Quan Khí​

Chương 1262: Bộ máy mới của Nam Điền rất phức tạp



Hạng Nam nói rất tùy ý, Vương Trạch Vinh cũng mỉm cười. Phát triển tới trình độ này thì chủ yếu là xem vào thực lực của từng người, nếu thực lực mình trên các phương diện mà không mạnh thì hoàn toàn có thể bị những người khác nuốt gọn.

- Ba, Nam Điền phải có bước phát triển nhảy vọt. Việc quan trọng nhất chính là phải có một bộ máy đoàn kết, vấn đề chính con lo lắng là trong bước tiếp theo, sau khi điều chỉnh, thì bộ máy sẽ không đoàn kết.

Đây là Vương Trạch Vinh cân nhắc các chuyện sau khi nghe thấy việc điều chỉnh đối với bộ máy Nam Điền. Nếu bộ máy không đoàn kết, mọi người chống phá lẫn nhau thì không thể nói đến việc phát triển, ngay cả vấn đề đảm bảo cục diện ổn định thì cũng đã khó khăn rồi.

Hạng Nam lập tức nghiêm túc, nhìn Vương Trạch Vinh nói:

- Lần này đúng là mức độ điều chỉnh ở Nam Điền rất mạnh, ba cũng đã gắng hết sức.

Hạng Nam nói lời này có vẻ rất ngưng trọng, có thể nhìn ra rằng đúng là trong vấn đề này ông đã cố hết sức.

Nghe nói như thế, lập tức Vương Trạch Vinh trở nên nghiêm túc. Hạng Nam đã nói là đã cố hết sức làm cho hắn cũng cảm thấy lo lắng, không biết trong bước tiếp theo thì tình hình của Nam Điền sẽ có dạng gì.

- Chủ tịch Tỉnh do Ngụy Trung Hoa đảm nhiệm.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Hạng Nam bắt đầu công bố các quyết định trong hội nghị.

Nghe thấy là Ngụy Trung Hoa, Vương Trạch Vinh lập tức có chút nghi hoặc.

Nhìn thấy biểu tỉnh của Vương Trạch Vinh, Hạng Nam nói:

- Bên trong các gia tộc cách mạng thì ông cụ Ngụy gia còn khỏe mạnh.

Nghe thấy điều này, Vương Trạch Vinh mới nhớ ra rằng ở Trung Quốc này đúng thật có một gia tộc như vậy. Ông lão Ngụy gia đúng thật là trường thọ, đôi khi việc sống lâu này lại chính là sự cống hiến cực lớn cho những người trong gia tộc. Đừng thấy ông cụ của Ngụy gia bình thường cũng không quan tâm nhiều đến chính trị, nhưng học trò, bạn cũ thì lại rất nhiều, có đôi khi mọi người trong Bắc Kinh này cũng phải nể mặt cấp vài phần mặt mũi cho ông cụ.

Ông cụ Ngụy xem như là người sống lâu nhất trong số những người lão thành cách mạng. Ông cụ còn sống, đối với Ngụy gia mà nói là không khác sở hữu một quả bom nguyên tử. Chỉ cần ông cụ đứng ra nói mấy câu, kể cả là những người như Bí thư Lâm cũng phải nhìn nhận lại một chút.

- Thế nào mà lại là Ngụy Trung Hoa? Cho dù ông cụ hắn khỏe mạnh thì vị trí này cũng không nên rơi xuống người hắn chứ?

Vương Trạch Vinh đúng là rất nghi hoặc, sau khi hiểu biết được tình huống trong kinh thành thì hắn chỉ biết tất cả mọi người đều muốn tranh vị trí này. Dù sao ông cụ Ngụy này là người đã lui ra, đột nhiên lại lòi ra một Ngụy Trung Hoa đến, Vương Trạch Vinh có một suy nghĩ đúng là trở tay không kịp.

Hạng Nam mỉm cười nói:

- Vốn cũng không đến nhà bọn họ, mấu chốt chính là Bí thư Lâm và Tư Mã Hoành đều dốc hết sức ủng hộ Ngụy Trung Hoa.

A!

