Trần Kinh, năm 1997 tốt nghiệp chuyên ngành giáo dục ứng dụng đại học sư phạm tỉnh Sở Giang, cha mẹ đều là giáo viên tiểu học
Năm 1998 về huyện Lễ Hà đảm nhiệm phó phòng lâm nghiệp huyện Lễ Hà
Thẩm Mộng Lan lật đi lật lại xem trang sơ yếu lý lịch mỏng tang của Trần Kinh. Trên tay cô cầm cái bút, vẽ một vòng màu đỏ ở vị trí Lễ Hà.
Mặt sau đánh dấu "Lễ Hà thuộc thành phố Đức Cao, huyện nghèo, chủ yếu là núi. Diện tích rừng rậm che phủ hơn 90%
Thẩm Mộng Lan nhìn những ghi chú tỉ mỉ này, đôi mi thanh tú nhíu lại, trầm tư. Cô hiện tại là người Hongkong, nhưng lớn lên trong nội địa, 18 tuổi cô mới theo bố mẹ tới Hongkong, có được quyền cư trú vĩnh viễn ở Hongkong.
Cho nên cô không xa lạ gì với nối địa, thuộc thể chế chính trị của nước cộng hòa như lòng bàn tay.
Dưới thể chế nước cộng hòa, hơn 30 tuổi có thể đảm nhiệm Bí thư Thành ủy, chắc chắn người này phải có xuất thân phi phàm. Cán bộ như vậy hoặc là sau khi xuất thân danh môn, bối cảnh trong nhà hiển hách, hoặc được hưởng nền giáo dục tinh anh của nước cộng hòa, phía sau có một đoàn thể tinh anh thầy giáo học sinh.
Nhưng Trần Kinh dường như không có quan hệ nào loại đó, Trần Kinh xuất thân bình thường, học một đại học hạng 2, 3. Một người như vậy, sao có thể trở thành nhân vật thực quyền hết sức quan trọng của Sở Giang? Thẩm Mộng Lan là một thương nhân, thương nhân nhìn vấn đề khá cụ thể.
Cô vừa nhận được tin, bổ nhiệm mới nhất của Tỉnh ủy, Trần Kinh được làm Bí thư Thành ủy thành phố Kinh Giang, chủ nhiệm hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân, còn là Bí thư thứ nhất quân phân khu.
Nhận được bổ nhiệm này, Thẩm Mộng Lan ngay lập tức nghĩ tới nghiệp vụ công nghiệp nặng của tập đoàn Vạn Hải, có hai xưởng lớn ở thành phố Kinh Giang.
Ngoài ra, rất nhiều nhà máy hợp tác linh kiện thiết bị sản phẩm công nghiệp nặng của Vạn Hải đều ở thành phố Kinh Giang.
Về mặt nào đó mà nói, tập đoàn Vạn Hải và Kinh Giang liên hệ khá chặt chẽ. Nhiệm kì trước Thành ủy Kinh Giang và chính quyền vì mở rộng nghiệp vụ doanh nghiệp bản địa, sử dụng tài chính trợ cấp cho các sản phẩm công nghiệp nặng của Vạn Hải. trợ cấp như vậy, tập đoàn Vạn Hải là bên trực tiếp được lợi.
Mà công nghiệp nặng của Vạn Hải cũng chính là dựa vào linh kiện giá trẻ có được từ nhà máy thượng hạ lưu. Ngoài ra các loại trợ giúp biến tướng của chính quyền, khiến chi phí sản xuất giảm đi nhiều.
Tuy doanh nghiệp hiện tại vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề, vẫn tồn tại rất nhiều nhân tố bất ổn.
Công nhân thất nghiệp thường gây rối, thường quấy nhiễu việc sản xuất và kinh doanh của doanh nghiệp. Nhưng trên thực tế, tập đoàn Vạn Hải mấy năm nay vẫn luôn âm thầm thu lợi nhuận. đây cũng là nguyên nhân tổng công ty Hongkong luôn rất nhiệt tình với tập đoàn Vạn Hải.
