Tâm trạng thay đổi làm Trịnh Trọng Dân nghĩ mình nên tăng nhanh một chút mới được.
- Bí thư Vương, thực ra hôm nay chúng tôi có một việc muốn nhờ ngài.
Trịnh Trọng Dân ra vẻ có chút khó xử.
Vương Trạch Vinh thấy Trịnh Trọng Dân như vậy liền cười nói:
- Có chuyện gì?
- Bí thư Vương, là như thế này, tôi và Thiến Dao vẫn ở khác nơi, ngài có thể điều cô ấy tới Hải Đông công tác được không?
Trịnh Trọng Dân nói xong làm hai người Chu Thiến Dao và Trịnh Quân có chút khó hiểu. Chu Thiến Dao thực ra muốn điều tới Hải Đông cũng không nhất định thông qua Vương Trạch Vinh. Với thực lực của Trịnh gia hay nhà cô thì rất đơn giản. Cô không tới Hải Đông là do tình cảm với Trịnh Trọng Dân là bình thường, hai người cũng cố ý làm như vậy. Sao bây giờ Trịnh Trọng Dân lại đột nhiên nói như vậy.
Trịnh Quân cũng có chút khó hiểu, Trịnh Trọng Dân sao lại nói như vậy. Ông có chút lo lắng, với kinh nghiệm quan sát của ông thì ông thấy Chu Thiến Dao khá nhiệt tình với Vương Trạch Vinh, không nên xảy ra chuyện gì mới được.
Vương Trạch Vinh nhìn Chu Thiến Dao, thông qua cuộc nói chuyện này hắn thấy Chu Thiến Dao và Trịnh gia không quá hòa hợp.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút và thấy có lẽ Chu Thiến Dao đến Hải Đông sẽ giúp hắn mượn lực Trịnh gia được.
Vì thế Vương Trạch Vinh cười nói:
- Năng lực Tiểu Chu thì tôi biết, cấp bậc của cô ấy cũng có ở đó, nếu đồng ý thì tới văn phòng Thành ủy làm Phó trưởng ban thư ký. Được chứ?
Chu Thiến Dao cười nói:
- Có thể một lần nữa làm việc bên cạnh lãnh đạo, tôi đương nhiên vui mừng.
Thấy Vương Trạch Vinh đồng ý điều cô tới Hải Đông, Chu Thiến Dao đương nhiên vui vẻ.
Mắt Trịnh Trọng Dân sáng lên, vợ mình làm Phó trưởng ban thư ký, điều này là việc tốt đối với y.
- Bí thư Vương, ngài rất quan tâm tới chúng tôi, tôi không biết làm như thế nào cảm ơn ngài.
Trịnh Quân cũng vui vẻ nói:
- Sau này Thiến Dao còn cần Bí thư Vương chỉ đạo nhiều.
Con ông có thể tới Hải Đông làm Phó trưởng ban thư ký, điều này là việc tốt với quan viên Trịnh hệ. Điều này nói rõ rất nhiều vấn đề. Có Chu Thiến Dao đến Hải Đông công tác, Trịnh hệ coi như được ổn định, đây là kết quả Trịnh Quân mong thấy. Trước đó Trịnh Quân cũng có ý như vậy, sau này lại thấy hơi khó vì Vương Trạch Vinh và Chu Thế Khánh mâu thuẫn.
Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ. Trong quá trình ăn cơm hắn có thể nhìn ra Chu Thiến Dao đã khác khi ở Huyện Đại Phường, năng lực ứng biến mạnh mẽ. Còn một điểm quan trọng hơn là quan khí của cô hướng về phía hắn, trên người cũng có chút chính khí.
Qua việc vừa rồi làm cuộc nói chuyện càng thêm hòa hợp.
Chu Thiến Dao cũng không lo mình không thể điều tới Hải Đông. Có Vương Trạch Vinh nhận thì chuyện này là rất đơn giản.
Chu Thiến Dao cầm chén lên mà nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, cảm ơn sự quan tâm của ngài. Tôi không nói nhiều, tôi mời ngài chén này, sau này ngài bảo tôi làm gì tôi làm đó.
Nói xong cô uống cạn chén rượu.
Thấy Chu Thiến Dao như vậy, Vương Trạch Vinh hơi rung động, lời này có nhiều nghĩa.
Hắn cũng cười cười uống cạn chén.
- Sau này còn cần Tiểu Chu ủng hộ tôi nhiều hơn.
Chu Thiến Dao hôm nay uống không ít, nói chuyện cũng không suy nghĩ nhiều. Chẳng qua điều này làm hai bố con Trịnh Quân phải suy nghĩ.
Trịnh Quân nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh thì thấy hắn không có vẻ gì là uống rượu. Ông thầm nghĩ cũng may Vương Trạch Vinh giỏi uống, không nghe ra ý trong lời của Chu Thiến Dao. Ôi, không biết Chu Thiến Dao điều tới Hải Đông là tốt hay xấu.
Trịnh Trọng Dân vì phát tiết sự không hài lòng của mình mà không ngừng cầm chén mời Vương Trạch Vinh.
Nể mặt Chu Thiến Dao nên Vương Trạch Vinh không hề từ chối chén nào.
Vương Trạch Vinh nhìn Trịnh Quân rồi nói:
- Vừa nãy nói tới Thiên Thượng Dao Trì, vậy không biết thế lực khác là như thế nào?
Vương Trạch Vinh mới tới Hải Đông nên rất cần hiểu rõ tình hình Hải Đông. Một Tập đoàn Thiên Ưng đã làm Hải Đông náo loạn như vậy, Vương Trạch Vinh cũng có chút lo lắng về các loại thế lực ở Hải Đông. Vừa nãy nói tới Thiên Thượng Dao Trì làm Vương Trạch Vinh biết Hải Đông là trung tâm kinh tế của cả nước, đám thiếu gia kia có lẽ là do gia tộc bọn họ đặt vào Hải Đông.
