Quan Khí​

Chương 1709



Ngay khi Vương Trạch Vinh đang canh giữa Hải Đông, tình hình quốc tế đang có biến hoá không ít. Một vài nước xung quanh thấy sự cứng rắn của Mỹ nên bắt đầu gây khó dễ Trung Quốc. Việc này cũng là việc lớn đối với Trung Quốc.

Vì chuyện quốc tế, Bí thư Trịnh đã đến nhà xx.

Lúc này xx đã một lần nữa vào bệnh viện.

Thấy Bí thư Trịnh tới, xx gần như không thể nói chuyện.

Mục đích của Bí thư Trịnh là đến để nhận sự ủng hộ của xx. Thấy xx như vậy, y biết xx đã quá yếu. Bí thư Trịnh nói:

- xx, tôi tới thăm ngài.

- Ai tới vậy?

Xx không được tỉnh táo cho lắm.

Con xx ở bên nhỏ giọng nói:

- Bí thư Trịnh, bố tôi bây giờ khó nhận ra được ai tới.

Bí thư Trịnh thở dài một tiếng nói vài câu an ủi rồi rời đi.

Sau khi đi ra, Bí thư Trịnh hỏi bác sĩ:

- Bệnh tình của xx thế nào rồi?

- Bí thư Trịnh, có lẽ thời gian của xx không còn nhiều.

Bí thư Trịnh nghĩ đến tình hình sẽ xảy ra nếu như xx mất. Như vậy Vương Trạch Vinh sẽ nhanh chóng nắm giữ được lực lượng Ngô hệ trong quân đội.

- Mời Phó chủ tịch Bành đến văn phòng tôi.

Bí thư Trịnh nói với thư ký.

Sau đó Bí thư Trịnh tới văn phòng mình ở Quân ủy trung ương.

Y vừa tới thì Bí thư Trịnh cũng đã đến.

Bắt tay Bí thư Trịnh, Bí thư Trịnh nói:

- Tôi vừa đến thăm xx, xx rất yếu.

Bí thư Trịnh nói:

- Hôm qua tôi cũng tới đó, theo bác sĩ nói thì xx không sống được bao lâu nữa.

- Bộ Thuân, tình hình quốc tế đang rất phức tạp. Anh cũng thấy đó, vài nước vì được phương tây ủng hộ nên đã lớn tiếng uy hiếp Trung Quốc chúng ta. Nhân dân trong nước rất bất mãn với việc này. Cứ tiếp tục như vậy sẽ khiến lòng tin của dân chúng với Đảng, chính phủ giảm đi nhiều. Vì thế tôi muốn nghe ý kiến của anh.

Bí thư Trịnh đương nhiên cũng chú ý đến việc này. y nói:

- Tôi tán thành ý kiến của đồng chí Vương Trạch Vinh trong hội nghị lần trước, lúc đáng ra tay phải ra tay.

Bí thư Trịnh nói:

- Đây không phải việc nhỏ, tôi sợ điều động quân đội cũng là vấn đề khó khăn.

Nhìn Bí thư Trịnh, Bí thư Trịnh thầm than bây giờ Bí thư Trịnh cũng khó xử. Y có thể nắm giữ chỉ là Quân khu Nam Dương mà thôi, từng đó đối với cả Trung Quốc là quá nhỏ, khó trách Bí thư Trịnh không dễ dàng có kết luận ở việc liên quan tới quân đội.

- Bí thư Trịnh, việc này lúc cần ra tay cũng phải ra tay. Ngài phải biết rằng hành vi của vài nước mới chỉ là thử thái độ của chúng ta, muốn xem điểm mấu chốt của chúng ta.

Bí thư Trịnh nói.

Bí thư Trịnh cũng đã xem qua tài liệu do bộ tổng tham mưu cung cấp nên khá đồng ý với ý kiến của Bí thư Trịnh.

- Bộ Thuân, anh nói đúng, chiếm các nước phương đông luôn là giấc mộng của các nước phương tây. Trung Quốc mạnh lên là điều bọn họ không mong thấy. Hiện nay các thế lực do Mỹ cầm đầu liên tục xâm chiếm hai quốc gia, bọn họ muốn dùng việc này để thâu tóm các quốc gia nhỏ vào phạm vi thế lực của mình.

Việc này liên quan nhiều đến bên quân đội nên cũng làm Bí thư Trịnh thấy có chút đau đầu.

Bí thư Trịnh nhìn Bí thư Trịnh. Y sao không rõ nguyên nhân Bí thư Trịnh tìm mình tới đây. Bí thư Trịnh dù sao xuất thân bên hành chính, khả năng chỉ huy quân đội của y là có hạn.

