Quan Thần

Chương 2017: Tình hình thật sự mở rộng thêm rồi



Tang Thiên Lương bị ánh sáng làm chói mắt không thể mở mắt lên được

Kỳ thật Tang Thiên Lương trên chuyện y bị bắt, càng tỉnh táo hơn so với đám người Địch Quốc Công, y tuy rằng thân ở trong đó, cũng không phải người trong cuộc thường mê muội, mà là càng biết rõ tình thế hơn so với những người liên can đứng xem như Tiêu Lôi

Từ khi châm lửa đến lúc bị đánh lén, lại đến cấp tốc bị bắt mau chóng lập án, Tang Thiên Lương liền biết, độc thủ sau lưng ra tay trừng trị y, sớm đã chuẩn bị đầy đủ, e rằng không chỉ muốn bắt y, mà muốn mượn y làm mồi lửa, châm đốt thùng thuốc nổ của hệ thống công an Tấn Dương

Tang Thiên Lương trong lòng biết rất rõ, y hoặc là bị đối thủ coi là bia ngắm, sau cùng trở thành vật hy sinh đáng buồn. Hoặc là bị đồng bọn cùng một trận doanh vứt bỏ, trở thành vật hy sinh đáng thương, dù sao xem bộ dạng, khả năng hy sinh gần như là 100% rồi

Hy sinh không sao cả, chỉ cần chủ nghĩa thực, mấu chốt là y vẫn thật sự không biết là nên kiên định lập trường, hay là nên cắn ra Địch Quốc Công, để tranh thủ xử lý khoan hồng

Khi Tang Thiên Lương bị người ta bắt, với một tư thế bỏ chạy bại lộ dưới đèn pha, y đón ánh đèn chói mắt, mơ mơ màng màng nhìn thấy đối diện đi đến không phải là một người, mà là một đội người. Một đội người chỉnh tề phân thành hai hàng, ước chừng có hơn mấy chục người, tuy rằng không mặc quân phục, nhưng từ tư thế đứng thành hàng và tư thế đứng thẳng mà thấy, chắc chắn là quân nhân

Trời, không ngờ đã điều động một đội quân nhân, Tang Thiên Lương tuy là xuất thân cảnh sát, nhưng xưa nay cũng chưa nhìn thấy qua trận thế như trước mắt, chân cũng xìu rồi

Vệ sĩ đến cứu viện Tang Thiên Lương tổng cộng 5 người, đều là lính xuất ngũ, sau khi bị bao vây, chỉ liếc nhìn một cái liền từ bỏ chống cự. Đều là người thông minh từng trải, vừa nhìn thấy quân nhân thường phục ở trước mặt ai ai cũng tài giỏi như hổ, liền biết không phải lính càn quấy bình thường, mà là lính đặc chủng thân thủ không tầm thường

Trận thế lớn điều động mấy chục người lính đặc chủng, đừng nói 5 người bọn chúng, cho dù 10 người đến đây cũng không phải đối thủ. Mấy vệ sĩ nhìn nhau một cái, từ bỏ chống cự, bó tay chịu trói.

Trong lòng vẫn là rất nghi hoặc, cũng quá khoa trương rồi, bảo vệ Tang Thiên Lương, đến mức điều động quân đội? Hơn nữa, ngay cả Bí thư Lôi Trị Học cũng không có quyền điều động quân đội, lại là ai có bản lĩnh điều động một đám lính đặc chủng? Đùa thái quá rồi

Tang Thiên Lương một lòng trong nháy mắt chìm tới đáy cốc, hiện tại có trò hay xem rồi, vệ sĩ riêng bị bắt ngay tại chỗ, y đường đường một Chi đội trưởng, không ngờ đã kinh động tới vệ sĩ riêng đến cứu viện, quan hệ giữa y và ông chủ mỏ than, liền không đánh mà khai rồi. Chẳng những y muốn chống chế cũng không chống chế được, rốt cuộc đã điều động vệ sĩ riêng của nhà ai, tra được là ai, người đó xui xẻo rồi Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đừng là vệ sĩ của Giang Cương thì tốt, bằng không tình hình thật sự mở rộng rồi… Tang Thiên Lương chỉ cảm thấy sau lưng từng đợt lạnh cả người.

Sau khi được biết 5 vệ sĩ riêng sa lưới, Hạ Tưởng cười ha hả, đóng máy tính lại, truyền đạt một mệnh lệnh:

- Tống Lập, châm lửa

Tống Lập sớm đã chuẩn bị mọi chuyện chỉ thiếu gió đông mệnh lệnh của Hạ Tưởng, nhận được mệnh lệnh của Hạ Tưởng, hưng phấn khó hiểu:

- Dạ!

