Vương Trạch Vinh thể hiện lực lượng mạnh như vậy thực ra lại khiến Bắc Kinh trở nên yên tĩnh hơn nhiều.
Hễ là người biết nội tình đều biết Vương Trạch Vinh đã không còn cản trở nào nữa.
Không nói là người bình thường, dù là các ủy viên Bộ Chính trị cũng chịu. Chức Phó chủ tịch nhất định là của Vương Trạch Vinh.
Đây giống như một trận đấu khi vị trí thứ nhất sớm được xác định thì mọi người đi tranh giành vị trí thứ hai, ba.
Vài ngày sau Lý Kiền Ý mới tới nhà Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh có chút giật mình khi thấy Lý Kiền Ý trông khá tiều tụy.
Sau khi biết thái độ của Lý Kiền Ý với mình, lại nhìn quan khí của Lý Kiền Ý, Vương Trạch Vinh nhận ra nó khác hoàn toàn hướng với mình.
Khó chịu, bất mãn thì sao chứ, Lý Kiền Ý biết không nhằm được vào mình, y sẽ chuyển sang lo cho chính y vì thế mới tới nhà mình. Mục đích của Lý Kiền Ý là như thế nào, Vương Trạch Vinh đương nhiên biết.
Đối với chuyện của Lý Kiền Ý, Vương Trạch Vinh sau đó đã đến nhà Bí thư Lâm dò xét thái độ của Bí thư Lâm. Vương Trạch Vinh biết Bí thư Lâm rất thất vọng với Lý Kiền Ý, có thái độ này của Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh sẽ biết nên làm như thế nào.
Chuyện Bắc Kinh bây giờ gần như không có việc gì hắn không biết. Trước Đại hội Đảng, hắn cần nhất là ổn định ở Hải Đông. Chỉ khi Hải Đông ổn định, mình mới đảm bảo dù có lên chức Hải Đông sẽ không có thay đổi hệ phái.
Vương Trạch Vinh rất nhanh về Hải Đông, hắn đặt tâm trí hết vào Hải Đông.
Trong nháy mắt đã mấy tháng trôi qua, càng lúc càng gần Đại hội Đảng. Biểu hiện của Chiêm Quốc Xương cũng trở nên nhiệt tình hơn. Y cho rằng mình rất có thể thay thế Vương Trạch Vinh làm Bí thư Hải Đông.
Đối với Chiêm Quốc Xương, Vương Trạch Vinh cũng không quá bài xích. Người này từ trước đến nay luôn làm khá tốt.
Chiêm Quốc Xương có lẽ cũng được nhận ý của Bí thư Trịnh nên càng lúc càng cung kính hơn với Vương Trạch Vinh.
Thấy Chiêm Quốc Xương không có vấn đề gì mấy, Vương Trạch Vinh cũng có chút khó xử. Chiêm Quốc Xương thực ra không cần có mấy thành tích cũng có thể thay thế mình. Đây là bố trí của Bí thư Trịnh, Vương Trạch Vinh không có biện pháp nào thay đổi cả, không thể để người của mình thay đổi. Dù sao nếu như quan hệ với Bí thư Trịnh không quá tốt sẽ ảnh hưởng đến công việc của hắn.
Trong thời gian này Vương Trạch Vinh cũng hiểu rõ thái độ của Bí thư Trịnh đối với mình. Bí thư Trịnh càng lúc càng khách khí với hắn, mỗi lần hắn tới báo cáo công việc đều tự mình đứng lên đưa hắn ra cửa.
Bí thư Trịnh có thái độ như vậy, Vương Trạch Vinh cũng không muốn gây nhiều khó khăn cho Chiêm Quốc Xương.
Đối với Hải Đông, Vương Trạch Vinh cũng không cho rằng cần phải có chức Bí thư mới khống chế được Hải Đông. Sau một thời gian dài vận động khiến lực lượng Vương Hệ ở Hải Đông đã đạt không ít vị trí. Chỉ cần mình lên chức thì chức Bí thư Hải Đông có do ai phụ trách cũng không ảnh hưởng đến khả năng nắm giữ Hải Đông của Vương Hệ.
Lúc Uông Kiều gọi tới, Vương Trạch Vinh đang ngồi trong văn phòng xem văn bản.
Uông Kiều nói:
- Mai em sẽ đến tỉnh Giang Sơn.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Ông nội đã đến Giang Sơn một thời gian để làm vài công việc chuẩn bị. Anh cũng đã gọi điện tới nên tin sau khi em đến Giang Sơn có triển khai công việc cũng không quá khó khăn.
Việc cải cách các khu vực dưới tác động của yy nên bắt đầu được tiến hành. Chuyện này coi như cuộc trao đổi giữa các ủy viên Bộ Chính trị, Vương Trạch Vinh cũng tham gia vào trong đó.
Lần này Uông Kiều đến Giang Sơn cũng khiến tỉnh này chấn động. Vương Trạch Vinh nhận được vài cuộc điện với nội dung đều là không hy vọng người ngoài tiến vào Giang Sơn.
Đối với việc này Vương Trạch Vinh cũng thấy được lực lượng Vương Hệ đang hình thành ở các nơi. Hắn cũng không hy vọng lực lượng Vương Hệ lấy danh nghĩa của mình mà tạo ra các chuyện không tốt.
