Quan Môn

Chương 661: Động tĩnh khắp nơi




Nhất là Diệp Khai lấy dù để nhảy xuống, thứ này lại che phủ phía trên mặt sông, người phía dưới không ngoi lên được, người khác tìm không thấy mặt, cũng rất là nguy hiểm.
- Nhạc bí thư cũng đừng lo lắng, đồng chí Diệp Khai tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, chắc là có thể chịu đựng được.
Tuy Chu Tử Kiện cũng tương đối lo lắng, nhưng mà hắn nhìn ca nô lái quá, cũng không cần tới 1 phút đồng hồ, coi như là Diệp Khai không biết bơi, cũng có thể nhịn thở được một thời gian ngắn, chỉ cần nhân viên cứu hộ chạy tới, vấn đề liền dễ dàng giải quyết.
- Mau gọi nhân viên chữa bệnh tới, giữ ấm và dưỡng khí, còn những thứ khác, đều phải theo kịp, đồng chí Diệp Khai không biết là nhóm máu gì?
Trong đầu Bí thư Nhạc Sơn có chút loạt, có chút dùng từ không để ý.
- Nhạc bí thư yên tâm, hiện trường nhiều người như vậy, nhóm máu gì cũng là đều có đấy.
Chu Tử Kiện nói ra.
Bí thư Nhạc Sơn nhìn nhìn chung quanh, có chừng ít nhất hơn 100 người vây bên cạnh, không khỏi nhẹ gật đầu, trong lòng tự nhủ về phần huyết nguyên nhất định là không cần phải lo lắng, chỉ hy vọng thời điểm Diệp Khai rơi xuống nước có vận khí thật tốt, không muốn xảy ra những chuyện khác ngoài ý muốn là tốt rồi.
Thời điểm bọn hắn đều nóng vội như lửa, bỗng nhiên nhìn thấy có cái gì đó từ bên trong cái dù trắng noãn bị vạch ra, lộ ra cái đầu của Diệp Khai.
- Phần phật…
Người trên bờ trông thấy, lập tức hoan hô lên.
Bất kể nói thế nào, hôm nay xem như được kiến thức cảnh tượng hoành tráng, cho tới bây giờ bọn hắn cũng không nghĩ tới, từ trong ô tô, rõ ràng cũng có thể bắn ra chỗ ngồi, còn có dù để nhảy.
Loại chuyện này, chính là lúc nhìn vào cảnh tượng Hollywood, chứng kiến máy bay chiến đấu của nước Mỹ xảy ra chuyện, phi công bắn ra khỏi khoang máy bay, mới có thể xem được đi, không nghĩ tới, hôm nay ở ven sông cầu lớn, liền được nhìn thấy chuyện như vậy.
Sắc mặt Diệp Khai có chút tái nhợt, tóc cũng dán sát vào đầu.
Nhưng mà làm cho người ta cảm thấy kỳ quái là, cũng không thấy hắn có động tác gì, nhưng mà thân thể thủy chung nổi lên mặt nước, không có chìm xuống.
Chuyện lạ, chẳng lẽ tiểu tử này còn có thể bơi đứng hay sao? Người trên bờ nhìn thấy, không khỏi rối rít kêu lên kỳ lạ.
Đội thuyền cứu viện lập tức đi tới, giật cái dù ở trên mặt sông ra.
Dù để nhảy có diện tích khá lớn, nhìn ra được đây là loại đặc chế, bằng không mà nói, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy liền mở ra, rõ ràng là trong này sử dụng kỹ thuật tương đối đặc biệt.
Hơn nữa là loại kỹ thuật bắn ra từ chỗ ngồi này, cũng không phải là người bình thường có thể nắm giữ, hữu ích lúc này, chính là kỹ thuật bắn lên không trung, độ mạnh yếu vừa vặn đưa người ngồi trên bắn lên cao một khảng cách không lớn, đủ để cam đoan sẽ không xuất hiện vấn đề gì lớn, nếu như khoảng cách bắn ra không đủ, làm cho người sử dụng bị thương vong mà nói…, vậy khá là phiền toái rồi.