Vừa nghĩ tới lực lượng sau lưng bọn họ, Vương Trạch Vinh cũng thấy khó xử.
Đám thiếu gia khác thì muốn đánh là đánh được. Một con của Phó chủ tịch, hắn muốn đối phó cũng được, chủ yếu là xem sau lưng còn có thực lực gì không? Đây mới là điều quan trọng nhất. Hắn vừa đến Hải Đông, nếu lại ra tay nữa thì sẽ không tốt cho thời gian hắn ở Hải Đông.
Vương Trạch Vinh thấy tạm thời không nên có hành động tiếp theo, tốt nhất sau hai Hội nghị kết thúc mới bắt tay làm.
Thấy Vương Trạch Vinh tiếp tục nói chuyện công việc, Trịnh Quân thở dài một tiếng. Ông nhìn thoáng qua Chu Thiến Dao đã có men say thì thấy phụ nữ ở chính trị đúng là không dễ. Truyện "Quan Khí "
- Bí thư Vương, ngoài đó ra thì Hải Đông còn một lực lượng rất quan trọng là người nước ngoài.
Vương Trạch Vinh chưa tiếp xúc mấy với việc này. Các nơi không ngừng mời người nước ngoài vào địa phương mình, đến Hải Đông thì cũng không hoàn toàn là như vậy. Mấy năm qua khi địa vị của Trung Quốc tăng lên, càng lúc càng nhiều tập đoàn quốc tế coi trọng thành phố tài chính này của Trung Quốc.
Vương Trạch Vinh đến bây giờ cũng không rõ tình hình về thực lực của các công ty quốc tế tại Hải Đông là như thế nào. Vì thế hắn nhìn Trịnh Quân với vẻ dò hỏi.
Uống một chén rượu, Trịnh Quân có chút khó hiểu. Nhìn Trịnh Trọng Dân và Chu Thiến Dao đều đã có men say, ngay cả ông cũng váng đầu mà Vương Trạch Vinh kia càng uống càng tỉnh táo.
- Bí thư Vương, tôi đi rửa tay chút.
Trịnh Quân thấy mình phải nôn mới được nên không nói nhiều mà đứng dậy đi ngay.
Hôm nay người Trịnh gia rất nhiệt tình, không ngừng mời rượu. Làm Vương Trạch Vinh thấy thú vị nhất là Chu Thiến Dao cũng uống rất thoải mái giống như muốn lấy rượu giải sầu.
Vương Trạch Vinh cầm chén lên uống cạn.
- Bí thư Vương, ngài ăn đi.
Chu Thiến Dao mắt mơ hồ gắp đồ ăn đưa lên miệng Vương Trạch Vinh.
Động tác này làm Vương Trạch Vinh giật mình. Hắn vội vàng dùng bát nhận đồ ăn.
Hắn nhìn Trịnh Trọng Dân thì thấy đối phương đang bưng chén uống, xem ra cũng đã hơi say.
Lúc này một nhân viên phục vụ chạy tới nói với Vương Trạch Vinh:
- Thưa ngài, người ngồi bàn của ngài bị ngã trong Wc.
Vương Trạch Vinh lắc đầu, sao lại như vậy chứ?
Xem ra bữa ăn này không thể tiếp tục ăn rồi.
- Ừ, để tôi.
Vương Trạch Vinh đang đứng dậy thì thấy có người đi về phía mình.
Cũng may Vương Trạch Vinh phản ứng nhanh vội vàng đưa tay ra đỡ.
Lúc này Chu Thiến Dao cũng đã say không ít, cô gần như ngã vào lòng Vương Trạch Vinh.
Ôm Chu Thiến Dao, Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể cảm nhận được sức nóng từ cơ thể cô.
Thấy nhân viên phục vụ vẫn đứng đó, Vương Trạch Vinh nói:
- Giúp tôi chút, cô ấy say rồi.
Nữ nhân viên phục vụ đến đỡ Chu Thiến Dao thì thấy Chu Thiến Dao đang ôm chặt eo Vương Trạch Vinh.
Khó khăn lắm mới đỡ được Chu Thiến Dao ngồi xuống, Vương Trạch Vinh đổ mồ hôi, vừa nãy Chu Thiến Dao không ngừng cọ cọ trên người hắn làm hắn hơi nóng lên trong lòng.
- Bí thư Vương, tôi nghe ngài.
- Bí thư Vương, chỉ có ngài quan tâm tôi.
Chu Thiến Dao đúng là quá say rồi, miệng không ngừng lẩm bẩm nói.
Đưa người Trịnh gia lên xe, Vương Trạch Vinh ngồi vào xe mình.
Hắn cười khổ một tiếng, hôm nay Trịnh gia quá nhiệt tình.
Vương Trạch Vinh nhìn Phan Bằng Trình rồi nói:
- Tiểu Phan, hôm nay có chuyện gì đặc biệt không?
- Bí thư Vương, tôi đang muốn báo cáo với ngài, Chủ tịch công ty Balint thuộc top 10 thế giới gửi thư mời mai ngài tham gia cuộc gặp mặt.
Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu, hắn cũng đã biết việc này, chủ yếu là thiếp mời này đáng lẽ phải gửi tới sớm, sao mai tổ chức hội nghị mà hôm nay mới gửi tới.
Vương Trạch Vinh rất muốn hiểu rõ tình hình người nước ngoài nhưng hắn vẫn có chút khó chịu với sự không tôn trọng này.