- Trần Kinh. Thẩm Mộng Lan khẽ mỉm cười. trên tay cầm một tấm ảnh Trần Kinh, đôi môi đỏ chót mấp máy. Ánh mắt như nước băn khoăn nhìn tấm ảnh.
- Phải bỏ nhiều vốn cho người này, phải cố gắng đi tạo quan hệ. đây tuyệt đối là người mấu chốt. Thẩm Mộng Lan âm thầm nói.
Cô và Trần Kinh chỉ gặp nhau một lần ngắn ngủi, ấn tượng để lại quá sâu sắc. Phó bí thư Tỉnh ủy Lã Quân cũng có hành động bất thường vì Trần Kinh, không ném chuột sợ vỡ đồ, không dám cấp hợp đồng đã vỗ ngực cho Vạn Hải. do đó có thể thấy Trần Kinh ở Sở Giang có uy lực rất lớn.
Không chỉ như vậy, sự xuất hiện dị thường của Trần Kinh gần như khiến chính quyền thay đổi ít nhiều trọng tâm công tác của tập đoàn Vạn Hải
Đầu tiên, người công nhân bị xa thải của Vạn Hải kia cứ luôn dính lấy. công đoàn gần đây bị theo dõi rất chặt, chỉ không tìm được cơ hội mà gây rối.
Ngoài ra, Uỷ ban nhân dân tỉnh đã sớm định nhiều hạng mục với tập đoàn Vạn Hải đẩy mạnh tổ chức huấn luyện công nhân thất nghiệp, hiện tại cũng cơ bản ngừng thao tác. Ngược lại gần đây báo chí và truyền hình lại đẩy mạnh đưa tin công nhân thất nghiệp tái lập nghiệp. xu thế dường như là muốn dùng cách thức mới, biện pháp mới giải quyết vấn đề mức độ thất nghiệp cao trong xã hội hiện tại.
Mà những sách lược vòng vèo này đều là công tác Thẩm Mộng Lan từng đề xuất với chính quyền, nhưng vẫn luôn luôn không được coi trọng mấy.
Hiện tại xã hội Sở Giang đầy mâu thuẫn.
Lấy tập đoàn Vạn Hải mà nói, tập đoàn Vạn Hải thu mua mấy tập đoàn doanh nghiệp nhà nước, khiến lượng lớn công nhân thất nghiệp.
Công nhân làm hơn nửa cuộc đời, cho rằng bưng bát sắt, hiện tại đập bể bát sắt của họ, phát cho mỗi người chút tiền, cuộc sống sau này không còn chỗ dựa nào. Cách làm như vậy tất nhiên sẽ gây rối loạn. mà phía sau cái loạn đó, đơn giản là công nhân thất nghiệp mơ hồ về tiền đồ của mình, liều mạng tranh giành vì lợi ích của bản thân.
Bọn họ thành lập công đoàn, chuyên thu thập chứng cứ chính quyền bán tống bán thảo tài sản nhà nước, thu thập chứng cứ quan viên nhận hối lộ, ngầm chiếm tài sản nhà nước.
Còn nữa, trong số những người này còn có không ít chuyên gia, rất hiểu các chi tiết của đủ loại hợp đồng. một khi họ phát hiện vấn đề, một mặt là khiếu oan, mặt khác chính là cổ động công nhân viên thất nghiệp kêu than, tạo áp lực cho doanh nghiệp và chính quyền.
Chiêu thức hai bút cùng tiến hành đồng bộ của họ này, khiến doanh nghiệp và chính quyền đều vô cùng áp lực, mệt mỏi.
Thẩm Mộng Lan mấy năm nay vì những việc này, có thể nói là tâm lực đều tiều tụy. đây cũng là nguyên nhân cô không thể không thường xuyên đi tiếp xúc với lãnh đạo, tìm lãnh đạo giải quyết vấn đề.
Làm doanh nghiệp, kinh doanh ở nước cộng hòa, không có bối cảnh của chính quyền, nửa bước khó đi.
