Quan Khí​

Chương 411: Tình hình bắt đầu vi diệu



Lục Nhân Cổ dẫn đoàn kiểm tra rời đi. Sau khi tới Quán Hà bọn họ cũng không có làm gì ngoài việc lắng nghe báo cáo công tác rồi kiểm tra mấy nơi. Đúng là tới không tiếng động mà đi thì rất nhanh, làm cho mọi người nháo nhào một trận.

Nhẹ nhàng phán một câu: "Về mặt tổng thể mà nói thì công tác của bộ máy chính quyền Quán Hà cũng không tệ lắm" rồi rời đi.

Đối với việc Lục Nhân Cổ tới, Vương Trạch Vinh vẫn luôn quan sát chặt chẽ, từ việc Lục Nhân Cổ tỏ vẻ quan hệ thân mật với Chu Tài Khâm, đặc biệt sau đó còn lộ ra tin Chu Tài Khâm có quan hệ với đại gia tộc ở Bắc Kinh. Tình hình Quán Hà vẫn đang từ từ phát sinh một số biến hóa vi diệu.

Trước kia mọi người ở Quán Hà chỉ biết là Vương Trạch Vinh có hậu trường rất mạnh, nên rõ ràng là không dám đánh nhau với hắn. Giờ sau khi biết được có người có thể lên võ đài cùng với Vương Trạch Vinh thì tình hình lại thay đổi, một số người không thể đầu nhập vào bên Vương Trạch Vinh liền nhanh chóng chuyển sang Chu Tài Khâm.

Ngồi ở trong nhà Vương Trạch Vinh, Vu Dương, Tiếu Thư Thiên và Hoàng Tổ Cường đang bàn chuyện.

Vu Dương thở dài:

- Không ngờ thị trưởng Chu lại có quan hệ mạnh như vậy, hiện giờ lòng người ở Quán Hà đang dao động!

Tiếu Thư Thiên nói:

- Mục đích chuyến đi lần này của phó cục trưởng Lục đã rất rõ ràng, đó chính là tạo chỗ đứng cho Chu Tài Khâm. Giờ xem ra mục đích của hắn đã đạt được.

Thấy mọi người đều lo lắng về chuyện Chu Tài Khâm có hậu trường mạnh mẽ, vì muốn ủng hộ sĩ khí, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Chu gia ở Bắc Kinh đích thực là có chút thế lực, nhưng mà theo tôi được biết thì Chu gia hiện giờ có sức mà không dùng được. Về cơ bản thì hiện giờ Chu lão gia tử đang trú ở trong bệnh viện.

Hoàng Tổ Cường nghi hoặc nói:

- Hình như lần trước có nghe nói qua là tinh thần Chu lão gia tử đang rất tốt cơ mà?

Vương Trạch Vinh mỉm cười không nói gì.

Vu Dương cười nói:

- Xem ra là Chu gia thấy Chu Tài Khâm ở Quán Hà khốn khó nên mới phái người tới giúp hắn một phen, chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của mình thì bọn họ cũng chẳng làm gì được.

Vương Trạch Vinh nói:

- Quan điểm của tôi rõ ràng, chỉ cần thị trưởng Chu thật sự làm việc vì Quán Hà thì tất cả chúng ta sẽ ủng hộ công việc của hắn.

Tiếu Thư Thiên nói:

- Phó thị trưởng Vương nói rất đúng, Quán Hà không thể tiếp tục rối loạn thêm được nữa, nếu không tất cả những người đang ngồi đây cũng chẳng tốt đẹp gì!

Mọi người đều hiểu được lời này của hắn. Ít nhất về bề ngoài thì Quán Hà không thể xuất hiện tình huống gì lớn.

Hoàng Tổ Cường nói:

- Chúng ta có thể cam đoan không loạn, nhưng chỉ sợ có một số người thì không nhịn được!

Lo lắng của hắn cũng không phải không có đạo lý, lúc này mọi người đều phát hiện có không ít người đang dựa vào Chu Tài Khâm.