- Bí thư Trịnh, điều động quân đội trên quy mô lớn đầu tiên phải được toàn bộ quân ủy thông qua, sau đó còn cần mời Trung ương Đảng phê chuẩn.

Bí thư Trịnh gật đầu.

- Bộ Thuân, anh cho rằng việc này hội nghị quân ủy thảo luận sẽ có kết quả như thế nào?

Bí thư Trịnh nói.

Bí thư Trịnh cũng không đi vòng vo mà nghiêm túc nói:

- Bí thư Trịnh, chuyện này tôi thấy cần đồng chí Vương Trạch Vinh lên tiếng mới được.

Bí thư Trịnh nói xong liền tiếp tục nhìn Bí thư Trịnh.

Nghe Bí thư Trịnh nói thế, Bí thư Trịnh chỉ có thể gật đầu.

- Đúng vậy, có lẽ Trạch Vinh có biện pháp.

Đây là câu Bí thư Trịnh tự nói với mình.

Nói xong câu này, Bí thư Trịnh cũng cảm thấy có chút khó chịu. Mình là chủ tịch Quân ủy trung ương vậy mà trong chuyện quân đội lại không có tiếng nói bằng một người mới là Phó chủ tịch dự bị. bây giờ Vương Trạch Vinh chưa là Phó chủ tịch quân ủy, nếu hắn thành Phó chủ tịch thì không biết tình hình sẽ như thế nào nữa.

Mặc dù là nghĩ như vậy nhưng Bí thư Trịnh vẫn nhanh chóng thu hồi tâm trạng. Bây giờ sắp tới Đại hội Đảng, điều cần nhất chính là ổn định.

Bí thư Trịnh nói tiếp:

- Bí thư Trịnh, bây giờ người duy nhất có thể tập hợp lực lượng trong quân chỉ có mình đồng chí Vương Trạch Vinh. Tôi đề nghị mời đồng chí Vương Trạch Vinh lên Bắc Kinh rồi tổ chức hội nghị nghiên cứu việc này.

Bí thư Trịnh nói:

- Ừ, mời đồng chí Vương Trạch Vinh lên Bắc Kinh, hội nghị quân ủy cũng cần nhanh chóng cử hành.

Bí thư Trịnh gật đầu.

Nhìn Bí thư Trịnh rời đi, Bí thư Trịnh lắc đầu, y cũng biết Bí thư Trịnh nói rất đúng. Ở Trung Quốc hiện nay thì Vương Trạch Vinh có thực lực trong quân đội mạnh nhất, nếu không được hắn ủng hộ, hội nghị quân ủy muốn đạt được ý kiến thống nhất là rất khó khăn.

Bí thư Trịnh điều chỉnh tâm trạng và gọi cho Vương Trạch Vinh.

Bí thư Trịnh nói:

- Trạch Vinh, cậu có chú ý tình hình quốc tế trong thời gian qua không?

Vương Trạch Vinh cũng chú ý tình hình gần đây nên khi nghe Bí thư Trịnh hỏi, hắn nói;

- Bí thư Trịnh, tình hình xung quanh đang không được tốt cho lắm. Trong hội nghị lần trước tôi đã nói nếu như cứ để mặc như vậy sẽ khiến Trung Quốc càng lúc càng bị động. Một quốc gia có vũ khí hạt nhân và nền tảng kinh tế mạnh như Trung Quốc chúng ta mà lại phải sợ đầu sợ đuôi sao?

- Trạch Vinh, ý của cậu rất quan trọng, tình hình trong quân cậu cũng biết, chuyện này chúng ta cần tổ chức hội nghị quân ủy để nghiên cứu. Tôi gọi tới là muốn mời cậu về Bắc Kinh một chuyến.

Vương Trạch Vinh nói:

- Bí thư Trịnh, nói thật mặc dù tôi có phụ trách công việc trong quân đội nhưng ngài cũng biết tôi không phải ủy viên quân ủy, nếu không ngừng tham gia hội nghị quân ủy sẽ mang lại ảnh hưởng không tốt.

Bí thư Trịnh không khỏi cười khổ trong lòng. Nếu không phải do Vương Trạch Vinh có thể ảnh hưởng tới sáu ủy viên quân ủy thì mình sao cần phải đích thân gọi tới mời hắn về Bắc Kinh tham gia hội nghị?

- Trạch Vinh, thái độ của cậu bây giờ là rất quan trọng.

Bí thư Trịnh nghiêm túc nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.