Hội chiến Thần Đông và đại thắng Hoài Dương, làm danh tiếng của Trịnh Thịnh lên như mặt trời ban trưa, các hãng truyền thông trong nước đua nhau đưa tin chống tham nhũng của Tỉnh Tương, làm cho hào quang trên đầu Trịnh Thịnh nhất thời nổi như cồn.
Thậm chí vượt qua hành động chấn áp oanh liệt nhất thời chấn động năm đó
Hai thành phố, từ trên xuống dưới thay đổi hoàn toàn, trong nước không thể nói tuyệt đối không có, cũng là cực kỳ hiếm thấy. Tỉnh Tương trở thành tiêu điểm cả nước chú ý.
Đương nhiên, lời bàn sau lưng cũng không ít...
Cứ lấy tỉnh Tương mà nói, người thật sự khen ngợi chống tham nhũng của hai thành phố Thần Đồng và Hoài Dương, kỳ thực số lượng không nhiều, một bộ phận chờ xem thái độ, một bộ phận ở sau lưng châm chọc khiêu khích còn một bộ phận khác là kiên quyết phản đối, chỉ là cấp bậc không đủ, tiếng phản đối sẽ rất mỏng manh, căn bản không ngăn được nước lũ cuồn cuộn khi Trịnh Thịnh và Hạ Tưởng liên kết lại với nhau. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - http://truyenfull.xyz
Bởi vì hai thành phố Thần Đông và Hoài Dương chống tham nhũng, còn đụng chạm đến lợi ích quá nhiều người, hai thành phố không tồn tại cô lập ở tỉnh Tương, có liên quan đến nhiều mặt nhiều lĩnh vực của thành phố khác, thậm chí còn có lợi ích xung đột, hơn nữa vì thế lực chống tham nhũng quá lớn, không những làm kinh sợ quan tham, còn làm kinh sợ nhiều người nhận của đút lót,
Có điều quyền lực lại nằm trong tay của Hạ Tưởng và Trịnh Trịnh, một số lớn quan viên bị cách chức, một số lớn quan viên bị tịch thu trừng trị, tiền tham ô bất chính xung vào quốc khố, giới quan lại ở tỉnh Tương rơi vào tình trạng chấn động.
Con số công bố thu hồi tổn thất cho quốc gia với bên ngoài là hai tỷ, trên thực tế, vì sợ làm mọi người căm phẫn, con số công bố với bên ngoài chỉ là một phần mười con số thực tế, thu về hai mươi tỷ cho quốc khố, cho dù bình quân cho hai thành phố, cũng tương đương với việc tăng thêm hơn bốn tỷ thu nhập tài chính của mỗi thành phố, phải đầu tư bao nhiêu, phải thu bao nhiêu thuế của dân chúng mới có thể có hơn 10 tỷ.
Chẳng trách năm đó Hòa Thân gặp trắc trở, Gia Khánh ăn no liền nói, nuôi dưỡng quan tham đợi cho béo bở sau đó giết lấy đi tài của, cũng không khác gì một con đường tắt để tăng thu thuế.
Cho dù thế nào, cơn lốc chống tham nhũng của hai thành phố, không những làm uy vọng Trịnh Thịnh tăng lên rất nhiều, chiến tích sáng ngời, cũng khiến cho việc chống tham nhũng tỉnh Tương vẫn luôn bình lặng, thành đứng đầu bảng trong các tỉnh bộ của cả nước.
Dân của hai thành phố Thần Đông và Hoài Dương, có người lén bàn tán, cơn lốc chống tham nhũng, Trịnh Thịnh ăn no.
Trịnh Thịnh kỳ thực là ăn no, nhưng không ít người đều xem nhẹ Hạ Tưởng người có được lợi ích thực tế nhất trong cơn lốc chống tham nhũng lần này.
