Quan Khí​

Chương 1273: Cải cách xe công



Vương Trạch Vinh nói như vậy trong lớp khai giảng chính là một thái độ, dù là hiểu hay không thì mọi người đều biết Bí thư Vương nói là có ý đồ. Mục tiêu tất nhiên là nhằm vào Tập đoàn Qingtian. Sau khi hội nghị kết thúc có một chuyện thú vị xuất hiện đó là một vài người đi xe của Tập đoàn Qingtian vội vàng muốn đổi xe của mình.

Càng có một số quan chức và công ty có quan hệ với Tập đoàn Qingtian liền bắt đầu xa lánh Tập đoàn Qingtian. Điều này khiến các hạng mục kinh doanh của Tập đoàn Qingtian ở Nam Điền rơi vào điều rất khó khăn.

Chuyện mới chỉ là bắt đầu. Thấy Nam Điền bắt đầu đối phó Tập đoàn Qingtian, các tỉnh có liên quan tới Vương Trạch Vinh cũng theo sát, triển khai các hành động nhằm vào Tập đoàn Qingtian. Điều này làm cho nghiệp vụ của Tập đoàn Qingtian ở Trung Quốc rất bị động.

Ninh An Quý vừa nhận chức Bí thư thị ủy Xuân Thành ngồi trong văn phòng mà trong lòng có chút lo lắng. Từ sau khi Vương Trạch Vinh vào trường Đảng phát biểu, y lập tức cho người điều tra việc cán bộ lãnh đạo sử dụng xe nước ngoài. Kết luận làm cho y giật mình, xe công của Thị ủy Xuân Thành có hơn 75% là xe nước ngoài, trong đó xe của Tập đoàn Qingtian chiếm hơn phân nửa.

Ninh An Quý là một người hết lòng theo Vương Trạch Vinh. Thấy tình hình như vậy, y biết việc này có chút không tiện xử lý. Vương Trạch Vinh nói ra, mình phải dùng hành động thực tế ủng hộ.

Làm sao bây giờ? Ninh An Quý càng lúc càng cảm thấy việc này là việc lớn đối với Xuân Thành. Ninh An Quý liền triệu tập Hội nghị thường vụ Thị ủy.

Trong hội nghị này nội dung chủ yếu là ngiên cứu một vài vấn đề nhân sự. Trong đó có sự lựa chọn Phó trưởng ban thư ký Thị ủy.

Nghe mọi người lên tiếng, Ninh An Quý nhìn mọi người. Ai cũng biết y là thân tín của Vương Trạch Vinh, vì thế sau khi Ninh An Quý đến Thị ủy Xuân Thành, y có Vương Trạch Vinh ở sau lưng, hơn nữa bản thân lại là Thường vụ tỉnh ủy nên không bao lâu đã khống chế được Thị ủy Xuân Thành.

Ninh An Quý lúc này đang suy nghĩ đến vấn đề xe công. Ninh An Quý hơi động tâm và cảm thấy hình như mình đã tìm được biện pháp giải quyết.

Sau khi các đề tài bàn coi như xong, Ninh An Quý nghiêm túc nói:

- Các đồng chí, bây giờ Trung ương một lần nữa đưa ra việc tiết kiệm chi tiêu, Tỉnh ủy cũng nhấn mạnh việc này. Trong hội nghị hôm nay chúng ta sẽ bàn việc này.

Ninh An Quý đột nhiên nói ra như vậy làm các thường vụ có chút sửng sốt, không ai biết vì sao y lại nói như vậy.

Ninh An Quý lúc này mới tung suy nghĩ của mình ra và nói:

- Lần trước Bí thư tỉnh ủy Vương đã nói một điều đó là vấn đề sử dụng xe. Sau đó Thị ủy đã điều tra và phát hiện xe công của Xuân Thành là một vấn đề rất lớn. Thành phố chúng ta đã tốn rất nhiều chi phí cho xe công, điều này không có lợi cho sự phát triển của chúng ta. Vì hưởng ứng lời hô hào, tôi cho rằng có thể đưa ra một phương án trình lên cho Tỉnh ủy.

