Quan Lộ Trầm Luân

Chương 252: Bức thư nặc danh



Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Hình như làm anh gặp phiền phức rồi

Khuôn mặt xinh đẹp của Liên Tuyết Phi cười , bỡn cợt người đàn ông đang vô cùng phiền muộn. Cô nghe ra được người gọi điện thoại chính là em gái trong nhà Lương Thần, đoán được đối phương đang vô cùng vất vả suy nghĩ xem làm thế nào để giải quyết chuyện phiền toái này.

- Không phải hình như, mà là sự thực!

Lương Thần tức giận mà trả lời một câu, sau đó đứng dậy mặc quần áo.

- Sợ chuyện phiền phức này đến tai bạn gái của anh thì anh không thể giải thích phải không? Không sao đâu, tôi có thể giải thích với Diệp Thanh Oánh, lúc đó giữa chúng ta không hề có chuyện gì!

Liên Tuyết Phi nghiêm túc nói. Không biết tại sao, vừa nhìn thấy người đàn ông này đột nhiên bị nghẹn họng, cô cảm thấy đặc biệt vui vẻ.

- Coi như tôi thua cô, vừa đấm vừa xoa!

Lương Thần bĩu môi, sau đó lấy chiếc áo lông cừu mặc vào người. Một cách thành thạo, hắn đã mặc xong quần áo, sau đó nhìn nữ phóng viên vẫn đang cuộn tròn trong chăn nói:

- Cô cũng dậy đi, tôi đi nấu chút cháo, ăn tạm một ít!

Liên Tuyết Phi đồng ý, chui ra khỏi chăn tìm quần áo mặc vào người. Tuy không mong chờ cô để lộ cơ thể ra ngoài, nhưng nội y bó sát và giữ ấm người lại thể hiện toàn bộ những đường cong trên thân thể của cô, bộ ngực căng tròn, vòng eo mảnh khảnh cùng bộ mông xinh đẹp, tạo thành một dáng người hoàn hảo.

Cô gái này tuy hơi gầy, nhưng dáng người quả thực không tồi! Lương Thần trong lòng ở quan điểm đơn thuần "Thưởng thức" bình luận. Sau đó xoay người đi ra khỏi phòng ngủ.

Bữa sáng chỉ có cháo, đậu phụ và cải bẹ nhưng Liên Tuyết Phi lại ăn uống một cách ngon lành. Cô húp hết nửa bát cháo, đặt đũa xuống, đôi mắt đẹp nhìn người đàn ông phía đối diện đang ngồi ăn cùng mình, trong lòng có cảm giác hơi khác thường. Lại nói tiếp, dường như có chút châm biếm, mặc dù đã kết hôn gần hai năm, nhưng được ngồi đối diện, cùng nhau ăn một bữa cơm gia đình ấm áp giống như hiện giờ, cô cũng chưa từng được cảm nhận qua!

Người chồng Hồ Minh Kiệt xem cô như "Thanh mai trúc mã", một người bạn hồi nhỏ. Từ nhỏ đến lớn, anh ta nhìn thấy cô giống như chuột thấy mèo vậy.

Cô với Hồ Minh Kiệt chưa hề nói tới có cảm tình gì, cô cũng biết Hồ Minh Kiệt cũng không chắc có bao nhiêu mong muốn cưới cô. Hai người chỉ nghe theo người nhà sắp xếp, cuối cùng trở thành vợ chồng hợp pháp. Cô còn nhớ rõ đêm tân hôn, Hồ Minh Kiệt nơm nớp lo sợ không dám đụng vào một góc áo của cô, cuối cùng cô phải chủ động cởi hết quần áo chui vào trong chăn. Nhưng điều buồn cười chính là gã đàn ông không có chút dũng khí kia không ngờ lại nằm ngủ co ro trên ghế salon!

- Trên mặt tôi dính gì à?