Ca nô lái đi, mọi người luống cuống tay chân đem dù xốc lên, liền thấy Diệp Khai đang nằm trên một vật thể được mở ra giống như một cái bè vậy.
Chỗ ngồi bắn ra cũng là đặc chế, sau khi rơi vào trong nước, tự động mở rat rang bị thổi phồng, biến thành một cái bè, chỉ là bộ dáng không được chính quy mà thôi, cũng may là Diệp Khai buộc dây an toàn, bằng không mà nói, tại lúc bắn ra liền rất dễ dàng xảy ra vấn đề.
Nhưng mà lúc rơi vào trong nước, Diệp Khai vẫn là nhận lấy lực va chạm rất mạnh, hơn nữa toàn thân ướt đẫm, ở loại thời tiết rét lạnh này, xác thực mang đến cho hắn phiền toái rất lớn, gió lạnh thổi tới, lạnh thấu vào xương.
Thân thể Diệp Khai được dây an toàn buộc lên, mọi người xem xét cũng dứt khoát không có mở dây an toàn ra, mà là trực tiếp cầm lấy chỗ dây lưng dư thừa, lái ca nô về tới bên cạnh bờ.
- Nhanh, nhanh…
Người ở trên bờ lập tức bắt đầu di chuyển, trước tiên đem dây nịt an toàn trên người Diệp Khai cởi ra, sau đó đem hắn tới xe cứu hộ, trực tiếp lấy mặt nạ dưỡng khí gắn lên mặt.
Điều hòa trong xe cứu hộ mở ra tương đối ôn hòa.
Mấy người y tá đem quần áo Diệp Khai cởi xuống, kiểm tra một chút, sau đó dùng cái chăn khô ráo trùm hắn lại, cố định trên giường cứu thương, mặt khác thiết bị giám sát và điều khiển cũng đều gắn vào.
Mấy bác sĩ có kinh nghiệm phong phú cũng đang làm kiểm tra toàn diện cho hắn, phát hiện bên ngoài thân thể ngược lại là không có bị gì, chính là bị nước sông ngâm cho lạnh buốt, nhưng mà phía trong tạng phủ bị chấn động khá mạnh một chút, khóe miệng tràn ra một vệt máu.
Bí thư Nhạc Sơn và bọn người Chu Tử Kiện lập tức vây quanh, đều rất ân cần hỏi tình huống của Diệp Khai.
- Thế nào?
Bí thư Nhạc Sơn hỏi.
Dẫn đội là một bác sĩ thấy Tỉnh ủy Nhạc bí thư, lập tức có chút khẩn trương. Phải biết rằng Bí thư Tỉnh ủy cũng không phải là tùy tiện có thể nhìn thấy, bình thương thì chỉ xuất hiện ở trên ti vi tương đối nhiều mà thôi, còn có chính hắn ngẫu nhiên xuống thị sát công việc, cơ hội như vậy cũng không phải là quá nhiều, dù sao đơn vị cơ sở thật sự là nhiều lắm.
- Nhạc bí thư, tình trạng ngoại thương của người này không sao, nhưng mà trong quá trình ngã xuống, nội phủ đã bị chấn động, làm cho chảy máu, hiện tại cả người tương đối suy yếu, nhưng mà kiểm tra triệu chứng bệnh tật vẫn tương đối rõ ràng, tình huống cụ thể chúng ta cần đưa về bệnh viện để kiểm tra kỹ càng, dù sao thiết bị ở đây cũng quá đơn sơ rồi.
Bác sĩ cả sửa lại một chút mạch suy nghĩ, đối với Bí thư Nhạc Sơn báo cáo.
