Quan Thần

Chương 2013: Hâm nóng



Không cần Lôi Trị Học mời, Trương Bình Thiếu sớm đã chuẩn bị xong báo cáo công tác với Lôi Trị Học bất cứ lúc nào. Y từ sớm đã tới tỉnh ủy, trước tiên cùng Hạ Tưởng bí mật tiếp xúc chút – không báo cáo với bí thư trước mà báo cáo với Chủ tịch tỉnh trước, không hợp quy củ quan trường – sau đó mới giả vờ vừa tới tỉnh ủy, bước đi lo lắng, đến văn phòng của Lôi Trị Học

Lôi Trị Học sở dĩ cho đến lúc này mới được biết chuyện này, cũng không phải sự tình giấu diếm kỹ, trên mạng sớm đã truyền đến long trời lở đất, mà Lôi Trị Học nhiều việc, tâm tư rối loạn, ngoại trừ Trần Hạo, buổi tối cũng không ai dám gọi điện thoại báo cáo với y, để tránh không tốt

Mà Trần Hạo đêm qua bị người ta mời đi ăn cơm, sau bữa cơm còn có tiết mục, khi y biết xảy ra chuyện, đã là lúc trời sáng rồi

Lôi Trị Học phê bình Trần Hạo một trận thật hung hăng, lại bỏ mặt Trương Bình Thiếu một lát, mới vẻ mặt uy nghiêm mà mời Trương Bình Thiếu vào, chất vấn gã về chân tướng của sự tình

Trần Hạo tự biết đuối lý, cũng không dám phản bác đối với chỉ trích của Lôi Trị Học, cúi đầu nhận sai, lại không có suy nghĩ sâu xa giữa chuyện xảy ra đêm qua gã chấp nhận ăn cơm khách và sự tình của Tang Thiên Lương, là trùng hợp hay là do con người làm ra. Trần Hạo là thư ký do Lôi Trị Học đưa từ Bắc Kinh tới, giống như Lôi Trị Học, có sự ngạo mạn và tự cao đặc trưng của cán bộ Bắc Kinh, cho rằng vừa ra khỏi Bắc Kinh thì thiên hạ trong tay

Không phải cán bộ từ cơ sở từng bước lên chức, căn cơ không vững, đối với tính phức tạp của việc đấu tranh ở địa phương thiếu sót nhận thức đầy đủ, chỉ dựa vào ngạo mạn và tự cao, mãi mãi không thể giải quyết được vấn đề thực tế

Trương Bình Thiếu làm thế nào ứng đối lửa giận của Lôi Trị Học, làm thế nào giải thích sự kiện đột nhiên xảy ra đêm qua, tin rằng với trí tuệ chính trị của Trương Bình Thiếu, có thể thong dong qua ải. Dù thế nào đi nữa Trương Bình Thiếu cũng là Bí thư Thành ủy, là nhân vật số một của Tấn Dương, thân là lãnh đạo cấp một đảng ủy, y có quyền xử trí bất kỳ sự kiện nào xảy ra ở Tấn Dương, Lôi Trị Học có là Bí thư Tỉnh ủy, cũng không dễ nhúng tay quá nhiều vào chuyện nội bộ của Tấn Dương

Đối với việc này, trong lòng Hạ Tưởng biết rõ, hơn nữa Trương Bình Thiếu sẽ làm thế nào trả lời Lôi Trị Học, sẽ làm thế nào chặn miệng của Lôi Trị Học, hắn đã biết rõ trước, tin rằng Lôi Trị Học nhất định sẽ vô kế khả thi trước bàn tay Thái Cực xoa bóp của Trương Bình Thiếu

Đêm qua, mưa xuân quý như vàng, rơi đầy phố, Tấn Dương dưới sự cọ rửa của mưa xuân, có lẽ sẽ không lập tức thể hiện ra cảnh đẹp trời xanh mây trắng, nhưng chí ít sẽ bị nước mưa tẩy rửa đi rất nhiều vết dơ

Là nên ở Tấn Dương làm một lần tổng vệ sinh rồi

Khác với rất nhiều người cả đêm bối rối chính là, đêm qua, Hạ Tưởng trải qua rất thoải mái rất bình yên, thậm chí có thể nói rất mỹ mãn

