Quan Sách

Chương 120: Khó khăn quá lớn!



Động đến Trần Kinh không tốt đâu!

Đây là điều mà Dịch Tiên Bình cảm thấy bất ngờ, y kêu Hoàng Kỳ soạn thảo thông báo gửi đến phòng kinh tế thương mại, mới chỉ nửa ngày, thì nhận được nhiều cuộc điện thoại.

Đầu tiên là chủ nhiệm phòng Huyện ủy Hoàng Tiểu Hoa gọi tới, phòng Tổng hợp ở Huyện ủy làm việc ở tầng một tòa nhà, Hoàng Kỳ viết thông báo dán ở bên ngoài, người ở các ngành Huyện ủy đi qua đi lại người này xem một lúc, người kia thoáng nhìn, phòng kinh tế thương mại bị dán tin tức trên phòng tổng hợp liền yên ắng không động tĩnh ở Huyện ủy truyền tin .

Hoàng Tiểu Hoa đoán chừng tin tức truyền đi nhanh rồi, biết được tin này, y nói giọng điệu ôn hòa với Dịch Tiên Bình :
Tiên Bình, sao việc lại như thế này chứ ? Trưởng phòng Trần phòng kinh tế thương mại vừa mới nhậm chức, đã bị anh điểm tên ?

Dịch Tiên Bình kiên trì kể một chút sự việc đã xảy ra, Hoàng Tiểu Hoa cười nói :

Tôi nghĩ sự việc không có gì là lớn cả, đều là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, Tiên Bình này, nghe ông anh khuyên một câu, không nên để quan hệ giữa Huyện ủy và cấp dưới bế tắc quá! Việc này coi như bỏ qua đi, hơn nữa, đúng sai sự việc như thế nào, làm sao mà nói rõ được?

Hoàng Tiểu Hoa nói thêm trong điện thoại, một lúc sau,trưởng ban tổ chức Biện Triệu Nam gọi điện thoại đến!

Biện Triệu Nam giọng điệu trong điện thoại có chỗ bất đồng với Hoàng Tiểu Hoa, y nói :
Tiên Bình, tôi nghe nói anh với phòng kinh tế thương mại có chút xích mích! Việc này ấy, anh hãy cẩn thận điều tra lại một chút, xem xem đầu đuôi ngọn ngành sự việc ra sao!

- Hình tượng Phòng tổng hợp rất quan trọng, không thể vì một chuyện nhỏ mà làm hỏng hình tượng của phòng tổng hợp được!

Sau khi kết thúc điện thoại của Biện Triệu Nam, buổi chiều, không ngờ Dịch Tiên Bình lại nhận được điện thoại của phó bí thư Huyện ủy Triệu Nhất Bình.

Triệu Nhất Bình nói khá là trực tiếp, y nói:
Tiên Bình, tình hình đặc biệt của phòng kinh tế thương mại, trước mắt nhiệm vụ của họ quan trọng, trách nhiệm quan trọng, có khi nảy sinh vài chỗ không như ý, các anh nên tha thứ, nên ra sức giúp đỡ! Chúng ta đối với đơn vị cấp dưới, không cần phải nhất mực ra oai lãnh đạo, phải có một tâm lý bình đẳng!

Cuộc điện thoại này của Triệu Nhất Bình rất có sức ảnh hưởng, Dịch Tiên Bình nhận cuộc gọi này, cuối cùng mới cảm thấy, có thể Trần Kinh lợi hại hơn nhiều so với mình, phòng kinh tế thương mại cũng mẫn cảm hơn nhiều so với tưởng tượng của mình, có chuyện nhỏ nhặt, mới xảy ra được vài tiếng, đã làm cho các lãnh đạo huyện ủy biết được việc này rồi, việc này quả thật ngoài dự đoán.

Dịch Tiên Bình lập tức tìm đến chủ nhiệm Vũ hỏi thăm kỹ càng tình hình ngày hôm đó, cuối cùng đối phương mới vén ra nội tình của Hoàng Kỳ, báo cáo sự thật tình hình hôm đó cho Dịch Tiên Bình.

Dịch Tiên Bình đang suy xét việc này, thì Hoàng Kỳ đẩy cửa bước vào, cho nên y mới hỏi câu đó.

