Quan Khí​

Chương 553: Sở nông nghiệp



Trước khi đến Sở nông nghiệp, Vương Trạch Vinh đã tiến hành tìm hiểu một chút về tình hình nơi này.

Người trong Sở nông nghiệp cũng biết sẽ có một giám đốc mới tới. Mọi người đều đoán giám đốc sở này là ai, sau này khi hiểu được mỗi người đều có suy nghĩ rất khác nhau. Những người quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh thì nghĩ đến mình đạt được lợi ích từ trong đó, mà những người còn lại thì lo lắng cho vị trí của mình.

Trong phòng hội nghị Sở nông nghiệp, Vương Trạch Vinh đi theo Sử Thiên Cầm vào trong. Nhìn phòng hội nghị, Vương Trạch Vinh ít nhiều có chút kích động. Bắt đầu từ bây giờ mình đã là lãnh đạo cao nhất một cơ quan.

Sử Thiên Cầm là Phó chủ tịch tỉnh phụ trách công tác nông nghiệp cho nên cũng đi sau Giang Doanh Hà – Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Lại nói đối với một người trẻ tuổi như vậy giữ chức giám đốc sở, y cảm thấy áp lực của mình là rất lớn. Công tác nông nghiệp của tỉnh Giang Sơn vốn trì trệ, nếu Vương Trạch Vinh không nắm bắt được thì càng có chuyện.

- Bí thư Uông nghĩ như thế nào chứ?

Sử Thiên Cầm không khỏi thầm than trong lòng.

Giang Doanh Hà đọc quyết định của Tỉnh ủy bổ nhiệm Vương Trạch Vinh giữ chức Bí thư Đảng ủy, giám đốc Sở nông nghiệp.

Sau khi quyết định được đọc, Vương Trạch Vinh phát hiện vẻ mặt mấy chục lãnh đạo Sở nông nghiệp đều hơi đổi. Sau khi tin nguyên giám đốc sở sẽ về hưu, các phó giám đốc đều âm thầm đấu đá để được lên chức.

Sở nông nghiệp có bảy giám đốc, trong đó nghe nói có ba người hy vọng lên chức giám đốc sở. Sau khi quan sát quan khí, Vương Trạch Vinh phát hiện đa số người ở trạng thái trung lập, có ba người với quan khí hoàn toàn trái ngược mình.

Thấy cảnh này, Vương Trạch Vinh thầm than đúng là phức tạp.

Sau khi Giang Doanh Hà đọc quyết định xong, Sử Thiên Cầm liền phát biểu yêu cầu toàn bộ đồng chí Sở nông nghiệp đoàn kết xung quanh Vương Trạch Vinh để làm tốt công tác.

Vương Trạch Vinh bởi vì mới đến, thấy mọi người ở đây đều đã điểm bạc, cho dù nhuộm tóc cũng có thể từ vẻ mặt thấy được số tuổi. Thấy cảnh này hắn biết đây là áp lực lớn. Các lão đồng chí chưa chắc coi trọng mình.

- Thưa các đồng chí, nếu tổ chức đã phân công tôi đến Sở nông nghiệp công tác, tôi nhất định sẽ đoàn kết các đồng chí, nỗ lực công tác. Tôi hy vọng mọi người sau này ủng hộ công tác của tôi. Nếu như trong công việc có chỗ nào làm chưa tốt mong mọi người có thể chỉ ra.

Vương Trạch Vinh không nói nhiều, nếu đến thì nhất định phải làm công tác. Vương Trạch Vinh cũng đã nghĩ thông suốt, Sở nông nghiệp chính là nơi rèn luyện tốt cho mình, hắn quyết tâm làm tốt ở nơi này. Vương Trạch Vinh biết mình rơi vào giữa các lão đồng chí, nếu có điểm nào mình làm không được thì nhất định sẽ bị nhiều kẻ phản lại.

Mọi người thấy Vương Trạch Vinh nói ít như vậy đều nghiêm mặt giống như chào đón hắn vậy.

Lúc này phó giám đốc sở Lưu Tiến Giang – người có tư cách khá cao trong Sở nông nghiệp dẫn đầu phát biểu, tỏ vẻ chào mừng giám đốc sở tới, cũng tỏ vẻ sẽ đoàn kết với Vương Trạch Vinh.

Chẳng qua Lưu Tiến Giang nói không ai có thể nghe được:

- Giám đốc Vương Trạch Vinh là đồng chí trẻ tuổi, chúng tôi là lão đồng chí nên nhất định sẽ giúp đỡ. Xin tổ chức yên tâm, có chúng tôi ở đây, Sở nông nghiệp nhất định không xảy ra chuyện gì.

Vương Trạch Vinh nghe thấy Lưu Tiến Giang nói như vậy, hắn không khỏi có chút tức giận.

Theo tình hình được biết, Vương Trạch Vinh biết Lưu Tiến Giang là người có khả năng thành giám đốc sở nhất. Bởi vì nguyên giám đốc sở sắp về hưu cho nên gần như đã giao các công tác trong sở cho y phụ trách, điều này khiến thế lực của Lưu Tiến Giang ở Sở nông nghiệp dần mạnh lên. Lần này Vương Trạch Vinh đột nhiên đến khiến tâm trạng của y rất không tốt. Hơn nữa thấy Vương Trạch Vinh mới có hơn 30 tuổi khiến y muốn đá Vương Trạch Vinh đi mà thay vào vị trí.

