Quan Lộ Trầm Luân

Chương 239: Tề Học Quy



Tại phòng công an huyện, Lương Thần không để ý đến vết thương đang đau, truyền lệnh yêu cầu trung đội trưởng đại đội hình sự tiến hành thẩm vấn sáu phần tử bất hợp pháp bị bắt. Trong phòng thẩm vấn, Lương Thần đích thân tham gia hỏi cung sáu phần tử bất hợp pháp này.

Toàn bộ công việc thẩm vấn tiến hành không thuận lợi lắm. Lương Thần vận dụng năng lực đặc biệt cũng chỉ biết được Triệu Thành thôn dân thôn Hưng Phúc cùng 5 người trong đó tụ lại một chỗ uống rượu, nhưng Lương Thần không phải hoàn toàn không có thu hoạch. Hình ảnh Triệu Thành trong đó một tay tiếp nhận một tập tiền dày cũng được thu vào trong đầu. Điều này cho thấy những phần tử bất hợp pháp tham gia kích động không phải là do Triệu Thành thuê, có thể là Triệu Thành tiếp nhận thu nạp những phần tử bất hợp pháp này. Cho nên gã mới dẫn dắt những người này trà trộn vào đội ngũ thôn dân âm mưu gây chuyện. Nếu như thế này có thể xác định toàn bộ sự việc hoàn toàn là hành vi châm chích có mục đích, có kế hoạch.

Thôn dân Triệu Thành thôn Hưng Phúc thì một mực chắc chắn là bởi vì xuất phát từ sự phẫn nộ mà thuê người tham gia hành động khiếu nại lần này. Lương Thần cười nhạt đồng thời với giọng nghiêm khắc vạch trần sự thật nhận tiền của gã từ người khác. Nhìn thấy trán Triệu Thành đầy mồ hôi, thần sắc sợ hãi, Lương Thần bèn lợi dụng thời cơ bức đối phương nói ra chân tướng, nhưng hắn bỗng nhiên chú ý đến một tên ở giữa 5 tên bị bắt. Đó là một người có thân hình cao, gầy với ánh mắt hung hãn đang nhìn chằm chằm vào Triệu Thành.

Cảm nhận được ánh mắt này, Triệu Thành không khỏi rùng mình một cái mặc cho Lương Thần phân tích lợi hại thế nào. Vừa đấm vừa xoa, một mực từ chối, đến cuối cùng dứt khoát một lời cũng không, giả như câm điếc.

Lương Thần cảm thấy tức giận, quay về phía người đàn ông cao gầy vận dụng năng lực đặc biệt lần thứ ba trong ngày. Có lẽ là do luyện lâu ngày nên những đau đớn sau khi sử dụng năng lực đặc biệt lần thứ ba đã suy yếu bớt đi, ít nhất hắn có thể chịu đựng được.

Sau khi chịu đựng cơn đau nhẹ nhẹ truyền đến gáy, Lương Thần nhìn chăm chú người đàn ông cao gầy. Mới đầu y còn nhìn Lương Thần với ánh mắt dữ tợn sau đó dường như với ánh mắt sắc sảo nhìn thấu nội tâm, y cuối cùng thần sắc kinh sợ gục đầu xuống.

Công ty trách nhiệm hữu hạn tư vấn thương mại Thanh Vân! Đây là thông tin quan trọng được thu thập trong đầu Lương Thần, trong đó có một cảnh tượng hiển thị người đàn ông cao gầy từ trong camera treo ở biển công ty trách nhiệm hữu hạn tư vấn thương mại Thanh Vân đi ra.

Lương Thần vẫy tay yêu cầu mấy tay cảnh sát viên của đại đội cảnh sát hình sự áp giải đi mà bản thân trầm tư suy nghĩ. Hắn cần phải để ý rõ ràng một số manh mối vừa thu được.

Lâm Tử Hiên đưa cho hắn một số tài liệu để hắn có thể bước đầu hiểu biết và nhận thức về huyện Giang Vân. Công ty trách nhiệm hữu hạn tư vấn thương mại Thanh Vân giống như Tiền Tiểu Ngũ đã nói là một công ty cho vay nặng lãi không hơn không kém.

Thành lập đã gần 5 năm, chỉ dựa vào cung cấp vốn hàng loạt thậm chí rất lớn cho các xí nghiệp nhỏ và vừa trong huyện vay là có thể nhìn thấy sự thần thông của công ty này.

Công ty trách nhiệm hữu hạn tư vấn thương mại Thanh Vân đã thành lập gần năm năm. Chủ tịch Tề Học Quy là đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Liêu Dương, ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân huyện Giang Vân. Theo tài liệu Lâm Tử Hiên đưa cho hắn thì con quỷ hút máu, Chủ tịch công ty trách nhiệm hữu hạn tư vấn thương mại Thanh Vân Tề Học Quy có quan hệ mật thiết với Chủ tịch khách sạn Đế Hào Lưu Hiểu.

Nói đến khách sạn Đế Hào, trong lòng Lương Thần không khỏi cảm thấy khác thường. Hắn đã có mấy lần đến nơi ăn chơi bậc nhất của Liêu Dương này. Lúc đấy hắn chỉ biết là bối cảnh của khách sạn này rất khó lường. Cho đến khi hắn nhận được xấp tài liệu trong tay Lâm Tử Hiên có nhắc đến Chủ tịch khách sạn Đế Hào Lưu Hiểu là cháu vợ của Bộ trưởng Bộ giáo dục hiện nay Diệp Kiến Thành, trưởng nam của Diệp gia.