Lúc này Vương Trạch Vinh mới có chút giật mình. Tiền Minh Phú vừa mới bị chỉnh mà phải điều đi, với những người tranh đoạt vị trí này thì trong lòng Tư Mã Hoành chắc chắn không thích. Lần này Bí thư Lâm vì có chuyện Lý Kiền Ý nên cũng không muốn để cho những người này tiến đến Nam Điền. Trong tình huống như vậy, tất nhiên hai người sẽ cùng nhau liên thủ. Hơn nữa, Ngụy gia tuy nói chiếm được vị trí này, với một mình hắn thì khi tới Nam Điền, trong thời gian ngắn cũng không có khả năng lại làm ra được chuyện gì. Nhìn thoáng qua Hạng Nam, nhìn thấy bộ điệu mỉm cười của Hạng Nam, Vương Trạch Vinh phỏng đoán trong việc này có lẽ Hạng Nam cũng có phiếu tán thành.

- Ngụy Trung Hoa là một người như thế nào?

Đối với người này thì Vương Trạch Vinh đúng là không rõ ràng lắm.

- Người này chắc sẽ không tùy tiện mà ngả theo phương hướng nào.

Hạng Nam nói.

Thay đổi một Chủ tịch tỉnh mà mình không hiểu rõ lắm người đó, đối với khai triển công tác trong bước tiếp theo của Nam Điền thì Vương Trạch Vinh đúng là có điều lo lắng.

- Phó Bí thư Tỉnh ủy Tất Trí Vân cũng phải nghỉ hưu, lần này cũng vừa đúng lúc, trước mắt cho ông ta chuyển sang bước quá độ, một người thuộc hệ Tư Mã Hoành đến đảm nhiệm chức Phó Bí thư Tỉnh ủy Nam Điền.

Nghe được tin tức này, trong lòng Vương Trạch Vinh trầm xuống. Tất Trí Vân này cho tới nay đều ủng hộ mình, theo lý mà nói thì hắn thuộc hệ người của mình. Mặc dù là thay hắn bằng một người thuộc hệ Tư Mã Hoành, nhưng vào thời điểm hiện tại thì loại tình huống như thế này lập tức có một ý vị sâu xa. Đối với Vương Trạch Vinh mà nói thì đây là một tin tức không tốt. Tất Trí Vân rời khỏi, điều này nói rõ rằng thực lực của mình đã bị suy yếu.

- Trong phương diện này thì có sự ảnh hưởng của những người phía sau lưng. Vào thời điểm này thì Nam Điền đang ở giai đoạn phát triển, có một số người không hy vọng con có được thành tích trong tay.

Hạng Nam cởi bỏ nghi hoặc trong lòng Vương Trạch Vinh.

Hiện giờ thì thiên hạ Nam Điền chính là một mình Vương Trạch Vinh hoàn toàn độc chiếm. Nếu tiếp tục vận hành như vậy, trong bước tiếp theo sau khi lên cấp thì chắc chắn thực lực của Vương Trạch Vinh sẽ tăng trưởng trên diện rộng. Đây là điều mà những người này không muốn nhìn thấy nhất.

- Những người khác có thay đổi gì không?

Vương Trạch Vinh lại càng quan tâm đến tình hình của các thường vụ Tỉnh ủy thuộc nhóm Vương hệ.

- Có. Ninh An Quý được điều đến làm Bí thư thành ủy Xuân Thành, còn Chính ủy quân khu Lê Chí Hải, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mã Yến Đống thì vẫn giữ nguyên, không thay đổi.

Xem ra đây là sự cố gắng rất lớn của Hạng Nam mới đạt được thành quả này.

Biết được còn có mấy người này được giữ lại, trong lòng Vương Trạch Vinh mới thư thái hơn một chút, cộng với cả mình thì có bốn phiếu trong tay, tình hình Nam Điền cũng có thể được vãn hồi.

Hạng Nam nói lại một lần toàn bộ việc điều chỉnh, sau khi nghe xong thì Vương Trạch Vinh cũng cảm thấy bước tiếp theo bắt đầu có chút phức tạp.