Giang Doanh Hà và Sử Thiên Cầm sao không nghe ra ý của Lưu Tiến Giang. Hai người nhìn nhau rồi thầm nghĩ Vương Trạch Vinh không biết sẽ trấn áp đám già này như thế nào?

Giang Doanh Hà biết Uông Nhật Thần rất coi trọng Vương Trạch Vinh, cô không hy vọng Vương Trạch Vinh xảy ra chuyện gì. Sau khi Lưu Tiến Giang nói xong, Giang Doanh Hà nói:

- Công tác nông nghiệp được Trung ương rất coi trọng, tỉnh Giang Sơn phát triển cũng chú trọng công tác này. Tỉnh ủy hy vọng thấy một Sở nông nghiệp đoàn kết tiến tới. Tôi đưa ra một yêu cầu, tất cả công tác đều phải lấy nhiệm vụ phát triển làm trung tâm. Nếu trong công việc xuất hiện sự không thống nhất, Tỉnh ủy nhất định sẽ nghiêm túc xử lý, quyết không bỏ mặc.

Giang Doanh Hà nói như vậy khiến cho Phó bí thư Đảng ủy, phó giám đốc Bao Nhân Thái ngậm miệng lại ngay. Y nhìn Giang Doanh Hà rồi thầm nghĩ lai lịch của Vương Trạch Vinh này đúng là không đơn giản.

Vương Trạch Vinh vẫn quan sát quan khí của từng người, hắn về cơ bản hiểu được ý đồ đám lãnh đạo chủ chốt. Hắn cũng có suy nghĩ nên dùng ai trong thời gian tới.

Đám người Giang Doanh Hà sau khi tuyên bố xong liền lên xe về tỉnh. Giang Doanh Hà nói với Vương Trạch Vinh:

- Giám đốc Vương, nếu có chỗ nào khó thì anh lập tức liên hệ với tôi.

- Cảm ơn Trưởng ban Giang.

Vương Trạch Vinh biết Giang Doanh Hà vì nể mặt Uông Nhật Thần nên mới nói như vậy. Nếu mình động tý đi tìm Giang Doanh Hà thì đúng là không có năng lực.

Các phó giám đốc Sở nông nghiệp sau khi tiễn lãnh đạo đều về văn phòng mình giống như có rất nhiều công việc vậy. Không có ai đến nói chuyện với Vương Trạch Vinh cả.

Nhìn cách làm của đám người này, Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng. Hắn đương nhiên biết đám người này hoàn toàn bài xích với mình, ngoài ra còn có kẻ muốn quan sát trước.

Chẳng qua có một điều làm cho Vương Trạch Vinh tức giận đó là Chánh văn phòng Hồ Bằng Vũ cũng học theo lãnh đạo, trực tiếp rời đi. Một Chánh văn phòng không đủ tư cách như vậy thì hắn nhất định sẽ điều chỉnh.

Hồ Bằng Vũ chẳng lẽ mù sao? Vương Trạch Vinh không tin Hồ Bằng Vũ làm Chánh văn phòng Sở nông nghiệp lâu như vậy lại không biết mình nên làm gì. Trong này nhất định có vấn đề gì đó.

Vương Trạch Vinh không biết lúc này Hồ Bằng Vũ đang ngồi trong văn phòng của Lưu Tiến Giang. Hắn là người do Lưu Tiến Giang một tay đề bạt, vừa tan họp Lưu Tiến Giang đã gọi hắn tới lấy cớ muốn nói chuyện công việc.

Hồ Bằng Vũ hiểu suy nghĩ của Lưu Tiến Giang, là người có thể lên chức giám đốc sở nhất, đột nhiên lại bị Vương Trạch Vinh cướp mất, trong lòng Lưu Tiến Giang nhất định sẽ rất bất bình. Thấy Vương Trạch Vinh đến, Lưu Tiến Giang liền gọi Hồ Bằng Vũ đi chính là làm cho Vương Trạch Vinh mất mặt. Hồ Bằng Vũ biết một chuyện bây giờ Lưu Tiến Giang đang lôi kéo mấy Ủy viên trong Đảng ủy để làm Vương Trạch Vinh mất quyền lực.

Đây coi như hoàn toàn đắc tội với Vương Trạch Vinh. Hồ Bằng Vũ trong lòng chỉ có thể hy vọng Lưu Tiến Giang nhanh chóng đuổi được Vương Trạch Vinh rời đi.

- Yên tâm, không ai có thể làm gì anh.

Thấy Hồ Bằng Vũ lo lắng như vậy, Lưu Tiến Giang hút một hơi thuốc rồi nói:

- Ở Sở nông nghiệp này, Lưu Tiến Giang tôi rất tự tin.

Hồ Bằng Vũ cười khổ trong lòng nhưng ngoài miệng lại nói:

- Tôi nghe lãnh đạo.

Mặc dù các văn phòng trong Sở nông nghiệp rất yên tĩnh, nhưng mọi người đều có suy nghĩ của mình. Giám đốc mới tới, Lưu Tiến Giang lại dùng thái độ này để đối phó thì không biết chuyện sẽ phát triển như thế nào. Mọi người đều đang muốn xem Vương Trạch Vinh đối phó chiêu của Lưu Tiến Giang như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.