Từ Lĩnh Nam chinh chiến đến khúc dạo đầu ở tỉnh Tây, Tống Lập bây giờ đối với Hạ Tưởng trung thành và tận tâm, coi mệnh lệnh của Hạ Tưởng là mệnh lệnh chết

Tống Lập không chỉ khâm phục Hạ Tưởng trí tuệ chính trị tính không lộ chút sơ hở, càng khâm phục Hạ Tưởng tình cảm nhiệt huyết chưa từng có từ trước đến nay. Nay trong quân đội phái chủ hòa thế lực lớn, chỉ quản hạnh phúc người nhà của chính mình, làm sao quản Nam Hải gió lớn sóng cao, vừa nói đánh giặc thì sợ đến chết, khiến bọn họ bảo vệ nước nhà? Vẫn là đừng ôm hy vọng

Một tướng quân có tài sản hàng trăm triệu, một tướng quân hàng ngày chìm đắm trong Ôn Nhu Hương và Mao Đài, có thể có tình cảm nhiệt huyết liều mạng chiến đấu sao? Mà không phải quân nhân như Hạ Tưởng hơn hẳn khí khái quân nhân, liền khiến Tống Lập rất khâm phục, nguyện vì Hạ Tưởng đi theo làm tùy tùng, toàn tâm trợ giúp

Về cách làm nhẫn tâm hạ sát thủ đối với tham quan của Hạ Tưởng, Tống Lập tán thành 100%, y tuy rằng căm hận tham quan trong quân đội, đối với sâu mọt ở địa phương cũng là căm thù đến tận xương tuỷ, nhất là đối với Địch Quốc Công thân là cảnh sát nhân dân, càng là hận không thể tự tay giết chết. Nhưng so với một đao giết chết Địch Quốc Công, y đối với chiến thuật tỉ mỉ bày ra khiến Địch Quốc Công lửa cháy đến nơi của Chủ tịch tỉnh Hạ càng là khâm phục sát đất, tuyệt, quả thật quá tuyệt rồi

Mệnh lệnh của Hạ Tưởng là đốt lửa, kỳ thật thủ đoạn thật sự là giả bộ thua. Giống như lần trước sự kiện Tang Thiên Lương tuy rằng gọi là giả bộ thua thực tế là đốt lửa, toàn là nói ngược

Tống Lập lập tức liên hệ Lư Nghĩa:

- Lư Nghĩa, đốt lửa

- Được

Trong âm thanh của Lư Nghĩa cũng lộ ra hưng phấn

- Cuối cùng lại phải làm một trận lớn rồi, đã đến tỉnh Tây, cũng buồn chết rồi

Kỳ thật tiến triển của Hạ Tưởng ở tỉnh Tây, nhanh hơn nhiều so với Lĩnh Nam, nhưng Lư Nghĩa và Tống Lập vẫn cảm thấy nghẹn khuất, chủ yếu là hai người trước kia ở trong quân đội, không có gặp qua vụ án oan giống như vụ án Lý Hướng Văn, nên trong lòng trước sau có một ngọn lửa đang thiêu đốt

Đốt lửa, chẳng những phải chung quanh cùng lúc châm lửa, còn phải châm ngòi thổi gió.

Tống Lập và Lư Nghĩa không phải một mình đang chiến đấu, bọn họ cũng có mấy người anh em tốt đang âm thầm trợ giúp. Lần này Hạ Tưởng nhậm chức tỉnh Tây, chẳng những trước do Nga Ni Trần và Tiêu Ngũ mở đường, lại có vệ sĩ Tống Lập và Lư Nghĩa, Tống Lập và Lư Nghĩa đều có nhân sự đi theo, có thể nói làm được tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn.

Tống Lập và Lư Nghĩa cùng lúc phát ra mệnh lệnh đốt lửa

Địch Quốc Công hôm nay đứng ngồi không yên.

Chính xác mà nói, y từ khi Tang Thiên Lương bị bắt, thì bắt đầu đứng ngồi không yên, chẳng qua trạng thái hôm nay mạnh mẽ hơn

Ban đầu y làm ra kế hoạch khiến vệ sĩ riêng của ông chủ mỏ than điều động đi cứu viện Tang Thiên Lương, vừa bắt đầu còn tràn đầy lòng tin, cho rằng có thể dễ như trở bàn tay, và tin tưởng vững chắc có thể dễ dàng hoàn thành đại kế, lại không nghĩ rằng, chờ sau khi đám người khởi hành, y ngược lại không yên bất an

Không biết vì sao, luôn cảm thấy dường như là ở đâu đã đi sai một bước, cuối cùng là ở đâu không đúng, y lại nghĩ không rõ

