Quan Khí​

Chương 1581: Lo lắng



Hội nghị lần này làm mọi người thấy khó hiểu. Vừa tan họp, mọi người đi ra ngoài. Chuyện hôm nay có nghĩ đau đầu chắc không ai hiểu được nguyên nhân như vậy.

Chu Thế Khánh vốn mâu thuẫn với Vương Trạch Vinh lại nói giúp Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cũng tỏ vẻ muốn chữa trị quan hệ. Còn Lý Kiền Ý với Thi Xương Vũ có vết rách trong quan hệ mọi người cũng thấy rõ. Ánh mắt Lý Kiền Ý nhìn Thi Xương Vũ đã nói ra nhiều điều. Việc Hoa Thái Tường động chạm tới Nhâm Hạo Khải cũng rất khó hiểu.

Hoa Thái Tường mặt mày khó coi đi ra khỏi phòng hội nghị. Tình hình đang tốt đẹp lại thành như vậy. Y có cảm giác như mình đấm vào đinh. Đây vốn là cơ hội chèn ép Vương Trạch Vinh, làm cho Vương Trạch Vinh mất uy tín vậy mà lại trở nên hỗn loạn, chuyện không nên xảy ra lại xảy ra.

Lý Kiền Ý cố cười bắt tay Vương Trạch Vinh, nói chuyện vài câu rồi mới rời đi nhưng ai cũng có thể nhận ra tâm trạng tên này không được tốt cho mấy.

Lý Kiền Ý là người buồn bực nhất ngoài Hoa Thái Tường. Y vốn kết hợp Hoa Thái Tường để áp chế Vương Trạch Vinh, kết quả lại ủng hộ Vương Trạch Vinh, càng tỏ vẻ ai mà làm khó Vương Trạch Vinh sẽ không bỏ qua cho kẻ đó. Nghĩ tới đây, Lý Kiền Ý rất buồn bực. Y vừa đi vừa suy nghĩ đến việc đau đầu nhất chính là quan hệ giữa Thi Xương Vũ và Vương Trạch Vinh là như thế nào?

Thi Xương Vũ cảm nhận ánh mắt khó chịu của Lý Kiền Ý dành cho mình. Y đang định nói chuyện vài câu với Lý Kiền Ý nhưng phát hiện Lý Kiền Ý đã không còn thân thiết với mình như trước. Điều này làm Thi Xương Vũ rất lo lắng.

Thi Xương Vũ đây là oan uổng. Thấy thái độ của Lý Kiền Ý, y rất muốn nói rõ với Lý Kiền Ý rằng mình thấy Lý Kiền Ý tỏ thái độ nên mới làm như vậy. Nhìn Lý Kiền Ý nhanh chóng rời đi, Thi Xương Vũ cảm thấy rất loạn.

Lúc này Chu Thế Khánh thật ra lại rất vui vẻ. Y đi đến trước mặt Vương Trạch Vinh nói chuyện vài câu, còn tỏ vẻ lập tức sẽ bố trí cán bộ đến Hải Đông học tập kinh nghiệm.

Chu Thế Khánh làm chính là thể hiện cho mọi người biết quan hệ giữa y và Vương Trạch Vinh đang ấm lên.

Vương Trạch Vinh cũng rất rộng lượng cười nói với Chu Thế Khánh. Hắn còn nói nhiệt tình chào đón Chu Thế Khánh tới Hải Đông.

Mấy chuyện này mọi người đều thấy rõ.

Ngay khi mọi người đang họp, Uông Nhật Thần và Vệ Hồng Lâm cũng đến nhà Hạng Nam.

Đủ tín hiệu biểu hiện hội nghị hôm nay sẽ không bình thường. Đám người do Hoa Thái Tường cầm đầu sẽ tiến hành công kích Vương Trạch Vinh. Biết là biết nhưng ba người đều đã lui nên không thể ảnh hưởng quá nhiều đến Bộ Chính trị Trung Quốc. Vì thế cả ba ông đều lo cho Vương Trạch Vinh.