Vừa nghe Hoàng Tổ Cường nói như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy có chút nặng nề, dựa vào bốn người đang ngồi đây thì cho dù là ở trong hội nghị thường vụ thị ủy thì cũng không yếu hơn so với người khác. Mấu chốt là ở chỗ người khác sau khi nghe được việc Chu Tài Khâm có hậu trường mạnh thì sẽ xuất hiện một ít biến số.

Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi thấy bước tiếp theo nên bàn luận vấn đề chọn người, nhanh chóng tiến hành điều chỉnh cán bộ, tôi tin bí thư Mạc cũng sẽ không chờ thêm được nữa.

Đó cũng là chuyện mà tất cả mọi người đều quan tâm, ai mà chẳng có thủ hạ, trước khi điều chỉnh cũng đều bàn bạc trước nhiều lần rồi, đều cố hết sức để cho người đi theo mình một ít hi vọng mới được.

Vương Trạch Vinh nói rất có lý, mọi người đều hiểu Mạc Chính Quần sau khi nghe được tình hình của Chu Tài Khâm thì sẽ không thể không lo lắng, nếu việc cứ tiếp diễn thì việc điều chỉnh cán bộ có thể sẽ càng thêm bất lợi đối với Mạc Chính Quần.

Đúng như Vương Trạch Vinh dự liệu, lúc này Mạc Chính Quần đang rất đau đầu.

Ngồi ở trong nhà, Mạc Chính Quần cứ hút hết điếu thuốc này tới điếu khác, mày cứ nhăn tít lại. Lần đầu tiên hắn cảm thấy công tác của mình khó khăn, loại khó khăn như này chưa từng đụng tới bao giờ.

Vương Trạch Vinh có hậu trường là việc mà ai cũng biết, trong suy nghĩ của Mạc Chính Quần thì nếu Vương Trạch Vinh có chỗ dựa thì không nên đối chọi với hắn, có thể lôi kéo quan hệ rồi liên hợp với Vương Trạch Vinh đối phó với Chu Tài Khâm mới là biện pháp tốt nhất. Thế nhưng việc Lục Nhân Cổ tới đã đảo lộn hoàn toàn kế hoạch của Mạc Chính Quần.

Từ chuyện Lục Nhân Cổ tới có thể thấy được Chu Tài Khâm cũng không phải kẻ yếu, trước kia mình còn suy đoán vì sao Chu Tài Khâm lại gặp tiến bộ nhảy vọt như vậy, giờ thì đã rõ rồi, Chu lão gia tử còn sống, xem ra còn lợi hại hơn so với Hạng gia một chút.

Khốn khiếp thật!

Mạc Chính Quần không nhịn được chửi đổng lên, còn để cho người ta sống nữa hay không!

Hai con trâu chen đến Quán Hà húc nhau, mình là thằng lãnh đạo đứng dưới, có thể chỉnh được người của bọn họ sao? Mạc Chính Quần thực không dám nghĩ tiếp.

Mấy ngày gần đây chánh văn phòng thị ủy Dương Hằng Bình và phó thị trưởng Tề Dược Cường đã tỏ rõ muốn gia nhập vào phe Chu Tài Khâm. Chiêu xuất kích này của Chu Tài Khâm xem ra đã thu được hiệu quả!

Vương Trạch Vinh nắm giữ bốn phiếu thường vụ thị ủy, Chu Tài Khâm nắm ba phiếu, còn lại tình hình của phó bí thư Tùy Du, bí thư ủy ban thanh tra kỷ luật Mã Hoa Quân, trưởng ban tổ chức Mạch Kỳ thì không rõ ràng, hiện giờ mình thành người cô đơn!

Sau khi phân tích tình hình thường vụ thị ủy thì trong lòng Mạc Chính Quần lại càng sốt vó, nếu cứ tiếp tục để Chu Tài Khâm phát triển như thế này thì số phiếu thường vụ mà Mạc Chính Quần không thể nắm giữ có thể tiếp tục tăng lên.

Hay là mau chóng mở hội nghị thường vụ thị ủy, cần phải nghiên cứu tình hình một chút!

