Quan Khí​

Chương 355: Ảnh hưởng từ chuyện của Lưu Quý Điền



Tổ chuyên án tỉnh do Vương Chính chỉ huy đã có kết luận về vụ án Lưu Quý Điền sau chưa đầy nửa tháng. Vụ án rất bình thường, đó chính là một tên trộm vào nhà Lưu Quý Điền, kết quả bị người nhà Lưu Quý Điền bắt gặp nên ra tay sát hại. Sau đó tên trộm phá két lấy hết tiền, quan trọng hắn chiếm được quyển sổ ghi chép của Lưu Quý Điền. Trên đó Lưu Quý Điền ghi số tiền mình nhận được. Bởi vì quyển sổ này khiến cho rất nhiều người bị dính vào. Theo vụ án phát triển, Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy cũng tham gia vào, 30 triệu không phải con số nhỏ. Dưới sự phối hợp của Ủy ban kỷ luật và sở Công an tỉnh, càng lúc càng có nhiều người bị liên quan. Cục trưởng cục Đất đai, cục trưởng Cục Xây dựng, phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân thành phố Chu Cường lần lượt bị bắt. Làm người ta kinh ngạc đó là Phó chủ tịch tỉnh Cố Chí Vân cũng bị bắt vì tội nhận hối lộ. Nghe Trương Tùng thông báo nội dung vụ án, Vương Trạch Vinh biết Quán Hà sẽ có thay đổi lớn. Tỉnh Sơn Nam cũng bị vụ án này ảnh hưởng. Ở tình hình trước mắt, mình không phải thường vụ thì không có trách nhiệm mấy. Trong hội nghị thường trực ủy ban, Trương Tùng sau khi thông báo xong nội dung liền nói:

- Chuyện của Lưu Quý Điền ảnh hưởng rất lớn đối với Quán Hà, mấy cục trưởng bị bắt khiến cho việc triển khai công tác gặp nhiều khó khăn. Hôm nay tôi tổ chức hội nghị thường trực ủy ban chủ yếu là thảo luận nhân sự cho chức vụ cục trưởng các cục kia.

Bởi vì liên quan đến vấn đề nhân sự nên mọi người không tiện nói gì. Quyết định các cục trưởng không phải Ủy ban thành phố nói là được, còn phải thông qua hội nghị thường ủy, thông qua Đại hội đại biểu nhân dân. Đương nhiên ý bên Ủy ban thành phố rất quan trọng. Phó thị trưởng thường trực Phan Tiến Di nói:

- Tôi thấy việc này nên để tạm đó. Chuyện của Lưu Quý Điền liên lụy rất nhiều, ai biết còn ai nữa bị dính vào. Tôi thấy chờ sau khi chuyện này kết thúc rồi hãy thảo luận.

Trương Tùng nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:

- Trạch Vinh có ý kiến gì không?

Vương Trạch Vinh nói:

- Ý của tôi là như thế này. Thị trưởng Trương và Phó thị trưởng Phan nói đều có lý, công tác của các cục không thể bị ảnh hưởng, đồng thời lại phải lo lắng ảnh hưởng từ chuyện của Lưu Quý Điền. Tôi thấy như vậy, tạm thời không thảo luận cục trưởng, do các Phó cục trưởng thường trực phụ trách. Làm như vậy sẽ đảm bảo tính liên tục trong công tác, qua đó có thể thấy được năng lực của cán bộ. Nếu bọn họ có năng lực mạnh thì chúng ta sẽ xác định bọn họ là người kế nhiệm.

Vương Trạch Vinh vào phòng làm việc của Phan Tiến Di thì thấy hắn đang nghiêm mặt. Vương Trạch Vinh hỏi:

- Phan ca, có chuyện gì thế?

- Mau ngồi đi.

Phan Tiến Di mời Vương Trạch Vinh ngồi xuống rồi đóng cửa. Thấy Phan Tiến Di thần bí như vậy, Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu.

- Trạch Vinh, có lẽ thực sự có việc rồi.

Vương Trạch Vinh hiểu ý của Phan Tiến Di. Nếu Trương Tùng bị điều chỉnh, Phan Tiến Di là phó thị trưởng thường trực thì rất có cơ hội, bảo sao hắn không động tâm. Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi thử xem một chút.

Mặt Phan Tiến Di lúc này mới tốt hơn một chút:

- Cảm ơn Trạch Vinh.

Sau khi ra khỏi phòng Phan Tiến Di, tâm trạng Vương Trạch Vinh rất buồn bực, chuyện này mình đúng là không tiện đứng ra mà giúp. Nhưng nếu một người khác đến làm Thị trưởng thì có lẽ Phan Tiến Di sẽ có cái nhìn với mình. Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng rất hy vọng Phan Tiến Di có thể lên làm Thị trưởng, như vậy mới có lợi cho hắn.

Vương Trạch Vinh vừa về đến văn phòng thì thấy cục trưởng Cục Quản lý thị trường Mã Hỏa Lực đã chống gậy đứng chờ:

- Phó thị trưởng Vương, tôi đến báo danh với ngài.

Mã Hỏa Lực một tay chống gậy, một tay giơ lên chào Vương Trạch Vinh.

