Quan Khí​

Chương 1723



Khi Vương Trạch Vinh vào phòng hội nghị, hắn thấy tất cả các ủy viên Bộ Chính trị đều đến đông đủ.

Một lần nữa đến đây, Vương Trạch Vinh có cảm giác rất đặc biệt. Giống như hắn từ một nơi tối tăm tiến vào nơi đầy hoa cỏ vậy.

Thấy Vương Trạch Vinh vào gần như tất cả các ủy viên đều đứng lên bắt tay, chào hắn.

Chẳng qua tâm trạng các ủy viên là khá phức tạp.

Vương Trạch Vinh này càng chơi càng lớn, mà hắn chơi cũng hay thắng.

Tên Vương Trạch Vinh này sao lại may mắn như vậy?

Là ủy viên Bộ Chính trị nên bọn họ biết nhiều việc. Ví dụ như thông qua hành động lần này Vương Trạch Vinh đã tạo được uy tín trong quân đội, không ai có thể làm gì được hắn nữa.

Nghĩ đến đây các ủy viên không ghen ghét là không thể.

Bắt tay Vương Trạch Vinh nhưng Lý Kiền Ý lại rất khó chịu. Sau khi biết chiến hạm của Mỹ rút đi, Lý Kiền Ý ngồi suy nghĩ cả buổi cuối cùng không thể không đưa ra kết luận dù là ai bây giờ muốn đấu với Vương Trạch Vinh cũng không đủ tư cách.

Lý Kiền Ý không khỏi cười khổ trong lòng. Mình muốn tạo quan hệ với một chút tướng lĩnh cao cấp đã khó vậy mà Vương Trạch Vinh đã nắm được toàn quân đội.

Chu Thế Khánh lại có biểu hiện khác với Lý Kiền Ý. Y bắt thật chặt tay Vương Trạch Vinh, trong giọng lộ rõ vẻ chân thành khi nói với Vương Trạch Vinh:

- Trạch Vinh, nhân dân Trung Quốc phải cảm ơn các đồng chí.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Không có quyết định sáng suốt của Trung ương thì sao có thể thắng lợi được. Bây giờ Trung Quốc đã thống nhất, đó là thắng lợi vĩ đại của toàn Trung Quốc.

Chu Thế Khánh gật đầu nói:

- Trạch Vinh nói rất đúng.

Một lát sau Bí thư Trịnh đến.

Bí thư Trịnh thấy Vương Trạch Vinh cũng nở nụ cười rồi đi tới bắt tay hắn:

- Trạch Vinh, Trung ương Đảng và chính phủ cảm ơn công việc mà các đồng chí đã làm.

Vương Trạch Vinh cũng bắt chặt tay Bí thư Trịnh:

- Hành động quân sự lần này nói rõ Trung Quốc chúng ta đủ tự tin và năng lực thống nhất đất nước. Đây là do sự quyết đoan của Trung ương Đảng do Bí thư Trịnh lãnh đạo nên mới có thể có được thắng lợi này.

Trung Quốc thống nhất là việc đáng mừng với Bí thư Trịnh. Khi y làm Tổng bí thư mà Trung Quốc được thống nhất, sử sách sẽ ghi tên y. Vì thế Bí thư Trịnh bây giờ khá vui vẻ. Y nói:

- Trạch Vinh nói rất đúng. Đến bây giờ hầu hết các nước đã gửi điện chúc mừng Trung Quốc chúng ta. Ngay cả Mỹ cũng gửi điện tới.

Thấy cả Mỹ cũng gửi điện tới, mọi người đều giật mình. Thái độ này nói rõ hành động quân sự của Trung Quốc đã dẹp yên, sẽ không thể nào xuất hiện chiến tranh thế giới hoặc là chiến tranh giữa Mỹ và Trung Quốc.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Không chúc mừng thì cũng có sao chứ? Đây là chuyện nội bộ của Trung Quốc, không một quốc gia nào có thể can thiệp vào.

Câu này Vương Trạch Vinh nói không quá lớn nhưng tất cả các ủy viên đều nghe được. Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, mọi người nhìn vẻ mặt tự tin của hắn, ai cũng phải công nhận Vương Trạch Vinh càng lúc càng giống Lãnh đạo trung ương.

- Trạch Vinh ngồi đi, sắp họp rồi.

Bí thư Trịnh rất tự nhiên kéo Vương Trạch Vinh đến ngồi ở vị trí của Hoa Thái Tường.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua tất cả các ủy viên, hắn thấy mọi người đều nở nụ cười với mình.