Vừa nghĩ đến lực lượng của Hoa Thái Tường, Lý Kiền Ý trong Bộ Chính trị, ba người đều biết Vương Trạch Vinh là người mới vào Bộ Chính trị, lực lượng ở Bộ Chính trị là chưa mạnh. Hai người Hoa Thái Tường, Lý Kiền Ý hợp sức thì Vương Trạch Vinh không có sức phản kháng.

Uông Nhật Thần thở dài nói:

- Trạch Vinh còn quá thiếu căn cơ ở trong Bộ Chính trị. Chúng ta muốn thể hiện lực lượng ở địa phương nhưng lại quên nguy hiểm của Trạch Vinh ở Bộ Chính trị. Điều này làm Vương Trạch Vinh đứng đối mặt với quá nhiều người.

Uông Nhật Thần nói xong liền có chút hối hận. Ông cảm thấy mọi người hơi nóng nảy một chút.

Đây là việc bất đắc dĩ, ba ông mặc dù là nhân vật lớn nhưng đã lui, bọn họ có sức ảnh hưởng lớn đối với bên dưới nhưng lại không có nhiều ảnh hưởng với các Ủy viên Bộ Chính trị.

Hạng Nam gật đầu nói:

- Lần này Hoa Thái Tường hợp tác với Lý Kiền Ý, hai người này sẽ khiến Vương Trạch Vinh gặp rất nhiều khó khăn. Người khác có lẽ cũng nhân cơ hội ném đá xuống giếng. Đúng như Uông lão nói, chúng ta hơi nóng nảy, đây coi như một bài học cho chúng ta.

Uông Nhật Thần nói:

- Lý Kiền Ý này cũng đúng là. Y đang hợp tác tốt với Trạch Vinh nhưng sao lại muốn cùng Hoa Thái Tường chèn ép Trạch Vinh.

Vệ Hồng Lâm nói:

- Lão Uông, chính trị mà. Lý Kiền Ý bị lực lượng của chúng ta mà sợ nên lo Trạch Vinh. Nếu lo thì nhân cơ hội này chèn ép Trạch Vinh cũng là chuyện thuận lợi cho y mà.

- Hừ, nếu mất sự ủng hộ của Trạch Vinh thì cũng không phải việc tốt với y mà.

Uông Nhật Thần lúc nào cũng có quan điểm khác với Vệ Hồng Lâm.

- Đây là điểm trội của Lý Kiền Ý so với Trạch Vinh. Chỉ cần cảm thấy có người uy hiếp tới mình thì sẽ ra tay tàn nhẫn. Chỉ có như vậy mới bảo vệ được vị trí của mình. Trạch Vinh sau lần này thì tôi nghĩ nó nhất định sẽ hiểu được nhiều điều.

Mặc dù đang nghiên cứu nhưng mọi người không hề nghĩ tình hình hội nghị sẽ khác. Ba người cho rằng với cục diện này thì Vương Trạch Vinh nhất định bị chèn ép chặt ở hội nghị.

Chuyện đã như thế này mọi người chỉ có thể chờ đợi. Bọn họ không biết biểu hiện của Vương Trạch Vinh ở trong hội nghị như thế nào nhưng có một điểm là Vương Trạch Vinh hôm nay nhất định sẽ thua nặng.

Vệ Hồng Lâm mặc dù có nhiều mưu kế nhưng chuyện phát triển đến bây giờ ông cũng không rõ. Ông nói:

- Cũng không nhất định đã bi quan như vậy, tôi thấy còn có cơ may xoay chuyển. Hoa Thái Tường bây giờ làm rất nhiều chuyện đã chạm vào giới hạn của Bí thư Trịnh. Bây giờ y lại liên minh với Lý Kiền Ý, Bí thư Trịnh sẽ nghĩ như thế nào? Tôi thấy lúc quan trọng Bí thư Trịnh sẽ ra tay, chỉ cần Bí thư Trịnh ra tay thì coi như Trạch Vinh qua được cửa này.

Lời này của ông chính là kết luận sau khi phân tích tình hình Bộ Chính trị. Bí thư Trịnh có lực lượng rất mạnh, chỉ cần ngài bảo vệ Vương Trạch Vinh thì tình hình sẽ không quá nghiêm trọng.

