Quan Thần

Chương 1642: Một vấn đề cuối cùng



Trong quá trình con đường chính trị của Hạ Tưởng, gặp nữ cán bộ cấp cao mặc dù không nhiều, tuy nhiên để lại ấn tượng sâu sắc cho hắn, cũng không có mấy người.

Ân tượng tốt hay ấn tượng xấu, chỉ cần có thể khiến Hạ Tưởng nhớ sâu, thì xem như đã thành công rất lắm rồi.

Mai Hiểu Lâm không tính, bởi vì giữa Hạ Tưởng và Mai Hiểu Lâm có quá nhiều nhân tố tình cảm không thể nói rõ ràng bên trong.

Trần Khiết Tẩu cũng không tính, là một phụ nữ lớn tuổi trong thời kỳ tiền mãn kinh và dễ dàng bị cảm xúc tác động đến sức phán đoán. Thực tế trong mắt Hạ Tưởng, mặc dù bà khiến hắn nhớ một cách sâu sắc, chẳng qua bởi vì nguyên nhân bà là lãnh đạo cấp trên, ngoài điều đó ra, thì không có nguyên nhân khác.

Đồ Quân nếu xem như một nữ quan chức cấp cao khiến Hạ Tưởng ngẫu nhiên nhớ tới, vậy thì Biện Tú Linh của sông Hạ Mã, hoặc là trước đó một chút Khúc Nhã Hân quả thực vẫn lóe sáng trong trí nhớ của Hạ Tưởng, ngẫu nhiên mà vẫn có liên lạc. Tuy nhiên Biện Tú Linh cũng vậy, Khúc Nhã Hân cũng thế, mặc dù là nữ, nhưng không xem là quan chức cấp cao. Biện Tú Linh thật may, cuối cùng bước vào hàng ngũ Phó giám đốc sở, còn Khúc Nhã Hân sợ là phải dừng lại ở cấp Cục trưởng.

Nếu tính cả Mai Hiểu Lâm vào, trong những nữ quan chức cấp cao mà Hạ Tưởng quen, trước mắt cấp cao nhất chính là Mai Hiểu Lâm, cô thân là Thị trưởng thành phố Tương Giang, đã là nữ quan chức cấp Giám đốc sở.

Nhưng, Lưu Nhất Lâm từ thành phố Yến điều nhiệm đến thành phố Lỗ, từ Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Yến là cấp giám đốc sở, thăng tiến lên làm Thị trưởng thành phố Lỗ, do đó nhảy lên phía trên Mai Hiểu Lâm, trở thành nữ quan chức cấp cao nhất khác mà Hạ Tưởng quen!

Hạ Tưởng quen Lưu Nhất Lâm khi là Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy ở thành phố Lang, sau đó, từ cấp Phó giám đốc sở trực tiếp thăng lên cấp Giám đốc sở, đến thành phố Yến đảm nhiệm Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy. Lúc này lại từ Giám đốc sở một bước vọt qua cánh cửa Phó tỉnh, từ thành phố Yến bay thẳng nhập vào tỉnh Tề, thuận lợi và bất ngờ đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố Lỗ, con đường làm quan của Lưu Nhất Lâm đúng là bằng phẳng và thuận buồm xuôi gió.

Cũng khiến Hạ Tưởng kinh ngạc về Lưu Nhất Lâm, trông có vẻ rất bình thường nhưng sau lưng rốt cuộc có bối cảnh chính trị thâm hậu như thế nào, hoặc là cô xuất thân từ gia đình chính trị như thế nào, hắn vẫn thật sự là biết rất ít.

Lưu Nhất Lâm nói trên nghĩa rộng, không coi là cán bộ trưởng thành ở tỉnh Yến, mặc dù cô lên Phó giám đốc sở và Giám đốc sở đều do tỉnh Yến đề bạt. Nhưng trước khi lên Phó giám đốc sở, vẫn ở Bắc Kinh, hẳn là cô từ thành phố Yến điều nhiệm đến thành phố Lỗ là một phần do Trung ương điều chỉnh bố trí. Hơn nữa Lưu Nhất Lâm có kinh nghiệm công tác làm Trưởng ban tổ chức cán bộ, lại bởi vì thân là nữ, nhất định sẽ giảm nhẹ sự thù hận của thế lực bản địa thành phố Lỗ đối với việc cô nhậm chức.

Cũng coi như một điều diệu kỳ.