Nói đi nói lại, bối cảnh của khách sạn Đế Hào không ngờ có liên quan đến Diệp gia! Lương Thần to gan nghĩ một chút, nếu sau khi hắn thu thập được những chứng cứ chính xác về mọi hành động của Tề Học Quy thì cuối cùng hắn có thể đối mặt với áp lực và cản trở đến từ nhà họ Diệp hay không? Hắn dường như nghĩ hơi xa nhưng hắn biết loại kết quả như thế này sẽ có khả năng xảy ra.

Như vậy, nếu có công ty trách nhiệm hữu hạn tư vấn thương mại Thanh Vân tham gia việc này, mục đích lại là gì? Xúi giục nhân dân tấn công Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện tạo nên sự ảnh hưởng xã hội rất tồi tệ sau này, Tề Học Quy có năng lực đạt đến mức nào?

Cùng lúc đấy, hội nghị thường vụ tổ chức ở Ủy ban nhân dân huyện cũng đã kết thúc. Hội nghị thường vụ Huyện ủy nhất trí thông qua, miễn chức vụ Bí thư Đảng ủy thị trấn Long Môn Hồ Minh Kiệt, miễn chức vụ Chủ tịch thị trấn Long Môn Uông Đại Thanh. Trong đó đáng nhắc đến là, sau khi Hồ Minh Kiệt và Uông Đại Thanh bị mất chức, hai vị này lúc đầu còn biểu lộ sự sợ hãi nhưng dường như lúc này sự sợ hãi đó không còn nữa. Bọn họ nổi cáu lên nói một câu với các ủy viên thường vụ Huyện ủy:

- Coi như chúng ta đen, nhưng các người cũng đừng nghĩ đến việc sẽ được yên ổn.

Sau đó cùng nhau đóng sầm cửa bỏ đi.

Các Ủy viên Huyện ủy cũng tức giận lên:

- Đây là loại cán bộ Đảng viên gì? Rõ ràng là thổ phỉ lưu manh thì có.

Việc làm đầu tiên sau khi Phó chủ tịch thường trực Cổ Bình kết thúc hội nghị thường vụ huyện là về văn phòng của mình, rút điện thoại bấm số gọi. Vài giây sau điện thoại được kết nối, trong điện thoại nghe được một giọng đàn ông không được nghiêm túc.

- Phó chủ tịch Cổ, có việc gì mà hạ cố hỏi thăm em ạ?

- Học Quy, cậu nói thật với tôi! Việc hôm nay có liên quan gì đến cậu không?

Cổ Bình hỏi.

- Ha ha, em đoán anh vì chuyện này mà gọi cho em.

Đầu dây bên kia, một người đàn ông trung niên tướng mạo bình thường ngồi trên chiếc ghế bành, giữa hai chân gã, cô nữ thư kí trẻ trung xinh đẹp nửa đứng nửa quỳ trên mặt đất, cần cù dùng cái miệng nhỏ tiến hành "công việc" của người thư kí.

- Việc này nếu anh hỏi thì là có quan hệ, nếu người khác hỏi thì không có quan hệ gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tề Học Quy trên mặt lộ vẻ sảng khoái vừa nói chuyện điện thoại vừa lấy tay ấn đầu nữ thư kí xuống.

- Học Quy, tôi biết mục đích của cậu là gì nhưng tôi không thể không nhắc nhở cậu, lần này cậu đùa quá lố rồi.

Cổ Bình bước thong thả đến chiếc ghế bành của mình rồi từ từ ngồi xuống. Ông ta dạng hai chân ra và cũng cầm điện thoại tương tự, có phần không giống là dưới chân ông ta thiếu một người con gái trẻ trung xinh đẹp.

- Tại sao lại nói thế?

Tề Học Quy ngồi yên, đồng thời vỗ vỗ đầu nữ thư kí. Nữ thư kí vội vàng ngừng động tác nuốt vào nhả ra, nhưng vẫn quỳ trên mặt đất vẫn không nhúc nhích.

- Việc này ồn ào, bên trên nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm Huyện ủy và Ủy ban nhân dân. Bí thư, Chủ tịch mới nhận chức làm không tốt, ngồi còn chưa nóng chỗ là phải thu dọn cuốn xéo, như vậy cơ hội chẳng phải về tay của anh sao?

Tề Học Quy giơ tay vuốt đầu nữ thư kí.

- Cậu làm như chắc chắn vậy?

Cổ Bình cười nhạt nói

-Kích động thôn dân làm loạn, tấn công Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện xem như một nước cờ hay nhưng trên thực tế càng thêm kích thích thần kinh của lãnh đạo ở trên. Cho dù giống như lời cậu nói, An Quốc Kiến, Lý Minh Dương sẽ vì chuyện này mà bị cách chức nhưng chức Chủ tịch huyện không đến lượt tôi.

Nói tới đây, Cổ Bình khẽ thở dài nói tiếp:

-Nếu bên trên có ý đề bạt tôi làm Chủ tịch huyện thì lần này sẽ không phái quân ở trên xuống! Ai cũng rõ, bên trên cần chính là một Giang Vân cân đối! Lần chấn động này, bao gồm một số cán bộ Giang Vân có tôi trong đó căn bản cũng sẽ bị liên lụy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.