Trạch Vinh là người Cục Mười, hắn biết một số vấn đề đó là mọi hành động của mình không thể giấu được Bí thư Lâm. Cho nên khi nói chuyện hắn không hề giấu. Bí thư Lâm nghe xong Vương Trạch Vinh nói cũng không có gì thay đổi:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, công tác Nam Điền dưới sự cố gắng của Tỉnh ủy mà không ngừng phát triển. Tất cả mọi việc phải đoàn kết xung quanh Tỉnh ủy thì công tác mới làm tốt được. Lão bí thư nói đúng, nếu muốn cho một nơi phát triển thì quan trọng nhất chính là ở đó có một Bí thư tỉnh ủy giác ngộ tốt, nhất định phải chú trọng việc bồi dưỡng nhân tài. Sự nghiệp của chúng ta khi đó mới có người nối nghiệp.

Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Tỉnh ủy Nam Điền nhất định sẽ nghiêm túc chấp hành chỉ thị của Tổng bí thư, nhất định làm tốt công tác bồi dưỡng cán bộ. Nam Điền vẫn luôn tuân theo chỉ thị của Trung ương mà làm việc.

Vương Trạch Vinh đây là nói thật, sau khi hắn làm Lãnh đạo tỉnh ủy thì phát hiện tất cả các chính sách của Trung ương đều hợp lòng dân, nếu nghiêm túc chấp hành thì sẽ tốt cho dân chúng. Một nơi có vấn đề không có nghĩa là chính sách của Trung ương có vấn đề, mà là người chấp hành có vấn đề. Sau khi Vương Trạch Vinh tới Nam Điền đã chuyên môn thành lập một phòng trực thuộc văn phòng Tỉnh ủy, gọi là Phòng Kiểm tra chính sách. Phòng này có một nhiệm vụ đó là kiểm tra tình hình chấp hành chính sách.

Bí thư Lâm gật đầu và đương nhiên biết tình hình đặc biệt ở Nam Điền, ngài hài lòng với công tác của Vương Trạch Vinh. Bí thư Lâm nói:

- Cậu đến rất đúng lúc, tôi muốn hiểu thêm về sự phát triển của Nam Điền. Cậu nói tình hình công tác gần đây cho tôi nghe.

Vương Trạch Vinh lúc này mới thở dài một tiếng. Từ thái độ này của Bí thư Lâm có thể thấy ngài không hề phật lòng. Vương Trạch Vinh liền báo cáo công việc của Nam Điền với Bí thư Lâm.

Bí thư Lâm nghe rất chăm chú.

Là lãnh đạo cao nhất Trung Quốc, Bí thư Lâm chú ý nhiều đến khó khăn của quần chúng nhân dân. Ngài hỏi rõ về tình hình cuộc sống của nhân dân Nam Điền, còn ghi vào sổ. Bí thư Lâm gật đầu nói:

- Báo cáo của Nam Điền thì tôi đã xem, bây giờ nghe cậu nói thì tôi rất vui. Nam Điền là khu vực quan trọng trong chính sách phát triển phía Tây của Trung ương, có tác dụng quan trọng khi liên kết các nước Khu vực sông Mê Kông. Tỉnh ủy Nam Điền đã nghiêm túc thực hiện chỉ thị của Trung ương, công việc của các đồng chí làm rất tốt.

Sau khi được Bí thư Lâm khen, Vương Trạch Vinh biết mình kịp thời tới báo cáo công việc với Bí thư Lâm là đúng. Vương Trạch Vinh liền thầm quan sát quan khí của Bí thư Lâm. Vừa nãy khi vào cửa Vương Trạch Vinh có chút giật mình, quan khí của hắn có chút khác biệt so với quan khí của Bí thư Lâm. Sau khi nói chuyện một lúc thì quan khí mới bắt đầu thay đổi và hoàn toàn nhất trí. Điều này làm Vương Trạch Vinh toát mồ hôi. Mặc dù ngoài mặt Bí thư Lâm không thể hiện gì nhưng nếu hắn không kịp thời tới đây thì vấn đề là rất lớn.