ở nước cộng hòa, quyền lợi mãi mãi ở phía trên đồng tiền, Thẩm Mộng Lan mấy năm nay thấu hiểu rất rõ chuyện này.
Vốn Thẩm Mộng Lan tự lập kế hoạch cho bản thân là muốn chủ công Lã Quân Niên, chỉ là nếu nắm được Lã Quân Niên, ông ta chỉ là Phó bí thư, hơn nữa còn kiêm nhiệm Chủ tịch thường trực tỉnh. đồng thời công tác của tập đoàn Vạn Hải lại là ông ta phụ trách quan hệ, nếu Lã Quân Niên thực sự dụng tâm làm tốt việc, Vạn Hải hẳn đã có thể thoát khỏi vũng bùn.
Nhưng hiện tại Thẩm Mộng Lan quyết định điều chỉnh kế hoạch một chút.
Cô cảm thấy có lẽ Lã Quân Niên không đáng tin.
Ông già béo như heo, tâm như quỷ này, có hứng thú nhiều hơn với cơ thể mình.
Mà làm phụ nữ, Thẩm Mộng Lan biết rõ tật xấu này của đàn ông. Đối với người phụ nữ chưa có được, đàn ông là cháu, đối với người phụ nữ đã đoạt được, bọn họ chính là ông. Nếu Thẩm Mộng Lan đặt ngọc lên người Lã Quân Niên, vậy chút quyền chủ động đều không có. Cô thật sự không nắm chắc có thể khống chế người đàn ông như quỷ này.
Nhưng nếu Thẩm Mộng Lan hiện tại điều chỉnh sách lược.
Nếu có thể duy trì quan hệ chặt chẽ với Trần Kinh. Trần Kinh và Lã Quân Niên đều vào cục, thì tình hình sẽ không giống lúc trước.
Thẩm Mộng Lan ít nhất có thể bảo vệ mình, không đến mức hoàn toàn không hề có lực.
Ưu thế làm phụ nữ của cô, có lẽ cũng có thể phát huy tác dụng vô cùng rồi Trần Kinh không biết vị trí mới của mình bị một cô gái theo dõi.
Cùng với Trưởng ban Biên, hắn tới thành phố Kinh Giang.
Tòa nhà Thành ủy thành phố Kinh Giang vừa làm xong, đại lầu xa hoa khí phái, tổng cộng tám tầng, diện tích hơn 7000 m2.
Màu sắc chủ đạo là xám sẫm. nghe nói là nhà thiết kế nổi tiếng nước ngoài thiết kế, xây dựng đậm phong vị Châu Âu.
Bên cạnh tòa nhà Thành ủy có một tòa lầu nhỏ vô cùng tinh xảo, trông không bắt mắt lắm, nhưng tư thế hiên ngang của trạm gác cảnh sát có vũ trang ở cửa, cán bộ quen với bố trí của Thành ủy vừa liếc mặt liền hiểu, tòa nhà nhỏ này chính là tòa nhà thường vụ Thành ủy. Trần Kinh tiến vào cửa chính sân Thành ủy.
Xuyên qua hàng cây nhãn tươi tốt xanh um, xe dưng ở cửa tòa nhà Thường ủy.
Lúc này cửa tòa nhà thường vụ đầy ắp người.
Cán bộ phó giám đốc sở trở lên của bốn bộ máy đều tập trung ở đây, không thiếu ai.
Chủ tịch thành phố Từ Binh và Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Triệu Hạ đứng đầu chào đón.
Sau đó là gặp mặt nói chuyện, thân phận của Biên Kỳ đặc thù, ông ta có chức vụ cao nhất ở đây, nhưng diễn viên chính buổi nói chuyện lị là Trần Kinh. Trần Kinh bắt tay với từng người, mỗi người đều nói vài câu, có vẻ không ghét người khác làm phiền.
Lúc Chủ tịch thành phố Từ Binh bắt tay Trần Kinh, thành khẩn nói: - Bí thư, chúng tôi mong mong mãi, cuối cùng trăng sáng cũng mang anh tới. hiện tại nhân dân Kinh Giang cần anh, bộ máy Kinh Giang chúng tôi cũng cần anh. Chúng tôi đều hy vọng dưới sự lãnh đạo của anh, làm một cuộc đánh lớn, thay đổi cục diện.