Chỉ có điều Lưu Nhất Lâm rốt cuộc là thuộc về thế lực nào, lại là được ai giúp đỡ một lực lớn, Hạ Tưởng mặc dù cũng coi có chút giao tình với Lưu Nhất Lâm, lại quan hệ rất sâu ở Bắc Kinh, nhưng vẫn là không biết rõ mục đích.

Nước của quan trường quá sâu, mặc dù hắn chu toàn ở giữa các thế lực, nhưng trên vũ đài chính trị trong nước cũng không phải chỉ có bốn năm thế lực, vẫn có rất nhiều lực lượng đang ẩn hình mặc dù không nhất định sẽ làm gì lớn gây kinh người, nhưng đỡ Lưu Nhất Lâm lên ngai vàng Thị trưởng thành phố Lỗ, cũng không gọi là chuyện khó khăn.

Lưu Nhất Lâm đối nhân xử thế trầm tĩnh, không nhiều lời, làm việc rất có chừng mực. Đối với hắn cô nhận chức Thị trưởng thành phố Lỗ cũng xem là một chuyện tốt, cuối cùng kết quả kết giao ngày xưa giữa hắn và Lưu Nhất Lâm, cũng lưu lại ấn tượng tốt.

Bộ máy Thành phố Lỗ điều chỉnh trước tiên, mức độ cũng không đáng kể, cuối cùng kết quả là Bí thư Thành ủy và Thị trưởng đều thay đổi. Trước khi Khâu Nhân Lễ gióng trống khua chiêng điều chỉnh nhân sự tỉnh Tề, Trung ương điều chỉnh hoàn tất bộ máy Thành phố Lỗ, cũng là gián tiếp thể hiện sự ủng hộ đối với việc điều chỉnh nhân sự của Khâu Nhân Lễ.

Uy tín của Khâu Nhân Lễ tăng cao rất nhiều.

Trước khi tham gia Hội nghị thường vụ, Hạ Tưởng đang định ra cửa, chuông điện thoại lại reo lên.

Là một số khá lạ, Hạ Tưởng đang vội tham gia họp cũng chưa nhận điện thoại, thuận tay đưa máy điện thoại cho Ngô Thiên Tiếu. Vừa đi mấy bước, nhưng thấy Ngô Thiên Tiếu lại từ phái sau chạy tới, chuyển điện thoại nói:

- Lãnh đạo, ngài phải nghe một lát.

Tầm quan trọng của thư ký chính là thể hiện ở đó, Hạ Tưởng cũng không nghĩ nhiều, tiện tay thì nghe điện thoại:

- Vâng, tôi là Hạ Tưởng

- Phó bí thư Hạ, ngày xưa lần đầu đến thành phố Lang, tôi đến đón. Bây giờ tôi đến thành phố Lỗ, ai đến đón tôi vậy?

Những lời nói bình thản rất có ý thơ được một cô gái nói ra, liền giống như kí ức nhiều năm trước sống lại.

Lưu Nhất Lâm…

Hạ Tưởng ngây người sửng sốt, hắn cũng nghĩ Lưu Nhất Lâm chắc hẳn sẽ gọi điện thoại trước, không ngờ lại như thế, liền nhẹ giọng cười:

- Nhất Lâm, đã lâu không gặp, hẳn là phong thái không kém ngày xưa chứ? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Nữ giới cũng là không sánh được với nam giới, nam giới càng về sau càng là thời gian sáng lạng, nữ giới càng về sau này thì càng giảm giá trị.

Trong giọng nói của Lưu Nhất Lâm, có chút gì ẩn khuất, khiến cho người ta khó có thể tin Thị trưởng Thành phố Lỗ sắp nhậm chức, trước mặt Phó bí thư Hạ, không cho mình là cấp dưới và đồng nghiệp, mà là ngân nga dư vị nữ nhi tình trường.

Khiến cho Hạ Tưởng lại liên tưởng đến Mai Hiểu Lâm, không khỏi nghĩ thầm, phụ nữ vẫn là phụ nữ, nhất là phụ nữ tâm tư nhạy cảm, hoặc là phụ nữ có thơ ca ý họa.

- Tôi lập tức phải tổ chức một cuộc họp, đợi tôi gọi lại.

Hạ Tưởng kịp thời gián đoạn cuộc nói chuyện, bởi vì quả thật là thời gian đã đến rồi, đồng thời hắn cũng không nghĩ bày tỏ quá nhiều suy nghĩ về nhân sinh với Lưu Nhất Lâm.

- Được, tôi đợi điện thoại.

Giọng nói của Lưu Nhất Lâm phát ra một cách dịu dàng.