Mỹ mãn, là bởi vì lão Cổ một lần gọi đến

Lão Cổ rất ít khi chủ động gọi điện thoại cho Hạ Tưởng, nếu có chuyện, phải thông qua Cổ Ngọc truyền đạt, hoặc là bảo Hứa Quan Hoa thuật lại, cũng không phải lão Cổ không cùng Hạ Tưởng trò chuyện có cái gì kiêng kị, mà là ông không thích gọi điện thoại

Cũng là một mặt cố chấp nhất của lão Cổ Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nhưng đêm qua lão Cổ lại đích thân gọi đến, vừa nghe thấy trong điện thoại truyền đến âm thanh của lão Cổ, cũng thật sự làm cho Hạ Tưởng hoảng sợ, nghĩ rằng đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn

- Ha hả, ha hả...

Lão Cổ không nói lời nào, chỉ không ngừng cười, cười rất vui vẻ

- Con bé Ngọc vừa lên máy bay, đi Châu Âu rồi, nói là không tới một năm sẽ không trở về

Hạ Tưởng sửng sốt, Cổ Ngọc xuất ngoại cũng không nói một tiếng, thì đã khiến hắn kỳ lạ rồi, lão Cổ còn cười không ngừng, liền càng làm cho hắn không hiểu ra sao cả, liền hỏi:

- Ông Cổ, ông đã uống rượu sao?

- Thôi, tiểu tử thối, cậu biết tôi bình thường không uống nhiều, cho dù uống, cũng sẽ không uống say

Lão Cổ cười mắng Hạ Tưởng một câu, hiện tại cũng chỉ có mấy ông lão với lão Cổ là đại diện dám cười mắng Hạ Tưởng, cho dù nhân vật giống như Cổ Thu Thật, Tống Triêu Độ, cũng sẽ không còn xem Hạ Tưởng trở thành hậu sinh vãn bối nữa

- Vì sao Cổ Ngọc phải xuất ngoại?

Hạ Tưởng hỏi, trong lòng rầu rĩ, chẳng lẽ là Cổ Ngọc lại giở trò trẻ con?

- Nó thích xuất ngoại thì xuất ngoại thôi, tôi ủng hộ nó

Lão Cổ liền buồn không nói, tuy nhiên không che dấu được niềm vui truyền đến từ tai nghe, vẫn là khiến Hạ Tưởng cảm nhận được trong đó nhất định có ẩn tình, cũng may có thể khẳng định không phải chuyện xấu gì

- Cô ấy cũng thật là, cũng không nói với cháu một tiếng

Hạ Tưởng liền tiếp tục dụ dỗ lão Cổ nói

- Có nói với cậu hay không có gì quan trọng, dù sao cậu cũng không thể chăm sóc nó

Lão Cổ tiếp tục cười nói

- Nước ngoài không khí tốt, môi trường tốt, thực phẩm an toàn, có lợi cho sức khỏe và tinh thần, cứ cho nó ở một thời gian, chờ khi nào muốn trở về, mới hoan nghênh nó về

Lão Cổ cũng đánh vòng, Hạ Tưởng không nói gì, đành phải thuận miệng nói:

- Cũng phải, Châu Âu, yên tĩnh, sạch sẽ, khí hậu lại tốt, đặc biệt thích hợp tĩnh dưỡng, đúng rồi, cô ấy đến nước nào?

- Đi một trần nhỏ ở Thụy Điển trước, có phải ở lâu hay không, thì không biết được, tùy tính cách của nó.

Lão Cổ xoay Hạ Tưởng nửa ngày, rốt cục không kìm nổi, cười ha hả

- Cậu thích con trai hay con gái? Tuy nhiên tôi cũng phải nói trước, mặc kệ con trai hay con gái, nhất định phải họ Cổ, không họ Cổ, tôi sẽ không đáp ứng…

Hạ Tưởng rốt cục đoán được cái gì, khó trách lão Cổ vui mừng như vậy, thì ra là Cổ Ngọc… ngoài vui mừng bất ngờ, tâm tự lại lập tức bay bổng, cho dù với thân phận và tầng lớp của Cổ Ngọc, tuy rằng có thực phẩn đặc biệt cung cấp, cũng phải xuất ngoại tĩnh dưỡng, khó trách người trong nước vừa có tiền thì có thể xuất ngoại, đều là ô nhiễm gây ra họa

