Quan Thần

Chương 1544: Tham chiến



52 thiếu.

Tần Khản thức trắng một đêm, lúc hừng đông, trên tay có một tập thư tố cáo rất dầy, ông ta đã chỉnh sửa lại một lần, còn làm tỉ mỉ và cẩn thận hơn ba phần so với năm đó khi còn là thư ký phải chỉnh sửa văn kiện của Trung ương.

Không làm cũng không được, bơỉ vì chuyện này có quan hệ to lớn, liên quan đến thế cục ở tỉnh Tề có loạn càng thêm loạn hay không, liên quan đến kế hoạch của ông ta có thể thuận lợi thực hiện hay không, liên quan đến những người trước kia làm khó dễ ông ta, coi thường ông ta, đùa cợt ông ta có hay không bị xui xẻo. Ông ta muốn tận mắt nhìn xem, một vài người trước kia luôn vênh váo, tự đắc trước mặt ông ta bây giờ bị khốn cùng như thế nào, chờ đến khi bọn họ sa sút, ông ta sẽ ngẩng cao đầu bước qua trước mặt bọn họ, không thèm liếc mắt lại một cái, thật đúng là hả dạ!

Nhưng sự việc thành hay bại, không phải do Khâu Nhân Lễ, cũng không phải do Chu Hồng Cơ, mà toàn bộ đều do duy nhất một mình Hạ Tưởng.

Tần Khản cẩn thận dán thư tố cáo lại, lại trịnh trọng đặt ở bên người, thấy bên ngoài trời đã sáng, là một bầu trời trong xanh đầy nắng ấm, một đêm không ngủ nhưng ông ta vẫn như trước, thể lực dồi dào, không ủ rũ chút nào.

Hạ Tưởng…thực sự là một nhân vật rất giỏi, để thế cục tỉnh Tề có biến đổi lớn, người đầu tiên ông ta phải cảm tạ chính là Hạ Tưởng!

Tuy nhiên, Tần Khản hiểu rõ, Hạ Tưởng tuy là Phó bí thư tỉnh ủy, nhưng kỳ thật, quyền lực rất bị hạn chế, ở trên có Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh kìm hãm, ở dưới lại có Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh kiềm chế, vừa không thể giống như Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh, có quyền lực độc lập tự chủ quyết định, vừa không giống như Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, bên trong Ủy ban Kỷ luật có tính tương đối độc lập, có thể tự mình quyết định. Phó bí thư Tỉnh ủy, không thể quá chói lọi che mất vầng sáng quyền lực của Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh, lại không thể nhúng tay vào công việc của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật và sự vụ của các thành phố cấp 3, được phân công quản lý Đảng viên và công tác nhân sự, phần lớn là làm công tác nghiên cứu.

Ngoại trừ quyền lực nhân sự, Phó bí thư tỉnh ủy tuy rằng đứng thứ ba, nhưng hầu như đều phải bị động tiếp nhận công tác, rất khó có thể chủ động ra tay để mở ra cục diện, nhưng mặc dù Tần Khản phân tích rất chuẩn xác vị trí và vai trò của Hạ Tưởng, nhưng lại vẫn như cũ tin tưởng Hạ Tưởng chính là chìa khóa quan trọng mở ra cục diện của toàn bộ tỉnh Tề.

Suy cho cùng cũng là người trẻ tuổi, có chí tiến thủ, có tính quyết đoán, cũng có thủ đoạn, Tần Khản thấy Hạ Tưởng có thể làm cục diện tỉnh Tề biến đổi lớn mà cảm thấy vui mừng. Đồng thời còn khen ngợi hành động bắc cầu quan hệ cùng tác dụng quan trọng của nó, đừng chỉ nhìn vào thế cục trước mắt, quyền chủ động dường như là nằm trong tay Chu Hồng Cơ, nhưng trên thực tế, Hạ Tưởng mới là điểm tựa trọng yếu của toàn bộ thế cục!

Đương nhiên, tác dụng của Chu Hồng Cơ cũng vô cùng to lớn, nếu lập trường của Chu Hồng Cơ hướng về Hà Giang Hải, thế cục ở tỉnh Tề vẫn không thể bị phá vỡ, nhưng đó là trước khi Hạ Tưởng đến. Trước khi Hạ Tưởng đến, lập trường của Chu Hồng Cơ rõ ràng là hướng về phía Hà Giang Hải, sau khi Hạ Tưởng đến không lâu, liền lập tức xoay lại chiều gió, bây giờ còn có dấu hiệu liên kết với Hạ Tưởng, đó là chỗ khiến Tần Khản khâm phục Hạ Tưởng.