Trưởng ban Kỷ luật Điền Kim Bình điều chuyển đến Ủy ban Kỷ luật Trung ương, từ người của Lâm hệ là Chu Minh Thành tới làm Trưởng ban Kỷ luật; Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Bảo Chính Quân là người trung lập đổi thành một người thuộc Văn gia là Văn Hồng Quân tới đảm nhiệm, Bảo Chính Quân điều đến Kiềm Tây làm Phó Bí thư. Trưởng ban Tuyên giáo Dương Hoa Cường lui xuống, tạm thời rời khỏi cương vị hiện tại, một người của lão Bí thư tên là Âu Dương Ý Kiên được điều đến làm Trưởng ban Tuyên giáo; Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy thay bằng một người của Chu gia là Trịnh Dị Lợi đến đảm nhiệm; Bí thư Đảng ủy Công an Tô Tắc Đào điều đến làm Bí thư Đảng ủy Công an của tỉnh Bắc Cương; Phó chủ tịch tỉnh Trần Phát Tường điều đến tỉnh Thục Châu đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh, một người của cựu Thủ tướng tên là Hạ Dương đến đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh.

Một mặt nghe Hạng Nam thông báo, một mặt Vương Trạch Vinh lại tiêu hóa chuyện này.

Vương Trạch Vinh cảm thấy bố trí người trong bước tiếp theo của Nam Điền rất phức tạp, theo sự bố trí này xem như các gia tộc có thực lực trong kinh thành đều sắp xếp người của mình. Hắn tin rằng sau lần điều chỉnh này thì Nam Điền có thể sẽ trở thành một bãi chiến trường.

Hạng Nam cũng mỉm cười, nhìn Vương Trạch Vinh nói:

- Thế nào? Có nhìn thấy mọi người cực kỳ xem trọng với Nam Điền không?

- Thật ra thì như vậy cũng tốt, cũng không đến mức không khống chế được. Con có bốn phiếu trong tay, chỉ cần trong phương hướng không có sai lầm nào, tất cả đều nghiêm khắc ấn theo tinh thần Trung ương mà làm việc thì Nam Điền không thể thoát ly khỏi tầm kiểm soát.

Vương Trạch Vinh nghiên cứu thêm một lúc, hắn phát hiện trong tình hình này thì đồng thời mình cũng có thể tranh thủ được lực lượng.

- Con nói rất đúng. Mấu chốt của việc này là xem con thực hiện thế nào. Tuy rằng sau lưng những người này đều có lực lượng, nhưng dù sao có vẻ rất chia lìa, đây là ưu thế của con.

Hạng Nam nhìn thấy bộ dáng rất có ý chí chiến đấu của Vương Trạch Vinh, đồng ý nói.

- Người thuộc hệ Tư Mã được bảo lưu hai phiếu.

Vương Trạch Vinh đối với thế lực của Tư Mã Hoành có thêm nhận thức mới. Đừng nhìn thấy Tiền Minh Phú ngã nhưng Tư Mã Hoành tại Trung ương vẫn có lực lượng rất mạnh. Ở bộ máy Nam Điền, ngoại trừ có thêm Phó Bí thư Tỉnh ủy Thường Gia Lâm thì nguyên Phó Chủ tịch tỉnh Hà Quế Hỉ cũng vẫn được giữ nguyên vị trí.

- Ha ha, lần này Tư Mã Hoành đã đập bàn mà cho rằng một số cán bộ của Đảng ta việc chính thì không lo làm, chỉ lo đi đánh lén người khác. Nếu tiếp tục như vậy sẽ tạo tâm lý bất an cho các cán bộ trong Đảng, điều này không có lợi cho công tác, không có lợi cho đoàn kết.

Nghe nói thế Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên. Trong thời điểm đó, không ngờ rằng Tư Mã Hoành đã không giấu diếm quan điểm của mình mà lại nói ra việc này. Ông ta nói ra như vậy thì mọi người sẽ đánh giá ông ta thế nào?

- Trạch Vinh, không nên xem trung ương như một cái gì đó thần bí, tới cấp bậc này rồi thì còn cái gì không thể nói ra?