Có tiền đi nữa, có quyền đi nữa, cũng không phải sống trong chân không, cũng khó mà hoàn toàn ngăn chặn sự ô nhiễm của các loại thực phẩm và thuốc có độc

Tuy rằng Liên Nhược Hạm cũng được, Cổ Ngọc cũng được, vừa mang thai thì xuất ngoại tĩnh dưỡng, chưa hẳn cũng là cực đoan một chút, nhưng nếu thật sự với cách nghĩ chân thật của Hạ Tưởng, hắn cũng sẽ không cho Liên Nhược Hạm và Cổ Ngọc bất kỳ một ai đến tỉnh Tây sinh sống!

Suy nghĩ cũng thật là bi ai, với cấp bậc của hắn, với quyền thế của người bên cạnh hắn, hoàn toàn có thể làm theo ý muốn muốn đi đâu thì đi, nhưng tuyệt đại đa số dân chúng không quyền không thế không tiền, chỉ có thể ăn thực phẩm có độc và viên nang giày da, hít thở không khí dẫn đến ung thư, hàng ngày đều đang đấu tranh khó khăn gian khổ với các loại ô nhiễm và độc hại

Vị trí thấp kém chưa dám quên lo cho nước nhà, hiện tại vị trí của hắn cao rồi, có thể một lời mà quyết định hạnh phúc của vô số dân chúng, càng phải thận trọng từ lời nói đến việc làm.

Cổ Ngọc mặc kệ sinh trai sinh gái, tất nhiên đều phải họ Cổ, coi như là an ủi đối với ông, Hạ Tưởng liền nói:

- Được, được, đều theo ý ông, mặc kệ sinh trai sinh gái, đều mang họ Cổ

- Ha ha

Lão Cổ vui vẻ giống như một đứa trẻ cười to vài tiếng

- Cậu nói xem, sau này cho nó theo chính trị hay làm kinh doanh?

Đứa trẻ già, lão Cổ cũng đã lộ ra một mặt tính trẻ con, đứa bé còn chưa ra đời, liền nghĩ tới tương lai rồi

- Tùy nó thôi, cho dù nó thích dạy học, cháu cũng không phản đối. Một con người, chung quy là có hứng thú mới có động lực, hứng thú, là giáo sư nhân sinh tốt nhất

Tính cách của Hạ Tưởng chính là như thế, đối với Hạ Đông, đối với Liên Hạ, xưa nay không can thiệp chúng trưởng thành, cho chúng phát triển tùy theo tính cách

Từ bây giờ mà xem, Hạ Đông dường như còn có khả năng theo chính trị, mà Liên Hạ chí hướng không chừng, đối với khoa học, kinh doanh đều có hứng thú, cuối cùng sẽ làm ngành nào, thì xem kỳ ngộ sau này rồi

- Cậu cũng thật thông thoáng

Lão Cổ dường như hạ quyết tâm,

- Tôi không thấy vậy, nếu là con trai, tôi nhất định mang theo bên cạnh nuôi dưỡng, phải từ nhỏ nuôi dạy nó tinh thần kiên cường, cho nó theo chính trị với khí chất của quân nhân, khẳng định có thể chưa từng có từ trước đến nay, nói không chừng, còn có thể vượt qua cậu…

Lại ngừng một lát, lão Cổ dường như đang tính toán cái gì, lại cười ha hả:

- Kích động rồi, quá kích động rồi, chờ khi nó 30 tuổi, cậu mới 66 tuổi, nói không chừng còn tại vị, cho dù nó họ Cổ, cũng không thể trưởng thành nhanh như thế dưới sự che chở của cậu. Tuy nhiên, cho dù nó không vượt qua cậu, nhất định phải cho đời sau của nó vượt qua cậu, dù sao người vượt qua cậu phải là người mang họ Cổ, không thể là người họ Ngô…

Lão Cổ gần đây dường như cùng ông cụ Ngô gia quan hệ dịu đi rất nhiều, trên thực tế, lòng tranh cường háo thắng còn tồn tại. Tiếp xong điện thoại của lão Cổ, Hạ Tưởng không nói gì mà mỉm cười