- Diệp Khai, Diệp Khai …
Bí thư Nhạc Sơn nghe xong, tiến vào trong xe cứu hộ, nhìn xem Diệp Khai rồi gọi hai tiếng.
Sắc mặt Diệp Khai tái nhợt, mặt trắng không còn chút máu, rõ ràng là nội phủ bị thương không nhẹ, bất quá hắn nghe được Nhạc Sơn gọi, vẫn miễn cưỡng mở mắt, hé miệng muốn nói đôi lời, lại là không thể, liền khép lại.
- Nhanh, tranh thủ thời gian đưa đến bệnh viện, lại đẻ cho chuyên gia hội chẩn!
Bí thư Nhạc Sơn xem xét tình huống này, cũng có một ít lo lắng, lập tức vung tay lên nói:
- Tình huống phức tạp mà nói, an bài đưa đến Bắc Kinh trị liệu.
- Vâng!
Chu Tử Kiện lập tức tỏ vẻ nói:
- Tôi tập tức liên hệ với các phương diện khác.
Nhìn xem xe cứu thương mang Diệp Khai rời đi, sắc mặt của Nhạc Sơn trông có chút không tốt.
- Nhạc bí thư, đi về trước đi, bên này giao cho cảnh sát thành phố xử lý là được rồi.
Chu Tử Kiện nhìn Bí thư Nhạc Sơn nói ra.
- Chuyện này, xem ra giống như là có dự mưu…
Bí thư Nhạc Sơn nhìn Chu Tử Kiện nói ra:
- Tỉnh và thành phố đoán chừng chưa hẳn liền có năng lực xử lý vụ án này.
Nhìn xem ô tô khẽ phập phồng trong nước sông, trong lòng Chu Tử Kiện cũn không biết là nghĩ như thế nào, cảm giác cảm thấy chuyện hôm nay có chút bất thường, loại xe nhập khẩu mà Diệp Khai lái này có tính an toàn cực cao, có thể nói là loại xe việt dã có tính năng cực tốt, xuất hiện trục trặc như vậy có khả năng bằng không.
Nhưng khi nhìn theo tình huống mà Diệp Khai hồi báo trong điện thoại đến xem, xe của hắn hẳn là đã bị người khác làm hỏng thiết bị phanh rồi, làm cho chiếc xe này không có cách nào giảm tốc độ, cuối cùng là rơi vào trong sông.
Hơn nữa càng khiến người ta cảm thấy hoài nghi, chính là ngay cả lốp cũng rõ ràng phát nổ.
Loại chuyện này có khả năng phát sinh thì càng nhỏ hắn, bời vì lúc ấy tuy Diệp Khai lái xe không chậm, nhưng cũng không có vượt qua 100 dặm trên giờ, tính năng tốt đẹp của xe mới, tỷ lệ phát sinh nổ bánh dưới loại tình huống này, là vô cùng, vô cùng nhỏ, nhất là nghe nói loại xe này có thể ngăn cản được địa lôi bình thường, phát sinh loại vấn đề này, càng làm cho người ta khó hiểu hơn.
Tổng hợp các loại tình huống đến xem, lúc này Diệp Khai tuyệt đối đã bị người nào đó hạ thủ âm độc đấy.
Nhân vật có thể có kỹ xảo chế tạo trục trặc cho chiếc xe như vậy, hiển nhiên sẽ không phải là một tiểu mao tặc, sau lưng chuyện này nhất định là có mục đích gì đó không thể cho ai biết.
- Việc này quan hệ trọng đại, thân phận của đồng chí Diệp Khai cũng không bình thường, tôi xem vẫn còn cần hướng lên thượng tầng báo cáo.
Chu Tử Kiện nghĩ nghĩ, liền đối với Bí thư Nhạc Sơn nói ra.
- Đồng chí Diệp Khai là cán bộ của Thanh tra ban kỷ luật, xem ra trước tiên cần hướng tới Bí thư kỷ ủy Lâm Viễn Thành báo cáo một chút, Diệp lão gia tử bên kia, cũng phải sớm một chút nói một tiếng.