Hạ Tưởng cũng không cho rằng phía sau sự dịu dàng của Lưu Nhất Lâm, sẽ có ám chỉ hoặc có nhu cầu. Hắn rất rõ, Lưu Nhất Lâm từ Giám đốc sở đến Phó tỉnh, quả thực đã tiến lên một bước, nhưng sau việc lên chức, khai triển công việc ở Thành phố Lỗ như thế nào, lập thành tích như thế nào, mới là vấn đề nan giải lớn nhất.

Thành phố Lỗ không xa bằng Thành phố Yến, có lẽ vì nguyên nhân Thành phố Yến là thành phố mới trỗi dậy, nên cán bộ của Thành phố Yến dường như không có người bản địa, và Thành phố Yến cũng không hình thành thế lực bản địa lớn. Thành phố Lỗ thì không giống vậy, là một thành phố có lịch sử lâu đời, lại bởi vì có đặc điểm địa lý của vùng, nên thế lực bản địa không chỉ lớn mà còn đoàn kết.

Là người từ nơi khác đến, Lưu Nhất Lâm trên có Bí thư thành ủy kiềm chế, dưới có sự bao bọc đánh từ dưới của thế lực bản địa của Phó bí thư và Phó thị trưởng thường trực, muốn thi hành phương châm thực hiện chính trị của chính mình, độ khó không phải bình thường, thậm chí có thể, nếu không có sự ủng hộ Tỉnh ủy, cô thực hiện rất gian nan.

Lưu Nhất Lâm có ý muốn mượn tay hắn, mở ra cục diện bước đầu.

Hội nghị thường vụ với việc thảo luận phương án điều chỉnh nhân sự, kỳ thật không nhiệt liệt, Tôn Tập Dân chỉ khéo léo đề xuất mấy ý kiến phủ quyết, nhưng nhanh chóng bị nhấn chìm trong những ý kiến tán thành.

Hạ Tưởng tự nhiên cũng tán thành hai tay.

Chu Hồng Cơ nói chung là bình tĩnh, nhưng hai mắt anh ta híp lại, nhếch môi, ánh mắt của anh ta không kìm nổi sự phẫn nộ, khiến cho Hạ Tưởng hoàn toàn thấy được sự không cam tâm và sự thất bại trong lòng anh ta. Bởi vì anh ta trăm nghìn cay đắng một lòng nghĩ hết sức để hạ gục Hà Giang Hải, bỗng nhiên quay đầu lại phát hiện, phía sau đã thất thủ.

Cho dù anh ta chỉ là Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật tỉnh, mặc kệ chuyện nhân sự, nhưng bản thân xếp hạng gần đầu trong các Uỷ viên thường vụ tỉnh ủy, về chuyện nhân sự cũng có quyền lên tiếng trong việc điều chỉnh, cũng muốn đề bạt thân tín của mình lên cương vị quan trọng hơn.

Đấu tranh chính trị thắng bại cuối cùng thể hiện ở đâu? Ngoài việc đánh ngã địch thủ ra, nắm vững thế lực của địch thủ, lấy đất của địch thủ, mới là ý đồ chính trị lớn nhất, nhưng khi Hà Giang Hải chưa ngã, thắng bại vẫn chưa phân, nhưng đã mất phần lớn trong vấn đề nhân sự, cũng như hy sinh trước khi chiến thắng!

Hạ Tưởng, thật sự là đối thủ cao cờ, Khâu Nhân Lễ, thật sự là đa mưu túc trí. Trong lúc anh ta và Hà Giang Hải tranh đấu, Hạ Tưởng và Khâu Nhân Lễ ngư ông đắc lợi sao?

Chu Hồng Cơ rất phẫn nộ, nhưng kỳ thực không chỉ trích Hạ Tưởng, bởi vì Hạ Tưởng và anh ta cũng không phải cùng một trận địa, anh ta không có quyền chỉ trích, anh ta chỉ không hiểu, Tôn Tập Dân đường đường là một Chủ tịch tỉnh, làm sao lại để Khâu Nhân Lễ và Hạ Tưởng khống chế? Hạ Tưởng là Phó bí thư tỉnh ủy không phải giả, nhưng Tôn Tập Dân là Chủ tịch tỉnh quyền to, mới là Phó bí thư thứ nhất của tỉnh ủy!

Chủ tịch tỉnh Tôn làm sao không có khả năng như vậy?

