Chuyện hôm nay quá quái dị, Kim Nhân Đông này sao lại nói như vậy.
Chuyện đúng là làm người ta kỳ quái. Người Trung Quốc sa sầm mặt đi ra ngoài. Ai cũng có thể thấy Kim Nhân Đông đã nghiêm trọng làm mất lòng Trung Quốc. Thủ tướng Toàn Tú Phúc cũng đang rất tức giận. Kim Nhân Đông này nói bậy thì sướng miệng nhưng làm mất lòng một quốc gia lớn khiến mọi người phải lo lắng. Toàn Tú Phúc định nói chuyện vài câu với Hoa Thái Tường nhưng lại thấy Hoa Thái Tường đang tái mặt vì tức.
Toàn Tú Phúc thở dài một tiếng và thấy phải mau chóng báo cáo với Tổng bí thư mới được. Y cũng biết tình hình trong cuộc họp báo này Tổng bí thư cũng đã thấy.
Hoa Thái Tường bây giờ đang rất giật mình. Cuộc họp báo đang tốt như vậy mà lại thành thế. Lần này do y dẫn đoàn mà lại bị Kim Nhân Đông nói không khác gì tát thẳng vào mặt trước bao người, y đang rất tức giận và muốn tìm nơi phát tiết.
Có lẽ bây giờ Kim Nhân Đông đã tỉnh lại. Thấy Toàn Tú Phúc giật mic của mình, Kim Nhân Đông há hốc mồm không biết nói gì.
Sao mình lại nói như vậy?
Kim Nhân Đông không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Y chỉ biết lúc ấy mình xúc động mà nói ra suy nghĩ thật.
Xong rồi.
Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng Kim Nhân Đông. Y hiểu rõ hậu quả của việc này. Triều Tiên mà làm mất lòng Trung Quốc thì ông bố y sao có thể tha thứ cho y.
Kim Nhân Đông cúi đầu và thầm nói “Sao mình lại nói như vậy?”
Mọi người đều không nói gì, đều suy nghĩ việc vừa rồi. Chuyện xử lý không tốt sẽ ahgg tới quan hệ ngoại giao của hai nước, hậu quả là rất nặng nề.
Ở đây vừa xuất hiện vấn đề, trong một căn phòng khác, Tổng bí thư Triều Tiên đã tức giận đập chén.
Y vẫn coi trọng Kim Nhân Đông, nếu không có bất ngờ xảy ra thì Kim Nhân Đông sẽ làm Tổng bí thư khóa tiếp. Vậy mà hôm nay Kim Nhân Đông lại nói thế.
Tình hình hội nghị thì y đã trực tiếp theo dõi qua màn hình. Y phát hiện tất cả đều do Kim Nhân Đông tự nói ra.
Y biết Kim Nhân Đông đã không còn hy vọng kế nhiệm mình.
Bây giờ cần làm là để người Trung Quốc cảm nhận thành ý của Triều Tiên.
Rất nhanh hội nghị Lãnh đạo trung ương Triều Tiên được diễn ra.
Nhìn mọi người ngồi xung quanh, Tổng bí thư nhìn Toàn Tú Phúc mà nói:
- bên Trung Quốc bây giờ có thái độ gì?
Toàn Tú Phúc cười khổ một tiếng:
- Đồng chí Kim Nhân Đông nói đã tạo thành ảnh hưởng rất không tốt. Tôi tin bây giờ truyền thông các nước đã đưa về nước mình.
Mỗi người ngồi đây đều lộ vẻ nghiêm túc, mọi người nhìn về phía Kim Chung Sơn.
Phó chủ tịch Quân ủy Trung ương Phác Thành Lâm nghiêm túc nói:
- Đồng chí Kim Nhân Đông nói đã ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến quan hệ hai nước, sao có thể nói lung tung như vậy, đó là biểu hiện chưa thành thục về chính trị.
Y từ trước đến giờ vẫn ủng hộ Kim Nhân Sơn, lần này cũng muốn nhân cơ hội đả kích Kim Nhân Đông.
Y nói xong, mọi người đều không lên tiếng. Ai cũng biết đây là việc Kim gia, không xen vào là tốt nhất.
Kim Chung Sơn nói:
- Chuyện đã xảy ra, bây giờ chúng ta cần làm là cứu vãn quan hệ của hai nước. Chúng ta cần Trung Quốc viện trợ, cũng cần học tập kinh nghiệm tiên tiến của họ.
Kim Chung Sơn nói như vậy, mọi người biết đối phương đã sớm có quyết định.
Nhìn quanh một vòng, Kim Chung Sơn thở dài một tiếng và biết phải bỏ qua Kim Nhân Đông.
- Tôi nói mấy ý kiến. Chuyện này rất lớn phải xử lý ngay. Tôi sẽ gọi điện cho Bí thư Lâm của Trung Quốc, thông báo quyết định của chúng ta cho y. Cách xử lý như sau, một tạm thời đình chỉ mọi chức vụ trong Đảng của Kim Nhân Đông, sau đó mọi người sẽ nghiên cứu hình thức xử lý. Thứ hai tôi tự mình gặp Hoa Thái Tường, do tôi xin lỗi phía Trung Quốc. Thứ ba trong các phương diện hợp tác cần nhường.
Kim Chung Sơn thực ra đang mắng Kim Nhân Đông rất nhiều ở trong lòng.
Lại nói tới Hoa Thái Tường, sau khi về khách sạn liền gọi về thông báo tình hình với Trung ương.