Bí thư Nhạc Sơn cau mày tỏ vẻ nói.
- Nói trực tiếp với Diệp lão gia tử, sợ là không được tốt, có phải hay không trước tiên nói với Bí thư Diệp Tử Bình?
Chu Tử Kiện hỏi.
Dù sao niên kỷ của Diệp lão gia tử cũng khá lớn rồi, hơn nữa là ông nội của Diệp Khai, theo đạo lý mà nói, chuyện này trước tiên phải thông báo cho cha của hắn một tiếng trước mới đúng.
- Ngươi nói cũng đúng, vậy trước tiên liên lạc với đồng chí Tử Bình một chút đi.
Bí thư Nhạc Sơn đối với chuyện này cũng tương đối đau đầu, bất quá cảm thấy đề nghị của Chu Tử Kiện vẫn tương đối thích hợp.
- Cái gì?
Diệp Tử Bình đang tiếp đãi khách nhâ, sau khi nghe được tin tức từ trong điện thoại, sắc mặt lập tức âm trầm xuống:
- Ừ, ta biết rồi.
Người ở chỗ này lập tức cảm nhận được tâm tình của Diệp Tử Bình biến hóa, mới vừa rồi mặt mũi còn tràn đầy ấm áp ánh mặt trời trong cục diện chính trị ủy viên, Bí thư ủy ban nhân dân thành phố Minh Châu Diệp Tử Bình, lúc này sắc mặt âm trầm như nước.
Rất rõ ràng, đã xảy ra một ít chuyện không muốn người khác biết, lại khiến cho vị lãnh đạo cấp phó quốc này tâm tình rất không xong.
- Bí thư trưởng ngươi tiếp đãi một chút, ta có một số việc cần lập tức đến Bắc Kinh một chuyến.
Diệp Tử Bình nói với Bí thư trưởng thị ủy Hà Thiên Lâm một tiếng, sau đó vội vàng ly khai.
Mẫu thân Diệp Khai là Mạnh Chiêu Hoa cũng nhận được điện thoại của chồng mình gọi tới, khiến cho nàng lập tức ra sân bay, chuẩn bị đến Bắc Kinh.
Không bao lâu, phương diện bên tỉnh Hà Đông, Bí thư Nhạc Sơn liền nhận được điện thoại từ phía Bắc Kinh gọi tới.
Nội dung cũng rất đơn giản, chỉ thị hắn lập tức sắp xếp người, dùng chuyên cơ đưa Diệp Khai đến Bắc Kinh.
Bí thư trưởng tình ủy Chu Tử Kiện nghe xong, một bên an bài chuyện này, một bên cảm khái thế lực Diệp gia to lớn, phải biết rằng người thông báo cho bên này, không phải là Diệp lão gia tử, cũng không phải là Diệp Tử Bình, mà là xử lý chủ nhiệm đồng chí Đàm Thắng Kiệt, với tư cách là trong cục diện chính trị ủy viên, chủ nhiệm xử lý, đồng chí Đàm Thắng Kiệt trên thực tế chính là đại biểu của đồng chí Giang Thành.
Rất rõ ràng, đồng chí Giang Thành đã biết tin tức của Diệp Khai bị thương, hơn nữa tự mình làm ra an bài.
Vốn là Bí thư Nhạc Sơn muốn tự mình đưa Diệp Khai đến Bắc Kinh đấy, bất quá Xử lý chủ nhiệm Đàm chỉ thị hắn tọa trấn Long Thành, ổn định thế cục.
Đối với chuyện này, Bí thư Nhạc Sơn cảm thấy có chút kinh ngạc, mặc dù chuyện Diệp Khai bị thương rõ ràng cho thấy có bố trí âm mưu, nhưng mà hắn không có cảm giác được chuyện Diệp Khai bị thương, sẽ đối với toàn bộ tình thế của tỉnh Hà Đông cấu thành ảnh hưởng gì, chuyện này, hắn cảm thấy Xử lý chủ nhiệm Đàm tựa hồ là có chút quá lo lắng.