Chiến tích làm thế nào về tay Trịnh Thịnh, tỉnh Tương làm thế nào làm người ta chú ý, đều là tuyên bố với bên ngoài, đều là yêu cầu của chính trị, nhưng người trong quan trường thật sự lại biết rõ, công tác chống tham nhũng của tỉnh Tương không có gì khởi sắc, sau khi Hạ Tưởng đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh ủy, mới đột nhiên nhanh chóng, dứt khoát, quyết đoán bắt mấy chục quan tham cấp cao từ Phó giám đốc sở trở lên, xét cho cùng đều là công lao của Hạ Tưởng.
Dân chúng có nhận thức được công lao của Hạ Tưởng hay không cũng không quan trọng, quan trọng là có người nhận thức được năng lực và nguyên tắc vững vàng của Hạ Tưởng là được.
Trong hội nghị thường vụ tỉnh ủy, sau khi Diệp Thiên Nam đại bại, thế cục của tỉnh Tương trải qua sóng gió của cầu đường tỉnh Tương, kích động của hội chiến Thần Đông, sau cuồng phong Hoài Dương chống tham nhũng, cuối cùng trở lại bình yên, lực ảnh hưởng của Diệp Thiên Nam nhỏ lại, uy vọng ở tỉnh ủy cũng xuống dốc không phanh, địa vị Trịnh Thịnh càng được củng cố, Phó Tiên Phong cũng ngồi vào vị trí thứ hai của Tương Tỉnh.
Ai cũng có phần, chỉ có bốn người từng là đồng minh của tỉnh Tương, tiếp sau Lâm Hoa Kiến bị cách chức, thì đi tới bờ vực sụp đổ.
Lực lượng đối lập tỉnh Tương, sẽ được sắp xếp lại.
Nếu nói Diệp Thiên Nam thua trong hội nghị thường vụ chỉ làm người ta cảm thấy chấn động, như vậy không lâu sau khi ở hội nghị thường vụ, lính lác của Diệp Thiên Nam đều tỏ ý muốn dựa giẫm vào Phó Tiên Phong, và Phó Tiên Phong không tỏ ý sẽ từ chối ai, có ý đồ thu thập toàn bộ thế lực của Diệp Thiên Nam, há miệng rất to, cắn thật lớn không kiên dè.
Kiên dè hoặc không kiên dè không quan trọng, quan trọng là có được lợi ích thực tế và quyền lợi là được, Phó Tiên Phong từ trước đến nay không phải là người bận tâm thanh danh mà buông bỏ lợi ích, y cũng là tiểu nhân, ngụy quân tử.
Thậm chí bao gồm cả Dương Hằng Dịch, Hồ Định qua lại với Phó Tiên Phong cũng thường xuyên hơn, càng làm nhiều người cảm thán Diệp Thiên Nam nhanh chóng thất thế, tường đổ mọi người lại đẩy thêm, lại khâm phục cách đối nhân xử thế của Phó Tiên Phong, da mặt đủ dày lòng dạ đủ đen tối, mọi việc đều thuận lợi, mặt kệ ai té, y cũng có thể ăn no, thật là một kỳ nhân.
Mọi người đều đang nghĩ, Phó bí thư Diệp đã từng uy phong lẫm lẫm, trước mắt sắp trở thành người cô độc, không biết cảm tưởng thế nào, tiếp theo đi con đường nào đây?
Kỳ thực Diệp Thiên Nam trong chớp mắt thất bại ở hội nghị thường vụ, cũng chính là điềm xấu cho việc mất đi thế lực ở tỉnh Tương.
Thua ở hội nghị thường vụ và mất đi thế lực ở tỉnh Tương, vẫn không làm Diệp Thiên Nam mệt mỏi nhất và khó khăn nhất, không chấp nhận hiện thật, vì y kiên quyết cho rằng, y cuối cũng sẽ lên tỉnh Yến, bởi vậy thất thế ở tỉnh Tương đối với y không đáng nói, không phải là hậu quả nghiêm trọng gì.