Hoàng Kỳ đoán ý qua lời nói và sắc mặt, thấy là vẻ mặt Dịch Tiên Bình có chút bất thường, trong lòng y hơi sốt ruột, nói:
Cho dù hôm đó là công tác tôi làm không đúng, vậy cũng không thể là lý do cho thái độ tồi tệ như thế của phòng kinh tế thương mại được! Tôi vừa gọi điện thoại cho văn phòng của phòng kinh tế thương mại xác nhận thông báo, anh nghe …

Hoàng Kỳ lấy tài liệu ghi âm ra bỏ vào máy nghe nhạc, bắt đầu để cho Dịch tiên Bình nghe cuộc điện thoại vừa nãy.

Toàn bộ điện thoại của Đảng ủy Công an cần phải ghi âm lại, đây là do bí thư Đảng ủy Công an bí thư Chu Chính sắp xếp,bí thư Chu Chính là bộ đội chuyển ngành cán bộ, y làm công tác chính trị pháp luật, trong đầu vẫn còn lối tư duy bộ đội, đối với chi tiết yêu cầu rất nghiêm, trong đó ghi âm điện thoại chính là do y đích thân bố trí.

Dịch Tiên Bình chau mày nghe xong đoạn ghi âm điện thoại của Hoàng Kỳ và nhân viên phòng kinh tế thương mại, rất lâu,y giận dữ đập lên bàn một phát, nói:
Hết chỗ nói! Thật là quá ngông cuồng kiêu ngạo ! Việc này phải điều tra! Gọi điện thoại cho lão Vương ban Kỷ luật cấp ủy, đưa băng ghi âm cho y, chúng ta giám sát “để y xử trí”!

Dịch Tiên Bình trong lòng vốn đã tắt lửa lòng, một lúc lại bị Hoàng Kỳ nhóm lên!

Cùng là cán bộ trẻ tuổi có triển vọng, Dịch Tiên Bình trong lòng mang tư tưởng háo thắng hết sức mạnh mẽ.

Mới sáng đã nhận được nhiều điện thoại thế này, mặc dù Dịch Tiên Bình kinh ngạc, nhưng mà trong bụng mơ hồ hơi không thoải mái, phòng tổng hợp là đơn vị cấp dưới Huyện ủy. công tác tống trị được huyện ủy xem như là công tác quan trọng hàng đầu cần nắm chắc, y muốn cho cơ quan chính quyền cấp dưới một đòn phủ đầu, thì đã có nhiều thế lực ngăn cản như vậy ?

Hơn nữa, Trần Kinh là người như thế nào chứ ? Chẳng qua là dựa vào Mã Bộ Bình mới đi lên được, hiện giờ Mã Bộ Bình đã không còn ở Lễ Hà nữa, hắn còn có lý do gì mà tự mình cảm thấy tốt nữa chứ ?

Dịch Tiên Bình ngẫm nghĩ trong đầu, nhưng y vừa hiểu được tình hình, phát hiện cuộc tranh cãi giữa Trần Kinh và Hoàng Kỳ, Trần Kinh vẫn còn có một vài lý do nhất định.

Trần Kinh dẫu sao cũng là người đứng đầu đơn vị, hắn tới phòng tổng hợp đến một ly trà cũng không có, thế này thì không cách nào nói nổi, quả thật muốn gây chuyện mà, cuối cùng có thể làm trò cười, cho nên ý muốn chiến thắng của Dịch Tiên Bình cũng phai nhòa đi.

Nhưng mà…

Một đoạn ghi âm của Hoàng Kỳ, phút chốc khiến cho cơn giận phai nhạt của Dịch Tiên Bình lại bắt đầu hừng hực bốc cháy:

Thổ Lương bất chính hạ lương oai, Trần Kinh phòng kinh tế thương mại đối nhân xử thế bướng bỉnh, hành vi kiêu ngạo, đến một phòng làm việc cấp dưới, nhân viên đều đã mắc tật đuôi to thì khó vẫy, thế này thì làm sao mà chịu đựng cho được ?

Dịch Tiên Bình cũng chẳng phải hạng người dễ dàng, y vốn cũng là người có lai lịch, hôm nay y muốn xem thử, rốt cuộc Trần Kinh lợi hại đến đâu…

Cho dù có chuẩn bị tâm lý, Trần Kinh biết nhiệm vụ của phòng kinh tế thương mại sẽ rất khó khăn, nhưng từ khi bắt đầu nhậm chức, hắn vẫn cảm thấy áp lực tưởng tượng là quá lớn.