Hạng Nam cũng đồng ý:

- Hoa Thái Tường không có nhiều thời gian. Mục đích lớn nhất của y là xông lên ở khóa tới. y vốn là người trầm ổn nhưng dính đến cạnh tranh chức Tổng bí thư khiến tâm trạng Hoa Thái Tường thay đổi hẳn. Y muốn lên chức, việc này thực ra không nhiều khả năng, Bí thư Trịnh sao có thể để Hoa Thái Tường đạt mặt đất. Hoa Thái Tường và Bí thư Trịnh nhất định sẽ có sự tranh đoạt.

Ba người đều cho rằng Hoa Thái Tường đang đánh cuộc xem khóa tới mình có thể đánh ngã Bí thư Trịnh hay không?

Chuyện này ba người không tiện nói nhiều, nói đến đây liền thôi.

Thông qua phân tích, tâm trạng ba người tốt hơn nhiều. Dù nói như thế nào thì hôm nay Vương Trạch Vinh cũng không phải bị tất cả mọi người nói. Tuy Trạch Vinh sẽ thất bại nhưng có Bí thư Trịnh thì hắn sẽ không bại quá thảm.

- Mặc dù xuất hiện vài vấn đề nhưng về tổng thể mà nói vẫn được. Ít nhất lực lượng ở địa phương của Trạch Vinh đã được tăng lên.

Hạng Nam nói. Đây dù sao cũng là một thu hoạch, ông chỉ có thể lấy lý do này ra mà an ủi mình.

Vệ Hồng Lâm nói:

- Tôi thấy mọi người nên chú ý một điểm đó là Trạch Vinh bây giờ đã là Ủy viên Bộ Chính trị, các nhà chúng ta không nên ảnh hưởng quá nhiều đến Trạch Vinh.

Vệ Hồng Lâm cũng đã nhìn ra việc này. Đối với chuyện của Vương Trạch Vinh, mọi người quá chú ý lợi ích nhà mình thì sẽ rất bất lợi cho sự phát triển của Vương Trạch Vinh.

Hạng Nam nghiêm túc nói:

- Việc này tôi cũng muốn nói. Lần này phần lớn là do chúng ta lợi dụng các gia tộc Bắc Kinh tham gia, kết quả mọi người cũng thấy là thành tích đạt được không hề nhỏ. Nhưng nó cũng lộ ra một vấn đề đó là phần lớn lợi ích bị mọi người chia nhau. Lực lượng bên ngoài tuy rất lớn nhưng chính thức quyết định vận mệnh lại là ở Bộ Chính trị. Sau đây chúng ta cần phải chú ý cả Trung ương và địa phương. Đặc biệt các việc trong nhà không nên quá coi trọng, nếu không sẽ ảnh hưởng đến Trạch Vinh, tổn thất sẽ càng lớn hơn nữa. Tôi đã nói với người trong nhà bảo mọi người thu lại một chút. Ai nếu ảnh hưởng đến sự phát triển của Trạch Vinh thì chúng ta quyết không khách khí.

Hạng Nam không phải không thấy vấn đề này. Ông từng là Phó thủ tướng thường trực nên đương nhiên hiểu. Chỉ là cách làm của Lô, Triệu gia quá đáng giận nên mới sử dụng lực lượng. Kết quả lại thành ra như vậy, lực lượng của Vương Trạch Vinh quá mạnh khiến nhiều Ủy viên Bộ Chính trị lo lắng.

Vệ Hồng Lâm cũng nói:

- Đúng thế, Trạch Vinh còn trẻ nên nhận áp lực sớm một chút cũng tốt. Cơ hội của nó là rất nhiều.

Ba ông lão lại ngồi nói chuyện và đợi Vương Trạch Vinh về.

Mọi người đều đã tính tới trường hợp xấu nhất bởi vì Vương Trạch Vinh chưa có kinh nghiệm tranh đấu tầm Trung ương. Mọi người đều không quá chú trọng biểu hiện lần này của Vương Trạch Vinh ở trong hội nghị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.