Thậm chí y còn đắc ý nghĩ rằng, Phó Tiên Phong có gì tài giỏi, chỉ là nhặt thức ăn thừa của y, nói trắng ra, cái rách nát y không cần nữa, được Phó Tiên Phong xem là bảo bối, nếu y muốn, chỉ cần xoay người, Hồ Định và Dương Hằng Dịch sẽ ngoan ngoãn theo y.
Y có thể xoay chuyển hai người trong lòng bàn tay.
Đương nhiên, trước đây chỉ là Diệp Thiên Nam kiêu ngạo không muốn nhận thua, tình hình thế nào, y không thử qua, tất nhiên là không biết, mà y cũng không bận tâm chuyện Hồ Định và Dương Hằng Dịch dựa dẫm vào Phó Tiêng Phong, có nhiều vấn đề khó khăn làm phiền y, đang chờ y giải quyết.
Chuyện làm Diệp Thiên Nam khó chấp nhập nhất là, Hạ Tưởng bất ngờ bình an đến Bắc Kinh.
Mà không những bình an đến, hơn nữa còn đi cùng với Thủ tướng, Thủ tướng bất ngờ đi khảo sát thành phố Yến, cùng Hạ Tưởng không hẹn mà gặp, y cho rằng là trùng hợp mà không phải có người sắp xếp, nhưng sau đó Thủ tướng chủ động đề nghị cùng vào Bắc Kinh với Hạ Tưởng, thật là vô cùng thú vị.
Nếu không có đi cùng với Hạ Tưởng, Diệp Thiên Nam sẽ không nghĩ tới hành động này của Thủ tướng có dụng ý sâu, mà sau khi Hạ Tưởng hoàn toàn thoát khỏi bị truy giết, Thủ tướng và hắn không hẹn mà gặp, lại cùng Thủ tướng lên cùng một chiếc xe vào Bắc Kinh, nếu nói trong đó chỉ là trùng hợp gặp nhau, không chỉ là y, e rằng dân toàn quốc cũng không tin.
Đương nhiên, Thủ tướng cùng đi với Hạ tưởng, sẽ không gặp ký giả đưa tin, thậm chí người biết cũng không nhiều, chỉ giới hạn ở các nhân vật cấp cao và tầng lớp cao, y cũng là liên hệ phòng công vụ Quốc hội mới biết chuyện này, nếu không, y cũng chẳng hay biết gì.
Nghĩ cũng không cần nghĩ, từ thành phố Yến tới Bắc Kinh, đi xe gần ba tiếng, Thủ tướng không nhất định sẽ nói nhiều với Hạ Tưởng, thậm chí còn nói đến y, liên tưởng tới Thủ tướng luôn có ý khen ngợi Hạ Tưởng, Diệp Thiên Nam thậm chí lo lắng, lỡ chẳng may Thủ Tướng thay đổi chủ ý, bỏ y mà xoay qua ủng hộ Hạ Tưởng, y sẽ biết làm thế nào đây.
Y ở tỉnh Tương hoàn toàn gần như suy sụp, nếu thế lực ở phí Bắc tỉnh Yên cuối cùng thất bại, còn ở tỉnh Tương vốn chưa động, sẽ thật là xấu hổ không còn mặt mũi nào.
Nhưng, Diệp Thiên Nam cũng chỉ là ý niệm chợt lóe qua trong đầu, y cũng không biết đề danh của y, Thủ tướng ở phía sau vận động rất lâu, không thể tạm thời] đổi người, cũng là y lo hậu quả nghiêm trọng sẽ xảy ra, làm y cơ hồ không thể chịu được, mới khó tránh khỏi nghĩ ngợi lung tung.
Nhưng y nghĩ mãi không ra Thủ tướng và Hạ tưởng dọc đường đi, rốt cuộc đã nói những gì.
