Quan Lộ Trầm Luân

Chương 431: Anh có bao nhiêu nhân tình?



Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.xyz

Đối với việc rời chức ở Giang Vân nhanh như vậy, bị điều đến Giang Nam, mấy người đám Hoàng Dược Long rất rõ. Lương Thần ở Giang Vân đang ở thế cực kì hưng thịnh, lãnh đạo cấp huyện 26 tuổi, bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật kiêm Trưởng phòng công an huyện. Nếu ở Giang Vân an tâm mà nhậm chức thì ước tính chưa đầy hai năm là có thể vượt ra khỏi huyện, trở thành nhân vật số một danh xứng với thực.

- Chúng ta là cán bộ của Đảng, tổ chức chỉ hướng nào tôi đương nhiên phải đánh về hướng đó!

Đối diện với những thắc mắc của mọi người, Lương Thần cao giọng trả lời.

Hoàng Dược Long bĩu môi, không hề hài lòng với câu trả lời qua quít của Lương Thần, đặt tay lên vai hắn, hừ nhẹ một tiếng nói:

- Lương tử, có phải có người muốn chỉnh cậu không? Cậu bây giờ đã là cháu rể của Diệp lão, kẻ nào muốn hạn chế cậu, cậu có thể đi cáo trạng với Diệp lão!

- Đúng đó, đúng đó!

Chị em Chu Vũ Đồng và Chu Nhất Nhất không ngừng gật đầu, chính là anh em nhà họ Đào ở thủ đô giở trò! Người khác không biết chứ bọn họ vô cùng rõ ràng về vụ đón năm mới giữa Lương Thần và anh em nhà họ Đào.

- Không phải!

Sự quan tâm của Hoàng Dược Long và chị em nhà họ Chu làm Lương Thần cảm thấy ấm áp trong lòng. Hắn lắc lắc đầu, mỉm cười nói:

- Việc này chính là có sự đồng ý của Diệp lão!

- Vậy thì là tại sao?

Mấy người Hoàng Dược Long, Hoàng Tiểu Nhã, Chu Vũ Đồng, Chu Nhất Nhất cùng giật mình kinh ngạc, không hẹn mà cùng lên tiếng hỏi. Chỉ có Lý Minh Dương không có vẻ gì làm lạ, rõ ràng là không quan tâm đến nguyên do Lương Thần bị điều đi xa.

- Có thể là ông cụ thấy tôi ở lại Giang Vân quá nhàn hạ nên muốn tôi di cư cho tỉnh táo đầu óc!

Lương Thần cười trả lời, sau đó nâng ly rượu lên, nói:

- Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, tôi kính mọi người một ly!

Thấy Lương Thần không muốn nói thêm, Hoàng Dược Long, Hoàng Tiểu Nhã, Chu Vũ Đồng, Chu Nhất Nhất cũng thức thời không truy vấn nữa. Bọn họ chỉ cần biết việc điều nhiệm của Lương Thần không nằm trong kế hoạch đả kích trả đũa là đủ rồi!

Về việc rời chức của Lương Thần, Hoàng Dược Long có chút không nỡ. Y và hắn không đánh thì không biết nhau, hai bên vô cùng hợp nhau. Đêm nay coi như là bữa tiệc tiễn biệt, Hoàng Dược Long thả phanh, liên tục cụng ly với Lương Thần.

Tửu lượng của Lý Minh Dương không phải là được nhưng vẫn như trước uống với Lương Thần hai ly. Quan hệ giữa người với người kì diệu như vậy đó, đã từng có lúc vì Diệp Tử Thanh mà coi Lương Thần như cái gai trong mắt, y trước giờ chưa từng nghĩ có một ngày sẽ cùng hắn nâng ly vui vẻ, càng không ngờ sẽ làm bữa tiệc tiễn biệt cho hắn.

Chàng trai này đi cũng tốt! Lý Minh Dương trong lòng thầm thở dài. Bây giờ trên người Lương Thần được bao quanh bởi ánh hào quang liên quan đến họ Lý, vẫn miễn cưỡng coi như là đồng minh của y. Nhưng với danh tiếng ngày càng nổi của hắn tất sẽ có thêm mối quan hệ phức tạp với nhà họ Diệp, Lâm, Lương trong thủ đô. Y có một dự cảm, khả năng tương lai y và chàng trai này sẽ đối đầu nhau rất cao, rất cao. Nhưng giờ đây Lương Thần bị điều đi xa khỏi Giang Nam, đồng thời rời khỏi vòng thị phi thì khả năng y và hắn trở thành đối thủ sẽ giảm xuống ít nhất!

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, trong lòng y thật sự không muốn trở thành đối thủ của Lương Thần như vậy. Trong nửa năm là cộng sự với Lương Thần, y đã lĩnh giáo đầy đủ bản lĩnh của chàng trai này.

Hoàng Tiểu Nhã và chị em Chu Vũ Đồng, Chu Nhất Nhất cũng uống không ít. Có thể là vì Lương Thần sắp bị điều đi xa, Chu Vũ Đồng và Chu Nhất Nhất biểu hiện mạnh dạn hơn ngày thường rất nhiều, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ liên tiếp nâng ly với Lương Thần.