Lương Thần bắt gặp đôi mắt phóng viên Liên đang nhìn thẳng mình, hắn không khỏi kinh ngạc sờ sờ mặt, sau khi chắc chắn không có mẩu đồ ăn nào dính phải mới hỏi một câu.

- Tối qua tôi đã nói, muốn nói cho anh biết hai bí mật đúng không?

Liên Tuyết Phi lấy lại bình tĩnh, trả lời một câu không liên quan gì đến câu hỏi của Lương Thần.

- Không cần làm phiền cô, tôi biết cả rồi!

Lương Thần dùng giấy ăn lau miệng. Trong giọng nói ẩn chứa một chút xem thường và căm giận nói:

- Hai điều gọi là bí mật của cô chính là: thứ nhất, hôm qua không phải là sinh nhật của cô, thứ hai, cô cũng không ly hôn! Là như vậy phải không?

- Xem ra, anh không vừa lòng lắm đối với hai bí mật này của tôi?

Liên Tuyết Phi khóe môi mỉm cười hỏi. Người đàn ông này có năng lực tư duy quả thật không giống bình thường. Chỉ qua vài câu nói chuyện của cô và mẹ đã nhanh chóng phát hiện tối qua cô nói dối, hơn nữa cũng đoán ra chính xác cái gọi là hai điều bí mật là gì!

- Chỉ trách bản thân tôi quá thật thà, bị người nào đó lừa gạt cũng đáng lắm!

Lương Thần bất đắc dĩ thở dài. Hắn cầm bát đũa thu dọn lại, sau đó vén tay áo lên chuẩn bị rửa, nhưng đã thấy Liên Tuyết Phi đi tới, không hề phân trần mà kéo hắn sang một bên, sau đó mở vòi nước ào ào mà rửa bát đũa.

- Anh vẫn không biết xấu hổ còn dám nói mình thật thà?

Liên Tuyết Phi vừa rửa bát vừa lạnh lùng cười nói:

- Đình Đình nói cho tôi biết ai đó có tửu lượng cân rưỡi, nhưng mà tối hôm qua ai đó lại cố tình nói mình chỉ có thể uống hai chén!

- Vậy thì dừng lại ở đây, hai chúng ta huề nhau!

Lương Thần mặt đỏ lên, giơ tay làm động tác dừng lại. Hắn thực sự không nghĩ tới, mọi chuyện của mình đều bị chị Đình nói cho cô gái này mất rồi!

Bảy giờ ba mươi, Lan Kiếm đúng giờ lái xe đến đón. Lương Thần ngồi xe đến phòng Công an huyện, còn phóng viên Liên thì bắt tắc xi về nhà khách. Một nam một nữ, dường như ai cũng không đem chuyện một đêm này để trong lòng. Mà thực tế, giữa hai người thật sự cũng không có phát sinh chuyện gì.

Lương Thần chẳng qua chỉ đến phòng Công an huyện lượn qua một chút, sau đó liền đến văn phòng của tổ điều tra Ủy ban nhân dân huyện mới thành lập. Đương nhiên các thành viên cần thảo luận một chút. Đối với người phụ trách Lương Thần, các thành viên trong tổ cũng không có ý kiến gì. Dù sao cũng là do lãnh đạo thành phố trực tiếp chọn, cho dù người khác trong lòng có ý kiến gì thì cũng sẽ không biểu lộ ra mặt. Tổ điều tra tổng cộng có năm người, ngoài Lương Thần, bốn người còn lại theo thứ tự là một Phó Bí thư Ủy ban Kỷ luật huyện, một Phó Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật huyện, và một vị Phó kiểm sát trưởng Viện kiểm sát huyện, sau cùng là Trưởng phòng Triệu của phòng Tư pháp. Đây coi như là lần đầu tiên họp hội ý từ khi tổ điều tra của huyện thành lập đến nay.