Phòng kinh tế thương mại chính là một cục diện rối rắm, huyện Lễ Hà nghèo nàn như thế, thành tích của phòng kinh tế thương mại đã nhiều năm không có gì đáng nói, mà vấn đề nữa là mấy năm nay lại chẳng có tiếng tăm gì đặc biệt. Phòng kinh tế thương mại quản lý cái gì ? Xét ở huyện Lễ Hà, chủ yếu có vài nội dung lớn, một là hướng dẫn, chỉ đạo xí nghiệp sản xuất kinh doanh, vì xí nghiệp cung cấp chính sách ủng hộ, thứ hai là thu hút đầu tư, giới thiệu nước ngoài đến Lễ Hà bỏ vốn đầu tư xây dựng nhà máy, thứ ba là quản lý khu kinh tế mới, kiến thiết khu kinh tế mới.

Ba nghiệp vụ này, mấy năm nay đều không có thành tích, mà vòng cung xí nghiệp sản xuất kinh doanh, vì xí nghiệp cung cấp chính sách ủng hộ còn xảy ra rất nhiều việc. Trưởng phòng kinh tế thương mại tiền nhiệm Tô Quang Hoa mượn chính sách để vơ vét của cải, liên tục tham ô hối lộ số tiền lên đến hơn sáu triệu, chuyện này khiến cả huyện Lễ Hà kinh ngạc.

Lễ Hà là địa phương mới đang mở rộng ,một cái huyện nhỏ vài trăm nghìn người, là một huyện nghèo, thế mà một trưởng phòng kinh tế thương mại lại có thể tham ô tới hơn sáu triệu,sự thật này xem như là vụ tai tiếng.

Mấy năm trước, công tác chính quyền báo cáo mỗi năm đều có ủng hộ mạnh mẽ, phát triển kinh tế thương mại, gia tăng đối với xí nghiệp ba điều và nội dung chính sách ưu đãi tăng lớn, nhưng từ sau vụ bê bối của Tô Quang Hoa, những nội dung đó đều trở thành trò cười của mọi người ở Lễ Hà.

Thư Trị Quốc rất căm tức với vụ việc của Tô Quang Hoa, đã từng có một khoảng thời gian, nhắc đến phòng kinh tế thương mại, mặt y liền u ám hết sức khó coi. Thế cho nên vị trí trưởng phòng Phòng kinh tế thương mại trống đến hơn nửa năm, đến bây giờ mới do Trần Kinh tiếp nhận công tác này.

Trong giới chính trị Lễ Hễ, phòng kinh tế thương mại giống như là quả bóng của nước cộng hòa, chính sách lệch nhiều nhất, mọi người mọi người gửi gắm tình cảm nhiều nhất, nhưng đáng thất vọng nhất lại cũng chính là phòng kinh tế thương mại. Không nói khoa trương, dư luận xã hội của phòng kinh tế thương mại rất kém cỏi. Mọi người cũng vô cùng mẫn cảm đối với phòng kinh tế thương mại.

Ở vào tình huống này, trưởng phòng Trần Kinh cần phải đối mặt với sự giám sát của toàn huyện vài trăm nghìn người , ánh mắt mọi người đều dõi theo xử sự của hắn, rất nhiều ánh nhìn trừng trừng, áp lực như thế này không cần nói cũng biết.

Trừ lần đó ra, Trần Kinh vừa lên nhậm nhức đã gặp phải vấn đề nan giải, hàng loạt trở ngại của nhà máy xi măng Thái Thủy,phòng kinh tế thương mại cần phải vào cuộc và phải triển khai ảnh hưởng quan trọng. Nhà máy xi măng Thái Thủy, tình trạng hỗn loạn trong đó cực kỳ sâu sắc, đã vượt quá phạm vi Lễ Hà rất nhiều, Trần Kinh làm sao có thể thấy rõ cách thức bên trong này?

Vào lúc này, nói không khoa trương, hắn căn bản là không có năng lực để đi vào cái vòng tròn này để phát huy hành động, bởi vì một khi hành động phát huy không đúng, phát huy có vấn đề, lập tức gây ra vấn đề lớn.