- Nghe nói Tiểu Kiều đến Nam Điền và xảy ra chuyện?

Bí thư Lâm đột nhiên hỏi Vương Trạch Vinh về việc này. Vương Trạch Vinh sớm có chuẩn bị nên vội vàng nói:

- Bây giờ vấn nạn bán hàng đa cấp đã rất nghiêm trọng. Uông Kiều có một người bạn gái trên mạng nên khi tới Nam Điền liền đi gặp, kết quả lại được đưa tới một khóa giảng về bán hàng đa cấp. Việc này chúng tôi cũng phải cảm ơn Uông Kiều, nếu không phải có cô ấy thì còn không biết một Ủy viên Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân của chúng tôi lại thầm mở công ty bán hàng đa cấp, việc này tôi xin kiểm điểm với Trung ương.

Bí thư Lâm gật đầu nói:

- Trên mạng bây giờ rất loạn, mạng phát triển mang tới nhiều vấn đề tốt nhưng lại có một vấn đề đó là giám sát không tốt. Xem ra chúng ta phải nghiên cứu ở vấn đề này mới được. Chúng ta có thể tham khảo cách thức thực hiện của phương Tây.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Đây nói rõ một điều là tự do ngôn luận bây giờ đã rất cao. Vài nước vẫn nói vấn đề nhân quyền của Trung Quốc, nhưng tôi thấy vấn đề nhân quyền của Trung Quốc làm rất tốt.

- Ở việc này do khác biệt về văn hóa giữa phương Đông và phương Tây. Trung Quốc có sự đặc biệt của Trung Quốc, chúng ta chỉ cần làm tốt công việc là được.

Bí thư Lâm nói chuyện rất khách quan, Vương Trạch Vinh nghe xong liền thầm gật đầu.

- Cậu có thể bố trí Tiểu Kiều kịp thời về Bắc Kinh là rất tốt.

Bí thư Lâm nói chuyện khá tùy ý. Ngài hôm nay nói khá nhiều, đề tài chuyển rất nhanh. Vương Trạch Vinh một bên nghe một bên phân tích ý của Bí thư Lâm.

- Tổng bí thư, lần này chúng tôi đã bắt hai Ủy viên Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân nghi ngờ là tổ chức công ty bán hàng đa cấp. Thật không ngờ bọn họ lợi dụng thân phận mà làm chuyện vi phạm pháp luật.

Bởi vì dính tới Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân nên Bí thư Lâm cũng không nói nhiều. Ngài nói với Vương Trạch Vinh:

- Nghe nói Nam Điền có hợp tác với Sơn Thành?

- Đúng thế, đồng chí Chu Thế Khánh tự mình tới Nam Điền. Thành phố Sơn Thành tỏ rõ ý muốn hợp tác với Nam Điền, bọn họ ủng hộ Nam Điền rất lớn.

- Hợp tác là chuyện tốt. Cậu cũng phải tìm hiểu tình hình của Sơn Thành. Một vài kinh nghiệm phát triển của Sơn Thành đáng để học tập.

Lời này mặc dù tùy ý nhưng Vương Trạch Vinh lại thấy có ý ở trong đó, chẳng qua hắn vẫn nói:

- Đúng thế, ngoài Sơn Thành thì Bắc Kinh và Thành phố Hải Đông đều có quan hệ hợp tác với Nam Điền. Nam Điền chúng tôi đã đưa nhiều cán bộ đi trao đổi, tin rằng thông qua việc này thì Nam Điền sẽ có nhiều cán bộ mở rộng về tư tưởng, qua đó thúc đẩy sự phát triển của Nam Điền.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Bí thư Lâm cười nói:

- Phải có suy nghĩ như vậy, không thể giới hạn ở một nơi mà phải kéo các thứ tốt về Nam Điền. Như vậy thì Nam Điền mới có thể thực sự phát triển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.