- Đồng chí Nhạc Sơn, chuyện này tương đối phức tạp, liên lụy đến mấy nhân vật.
Xử lý chủ nhiệm Đàm Thắng Kiệt đối với Bí thư Nhạc Sơn nói ra:
- Tỉnh của các ngươi không cách nào gánh vác được nhiệm vụ điều tra, về chuyện đồng chí Diệp Khai bị thương, sẽ có Bộ quân tình và trung cục cảnh sát hợp tác điều tra, cho nên bên phía tỉnh Hà Đông, ngươi không thể rời đi được.
Sau khi Nhạc Sơn nghe xong, không khỏi có chút chấn kinh, Bộ quân tình và trung cục cảnh sát, dưới tình huống bình thường căn bản cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện này, nhưng bây giờ rõ ràng là song song xuất động, đủ để chứng minh trình độ coi trọng của thượng tầng đối với chuyện này, đây tuyệt đối không phải là bởi vì Diệp Khai có thân phận là con cháu của Diệp gia, có thể dùng để động đến bọn hắn, mà là nói, thân phận của bản thân Diệp Khai liền không đơn giản, hoặc là nói chuyện tình lúc này đây xác thực cực kỳ trọng đại.
Sau đó, Bí thư Nhạc Sơn lập tức chỉ thị phương diện tỉnh và thành phố không được nói gì, đối với chuyện hôm nay có một chiếc xe con rơi xuống cầu lớn ven sông, phải nghiêm khắc giữ bí mật, không được tiết lộ ra ngoài, nhất là phương diện truyền thông phải nghiêm khắc khống chế, người nào xảy ra vấn đề, lập tức xử lý người đó.
Các phía lập tức bắt đầu chuyển động, người dân trong thành phố Long Thành, lập tức mẫn cảm phát giác được trong thành phố có chút bất đồng, mặc dù cũng không có cử động hạn chế xuất nhập gì, nhưng mà từ đầu đường đến cuối ngõ xuất hiện đám người mặc đồng phục cảnh sát nhiều hơn, chỉ là tất cả mọi người không rõ ràng lắm, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.
Người nhận được điện thoại thông báo sau khi Diệp Khai bị thương, còn có tổng giám đốc Chung Ly Dư của Hoa Đông thần vận, là do Diệp Tử Bình gọi tới đấy, điều này khiến cho Chung Ly Dư cảm thấy có chút kinh ngạc.
Trong điện thoại Diệp Tử Bình cũng không có nhiều lời, chỉ nói là Diệp Khai bị thương ngoài ý muốn, đi Bắc Kinh, khiến cho nàng chuẩn bị sẵn sang, đến thành phố Minh Châu cùng hắn lên chuyên cơ về Bắc Kinh.
Chung Ly Dư cảm thấy có chút giật mình, mặc dù nàng mặc định là nữ nhân của Diệp Khai, nhưng mà chuyện Diệp Tử Bình tự mình gọi điện cho nàng, vẫn là lần đầu tiên gặp được, rất rõ ràng, bây giờ Diệp Khai bị thương không nhẹ.
Nàng buông xuống tất cả mọi chuyện, vội vàng dặn dò một tiếng, sau đó liền lái xe chạy tới sân bay của thành phố Minh Châu, cùng vợ chồng Diệp Tử Bình hội họp.
- Diệp thúc thúc, Mạnh a di.
Sau khi Chung Ly Dư nhìn thấy vợ chồng Diệp Tử Bình, có chút khẩn trương dò hỏi:
- Tiểu Khai như thế nào rồi? Xảy ra chuyện gì?
- Là tai nạn xe cộ, bị một chút nội thương, tình huống bây giờ chưa xác định được, cần đến Bắc Kinh kiểm tra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.