Một nhân vật có tố chất lãnh đạo xuất sắc, không nhất định đòi hỏi phải tự làm mọi việc, không nhất định lúc nào cũng phải biểu lộ ra quyền uy cao ngất trời, anh ta chỉ cần đứng giữa làm điểm tựa trung gian đủ sức kết dính hợp tác là được. Nói cách khác, thế lực khắp nơi đều lấy anh ta là trung tâm vận chuyển, lấy anh ta làm cầu nối, như vậy, anh ta chính là mấu chốt duy nhất có thể lay động được thế cục!

Tần Khản nhớ tới cuộc nói chuyện ngày hôm qua với Lý Đinh Sơn, cùng với chuyện phát sinh cãi nhau ở Tỉnh ủy, lại thêm một đêm mưa sa gió giật, ông ta liền mỉm cười, thời tiết hôm nay không tồi, vừa vặn trải qua mưa gió thử thách ngày hôm qua, vàng thau lẫn lộn, có phải hay không nên để lộ ra một chút chân tướng?



10 giờ sáng, thành phố Lỗ triệu tập cuộc họp nghiên cứu vấn đề của Đới Kế Thần. Sau khi Viên Húc Cường nghe Bí thư Đảng ủy công an kiêm Cục trưởng Lục Hoa Thành tường thuật lại tỉ mỉ kết quả điều tra, mặc dù không tình nguyện, nhưng vẫn phải tiếp nhận sự thật, nhận định đồng chí Đới Kế Thần không phải chịu trách nhiệm lãnh đạo đối với chuyện Trần Thu Đống tự sát.

Không chấp nhận sự thật cũng không được, tham gia làm việc có tổng cộng năm người, Bí thư Thành ủy Viên Húc Cường, Thị trưởng Lý Đồng, Phó bí thư thành ủy Hải Sùng Dương, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Thành phố Hòa Cải Lợi, Bí thư Đảng ủy Công an thành phố Lục Hoa Thành. Theo Viên Húc Cường suy đoán, ít nhất sẽ có 3 người ủng hộ lập trường của gã, không nghĩ đến Lục Hoa Thành trước kia vốn nhận định Đới Kế Thần có vấn đề giờ lại đổi giọng phủ nhận, nói Đới Kế Thần hoàn toàn vô tội. Kể cả Thị trưởng Lý Đồng và một vài lãnh đạo Thành ủy chủ chốt đều đồng thanh ủng hộ kết luận của Lục Hoa Thành.

Viên Húc Cường cảm thấy rất nhức đầu, gã đúng là nhân vật số 1 ở Thành ủy, hơn nữa lại còn là Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, nhưng uy vọng của gã ở bên trong Thành ủy chẳng những không cao, ngược lại danh tiếng còn có chút không tốt…Được thôi, điều quan trọng chính là, gã cũng sắp phải lui ra, hiện tại cũng không còn dũng khí đối nghịch với một vài Ủy viên thường vụ Thành ủy cấp cao nữa.

Gã lui ra cũng chẳng sao, nhưng còn có rất nhiều dòng chính còn cần phải tiếp tục lăn lộn đi lên ở thành phố Lỗ, gã để lại một đường lui, sau này gặp lại cũng tốt.

Mặc dù Viên Húc Cường rất rõ Hà Giang Hải muốn đánh cho Đới Kế Thần một gậy chết tươi, nhưng tình thế hiện tại mạnh mẽ hơn người, gã chỉ có thể thỏa hiệp.

Tuy nhiên, gã vẫn muốn tìm một bậc thang đi xuống:

- Hoa Thành, đồng chí Đới Kế Thần rõ ràng là không có liên quan gì, Cục Công an thành phố lúc ấy sao lại có thể phán đoán sai lầm, làm oan uổng đồng chí Đới Kế Thần? Là phương diện công tác nào bất lực…

Viên Húc Cường đương nhiên biết chuyện Lục Hoa Thành và Hà Giang Hải trở mặt cãi nhau, quan hệ giữa gã và Hà Giang Hải rất mật thiết, do vậy đương nhiên muốn tìm Lục Hoa Thành đòi lại một ván, có quyền lực mà không dùng, hết hạn sẽ không còn tác dụng nữa.

Vốn tưởng rằng Lục Hoa Thành sẽ phải giải thích vài câu, không ngờ câu trả lời của Lục Hoa Thành lại khiến cho Viên Húc Cường phải hối hận sao vừa rồi lại hỏi như vậy.