Ngoài nhà máy xi măng Thái Thủy ra, vấn đề cấp bách nhất là vấn đề bồi thường đất đai của khu kinh tế mới, mọi người khu kinh tế mới hiện nay gây huyên náo dữ dội, ngày nào cũng phá rối thi công xây dựng khu kinh tế mới, khoảng thời gian trước kia lúc mà gây rối dữ dội nhất, ban quản lý khu kinh tế mới cử người đến giám sát trong nhà họ, sợ bọn họ ra ngoài,

Nhưng hiện pháp trông coi chung quy không ngăn được căm giận của mọi người dân, cuối cùng cũng hình thành quy mô, từ thành phố cho đến tỉnh, cấp bậc là một cấp thấp một cấp cao, bây giờ đã có dân chúng trong tổ chức, tuyên bố là phải đưa việc này báo lên trung ương.

Khu kinh tế mới Huyện chính là đơn vị phòng kinh tế thương mại trực tiếp quản lý, Trần Kinh không cách nào né tránh vấn đề của khu kinh tế mới, hắn nhất định phải đối mặt với vấn đề này!

Khó khăn rất lớn, điều kiện triển khai càng không tốt, phòng kinh tế thương mại như thế đã nửa năm, đường lối trong Phòng, công việc đều do người trưởng phòng có tài có đức phụ trách, bây giờ là Trần Kinh đảm đương, muốn nghĩ một chút ở trong phòng nói chuyện đã hiệu nghiệm rồi, nói thì dễ làm mới khó biết bao ?

Lại còn, bởi vì lúc đầu thành lập phòng kinh tế thương mại, vị trí của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân cao, người trong huyện đều để phòng kinh tế thương mại xem như là một cơ quan tốt, cho nên bên trong phòng kinh tế thương mại cũng tiềm ẩn nhiều nhân tài, những bối cảnh miễn cưỡng này, liên hệ sâu sắc với cả phòng kinh tế thương mại.

Những người này đều rất khó quản lý, nhất là Trần Kinh tuổi đời còn trẻ, nếu muốn đem cái phần nhỏ từ đống hỗn độn này thu dọn sạch sẽ, thì rất là hao tổn công sức.

Trên thực tế, Trần Kinh nhậm chức đã lĩnh giáo được vài người lợi hại rồi, trong đó có một người trẻ tuổi tên là Hồ Phi, trong đại hội Phòng lần đầu tiên đã gây rối rồi. Lại còn, Trần Kinh vì chỉnh đốn tác phong phân tán của phòng kinh tế thương mại, tăng cường chuyên môn quản lý kiểm tra chuyên cần, tên Hồ Phi này liền thông đồng với một đám người lấy đồng hồ treo tường của phòng làm việc ở phòng kinh tế thương mại vặn chậm lại vài tiếng.

Trần Kinh tìm Hồ Phi nói chuyện một lần, cái tên này trước mặt Trần Kinh vội vội vàng vàng, nhanh trí, một hơi một lời gọi trưởng phòng Trần, cần kính cẩn bao nhiêu là kính cẩn bấy nhiêu, sau lưng thì lập tức biến thành người khác, cứ nhất mực làm theo ý mình. Trần Kinh tra hồ sơ của Hồ Phi, mới biết tên này là con trai cưng của chủ tịch Hội đồng nhân dân Hồ Quốc Lâm.

Tư cách và sự từng trải của Hồ Quốc Lâm ở Lễ Hà lâu hơn nhiều so với Thư Trị Quốc, môn sinh cũ lại nhiều, rộng ở khắp Lễ Hà, xem như là người rất có máu mặt, nghe nói y yêu nhất là đứa con trai Hồ Phi này, lại còn bao che khuyết điểm tật xấu.

Trần Kinh vừa phải đối mặt với chuyện lớn, bây giờ lại đối phó với cái đám người ham chơi không lo làm này, có lúc hắn ngẫm nghĩ mà nén giận trong lòng!

Nhưng hắn vô cùng hiểu rõ, trong lúc này, mới là thời điểm thử thách thật sự. Nếu như vài việc nhỏ này mà sắp xếp không ổn thỏa, thì không đủ sức để tập trung lòng người trong nội bộ, tất thảy đều là nói suông. Cho nên đối đãi với chuyện trong nội bộ, nhiều khi càng phải nghiêm túc thận trọng hơn đối với bên ngoài!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.