Chu Hồng Cơ đã không hiểu tâm tình của mình, đã thua không có gì, bởi vì sự thất bại về vấn đề nhân sự không phải sai lầm của anh ta. Anh ta vốn dĩ không có tư cách gia nhập Hội nghị công việc của bí thư, quyền phát ngôn về phương án điều chỉnh nhân sự không lớn, nhưng khi anh ta xung phong lên phía trước tấn công Hà Giang Hải, khi anh ta sắp thành công đem sự việc của Hà Giang Hải đưa lên Ủy ban kỷ luật Trung ương, Tôn Tập Dân ở trong tỉnh ủy, làm chuyện gì đây?

Mặc dù không thể công kích đồng minh kiêm cấp trên của mình, nhưng trong sự phẫn nộ, Chu Hồng Cơ không nhịn nổi cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Tôn Tập Dân một cái rất khinh miệt, một câu không chịu nói ra chính là không được tích sự gì! Không sợ địch thủ hung ác như sói, sợ đội bọn không biết làm gì giống con heo.

Tức là tức, giận là giận, nhưng lại không thể thay đổi sự thật về sự thất bại thảm hại trong vấn đề nhân sự. Cuối cùng Hội nghị thường vụ lấy số phiếu cao đã thông qua phương án điều chỉnh nhân sự.

Gây huyên náo, mấy lần bị Khâu Nhân Lễ nói mỉa mai, và mượn cơ hội thành công thu phục Liêu Đắc Ích, lại khiến cho Hạ Tưởng thuận lợi lôi kéo lòng dân về phương án điều chỉnh nhân sự, trải qua ba lần sửa đổi và sau ba tháng trôi qua, cuối cùng đã được xác định.

Lúc này phương án điều chỉnh nhân sự, biên độ điều chỉnh kỳ thực không lớn, đề cập tới chỉ có bảy tám người là nhân vật đứng đầu, đứng thứ hai của các thành phố cấp 3 phía dưới, có một phần các thành phố cấp 3 thậm chí không có một chút điều chỉnh.

Ngoài việc phương án hoàn toàn thể hiện ý đồ của Khâu Nhân Lễ và Hạ Tưởng, còn chiếu cố đầy đủ đến lợi ích của đám người Liêu Đắc Ích, Tần Khản, và để cho thế lực bản địa tỉnh Tề có một độ nghiêng thích hợp. Khác với bản dự thảo một và bản dự thảo hai hoàn toàn không chú ý đến lợi ích của Hà Giang Hải, thì trong bản dự thảo ba lại có mức độ điều chỉnh khá lớn, dẫn đến xem xét một cách thích đáng đến ý tưởng của Hà Giang Hải, hoàn toàn vứt bỏ ý tưởng của Chu Hồng Cơ, lại khiến cho một phần lớn ý tưởng của Tôn Tập Dân thất bại.

Có thể, là một lần Khâu Nhân Lễ, Hạ Tưởng vạch ra kế hoạch tỉ mỉ, để bắt tay vui vẻ với thế lực bản địa tỉnh Tề trong việc điều chỉnh nhân sự. Do đó phương án vừa đưa ra, trên dưới tỉnh Tề đồng thanh đồng ý, có được sự tán thành của số đông người, cũng vì cục diện chính trị hòa bình ổn định đoàn kết của tỉnh Tề, chú ý vào một mục tiêu.

Ngoại trừ Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ ra.

Sau hội nghị, Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ đã nói chuyện vẻn vẹn hơn một tiếng ở văn phòng, cụ thể đã nói những điều gì, không ai hay biết, chỉ có điều biết là, khi Chu Hồng Cơ từ văn phòng của Tôn Tập Dân ra, sắc mặt xanh mét, một tay ôm bụng rời khỏi. Chu Hồng Cơ có một tật xấu chính là, tức giận thì đau dạ dày.

Phần lớn các vấn đề của tỉnh Tề đã được xác định, ngoại trừ đề của Hà Giang Hải vẫn treo lơ lửng chưa được giải quyết ra. Nhưng dường như chính là đánh trả sự thắng lợi của Hạ Tưởng, phương án điều chỉnh nhân sự mới công bố không lâu, trước khi Lưu Nhất Lâm đến nhậm chức, Uỷ ban kỷ luật trung ương bỗng nhiên xuất ra một cú đánh mạnh, phái một tổ tuần tra thăm hỏi do Phó chủ tịch Thôi cầm đầu đến tỉnh Tề. Bề ngoài lấy việc tuần tra thăm hỏi Phan Bảo Hoa làm lý do, ngầm bắt đầu chính thức nhúng tay vào vụ án Hà Giang Hải!

Sự việc, cuối cùng đã lên đến tầng cao nhất và bước vào giai đoạn cuối cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.