Ninh An Quý nói như vậy làm vẻ mặt các Thường vụ thị ủy trở nên kỳ lạ. Chuyện cải cách xe công đã nói rất lâu nhưng vì ảnh hưởng lợi ích của quá nhiều cán bộ, bỏ xe chuyên dụng thì không khác nào cắt quyền của cán bộ, đây là việc đắc tội người khác nên không ai muốn làm. Nam Điền từ trước đến giờ vẫn không có động tác gì, Ninh An Quý hôm nay lại đưa ra làm các thường vụ thầm than tên này muốn thành tích mà không để ý đến lợi ích các cán bộ.

Thị trưởng Miêu Tập Hùng nói:

- Bí thư Ninh nói đúng. Chẳng qua việc này vẫn có phương án nhưng rất khó thực thi. Tôi thấy nên báo cáo với Tỉnh ủy.

Ninh An Quý cũng chính là nói mà thôi, y phải hỏi ý của Vương Trạch Vinh. Dù sao chuyện này mà vừa làm sẽ ảnh hưởng đến toàn quốc mà.

- Việc này chúng ta chỉ bàn một chút mà thôi, ý của tôi là đưa ra một phương án hoàn thiện rồi báo cáo lên Tỉnh ủy.

Mọi người không chú ý mấy việc này, sau khi bàn một lúc thì liền giao việc hoàn thiên phương án cho chính quyền.

Phương án thật ra sớm đã có nên chỉ sửa một chút mà thôi. Một ngày sau Ninh An Quý cầm phương án đến văn phòng Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh một bên nhìn phương án, một bên thầm khen Ninh An Quý đúng là người biết làm việc.

Đọc xong phương án, Vương Trạch Vinh nói:

- Đây đúng là chuyện rất quan trọng. Thời gian trước tôi đã tiến hành điều tra, bây giờ chi phí xe công rất cao, là gánh nặng lớn đối với tài chính. Theo điều tra thì hàng năm một xe công mất các khoản tiền cho lái xe, xăng dầu, sửa chữa là hơn 60 ngàn, thậm chí hơn 100 ngàn. Đây không chỉ là vấn đề của Nam Điền, mà là vấn đề của cả nước. Nếu như dùng khéo khoản chi phí này thì có thể làm rất nhiều việc. Đặc biệt là hiện tượng dùng xe công vào việc riêng. Dùng xe công bây giờ có ba phần. Một phần dùng làm việc công, một phần cán bộ lãnh đạo và người nhà dùng vào việc riêng, lái xe tự dùng một phần. Trang thiết bị của xe công thực ra không tạo được tác dụng chính thức. Anh đã từng làm Trưởng ban thư ký nên cũng biết vẫn luôn có quy định không được sử dụng xe vượt quá tiêu chuẩn. Có cán bộ so sánh nhau việc ai sử dụng xe xịn hơn là rất nghiêm trọng. Dù là một đơn vị dùng xe thì hiệu suất sử dụng xe công cũng rất thấp, rất lãng phí. Theo tôi biết bây giờ số xe công tại các cơ quan Đảng, chính quyền của quốc gia đã là rất nhiều, tiêu tốn cho xe công hàng năm vượt quá hàng trăm tỉ. Trong đó còn chưa tính tới xe công cho bên quân đội, bệnh viện, trường học. Các anh có thể nhận thức được sự nghiêm trọng của vấn đề thì tôi rất vui. Hy vọng các anh có thể mau chóng lấy ra phương án hoàn thiện. Đây không chỉ là áp dụng ở Xuân Thành, mà còn phải áp dụng trong toàn tỉnh.

Ninh An Quý vốn có chút lo lắng bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy thì biết suy nghĩ của mình là đúng, cũng thầm phục vì Vương Trạch Vinh đã sớm có số liệu. Ninh An Quý nghiêm túc nói:

- Bí thư Vương, có ngài ủng hộ thì sẽ dễ làm. Chẳng qua tôi lo Nam Điền là tỉnh đầu tiên phổ biến thì có thành chỗ để mọi người chỉ trích không?

