Quan Môn

Chương 594: Nghiệp Vụ Mới Ở Đế Hào




Lúc này Diệp Khai cùng Diệp Tử Bình nói chuện thật ra là hi vọng Diệp Tử Bình có thể sớm sắp xếp hết chuyện này, đến lúc đó mới không bị rối loạn đầu trận tuyến.
Chỗ của Diệp lão gia tử, dù sao cũng là Diệp Tử Bình tới nói chuyện cũng vẫn tiện hơn chút. Diệp Khai thường xuyên đi qua đó, một là không có nhiều thời gian, hai là cũng khó tránh khỏi tầm mắt soi xét của người ngoài. Cho nêu Diệp Tử Bình với vai trò là Ủy viên Chính trị trung ương tới bàn chuyện liền tiện hơn rất nhiều.
Hai cha con nói chuyện một hồi, Diệp Khai nhận được điện thoại của Sở Tĩnh Huyên, lúc này mới đi lên lầu buôn điện thoại.
Diệp Tử Bình nhưng lại thấy đêm nay tinh thần có chút phấn khởi, nói chuyện với con trai xong trở về phòng, cũng có chút cảm xúc, hai người liền ở trong phòng triền miên cho tới hơn nửa đêm, làm cho Mạnh Chiêu Hoa có chút không chống đỡ được.
Nhưng mà sáng sớm hôm sau Diệp Tử Bình cũng chẳng hề có chút cảm giác uể oải nào, ngược lại Mạnh Chiêu Hoa phải ngủ bù thật lâu.
Lúc ăn cơm, Mạnh Chiêu Hoa liền lặng lẽ hỏi Diệp Tử Bình, sao tối qua lại hùng mạnh như thế?
- Anh cũng chẳng rõ ràng lắm, có phải là rượu thuộc thằng ranh Diệp Khai này làm cho có vấn đề gì không?
Diệp Tử Bình cảm thấy có thể là nguyên nhân này.
Diệp Tử Bình tuy rằng hơn bốn mươi tuổi, nhưng chăm sóc thỏa đáng, hiện tại đương nhiên thân thển khỏe mạnh. Những cơ năng khác của thân thển vẫn ở giai đoạn xuân sức. Nhưng bình thường áp lực của công việc cũng rất lớn, cho nên rất ít khi có thời điểm nào cuồng bạo mãnh liệt như thế. Biểu hiện tối hôm qua hiển nhiên là phát huy quá mức bình thưởng ồi. Cảm thận nghĩ lại cũng biết là do hiệu quả của rượu thuốc của Diệp Khai..
- Cái thằng ranh thối này, ngay cả cha mẹ nó mà nó cũng ủ mưu được.
Mạnh Chiêu Hoa nghe xong, có chút dở khóc dở cười, lại thấy có chút ý vị, cuối cùng vẫn nói ra:
- Manh bình rượu thuốc này của nó về Minh Châu luôn đi, cũng đừng tặng người khác, giữ lại nhà mình dùng.
- Hắc…
Diệp Tử Bình hé miệng cười một tiếng, gật đầu đồng ý.
Diệp Khai ngược lại không biết tới mấy chueyenj này, hắn đương nhiên biết rượu thuốc của mình là phương thuốc bí truyền, nhưng chính hắn cũng chưa từng uống thử, cho nên cũng chẳng rõ tối hôm qua bố mẹ hắn hung hăng quá sức, thiếu chút nữa là cho hắn thêm một em gái hoặc em trai.
Sáng sớm, Diệp Khai tới Đế Hào, vừa thị sát tình hình kinh doanh ở đây, vừa gặp mặt Chung Ly Dư.
Lê Đại sớm đã đón ở bên ngoài, Diệp Khai thật lâu lắm chưa tới Đế Hào rồi, gặp mặt nhau đương nhiên là nhiệt tình. Đám anh em ở đây thấy Diệp Nhị thiếu tới liền tỏ ra nhiệt liệt hoan nghênh.
- Gần đây làm ăn đúng là rất không tồi nha.
Diệp Khai thoáng một cái liền cảm nhận được sự phát đạt của Đế Hào/
Mặc dù nói đã nghiêm túc đuổi hết đám con cái làm ăn bằng xác thịt đi ra ngoài , nhưng vì lại có thêm những loại dịch vụ đặc biệt cao cấp của Đế Hào, cho nên việc làm ăn ở đây chẳng những không bị mặt trái ảnh hưởng, lại còn càng thịnh vương hơn, vẫn luôn giữ vững danh hiệu đệ nhất động tiêu tiền của Bắc Kinh..
- Gần đây chúng tôi mở rộng nghiệp vụ, lại tăng thêm bàn đánh bạc.
Sau khi Lê Đại đón Diệp Khai đi vào, liền nói với hắn.