Lương Thần đi thẳng vào vấn đề, đầu tiên hướng về phía các thành viên tổ điều tra trưng cầu ý kiến về việc điều tra Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân. Phó Bí thư Ủy ban Kỷ luật Thường, Phó Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật Vương vàTrưởng phóng Tư pháp Triệu đều cho rằng nên âm thầm điều tra trước rồi sau đó mới hành động. Tức là trong tình huống không có chứng cớ xác thực, không nên triển khai điều tra quy mô lớn.

Đây cũng là ý của Phó Chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình.

Đúng lúc này, Lương Thần lại để ý tới vẻ mặt "muốn nói lại thôi" của Phó kiểm sát trưởng Viện kiểm sát huyện La, trong lòng không khỏi suy nghĩ. Hắn mỉm cười nói:

- Phó kiểm sát trưởng La hình như có ý kiến khác, sao không nói thử xem!

Phó kiểm sát trưởng La Xuyên hơi do dự, sau đó lấy từ trong cặp da của mình ra một tập tài liệu đưa cho từng người, sau đó ho nhẹ một tiếng nói:

- Đây là thư nặc danh Viện kiểm sát chúng tôi nhận được chiều qua. Trong thư liệt kê các khoản tiền cho vay phi pháp của Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân, các hành vi tổ chức gây rối, giam giữ người bất hợp pháp, cầm đầu và tham gia tổ chức có tính chất xã hội đen! Trước tiên mọi người nên xem qua một chút!

Nghe xong những lời này của Phó kiểm sát trưởng La, Phó Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật Vương, Phó Bí thư Ủy ban Kỷ luật Thường Ca, Trưởng phòng tư pháp Triệu đều biến sắc. Nếu bình thường, bức thư nặc danh này chỉ sợ còn không dậy nổi sóng gió gì, nhưng đúng vào lúc nhạy cảm khi tổ điều tra của lãnh đạo thành phố đến Giang Vân, cho dù chỉ là một tảng đá nho nhỏ, cũng sẽ gây ra sóng to gió lớn. Chỉ có một câu, chuyện này đối với Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân mà nói, tuyệt đối không phải là tin tốt.

Lương Thần bỏ ra hơn năm phút, đem những tài liệu này xem xét kỹ càng một lần. Sau khi xem xong hắn không vội tỏ thái độ, mà nheo hai mắt lại âm thầm suy nghĩ. Đây giống như đang muốn ngủ có người đưa gối, có người đưa mỹ nữ tới. Hóa ra chưa kịp do dự vì thiếu một lực lượng mạnh để động đến Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân, vậy mà hiện giờ, đã có người đặt một bức thư nặc danh đầy đủ mọi thứ cần thiết đến trước mặt hắn.

Nhìn sang Phó kiểm sát trưởng La, trong lòng Lương Thần rất muốn biết, ý muốn và động cơ của đối phương có phải công chính trang nghiêm như quốc huy được thêu trên mũ hay không!

- Chỉ là một bức thư nặc danh, không thể giải quyết được chuyện gì!

Trong giọng nói của Cục trưởng cục Tư pháp Triệu lộ ra lập trường khuynh hướng một cách rõ ràng.

Phó Bí thư Thường và Phó Bí thư Vương chỉ nhìn tập tài liệu trên tay mà không nói một lời, còn Phó kiểm sát trưởng La mãi mới mở miệng nói:

- Nội dung trong bức thư vô cùng rõ ràng, chu đáo, cũng kèm theo con số chính xác để chứng minh. Cá nhân tôi cho rằng, có thể chứng minh được một vài vấn đề!

- Hay là để Trưởng phòng Lương quyết định đi?

Phó Bí thư Thường đá quả bóng cho Lương Thần, tuy nhiên y vẫn nói một câu:

- Nhiệm vụ của tổ điều tra chúng ta là điều tra rõ kẻ đứng đằng sau kích động thôn dân gây rối. Còn về bức thư nặc danh này, nếu cảm thấy có vấn đề, để Viện kiểm sát trực tiếp sắp xếp điều tra là được!