Mạc Chính Quần có chút bất đắc dĩ.

Mấy ý tưởng về nhân sự vốn định để thảo luận với Vương Trạch Vinh đã không còn nữa. Với tình hình trước mắt, nếu đạt thành hiệp nghị với Vương Trạch Vinh thì phải nhanh chóng đưa ra quyết định cuối cùng. Hơn nữa Mạc Chính Quần còn có một ý tưởng khác đó là bất kể thế nào cũng phải thò tay kéo thế lực của Vương Trạch Vinh qua một bên, quyết không thể để cho phe Chu Tài Khâm thoải mái được. Nếu thế lực của Vương Trạch Vinh kết hợp với của Chu Tài Khâm thì mình có làm bí thư Quán Hà cũng chẳng có giá trị gì cả.

Nhờ người cố ý tuyên truyền, tin tức Chu Tài Khâm có gia tộc lớn chống lưng, lão gia tử nhà hắn rất có ảnh hưởng ở trung ương...nhanh chóng truyền đi các nơi trong Quán Hà.

Một thị trưởng vốn không quan trọng như Chu Tài Khâm lại bắt đầu được mọi người coi trọng.

Chánh văn phòng ủy ban Quán Hà là Đặng Tiến Triệu đang ngồi trong vòng, sau khi nghe được chuyện Chu Tài Khâm có chỗ dựa vững chắc thì có rất nhiều tâm sự. Chu Tài Khâm muốn thay đổi mình là có thể nhìn ra, để giữ vững vị trí của mình thì biện pháp duy nhất của hắn chính là dựa chặt vào Vương Trạch Vinh.

Đi vào văn phòng của Vương Trạch Vinh, Đặng Tiến Triệu cẩn thận nói:

- Phó thị trưởng Vương, mấy ngày nay có rất nhiều lãnh đạo tới chỗ thị trưởng Chu báo cáo công tác.

- Ồ!

Vương Trạch Vinh chỉ chỉ ghế số pha ý bảo Tiến Triệu ngồi xuống.

Về cơ bản thì ngày nào Đặng Tiến Triệu cũng tới chỗ Vương Trạch Vinh báo cáo tình hình bên văn phòng của Chu Tài Khâm.

Sau khi ngồi xuống, Đặng Tiến Triệu nói:

- Phó thị trưởng Vương, hôm nay cục trưởng Ủy ban thể dục chạy tới chỗ Chu thị trưởng báo cáo công tác.

Thấy Vương Trạch Vinh không lên tiếng, Đặng Tiến Triệu lại nói tiếp:

- Gần đây Hồng Vân Thành rất tích cực.

Nghe nói như thế, Vương Trạch Vinh gật gật đầu, Hồng Vân Thành chính là phó Chánh văn phòng ủy ban, trước kia thì không có động tĩnh gì. Vốn mình cũng đang cân nhắc sau khi đề bạt Đặng Tiến Triệu thì sẽ nâng hắn lên, giờ xem ra tên này muốn trèo lên cành cao hơn, trong lòng lập tức gạch bỏ tên này khỏi danh sách quan tâm của mình.

- Lão Đặng, cứ yên tâm công tác, không có gì phải lo lắng cả.

Vương Trạch Vinh biết Đặng Tiến Triệu đang bất an nên an ủi hắn một chút.

- À, đúng rồi, hôm qua tôi còn nhìn thấy Hà Vĩnh Chính mời thị trưởng Chu đi ăn cơm.

Đang lúc rời đi thì Đặng Tiến Triệu còn nói ra một tin tức.

Nghe được tin tức này thì trong lòng Vương Trạch Vinh càng cả kinh, mình vốn có kế hoạch đề cử Hà Vĩnh Chính thành phó thị trưởng, không ngờ mình nhìn sai rồi. Xem ra sự xuất hiện của Chu Tài Khâm đã gây ra chuyện xấu rồi, cần phải kiểm tra lại quan khí để làm lại từ đầu mới được, một số người vốn là thủ hạ của mình đã phát sinh biến hóa.