- Bí thư Viên, tôi đang muốn báo cáo một chút nguyên nhân vấn đề đó là…

Lục Hoa Thành là người dứt khoát, hoặc là không làm, nếu làm thì phải làm đến cùng, mới đầu vốn nghĩ muốn để cho mọi chuyện được yên ổn, không muốn vô lễ, nhưng Viên Húc Cường lại tỏ ý chế giễu, muốn ra mặt thay cho Hà Giang Hải, y liền trực tiếp tung ra đối sách:

- Theo điều tra, là do Phó cục trưởng thành phố Chu Chấn Ba điều tra sai phương hướng, tôi chính thức đại diện Đảng ủy đề nghị Thành ủy, trước tạm thời đình chỉ công tác đồng chí Chu Chấn Ba, điều tra xác minh chân tướng sự việc, đòi lại công bằng cho đồng chí Đới Kế Thần.

Phó Bí thư Thành ủy Hải Sùng Dương vốn đang nghĩ hội nghị dường như không có chuyện gì, sẽ kết thúc, đang cầm chén trà đưa lên miệng, bỗng chốc dừng lại động tác ở giữa không trung, mở to hai mắt nhìn về phía Lục Hoa Thành, nghĩ thầm Lục Hoa Thành có hứng thú, muốn ăn miếng trả miếng, tuyệt sẽ không chấp nhận chịu thua thiệt, nháy mắt đã khai đao với người của Hà Giang Hải.

Có dũng khí, chẳng những có dũng khí, hơn nữa còn thật sự là một kẻ tiểu nhân so đo tính toán.

Chu Chấn Ba chẳng những là dòng chính do Hà Giang Hải một tay đề bạt, nghe nói còn là một người được tín nhiệm nhất trong những thân tín của Hà Giang Hả, là cơ sở ngầm đắc lực nhất ở Cục Công an thành phố của Hà Giang Hải.

Chu Chấn Ba ở Cục Công an thành phố đứng thứ ba, đứng sau Lục Hoa Thành và Phó cục trưởng thường trực, là một nhân vật có quyền lực ở Cục Công an thành phố, có quan hệ bình thường với Lục Hoa Thành. Lục Hoa Thành giơ cao thanh đao chém xuống trên đầu anh ta, chưa nói anh ta sẽ nổi trận lôi đình, mà chính là Hà Giang Hải cũng sẽ tính toán trọn vẹn với Lục Hoa Thành.

Nếu vừa rồi khi thảo luận vấn đề của Đới Kế Thần, không khí bên trong còn vô cùng thoải mái và hữu hảo, thì khi Lục Hoa Thành vừa nói ra lời này, không khí bên trong liền lập tức trở nên căng thẳng.

Đến ngay cả Lý Đồng cũng hơi hơi nheo mắt lại, có chút khó hiểu và khó có thể tin.

Ngược lại, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Thành phố Hòa Cải Lợi, vẻ mặt ung dung, thậm chí, trong ánh mắt còn để lộ ra ý cười. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Viên Húc Cường sợ run trong chốc lát, sau mới tức giận nói:

- Đồng chí Hoa Thành, chỉ trích một Phó cục trưởng không phải là chuyện nhỏ, anh không nên hành động theo cảm tính.

Gã tức giận không nhỏ, thầm mắng Lục Hoa Thành quả nhiên là một kẻ ba phải, loại người gì, hợp tác không được liền trở mặt ngay lập tức, chân trước vừa bước ra, chân sau đã đặt điều, thật là quá thủ đoạn.

Lục Hoa Thành bình tĩnh như thường, đưa ra một tập tài liệu:

- Bí thư Viên, chưa điều tra xác thực thì không có quyền lên tiếng, tôi làm việc theo lẽ công bằng, sao anh vừa mở miệng đã nói tôi hành động theo cảm tính? Tôi có chứng cứ trong tay, chứng minh đồng chí Chu Chấn Ba vu cáo hãm hại đồng chí Đới Kế Thần, lấy chuyện công trả thù riêng, vấn đề nghiêm trọng!

Vừa dứt lời, mọi người đều không ngờ tình hình bỗng chốc trở nên phức tạp, chẳng những khiến không khí càng thêm căng thẳng, cũng lập tức làm cho tình hình vượt qua khỏi vòng kiểm soát, đừng nói đến Viên Húc Cường, ngay chính cả Lục Hoa Thành cũng không ngờ sự việc lại trở nên như thế này.