Nói thật cả đoàn người không ai ngờ Kim Nhân Đông dám nói ra như vậy. bây giờ nghe thấy trong họp báo, Hoa Thái Tường đúng là rất chấn động. Y lần đầu cảm thấy một quốc gia vốn nghĩ không có sức uy hiếp lại có một Lãnh đạo quốc gia nghĩ sẽ tấn công Trung Quốc.
Hoa Thái Tường thấy đầu óc mình còn quá ngây thơ, vũ khí hạt nhân cũng có thể đánh tới Bắc Kinh Trung Quốc, lời này không phải thuận miệng mà nói. Bây giờ xem ra đám Lãnh đạo trung ương Triều Tiên cũng đã suy nghĩ tới việc này.
Hoa Thái Tường gọi về báo cáo xong, Bí thư Lâm lập tức triệu tập hội nghị tiến hành nghiên cứu chuyện này.
Trung ương vốn có hai phái khác nhau về vấn đề Triều Tiên, bây giờ đều rất giật mình. Phái cảnh giác càng thêm nghiệm chứng ý của mình, nhóm không cảnh giác thì lúc này mới phát hiện suy nghĩ của mình có vấn đề.
Sau khi nghiên cứu, Trung Quốc bắt đầu có điều chỉnh nhỏ về chính sách ngoại giao.
Việc này Vương Trạch Vinh không hề quan tâm. Hắn biết việc mình làm đã xong, Kim Nhân Đông đã không thể làm Tổng bí thư là đủ.
Hai bên cũng cần thời gian để nghiên cứu. Không lâu sau có người đến báo cáo nói Tổng bí thư Triều Tiên Kim Chung Sơn bí mật tới.
Hoa Thái Tường gọi Vương Trạch Vinh, hai người gặp Kim Chung Sơn.
Vẻ mặt Kim Chung Sơn rất nghiêm túc. Vừa thấy hai người, y nói:
- Tôi đã biết lời nói của Kim Nhân Đông trong cuộc họp báo, lời của y chỉ đại biểu cá nhân y, không thể đại biểu cả Triều Tiên. Đối với việc này tôi thay mặt Trung ương Đảng, nhân dân Triều Tiên xin lỗi Trung Quốc.
Hoa Thái Tường cũng rất nghiêm túc nói:
- Chuyện này tôi đã báo cáo về trong nước, tôi tin truyền thông rất nhanh sẽ đưa tin về việc này. Trung Quốc từ trước đến giờ vẫn có thái độ chân thành với Triều Tiên. Chúng tôi có tình cảm với nhân dân Triều Tiên, tôi không rõ sao quý quốc lại coi Trung Quốc là kẻ thù, thậm chí còn nghiên cứu sử dụng vũ khí hạt nhân với Trung Quốc.
Nghe Hoa Thái Tường nói như vậy, Kim Chung Sơn đúng là có chút xấu hổ.
- Vừa nãy chúng tôi đã tổ chức hội nghị và đưa ra quyết định xử lý Kim Nhân Đông, đình chỉ mọi chức vụ trong đảng của y, tôi cũng tự mình xin lỗi với quý quốc.
Dù sao đối phương cũng là Tổng bí thư một nước, Hoa Thái Tường không thể làm quá nên nói.
- Kim Nhân Đông nói đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới tình cảm hai quốc gia, chuyện này chúng tôi phải đợi trong nước quyết định.
- Nên như vậy, việc này tôi đã trao đổi với Bí thư Lâm, Bí thư Lâm hài lòng với biện pháp xử lý của chúng tôi.
Nói xong câu này, Kim Chung Sơn đúng là rất buồn bực. Triều Tiên bây giờ không thể làm mất lòng Trung Quốc.
Y biết sức mạnh của Trung Quốc. Mặc dù Mỹ có nhiều vũ khí hạt nhân hơn, nhưng dù nhiều hơn nữa thì cũng có ai dám tùy tiện dùng tới nó.
Lại nghĩ đến tình hình Triều Tiên, dùng vũ khí hạt nhân để thể hiện thì có, nhưng chủ yếu là kinh tế của Triều Tiên đang rất yếu.
Hoa Thái Tường nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh ra hiệu hắn nói.
Vương Trạch Vinh có chút buồn cười, Hoa Thái Tường này bây giờ cũng không quên cài bẫy mình. Bây giờ Hoa Thái Tường không dám tùy tiện nói cách xử lý, chẳng lẽ mình dám?
Vương Trạch Vinh ra vẻ không thấy ánh mắt của Hoa Thái Tường. hắn đứng im nhìn hai người.
Hoa Thái Tường đúng là có ý như Vương Trạch Vinh đoán. Y cho rằng Vương Trạch Vinh còn trẻ, thiếu kinh nghiệm. Bây giờ mình bảo hắn tỏ thái độ, xảy ra chuyện như thế kia thì hắn nhất định sẽ tức giận mà nói mấy lời không hay. Chỉ cần Vương Trạch Vinh phát biểu thì dù đúng hay sai cũng là chứng cứ trong công tác ngoại giao.
Nhưng Hoa Thái Tường lại không thấy Vương Trạch Vinh nói gì. Vương Trạch Vinh rõ ràng ra vẻ mình là chính, tất cả đều nghe mình.
Một bên là Triều Tiên xin lỗi, một bên là Vương Trạch Vinh không tìm được tật xấu gì. Bây giờ Hoa Thái Tường mới phát hiện chuyến đi lần này tới Triều Tiên đúng là làm người ta đau đầu.