Hắn cũng nhận ra quan khí của các ủy viên đã bắt đầu có biến hoá. Dù một số người trước đây có quan khí ngược hướng với mình thì bây giờ bọn họ cũng đang cố điều chỉnh quan khí của bọn họ sao cho đến gần với mình.

Sau khi ngồi xuống, Bí thư Trịnh cười nói:

- Tôi tin rằng tất cả mọi người đều biết hành động lần này của chúng ta. Hành động lần này do đồng chí Vương Trạch Vinh làm tổng chỉ huy. Quân đội Trung Quốc chúng ta đứng vững trước áp lực của Mỹ, lấy sự dũng cảm mà thu hồi Đài Loan. Đây là thắng lợi vĩ đại thể hiện thời kỳ phục hưng của Trung Quốc đã bắt đầu. Sau đây tôi xin mời đồng chí Vương Trạch Vinh giới thiệu lại toàn bộ hành động lần này.

Phòng hội nghị lập tức vang lên tiếng vỗ tay.

Đợi tràng vỗ tay ngừng lại, Vương Trạch Vinh ngồi thẳng lưng tại chỗ nói:

- Một quốc gia nếu không thể thống nhất thì không thể nói là nó mạnh, càng không thể nói là phục hưng. Mọi người đều biết lãnh thổ Trung Quốc chúng ta vẫn không được hoàn chỉnh, đó là nỗi nhục của cả Trung Quốc. Chúng ta đeo trọng trách này trên vai, nhiều thế hệ lãnh đạo quốc gia trước đây vẫn cố gắng từng bước thống nhất. Bởi vì có sự cố gắng của nhiều thế hệ nên hôm nay chúng ta mới có sự tự tin đó. Bây giờ Trung Quốc đã thống nhất, chúng ta có thể đứng thẳng lưng mà đi. Chúng ta có thể tự hào nói với thế giới rằng Trung Quốc là một quốc gia lớn mạnh, nhân dân Trung Quốc là dân tộc bất khuất.

Vương Trạch Vinh vừa mở miệng đã nói như vậy.

Có lẽ do vừa chỉ huy chiến tranh nên hắn mới tự tin như vậy. Vương Trạch Vinh nói xong cũng khiến các ủy viên nhiệt liệt vỗ tay.

Vương Trạch Vinh dừng một chút rồi nói tiếp. Các ủy viên đều nhận ra Vương Trạch Vinh hôm nay có vẻ khác những hôm trước. Trên người hắn có khí thế mà chỉ vị Tổng bí thư mới có.

Bí thư Trịnh cũng phát hiện ra biến hoá này của Vương Trạch Vinh. Y nhận ra rằng Vương Trạch Vinh rất tự tin.

Xem ra sau cuộc chiến tranh vừa rồi khiến Vương Trạch Vinh thật sự trưởng thành.

Bí thư Trịnh không khỏi thở dài một tiếng. Sau trải nghiệm này Vương Trạch Vinh sẽ trở thành một lãnh đạo cứng rắn trong lịch sử Trung Quốc.

Bản thân Vương Trạch Vinh không biết suy nghĩ của mọi người. Hắn cứ tiếp tục kể lại chi tiết hành động quân sự tấn công Đài Loan.

Lúc này sớm có nhân viên công tác phát băng ghi hình tình hình cuộc chiến ở chiến trường lên cho các ủy viên xem.

Vừa nghe Vương Trạch Vinh nói, các ủy viên vừa xem hình ảnh trên màn hình Tv.

Mấy thứ này đều do Bành Bộ Thuân tự mình đưa đến Trung ương.

Khi mọi người thấy đoạn các sĩ quan cao cấp trong quân đội giơ tay chào Vương Trạch Vinh, tâm trạng bọn họ càng phức tạp hơn.

Mặc dù là như vậy nhưng mọi người lại hiểu ra Vương Trạch Vinh bây giờ là rất mạnh, cả bên chính phủ và quân đội, mạnh đến mức không ai còn có tâm trạng mà chống đối lại hắn.

Bành Bộ Thuân vẫn ngồi tại chỗ quan sát phản ứng của mọi người. Thấy tình hình ny, Bành Bộ Thuân khá vui vẻ. Y và Thường Chính Lý nhìn thoáng qua nhau, đoạn phim hôm nay có nội dung như thế nào cũng là do bọn họ cố ý bố trí. Bọn họ muốn cho mọi người biết muốn nhằm vào Vương Trạch Vinh thì phải xem mình có đủ lực lượng hay không?

Tình huống hiện nay làm bọn họ rất vui vẻ, Vương Trạch Vinh đã và đang tạo được địa vị ở Đảng và chính phủ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.