Thấy Mã Hỏa Lực như vậy, Vương Trạch Vinh đúng là hơi phục vì hắn có bệnh mà còn hết lòng vì công việc, Vương Trạch Vinh vội vàng đưa tay ra đỡ:

- Đồng chí Mã Hỏa Lực, phải mau chóng chữa khỏi bệnh mới được.

- Xin Phó thị trưởng Vương yên tâm, tôi bây giờ đã có thể trở lại vị trí.

Mã Hỏa Lực biết chuyện của mình, lần trước bị đâm xe khiến hắn thành người nổi tiếng trong cả tỉnh, đây là tài sản chính trị rất lớn của hắn.

Mã Hỏa Lực có không ít tay chân thân tín trong Cục Quản lý thị trường, từ những người đó hắn đã hiểu việc xảy ra trong cục. Phó cục trưởng Bành Khoát bây giờ đang nắm giữ quyền rất lớn trong cục, mình nếu còn cứ ở trong viện thì sẽ không giữ được địa vị nữa. Vì thế Mã Hỏa Lực phải mau chóng ra viện. Thấy Mã Hỏa Lực đến, Vương Trạch Vinh cảm thấy khó xử. Bành Khoát bây giờ rõ ràng đã dựa vào hắn, dưới sự ủng hộ của hắn thì Bành Khoát về cơ bản đã nắm giữ được Cục Quản lý thị trường. Bây giờ Mã Hỏa Lực quay về thì cố gắng của Bành Khoát không phải uổng công sao?

- Cục trưởng Mã, tôi dự định nghiên cứu tình hình rồi có điều chỉnh trong công tác của anh. Sức khỏe của anh bây giờ không phù hợp để công tác ở Cục Quản lý thị trường. Đương nhiên anh là một đồng chí tốt, tổ chức sẽ không bạc đãi anh.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói, Mã Hỏa Lực biết mình không thể trở lại Cục Quản lý thị trường. Hắn cũng biết tình hình của mình, tay chân bị thương, vết thương trên tay về cơ bản không sao, nhưng vết thương trên chân lại hồi phục rất chậm nên nghẹn ngào nói:

- Tôi tin tưởng tổ chức, tôi tin tưởng Phó thị trưởng Vương.

Vương Trạch Vinh khẽ vỗ vai Mã Hỏa Lực mà nói:

- Đồng chí Mã Hỏa Lực, tôi biết tình hình của anh, anh phải mau chóng hồi phục. Quán Hà cần những đồng chí hết lòng vì công việc như anh.

Sau khi Mã Hỏa Lực đi, Vương Trạch Vinh liền gọi Bành Khoát tới. Bành Khoát nói:

- Xin Phó thị trưởng Vương yên tâm, Cục Quản lý thị trường đã và đang tiến hành tăng cường ý thức phục vụ.

Nói đến đây Bành Khoát nói thêm:

- Phó thị trưởng Vương, nếu ngài không tin lời tôi thì có thể phái người âm thầm đến cục kiểm tra.

Vương Trạch Vinh thích Bành Khoát chính là do hắn hết lòng vì công việc. Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Đồng chí Bành Khoát, Quán Hà đang trong thời kỳ phát triển, tất cả đều có liên quan đến công tác của Cục Quản lý thị trường. Công tác quản lý thị trường thể hiện hình ảnh của thành phố, hy vọng các anh không ngừng đề cao ý thức phục vụ, chấp pháp văn minh.

Bành Khoát nói:

- Xin Phó thị trưởng Vương yên tâm.

Vương Trạch Vinh vừa ngồi xuống suy nghĩ công việc tiếp theo thì Hác Duệ Bân đi vào nói:

- Phó thị trưởng Vương, Mã Hỏa Lực vừa ra khỏi đây thì đã bị các đồng chí Ủy ban kỷ luật mang đi.

- Cái gì?

Vương Trạch Vinh kinh ngạc nhìn Hác Duệ Bân.

Vương Trạch Vinh từ trước đến giờ vẫn thấy Mã Hỏa Lực là một cán bộ tốt hết lòng vì công việc. Nghe thấy tin tức này, hắn cảm thấy không thể tin. Vương Trạch Vinh vội vàng gọi điện cho Đỗ Thủ Như hỏi về chuyện của Mã Hỏa Lực. Nói thật Mã Hỏa Lực xảy ra chuyện cũng làm Đỗ Thủ Như khó xử. Điển hình tiên tiến của Thành phố Quán Hà mà lại bị bắt đi, hắn đang suy nghĩ nên trả lời với Tỉnh ủy như thế nào.

- Trạch Vinh, Mã Hỏa Lực có liên quan đến vụ tham ô của Lưu Quý Điền.

- Mã Hỏa Lực tham ô?

Vương Trạch Vinh cảm thấy rất khó hiểu.

- Trạch Vinh, tôi cũng không ngờ được. Lúc trước chúng ta đã mạnh mẽ tuyên truyền Mã Hỏa Lực, bây giờ Mã Hỏa Lực đã là điển hình tiên tiến. Có lẽ trên tỉnh sẽ xử lý nội bộ.

Gọi điện xong, Vương Trạch Vinh nói với Bành Khoát:

- Đồng chí Bành Khoát, anh phải chú ý nhiều hơn với công tác trong cục.

Bành Khoát sao không hiểu lời Vương Trạch Vinh nói là có ý gì, hắn vội vàng nói:

- Xin Phó thị trưởng Vương yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ đảm bảo ổn định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.