- Sòng đánh bạc sao…
Diệp Khai do dự một chút sau đó liền nói:
- Kỳ thật Đế Hào cho các người kinh doanh thì ta cũng không nên nói cái gì, chỉ là mấy chuyện như mở sòng đánh bạc, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng chẳng nhỏ. Chính các người nên nắm chắc một cái nguyên tắc, chính là không nên để người khác nắm lấy thóp. Đến lúc đó không dễ nói chuyện đâu.
Từ các trường hợp công cộng trong nước tới xem, vẫn là đả kích việc tụ tập đánh bạc. Trò chơi mạt chược thắng một chút thôi cũng có thể bị quy là đánh bài,chứ đừng nói tới chuyện mở sòng bạc như thế. Trong nội địa không thể mở được sòng bạc lớn thế, bởi vì trên chính sách cũng không cho phép.
Nhưng là theo bí mật mà nói, thật ra trong nước vẫn có rất nhiều cơ sở đánh bạc. Ít nhất trong từng thành phố đều có nơi cung cấp loại hình dịch vụ này. Chỉ là sòng bạc kiểu như vậy bình thường đều có đại bối cảnh ủng hộ, căn bản không sợ bị điều tra. Hơn nữa người ta cũng sẽ không khoe khoang quảng cáo rùm beng, chủ yếu chỉ nhằm vào một số nhân vật lớn có nhu cầu mà mở ra thôi. Đám dân đen bình thường căn bản là không tiếp xúc tới được, cho nên cũng se không có ảnh hưởng bất lương nào.
Đạo lý này, cũng giống như khi mở Đặc khu kinh tế vậy.
- Nhị thiếu gia, cậu yên tâm đi.
Lê Đại cười giải thích nói:
- Nghiệp vụ này cũng đã từng báo cáo với quân đội, được phê chuẩn rồi đó. Bình thường hoàn toàn một số nhiệm vụ tình báo cho Quân khu tỉnh bộ, cho nên cũng không cần lo lắng sẽ có người tới tra xét. Cũng không có trở ngại gì lớn lắm, tối đa thì tìm người ứng phó một lát là được rồi.
- Ừm, các người cứ theo đó làm theo là tốt rồi.
Diệp Khai gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Bất kể là chuyện gì, chỉ cần quân đội đã thò tay vào thì liền trở nên đơn giản hởn rất nhiều. Từ góc độ an toàn quốc gia xuất pháp, quân sự càng gấp rút cấp bách hơn, cho nên sau khi mang lên chiêu bài làm tình báo cho quân đội liền cũng chẳng có phiền toái gì nữa.
Mặc dù là cảnh sát vẫn nhận được báo cáo, nhưng khi tới đây kiểm tra cũng sẽ không giải quyết được gì.
Trên thực tế, trường hợp kiểu như thế tương đối nhiều, chẳng những Đế Hào như thế, ít nhất trong Bắc Kinh còn có mấy cái có tính chất tương tự như thế. Đều là mấy khu giải trí có quan hệ tới mấy ban ngành đặt mưu kế mở đường, mục đích đương nhiên cũng rất đơn giản, chính là vì thu thập tình báo cùng tiền tài. Có thể nói là lợi dụng chức quyền để kiếm lời, cũng có thể nói là mặt trái khi phục vụ công tác, chính là xem xem anh đứng ở góc độ nào mà nói thôi.
Diệp Khai biết thủ đoạn trực tiếp của đám Lê Đại cũng chẳng lo lắng gì nữa.
- Sòng bạc làm ăn ra sao?
Diệp Khai hỏi một câu.
- Cũng không tệ lắm, kiếm tiền rất sảng khoái.
Lê Đại nhắc tới chuyện này liền nỏ nụ cường:
- Thời điểm mới đầu còn có mấy thằng ranh gian lận cờ bạc tới phá rối, kết quả bị chúng tôi bắt được, lôi ra ngoài đánh cho nhừ tử. Về sau thì thuận lợi hơn, hiện tại quy mô rất khá. Chúng tôi có phái người đi Vladimir Putin cùng Las Vegas học tập kinh nghiệm, hiện tại đang cố gắng quốc tế hóa.
- Ông thế nào lại là làm một ngành yêu một nghề chứ. Mặc dù không làm công tác tình báo cũng là một nhân tài.
Diệp Khai nghe xong liền tán dương cười nói.
Nói một câu thật sự, lúc trước Lê thúc được quân khu tỉnh bộ bồi dưỡng ra, những người này đều là nhân tài lập thiên, từ Lê Đại tới Lê Ngũ đều có độc môn bí kỹ của mình. Nhưng từ góc độ lớn mà nói thì những người này đều là những nhân tài ưu tú, đủ thấy được lúc trước Lê thúc đã bỏ rất nhiều công sức trong việc này, mới có được thu hoạch lớn thế.
Đương nhiên, hiện tại Diệp Khai xem như có được tiện nghi lớn, những người tài giỏi này đều đi theo hắn hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.