Vương Trạch Vinh ngẫm lại thấy đúng là có lý. Nếu không có sai lầm phạm vào tính nguyên tắc thì khi nói ra mấy câu bực tức thì ngược lại mọi người lại sẽ thông cảm hơn. Hơn nữa, Chu gia làm việc này đúng là phạm vào cố kỵ, nhà ai không có chút chuyện, nếu tất cả đều làm như bọn họ thì đối với tất cả mọi người cũng không phải là một chuyện tốt. Với hành vi như vậy, cũng khó trách trung ương liền ra tay chém giết Chu gia.

- Trạch Vinh, việc con có được giữ lại làm Bí thư tỉnh ủy Nam Điền hay không thì Tư Mã Hoành cũng đóng góp rất mạnh, có thêm sự thừa nhận đối với con.

- Đây cũng là một kết quả cả hai bên cùng thắng thôi mà.

Vương Trạch Vinh cười nói.

Dụng ý của Tư Mã Hoành đúng là bị Vương Trạch Vinh bắt đúng mạch. Đầu tiên là ông ta hùng hổ oán trách, sau đó lại tâng bốc mình lên, do vậy có được sự ủng hộ của Hạng Nam. Có lẽ ông ta còn nhìn ra được một số nội tình khác, thông qua một loạt vận tác thì tin rằng ông ta đã chiếm được một ít tiện nghi rồi.

Đúng là sự việc lần này như vậy, sau khi Hạng Nam nói ra, Vương Trạch Vinh cũng đã xác minh được suy đoán của mình. Quả nhiên, sau lần điều chỉnh này người của Tư Mã Hoành có thu hoạch rất lớn.

Trong lần điều chỉnh Nam Điền này, Vương Trạch Vinh lại phát hiện có tình huống mới. Vương Triêu Chính từ trước vẫn không có động tĩnh gì quá lớn thì bây giờ dường như phát lực, người tên là Hà Tổ Cường không ngờ lại tới Nam Điền đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy Công an. Việc này cũng không phải là tình huống bình thường, chẳng lẽ là Vương Triêu Chính còn có cơ hội thượng vị.

Nghĩ đến đây, Vương Trạch Vinh liền đem việc này nói ra với Hạng Nam.

Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Hạng Nam mỉm cười nói:

- Lần này mọi người tranh đoạt kịch liệt quá nên một số lão đồng chí đã tỏ sự bất mãn, có người đã đứng ra nói chuyện. Con cũng nhìn thấy đấy, trong vấn đề này thì Ngụy gia, Văn gia và Chu gia đều có lực lượng trong gia tộc, bọn họ thừa dịp cơ hội này cũng xâm nhập vào Nam Điền. Ở trong tình huống như vậy, nếu đóng vai kẻ ác thì sẽ rất bất lợi. Các phương diện của Vương Triêu Chính cũng vừa đủ tiêu chuẩn, tuổi cũng thích hợp, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ông ta chắc chắn sẽ có thu hoạch.

- Thật sự Nam Điền có thể lên cấp?

Vương Trạch Vinh hỏi.

Thấy được tình trạng tranh đoạt của mọi người đối với Nam Điền, Vương Trạch Vinh liền hỏi về việc này.

Hạng Nam gật gật đâu nói:

- Nếu không lên cấp thì mọi người phí công lớn như vậy để làm gì. Trong lần này cũng đã thảo luận qua tình hình của Nam Dương, có một số đồng chí đã đưa ra ý kiến rằng địa vị đầu tàu của Nam Dương đã bị tỉnh Giang Sơn thay thế, nếu vậy Ủy viên Bộ Chính trị chắc hẳn phải có tên của tỉnh Giang Sơn.

- Ngô Tán Lâm chắc là có chút nóng nảy.

Vương Trạch Vinh nói.

- Chính vì thế nên bây giờ Ngô Tán Lâm là người tranh đoạt kịch liệt nhất.

Vương Trạch Vinh nghe Hạng Nam nói những lời này, đối với tình huống của trung ương cũng ít nhiều có thêm một số hiểu biết. Nhiệm kỳ mới đang tới gần, mọi người đã bắt đầu vung nước khắp nơi, cũng không biết kết cục cuối cùng sẽ là dạng gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.