Ý của Phó Bí thư Thường rất rõ ràng, Viện kiểm sát các vị nếu cảm thấy nội dung bức thư nặc danh này có thể tin, vậy thì trực tiếp điều tra là được rồi, cần gì phải đưa ra thảo luận tại cuộc họp của tổ điều tra. Ý định như vậy, thực sự rất khả nghi!

- Ý của tôi là, nếu như nội dung trong bức thư kia là thật, thì có thể gián tiếp chứng minh, Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân bị tình nghi đứng đằng sau kích động thôn dân tấn công Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện! Chúng ta có thể đem nội dung trong thư báo cáo lên trên, làm một chuyện đột phá!

Phó kiểm sát trưởng La thẳng thắn nói ra ý nghĩ của mình. Ông ta đưa mắt nhìn Lương Thần, ông biết rõ đề nghị này của ông nhất định sẽ nhận được sự ủng hộ của đối phương!

- Về chuyện này, tôi cảm thấy nên xin chỉ thị của lãnh đạo thành phố cho thỏa đáng!

Mặt Lương Thần không hề biến sắc mà trả lời. Mặc dù hắn cũng muốn động đến Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân, nhưng cũng không có nghĩa là hắn sẽ ở vào tình huống bị người ta tính toán đưa ra làm khiên đỡ đạn. Nghĩ trước làm sau, hiện giờ Lương Thần, đang từng bước dựa sát vào một vị lãnh đạo lớn mẫu mực bên trên!

Nghe xong câu trả lời của Lương Thần, trong mắt Phó kiểm sát trưởng La không khỏi lộ ra vẻ thất vọng. Sắc mặt của đám Phó Bí thư Thường cũng không được tự nhiên. Việc này đã đưa lên trên, nếu như lãnh đạo thành phố gợi ý phải điều tra rõ thì Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân rất có khả năng lành ít dữ nhiều. Ba người thầm mắng Phó kiểm sát trưởng La có ý đồ bất lương, cũng thầm mắng Lương Thần có âm mưu lớn!

Vội vàng rời cuộc họp, Lương Thần lập tức đến tìm Bí thư huyện ủy An Quốc Kiến. Một lúc sau An Quốc Kiến cùng hắn đi vào nhà khách thành phố Giang Vân nơi lãnh đạo của tổ điều tra nghỉ.

Nghe Lương Thần báo cáo xong, cũng xem tập tài liệu, lúc này Phó bí thư Thành ủy Lưu Kế Bình chỉ thị, lập tức triển khai điều tra toàn diện đối với Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân.

- Bất kể là vấn đề gì, chỉ cần có xảy ra vấn đề, thì tuyệt đối không thể dung tha.

Phó Bí thư Lưu nghiêm túc nói:

- Nội dung trong tài liệu về các hành vi tổ chức gây rối, giam giữ, hại người bất hợp pháp, cầm đầu và tham gia tổ chức có tính chất xã hội đen, có thể yêu cầu Cục Công an thành phố giúp đỡ điều tra!

- Vâng!

Trong lòng Lương Thần vui mừng quá đỗi. Trước mắt hắn không thể trông cậy vào lực lượng cảnh sát của phòng Công an huyện Giang Vân. Nhưng nếu có thể nhận được sự giúp đỡ của Cục Công an thành phố Liêu Dương thì hắn dám cược rằng, lần này Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân nhất định chạy trời không khỏi nắng! Có lẽ không lâu nữa, quỷ hút máu sẽ biến thành quỷ chết dưới đao.

Không quá nửa giờ sau, Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình đã nhận được tin này. Dù ngày thường y thâm trầm điềm đạm, chắc chắn lúc này cũng không kìm nổi toát mồ hôi lạnh toàn thân.

Trong văn phòng đi tới đi lui, cuối cùng y cầm lấy điện thoại, bấm một dãy số.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.