Hai chị em mặc áo ngắn tay mát mẻ, quần soóc để lộ hoàn toàn cặp đùi ngọc ngà thon dài. Có thể là do men rượu, hai chị em khuôn mặt đỏ ửng, đôi mắt đẹp mông lung như sương mờ nhìn Lương Thần, vẻ đẹp kiều diễm quyến rũ làm lòng người cảm động.

Hoàng Dược Long người say nhưng bên trong không say, bắt gặp thần sắc của hai cô em họ, đặt tay lên vai Lương Thần, cười nói:

- Lương tử, nói thật, tôi đặc biệt hy vọng cậu có thể làm chồng em họ tôi, nhưng thật tiếc, cậu đã kết hôn rồi!

Hoàng Tiểu Nhã đứng bên cạnh lấy tay bịt miệng anh trai lại, nhưng phản ứng của anh trai lại làm cô khóc dở mếu dở.

- Tiểu Nhã, có phải em cũng có cùng suy nghĩ với anh không? Haiz, thật đáng tiếc!

Hoàng Dược Long có vẻ rất tiếc nuối lắc lắc đầu, sau đó giơ ly rượu lên nói:

- Nào, Lương tử, cạn thêm một ly đi!

Trước lời nói của Hoàng Dược Long, Lương Thần chỉ biết giả bộ hồ đồ, nâng chén cụng ly với y, sau đó ngẩng đầu một hơi uống cạn. Một bụng rượu, hắn cảm thấy cơ thể mình có chút nhẹ nhàng, đây là điềm báo hắn say rượu. Nhưng hắn trong lòng không hoang mang, trên thực tế, đêm nay hắn đã chuẩn bị tốt tâm lí say mèm trở về.

Bốn bình Kiếm Nam Xuân, cộng thêm nửa két bia, kết quả cuối cùng là tất cả mọi người đều tử tại trận, bao gồm cả Chủ tịch huyện Lý khả năng tự chủ luôn luôn rất mạnh. Lý Minh Dương ngả trên ghế sofa, bất tỉnh nhân sự, cuối cùng là Hoàng Tiểu Nhã phải đỡ lên giường.

Hoàng Dược Long khăng khăng bắt em gái ở lại chăm sóc em rể tương lai, sau đó cùng Lương Thần và hai cô em họ xiêu xiêu vẹo vẹo ra khỏi cửa, đi xuống lầu.

Buổi tối, ngọn gió mang hương vị mùa hè thổi qua lành lạnh, làm người ta cảm thấy thích thú. Lương Thần và Hoàng Dược Long kề vai sát cánh, thất tha thất thểu đi về phía chiếc xe jeep. Nhưng bất ngờ Hoàng Dược Long trượt chân, lúc mất đi thăng bằng đã liên lụy đến Lương Thần làm cả hai cùng ngã xuống đất.

- Uống nhiều rồi, thật sự nhiều rồi!

Hoàng Dược Long lớn tiếng cười nói với Lương Thần:

- Lần đầu tiên không phân biệt rõ được Đông Tây Nam Bắc ở bên nào!

Chu Vũ Đồng và Chu Nhất Nhất vội vàng chạy đến, cùng đưa tay kéo anh họ và Lương Thần dậy, nhưng Hoàng Dược Long lại khua khua tay, không hề để ý nói:

- Các em đi giúp Tiểu Thần đi, anh có thể tự dậy được!

Lương Thần cũng không hề cậy sức mạnh, mượn hai bờ vai mềm mại đứng dậy khỏi mặt đất. Cơn gió nhè nhẹ thổi đưa đẩy chị em nhà họ Chu vào ghế sau chiếc xe jeep.

Hoàng Dược Long lảo đảo đứng dậy, rồi lảo đảo ngồi vào chiếc ghế phụ lái xe, sau đó lắc lắc đầu nói với Lương Thần:

- Lương tử, tôi nói cho cậu biết, tôi không về khách sạn đâu, đêm nay tôi sẽ về chỗ cậu ở!

- Được, không thành vấn đề. Chỗ của tôi rộng rãi lắm!

Lương Thần ngà ngà say, không nghĩ ngợi gì liền đồng ý. Hai phòng ngủ chỗ hắn thì làm sao mà thiếu chứ!

Lái xe kiêm bảo vệ Lan Kiếm từ gương chiếu hậu nhìn thấy chàng thanh niên trẻ đang say mèm, trong ánh mắt hiện lên tia kinh ngạc. Lái xe cho hắn lâu như vậy nhưng y lần đầu tiên thấy hắn uống say đến mức như vậy. Nổ máy, lái xe ra khỏi khu vực huyện ủy, khoảng 15 phút sau thì xe đến trước tòa nhà Lương Thần ở.

- Nhất Nhất, Vũ Đồng, chút nữa để Lan thúc đưa hai cô về khách sạn!

Lương Thần trong đầu vẫn tỉnh táo, nói với hai cô gái bên cạnh, sau đó lảo đảo xuống xe, kề vai sát cánh với Hoàng Dược Long đi vào nhà.