Kỳ thực Vương Trạch Vinh đã sớm phát hiện quan khí đã thay đổi, khi có một ngoại lực hùng mạnh xuất hiện thì quan khí của một số người cũng sẽ đổi hướng, thời gian này quả thực quá bận rộn.

Đối với việc này thì hắn thực sự chưa coi trọng.

Đặng Tiến Triệu vừa đi thì cục trưởng Cục Vệ sinh môi trường Quách Văn Cường liền tới, vừa nhìn thấy Vương Trạch Vinh liền nói:

- Phó thị trưởng Vương, hiện đang có người tung tin đồn. Nói là thị trưởng Chu đang muốn thay đổi tôi, ngài cần phải giải quyết cho tôi.

Vương Trạch Vinh nói:

- Công tác của anh rất là tốt, chỉ cần không có vấn đề gì khác thì ai dám tùy tiện thay đổi anh chứ, loại lời đồn như này sao mà anh cũng nghe chứ.

Vương Trạch Vinh vừa nói như vậy, Quách Văn Cường liền sốt ruột:

- Phó thị trưởng Vương, cũng không phải tôi nghe tin vỉa hè. Ngài không biết chứ, gần đây phó cục trưởng Hướng Quang Xuân qua lại liên tục với thị trưởng Chu, ở trong cục lại càng lúc càng ngang ngược, cứ như là sắp trở thành cục trưởng rồi ấy.

Vương Trạch Vinh cũng nắm được rất nhiều tình hình của Quán Hà trong thời gian gần đây, thấy được thế lực của Chu Tài Khâm, không ít người có chủ ý nhảy sang hướng Chu Tài Khâm, trong suy nghĩ của bọn họ, thì bất kể thế nào mình cũng không đấu lại được với Chu gia.

- Cục trưởng Quách, yên tâm đi, có tôi ở đây thì không ai có thể đẩy anh đi.

Vương Trạch Vinh ném cho Quách Văn Cường một viên thuốc an thần.

Nhìn Quách Văn Cường lo lắng rời đi, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình phải tỏ ra một chút lợi hại mới được. Hội nghị thường vụ thị ủy lần tới phải kiểm nghiệm lại lực lượng, nếu như Chu Tài Khâm thực hiện các ý đồ của hắn ở trên hội nghị thì có thể hắn sẽ đạt được khá nhiều lợi ích, nhất định lòng quân của bên mình sẽ dao động lúc đó e là sẽ có không ít người nhảy sang bên Chu Tài Khâm.

Phó bí thư tỉnh ủy Chương Kiều Cương nhất định là đã biết tình hình phát sinh ở đây, đều là người thuộc Hạng hệ, Vương Trạch Vinh đoán hắn đã sớm báo cáo tình với Hạng Nam rồi.

Việc tranh đoạt lợi ích giữa mình với Chu Tài Khâm đã không còn là chuyện giữa hai người nữa, đây là cuộc tranh đoạt lợi ích của hai gia tộc!

Chu gia một lòng muốn ủng hộ Chu Tài Khâm lên cao cho nên lần này còn không ngại phái ủy viên ủy ban kỷ luật thanh tra trung ương tới, đây có thể coi là lực lượng mạnh nhất mà Chu gia có thể xuất ra. Còn Hạng gia đâu? Với tình hình trước mắt, tạm thời Hạng gia cũng không thể đưa ra được một người nào mạnh cả, tất cả đều phải dựa vào đôi tay của mình, khó khăn này không nhỏ!

Với tính cách của Vương Trạch Vinh, tuy rằng nhìn bề ngoài thì tất cả đều không hề gì, thế nhưng trong lòng hắn thì lại rất ngoan cường, bản thân vất vả lắm mới làm ra được một ít ở Quán Hà, nếu bảo hắn dễ dàng nhường tất cả cho người khác thì hắn không thể tiếp nhận được.

Vậy thì chơi một trận đi!

Vương Trạch Vinh quyết định dựa vào lực lượng của mình đọ sức với Chu Tài Khâm một trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.