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Làm bất cứ việc gì cũng phải có người đi đầu. Nếu chúng ta cứ sợ cái này cái kia thì sao làm được việc. Phải nhớ chỉ cần có lợi cho quốc gia, cho quần chúng thì cứ mạnh tay mà làm. Bây giờ quần chúng Trung Quốc đã rất bất mãn với việc sử dụng xe công, chúng ta làm việc này là đứng bên quần chúng.

- Đồng chí An Quý, tôi thấy việc này do anh dẫn đầu mà làm, cần phải có phương án hoàn thiện trong thời gian sớm nhất, có thể đi hỏi ý kiến bên Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân, phải nghe ý kiến các cựu đồng chí. Tôi đề nghị một chút đó là khống chế tổng số lượng xe công và trang bị, cán bộ từ cấp sở trở xuống không được dùng xe riêng, chỉ dùng xe công chung. Giữ số lượng xe công, dựa theo sự phát triển kinh tế của một nơi cùng số dân cư, do Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc khống chế. Hai là học kinh nghiệm nước ngoài, dùng thiết bị điện tử giám sát tất cả xe công, giám sát không do lãnh đạo chính quyền địa phương phụ trách, trực tiếp do cấp trên phụ trách. Tôi thấy việc này giao cho Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân làm, công khai ghi chép. Ba đó là sử dụng xe xã hội hóa, do chính quyền công khai đấu thầu hoặc thuê xe của các công ty Taxi, bố trí lái xe phải tham khảo chế độ luân chuyển của các công ty mà làm. Sửa xe công cũng phải công khai đấu thầu, thanh toán do bên tài chính phụ trách, lái xe không tham gia. Bốn là đối với người không được trang bị xe công sẽ án theo tiêu chuẩn nhất định mà trợ cấp. Khuyến khích cán bộ mua xe riêng, đi xe riêng.

- Bí thư, mấy điểm này rất quan trọng, rất toàn diện. Nếu có thể phổ biến thì tin rằng sẽ có hiệu quả.

- Ừ, ở việc này tôi thấy nên phải thể hiện được tác dụng của Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc và Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân. Tiêu chuẩn dùng xe do Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đưa ra, giám sát do Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân phụ trách. Chỉ có vận động tất cả lực lượng thì chúng ta mới chặn hết hành vi vi phạm.

- Xin Bí thư yên tâm, chúng tôi nhất định làm tốt việc này.

Ninh An Quý nói thêm:

- Chúng tôi dự định đấu giá công khai các xe công không cần thiết, đặc biệt là xe nước ngoài.

Vương Trạch Vinh nhìn Ninh An Quý và cười nói:

- Làm bất cứ việc gì cũng phải có tính biện chứng, không thể phủ định hết.

Ninh An Quý gật đầu, y biết Vương Trạch Vinh chỉ nhằm vào Tập đoàn Qingtian, xe của các công ty khác thì không.

Sau khi Ninh An Quý rời đi, Vương Trạch Vinh một lần nữa xem phương án cải cách xe công. Hắn đương nhiên rõ vấn đề này nếu Nam Điền phổ biến đầu tiên sẽ xúc tiến các nơi khác làm. Chẳng qua cũng sẽ đắc tội đến nhiều người.

Nhớ đến mấy điểm vừa nói với Ninh An Quý, Vương Trạch Vinh biết khả năng phổ biến rất cao. Đưa ra ý kiến từ cấp sở trở xuống không có xe riêng, như vậy các lãnh đạo sở trở nên không phản đối. Cải cách phải làm từng bước mới được. Nếu ngay từ đầu gộp hết thì nhất định thất bại.

Vương Trạch Vinh biết vấn đề sử dụng xe công của Trung Quốc đã đến lúc không thể không thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.