Chỉ là chuyện mỗi hành động ý nghĩ của Thủ tướng làm cho Diệp Thiên Nam lo lắng hoảng sợ, tâm thần bấn loạn, mà y biết rõ Hồ Định và Dương Hằng Dịch sắp phản bội y, không phải vì y thua hay Hạ Tưởng xúi giục, mà là vì lợi ích trọng đại, lớn đến độ có thể lật mặt y.
Y và Hồ Định, Dương Hằng Dịch quen biết nhiều năm, có thể nói là bạn tốt, quan hệ cá nhân cũng rất tốt, nhưng lại không bàn bạc trước với y mà công khai ở hội nghị thường vụ lật lọng, liền nói rõ một điểm, chuyện này chạm tới điểm mấu chốt của Hồ Định và Dương Hằng Dịch.
Lại nghĩ sâu hơn, ngoại trừ chuyện của Hồ Quân Do và Dương Diêu Nhi ra, không còn chuyện nào khác là hai người liều lĩnh làm trái lại y.
Mà Hồ Quân Do, Dương Diêu Nhi và Hồ Địa Bắc là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, ba người bọn họ nếu bị bắt, Diệp Địa Bắc cũng không thoát tội.
Diệp Địa Bắc là điểm yếu lớn nhất của y, y lo nhất chính là Diệp Địa Bắc xảy ra chuyện, từ đó mà làm cho y cũng bị liên lụy.
Vừa nghĩ tới Diệp Địa Bắc, Diệp Thiên Nam giống như con mèo bị giẫm vào đuôi nhảy dựng lên, y vừa nghĩ tới, hơn một ngày không liên lạc với Diệp Địa Bắc, không đúng, không phải hơn một ngày, từ sau khi y bay tới Bắc Kinh, y không có gọi cho Diệp Địa Bắc.
Sau đó chính là, y từ Bắc Kinh về, còn không kịp thở, thì phải triệu tập mở cuộc họp hội nghị thường vụ tỉnh ủy. Sau đó lại nghe tin tức của Hạ Tưởng thuận lợi tới Bắc Kinh, rồi thêm đả kích bất ngờ từ hội nghị thường vụ, làm cho y không kịp thích ứng, đáp ứng không xuể, cũng không kịp gọi một cú điện thoại cho Diệp Địa Bắc!
Diệp Địa Bắc tuổi không còn nhỏ nữa, sao không biết chủ động gọi điện thoại đến, hỏi thăm một chút?
Một dự cảm không may lại dâng lên đến cực điểm trong lòng Diệp Thiên Nam, vội vàng gọi di động cho Diệp Thiên Bắc, lại nghĩ ngợi, liền gọi điện cho Dương Diêu Nhi và Hồ Quân Do, nhưng đều khóa máy
Lòng Diệp Thiên Nam chợt nặng trĩu, như chìm xuống tận đáy, cũng không lo nghĩ việc Hồ Định và Dương Hằng Dịch làm mất mặt y, lại gọi điện thoại tới văn phòng của hai người
Hồ Định nghe điện thoại, nói Hồ Quân Do có việc nên ra nước ngoài rồi, không có ở trong nước, y không rõ Diệp Địa Bắc ở đâu.
Dương Hằng Dịch không ở văn phòng, không liên lạc được.
Thật đúng là xảy ra chuyện rồi? Diệp Thiên Nam cơ hồ nhảy lên, Hạ Tưởng người không ở Tương Giang, còn ai có thể làm hại Diệp Địa Bắc
Diệp Thiên Nam đương nhiên không ngờ, người gây bất lợi với Diệp Địa Bắc thì rất nhiều, và làm cho y càng không ngờ là, Diệp Địa Bắc không những xảy ra chuyện mà còn xảy ra chuyện lớn!
Càng làm cho Diệp Thiên Nam hoảng sợ chính là, Hạ Tưởng ở Bắc Kinh, đã làm ra một chuyện cực kỳ bất lợi cho y!