Tương lai quá xa xôi, huống chi một lúc vượt qua hai đời người, ai vượt qua hắn cũng không quan trọng, quan trọng là hắn hy vọng trong số hậu nhân của hắn, sẽ có một ngày có thể tiếp tục thúc đẩy nước nhà phát triển đi lên

Hạ Tưởng lại không thể nghĩ tới chính là, lão Cổ cả đời tự hào nhất hai chuyện, một là quen biết và tiếp nạp hắn, hai là đoán trước được tương lai – đương nhiên chuyện sau chỉ có thể là ông lão dưới suối vàng biết được mới có thể xem là tự hào

Người khác chán nản, xui xẻo là người khác bất hạnh, Hạ Tưởng lại cả đêm thản nhiên, chờ sáng hôm sau chạy tới văn phòng tỉnh ủy, vừa vào cửa, Đường Thiên Vân liền báo cáo hướng đi mới nhất trên mạng

Không ít dân mạng ở trước vi tính chờ đợi một đêm, chờ có người tung ra tin tức nội bộ mới nhất. Khi chờ đợi cũng không nhàn rỗi, bắt đầu tìm tòi về Tang Thiên Lương - Tang Thiên Lương rất mau bị dân mạng xưng là táng tận thiên lương thì không cần nói rồi – ngay cả chuyện xấu lúc nhỏ Tang Thiên Lương nhìn trộm cô giáo dạy toán đi vệ sinh đều bị dân mạng hùng mạnh phơi bày ra ngoài nắng, càng huống chi lai lịch vợ bé a Mị của Tang Thiên Lương, càng bị người ta điều tra rõ ràng, thiếu chút ngay cả màu quần lót của a Mị đều trở thành đề tài đàm luận

A Mị trong sáng được Tang Thiên Lương coi như bảo bối yêu thương như minh châu, dưới sự miêu tả của dân mạng hùng mạnh, đã hiện nguyên hình – thì ra chỉ là một con điếm từ thời học sinh thì bắt đầu bán trinh, vừa tốt nghiệp liền bán dâm, sau khi trải qua vô số đàn ông, một chút chu môi vạn người thưởng thức, ả rửa sạch chân chải trắng răng, đã bỏ nghề, có lẽ, lại làm phẫu thuật cục bộ lừa gạt qua Tang Thiên Lương, không ngờ với thân trong sáng trở thành vợ bé của Tang Thiên Lương. Nếu như để Tang Thiên Lương biết được cái sừng trên đầu y nếu cộng lại tương đương cao ốc 99 tầng, không biết y có tức đến hộc máu ngay tại chỗ hay không? Công phu không phụ người có lòng, dân mạng đã chờ một đêm cuối cùng chờ được tin tức mới nhất – trời vừa sáng, nội dung của blog lần nữa được người ta refresh, chỉ tăng thêm mười mấy chữ so với nội dung ban đầu, lại giống như một tảng đá to ném vào trong nước, kích phát cơn sóng lớn ngập trời

"Tang Thiên Lương nhận hối lộ không thành, hãm hại nhà doanh nghiệp tư nhân Lý Hướng Văn. Lý Hướng Văn bị phán vô tội, vẫn bị người ta đánh chết, phơi thây đầu đường!"

Vô số dân mạng đang chờ đợi tin tức đều đã giật mình, không ngờ, chờ được chính là một trái bom khổng lồ uy lực như vậy!

Dân mạng nhiệt tình, hiếu kỳ và phẫn nộ bị điểm đốt, không tới nửa tiếng, sự kiện Lý Hướng Văn vẫn luôn không có lộ ra, ở trên mạng nhanh chóng hâm nóng, truyền khắp mỗi một trang web lớn nhỏ

Dân mạng rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng, sự kiện Lý Hướng Văn, lần nữa kích phát lửa giận như thủy triều của dân mạng, tiếp tục đào sâu chân tướng đằng sau sự kiện, trải qua tìm tòi, tỉ mỉ sắp xếp, cuối cùng do Tang Thiên Lương thành công dẫn ra một nhân vật mấu chốt khác ở phía sau màn – Địch Quốc Công!

Địch Quốc Công phải ra ánh sáng rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.