Bây giờ hắn cũng hiểu thêm ý đồ tại sao Bí thư Lâm muốn đưa Uông Kiều tới Giang Sơn. Ông đây là thấy tính bài ngoại của lực lượng Vương Hệ đang dần xuất hiện.
Việc này cũng làm Vương Trạch Vinh giật mình và thầm có hành động.
Uông Kiều nói:
- Em vốn muốn anh cùng em tới Giang Sơn nhưng xem ra tạm thời không thích hợp.
- Cần chú ý cũng nên chú ý một chút.
- Việc cải cách khu vực đang được tiến hành, người của anh cũng có thể nhanh chóng điều chỉnh một chút.
Vương Trạch Vinh chỉ cười cười với câu này của Uông Kiều. Lần này do địa vị của hắn thay đổi nên những người kia cũng tính tới lợi ích của hắn. Một ít người Vương Hệ cũng đã có lợi, lực lượng Vương Hệ sau lần này đã tăng lên không ít.
Dập máy xuống, Vương Trạch Vinh ngồi suy nghĩ một chút về lực lượng Vương Hệ. Đúng lúc này Hạng Nam gọi tới.
Gần đây ông hay gọi tới trao đổi với Vương Trạch Vinh.
- Trạch Vinh, bố trí thế nào rồi con?
Việc này dù là ai cũng quan tâm. Thoáng cái có thêm một số ủy viên Bộ Chính trị, nếu không nắm giữ một số người sẽ ảnh hưởng đến quyền lên tiếng ở hội nghị Bộ Chính trị trong tương lai.
Trong thời gian này Hạng Nam cũng phái huy tác động của ông, mục đích chính là hy vọng Vương Trạch Vinh có thể nắm giữ nhiều người trong Bộ Chính trị nhất có thể.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bố, tình hình các nơi rất tốt.
- Tình hình của con bây giờ khá tốt, phía đông bắc sẽ có hai ủy viên Bộ Chính trị. Lý Trấn Giang tất nhiên sẽ lên, phía hoa bắc có ba ủy viên Bộ Chính trị. Bạch Đào sau khi tới Tân Cảng coi như người một nhà. Bên phía Hoa đông sẽ có hai ủy viên, Hải Đông có thể là Chiêm Quốc Xương, Kim Lăng sẽ do Vương Chính tới làm Bí thư, coi như người của con. Bên Hoa Trung lần này Lý Hạ sẽ tới Hán Giang làm Bí thư, y nhất định cũng sẽ vào Bộ Chính trị. Phía Hoa nam thì từ trước đến giờ không phải địa bàn của chúng ta, lần này Bí thư Lâm sẽ điều người tới, Bí thư nơi này có lẽ sẽ nghe lời con. Bên Tây Nam sẽ xem cuộc giao dịch với Chu Thế Khánh, khả năng y bỏ Sơn Thành là không lớn. Còn Tây bắc do Uông Kiều tới tỉnh Giang Sơn nên đương nhiên ủng hộ con. Như vậy con sẽ không đơn độc ở Bộ Chính trị nữa.
Hạng Nam khá hài lòng với bước tiến tiếp theo của Vương Trạch Vinh. Như vậy tính qua Vương Trạch Vinh có sáu ủy viên Bộ Chính trị ủng hộ, đây là lực lượng không hề nhỏ.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tình hình bây giờ rất tốt ạ, cũng có một số đồng chí lên vị trí quan trọng ở các tỉnh.
- Trung ương coi như đã có quyết định về bộ máy các nơi, không ít lão đồng chí đang vận động, tin rằng sẽ khiến một số người lên nắm giữ thực quyền.
Vương Trạch Vinh nói chính là đám thiếu gia Bắc Kinh. Thông qua cố gắng của Vương Trạch Vinh khiến mấy người này đã tiến thêm bước nữa. Hắn tin những người này cuối cùng sẽ có thể giúp đỡ mình.
Hạng Nam thở dài nói:
- Trạch Vinh, Đồ lão lại tới tìm bố lần nữa.
Vương Trạch Vinh liền nghĩ ngay ra ông muốn nói gì. Hắn không có ấn tượng tốt đẹp gì với Đồ gia.
Hạng Nam dừng một chút rồi nói tiếp:
- Lúc Hạng gia gặp khó khăn nhất, Đồ gia cũng đã giúp đỡ một chút.
Vương Trạch Vinh biết ông có điều khó xử.
Lúc ấy khi Hạng lão gia tử qua đời, Hạng Nam có thể lên chức là tại sao thì Vương Trạch Vinh cũng không quá rõ.
- Bố, bố nói lúc ấy bọn họ giúp bố?
Vương Trạch Vinh hỏi.
- Trạch Vinh, con cũng biết lúc ấy Hạng gia rất khó khăn, về cơ bản không có đồng minh. Đồ lão thái và bà đã đi đến mấy nơi. Chuyện đó đến bây giờ bố vẫn nhớ tới.
Vương Trạch Vinh thở dài nói:
- Đồ lão có ý gì vậy bố?
Hạng Nam nói:
- Không muốn làm việc ở cấp bộ nữa mà muốn tới tỉnh nào đó làm chủ tịch tỉnh.
- Bố, nợ ân tình thì phải trả. Như vậy đi, Đồ Nam Hùng sẽ đến tỉnh nào đó ở Tây nam.