Trần Kinh thản nhiên cười nói: - Lão Từ, tôi biết sẽ phối hợp với bộ máy của anh thì rất vui. Ai mà không biết anh là ngọn cờ một mặt trong số cán bộ trẻ của Sở Giang chúng ta. Kinh Giang là một thành phố công nghiệp lớn, cơ sở công nghiệp rất hùng hậu. chúng ta cũng có tích lũy rất sâu, nơi đây là nơi tốt để anh thể hiện hoài bão. Anh có sân khấu này, lãnh đạo kỳ vọng rất lớn.
Từ Binh ngay cả gọi cũng không dám, hai người lần đầu nói chuyện đã rất thoải mái.
Kỳ thật Từ Binh là người của Lã Quân Niên. Trước kia anh ta làm thư ký của Lã Quân Niên. Mà anh ta lại vừa kịp cơ cơ hội tham gia lớp cán bộ thanh niên toàn tỉnh xuất ngoại huấn luyện tại Singapore. Học tập hai năm ở Singapore, trở về lý lịch đã không giống trước.
Sau khi trở về, vị trí đầu tiên mới của anh ta chính là Phó chủ tịch thành phố Hành Thủy. ở Hành Thủy, một Phó chủ tịch không vào thường vụ, càng khiến Tỉnh ủy chú ý nhiều lần. Về mặt phân công quản lý công tác rất có ý tưởng. Từ Binh bình thường lập dị, luôn có mâu thuẫn rất sâu với những lãnh đạo chủ chốt của Hành Thủy.
Vốn Bí thư Vạn của Hành Thủy muốn tìm cách nắm anh ta. Nhưng sau đó Hành Thủy xảy ra chuyện, một loạt cán bộ bị miễn chức do vấn đề kinh tế. Từ Binh lợi dụng cơ hội này công bố công tác đấu thầu. sau đó lại tổ chức hội nghị tọa đàm dân chủ giám sát, công bố tình tiết việc mua bán của chính quyền thành phố Hành Thủy trên mạng, gây phản ứng rất mãnh liệt.
Còn anh ta chuyển bại thành thắng, không chỉ không đi xuống, ngược lại thăng chức làm Phó chủ tịch thường vụ thành phố Hằng Thủy.
Kỳ thật anh ta ở Hành Thủy mấy năm, chiến tích cũng không phải nổi bật lắm, theo cách nói của nhân dân, Hành Thủy là ao tù nước đọng. Nhưng vì Từ Bình có một số cách nghĩ mới mẻ, thử nghiệm mới lạ, cách làm mới, ngẫu nhiên có thể dâng lên vài lớp sóng đối với cục diện đáng buồn của Hành Thủy. vì thế anh ta trở thành một nhân vật sinh động trong bộ máy Hành Thủy,.
Lần này điều chỉnh bộ máy toàn thị thành tỉnh. Tỉnh ủy suy xét tổng hợp các phương diện, điều anh ta tới Hành Thủ làm phó chủ tịch thành phố, Quyền chủ tịch thành phố, nghe nói anh ta rất mãn nguyện.
Trần Kinh hiểu những điều này, cũng không có nghĩa là hắn có thành kiến gì với Từ Binh.
Có tư tưởng mới, có gan làm thử, đây là chuyện tốt.
Trần Kinh cũng thích lãnh đạo sáng tạo. làm sao hắn và Tư Binh quan niệm có thể phù hợp. hai người nói không chừng có thể tạo ra những đột phá mới.
Đương nhiên, hết thảy đều cần vấn đề cụ thể, phân tích cụ thể. Từ binh thật có bản lĩnh, hay là ra vẻ múa may. Điều này cần thông qua khảo nghiệm công tác thực tế. hiện tại tất của của thành phố Kinh Giang, đối với Trần Kinh mà nói đều là hoàn toàn mới.