Ý định ban đầu của Lục Hoa Thành chỉ là rung cây dọa khỉ, mượn chuyện của Chu Chấn Ba cảnh cáo Hà Giang Hải rằng y không dễ bị bắt nạt, đối xử khách sáo hơn với y một chút. Nói thực lòng, tuy rằng Lục Hoa Thành e ngại vì chuyện giả mạo tuổi tác mà bị thẩm tra, làm ảnh hưởng tiền đồ, nhưng y cũng không muốn trở mặt hoàn toàn với Hà Giang Hải. Y sẽ thu tay lại đúng lúc, đợi sau khi đả kích danh tiếng của Chu Chấn Ba, sẽ thu tay, cũng khiến cho Chu Chấn Ba sau này ở Cục Công an thành phố ngoan ngoãn hơn một chút, đừng có không nghe lời như vậy, phải xin chỉ thị báo cáo công tác nhiều hơn một chút đối với nhân vật số một như y.

Nhưng Lục Hoa Thành tuyệt đối không ngờ là, y vừa mới châm lửa đã lập tức có người thả pháo, hơn nữa còn là đại pháo long trời lở đất!

- Bí thư Lục nói đúng, đồng chí Chu Chấn Ba chẳng những lấy quyền mưu tư, mượn chuyện công trả thù riêng, còn có vấn đề kinh tế nghiêm trọng, Ủy ban Kỷ luật nhận được thư tố cáo, nói đồng chí Chu Chấn Ba tham ô nhận hối lộ, lợi dụng chức vụ, sai khiến thủ hạ dọa nạt, bắt bí thương gia vùng khác, làm cho công ty kinh doanh hợp pháp bị phá sản đóng cửa. Hiện tại người thương gia đó còn đang bị nhốt trong trại giam, không chỗ nào giải oan, Ủy ban Kỷ luật đã chuẩn bị bắt tay vào điều tra việc này.

Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Hòa Cải Lợi thuận thế tiếp lời Lục Hoa Thành, tiếng nói rất nhẹ và rất nhạt, hơn nữa lời nói của ông ta rất tự nhiên tiếp nối lời của Lục Hoa Thành, giống như trước đó đã cùng thương lượng kỹ lưỡng với Lục Hoa Thành.

Câu nói đó khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc, kể cả Lục Hoa Thành!

Đầu tiên, Lục Hoa Thành cảm thấy vô cùng khó hiểu, như thế nào vừa muốn ngủ đã có người đưa gối đầu, quan hệ giữa y với Hòa Cải Lợi rất bình thường, như thế nào lại thuận nước đẩy thuyền giúp y một phen? Sau đó suy nghĩ kỹ lại, không khỏi hoảng sợ, gay rồi, làm sao Hòa Cải Lợi có thể giúp y, căn bản chỉ là mượn gió bẻ măng kéo y xuống nước, là thuận thế đẩy y một cú, khiến y hoàn toàn trở mặt với Hà Giang Hải!

Thật đúng là một chiêu ác độc…Trong lòng Lục Hoa Thành vừa lo vừa sợ, vội vàng muốn giải thích vài câu, y bây giờ còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, không cần phải hoàn toàn đối địch với Hà Giang Hải. Không ngờ, y còn chưa kịp mở miệng, Thị trưởng Lý từ đầu đến giờ vốn không nói lời nào lại chậm chạp lên tiếng, một câu nói, lại như một trái bom.

- Vấn đề mà hai đồng chí Hoa Thành và Cải Lọi vừa đề cập đến, quả thực tôi cũng đã được nghe không ít đồng chí từng phản ánh…

… Dưới sự công kích mạnh mẽ, thành phố Lỗ chung quy không thể may mắn thoát khỏi, thế cục ở tỉnh Tề chuyển biến rất lớn, trở thành thành phố thứ hai bị điều chỉnh sau khi Ngũ Nhạc trở thành thành phố thứ nhất bị Tỉnh ủy hạ nhát đao điều chỉnh nhân sự đầu tiên.

Chẳng qua, khác với Ngũ Nhạc hoàn toàn bị động ứng chiến đó là, Thành phố Lỗ dù sao cũng là thành phố cấp Phó tỉnh, sau khi xuống nước, chẳng những có năng lực vật lộn sóng gió, còn có tư cách tiếp tục tham chiến, thậm chí ở một mức độ nhất định, còn có thể ảnh hưởng đến sức chiến đấu của toàn cục!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.