Nhìn hai con sâu rượu đi cũng không vững, chị em Chu Nhất Nhất và Chu Vũ Đồng nhìn nhau rồi bất đắc dĩ nói với chú lái xe "phiền chú chờ một chút", sau đó hai người xuống xe, đuổi theo hai người đàn ông say mèm phía trước.

Ở trước cửa, Lương Thần lấy chìa khóa ra, nhưng mãi không cho vào được ổ khóa khiến Hoàng Dược Long cười nhạo báng:

- Lương tử, không được rồi, uống có chút rượu là đến lỗ cũng không tìm thấy!

Lương Thần tay chân có chút không nghe theo mệnh lệnh nhưng đầu óc lại trì độn, nghe ra đối phương nói gì đó về "nhan sắc", liền cười nói:

- Ai nói tôi không tìm được lỗ, xem tôi...!

Nói chưa hết câu thì nghe thấy tiếng giòn tan của Chu Vũ Đồng tiếp lời:

- Thần ca, để em giúp anh!

Hoàng Dược Long lập tức ngẩn ra, trên nét mặt hiện ra vẻ khóc dở mếu dở. Y cười Lương Thần không tìm được lỗ thì em gái họ lập tức nói sẽ giúp Lương Thần tìm. Thôi rồi. Những lời nói này móc nối lại với nhau muốn người khác không hiểu lầm cũng không được. Nhưng vẫn may, hai cô em họ không hề phát giác ra ý đồ đen tối trong lời nói.

Cuối cùng vẫn là Chu Vũ Đồng đỡ Lương Thần giúp Lương Thần tìm thấy lỗ khóa, thuận lợi vào nhà. Lúc đỡ Lương Thần đến ghế sofa, có thể do men rượu, Chu Vũ Đồng cũng loạng choạng.

Hoàng Dược Long tự tiện như vào nhà mình, đẩy cửa vào phòng ngủ, khịt khịt mũi, lập tức đi ra cười híp mắt nói với Lương Thần:

- Phòng này giành cho người tình ở hả? Toàn mùi thơm của phụ nữ!

Lương Thần liếc xéo đối phương, vô cùng hùng hồn phản bác:

- Nếu thật sự là người tình thì chuẩn bị một phòng riêng biệt thế này làm gì cho phí? Trực tiếp cùng ngủ một giường chẳng phải tốt hơn sao?

- Thôi đi!

Có thể là do tình nhân của cậu quá nhiều, một chiếc giường nằm không hết nên phân chia giường là rất bình thường!

Hoàng Dược Long phát huy hết trí tưởng tượng của mình, trong lời nói tỏ vẻ vô cùng không tin tưởng Lương Thần. Y đến phòng ngủ của Lương Thần, nằm lên giường, thì thầm "thoải mái", sau đó liền vang lên tiếng ngáy theo quy luật.

Vậy là ngủ rồi! Lương Thần vô cùng kinh ngạc về khả năng ngủ nhanh chóng của Hoàng Dược Long. Hắn lại thấy Chu Nhất Nhất xinh đẹp động lòng người đang tựa vào ghế sofa, đôi mắt đẹp nhắm hờ, dường như không địch lại nổi men rượu, rơi vào trạng thái mơ màng.

- Tôi pha trà cho các cô!

Hai cô gái là khách, thân làm chủ nhà, Lương Thần tất nhiên phải tiếp đãi một chút. Sau đó hắn miễn cưỡng đứng dậy, chuẩn bị đi vào phòng bếp pha mấy ly trà cho hai cô gái và giải rượu cho mình.

- Thần ca, anh cho em biết lá trà ở đâu, em đi pha trà cho!

Chu Vũ Đồng đứng lên trước, đỡ hắn đang đứng không vững. Với thái độ này của hắn, cô rất nghi ngờ hắn sẽ làm đổ ly trà!

Lương Thần cũng không giữ được kiên trì, hắn hôm nay thật sự là uống quá nhiều. Nói cho cô biết lá trà ở đâu, hắn dựa vào ghế sofa, vỗ nhẹ lên trán, hơi nhắm hờ mắt lại.

Không bao lâu, một ly trà xanh nóng hôi hổi được đặt trên bàn trước mặt hắn. Lương Thần nói lời cảm ơn, nhấp ngụm trà, một dòng nước ấm thơm mát trôi xuống bụng, cảm giác chếnh choáng lập tức tiêu đi vài phần.

- Thần ca, em có thể hỏi anh mấy câu không?

Nhìn hắn dưới ánh đèn sáng trưng có vài phần say ngà ngà nhưng vẫn không mất đi phong độ thường ngày, đôi mắt Chu Vũ Đồng ánh lên tia si mê, lên tiếng hỏi.

- Đương nhiên có thể rồi, hỏi đi!

Lương Thần ngừng lại động tác uống trà, mỉm cười nhìn cô nói. Hắn có chút tò mò rốt cuộc cô muốn hỏi hắn cái gì!

- Thần ca, anh có thể nói cho em biết, anh tổng cộng có bao nhiêu nhân tình không?

Cô đỏ mặt nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.