Đêm nay vẫn đến nhà vợ bé qua đêm. Vốn vợ hai và vợ tư đều gọi y, y lại không có tâm tư. So với vợ cả và vợ hai, vợ tư, vợ ba biết săn sóc an ủi người ta nhất, chủ yếu nhất chính là, con gái Địch Chi Nhi khiến y vướng bận nhất

Ngồi trên sô pha ở phòng khách, không yên lòng xem phát sóng bản tin trên TV, trong đầu lại không ngừng suy tính bước đi của vệ sĩ điều động cứu viện Tang Thiên Lương, thầm nghĩ, hẳn là tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn rồi…

Đối với Tang Thiên Lương, Địch Quốc Công vẫn muốn giữ lại, mà không phải thí xe giữ tướng. Y không phải người qua cầu rút ván, hơn nữa Tang Thiên Lương quả thật vì y lập ra công lao hãn mã (công lao hiển hách), y có cảm tình đối với Tang Thiên Lương. Y ở cục công an thành phố nhiều năm, trên có thể được Tiêu Lôi thưởng thức, dưới được cấp dưới ủng hộ, dựa vào cái gì? Chính là hai chữ nghĩa khí

Mặc kệ như thế nào, cứu Tang Thiên Lương trước rồi tính sau. Cho dù không cứu ra được, cũng phải truyền lời cho gã, bảo gã giữ mồm giữ miệng, không thể buông lỏng

Cũng trách Trương Bình Thiếu và bên Ủy ban Kỷ luật quá không nể tình, bây giờ y ngay cả một tin tức cũng không truyền qua được, lực khống chế quá lớn, thật là tài ba!

Địch Quốc Công không thể không khâm phục bố cục của Trương Bình Thiếu, hoàn toàn chính là thủ đoạn cẩn thận, khi nào Trương Bình Thiếu một lúc trở nên mạnh mẽ như vậy? Sau lưng chắc chắn có cao nhân

Đối với có người lấy sự kiện Lý Hướng Văn sinh sự, muốn đưa y đến chỗ chết, y lạnh lùng cười, mơ tưởng. Lý Hướng Văn tuy rằng đã bị y đòi tiền hối lộ, nhưng chỉ cần Tang Thiên Lương không nói ra, lại cộng thêm Lý Hướng Văn đã chết, chết không đối chứng, ngoại trừ Lý Hướng Văn sống lại, bằng không, ai cũng đừng mong lật lại bản án.

Y tin rằng dựa vào kinh nghiệm nhiều năm ở hệ thống công an của y, tất cả chứng cớ đều bị tiêu hủy, ai muốn thay một dân đen không gốc rễ lật lại bản án, người đó chính là ăn không ngồi rồi, hơn nữa chắc chắn sẽ tự rước lấy nhục

Suy tư nửa ngày, Địch Quốc Công cuối cùng cảm thấy trong lòng kiên định lại rất nhiều, vừa nhìn đồng hồ, đã hơn 9 giờ tối rồi, sao còn chưa có tin tức truyền đến?

Đột nhiên cảm thấy trong nhà lạnh lẽo rất nhiều, lập tức bừng tỉnh, con gái cưng Địch Chi Nhi sao còn chưa tan học về nhà?

Vừa ngẩng đầu, vợ ba Can Vũ Đóa đang ngủ gật trên sô pha, y vỗ vỗ đùi của Can Vũ Đóa:

- Vũ Đóa, Chi Nhi sao còn chưa về?

Can Vũ Đóa lập tức bừng tỉnh, ngáp một cái nói:

- Chi Nhi nói đi ăn liên hoan với bạn học rồi, trễ chút mới về, vừa rồi quên nói với anh… Ôi, đã hơn 9 giờ đêm rồi, nó nói trước 9 giờ về, em gọi điện thoại hỏi xem

Can Vũ Đóa vẫn duy trì dáng người thon thả vặn vẹo đi gọi điện thoại, còn chưa cầm điện thoại lên, điện thoại liền vang lên, lập tức làm cho Địch Quốc Công giật mình nhảy dựng

Địch Quốc Công bây giờ mới hiểu được cách nói đừng làm chuyện thẹn với lương tâm, nửa đêm gõ cửa lòng không sợ cũng thật có lý, một cú điện thoại thì có thể dọa cho y sợ tới mức hết hồn, đây là chuyện trước kia chưa từng xảy ra

Can Vũ Đóa tiếp nghe điện thoại, chỉ "alo" một tiếng, đột nhiên liền ném điện thoại, "a" một tiếng thất thanh khóc rống:

- Chi Nhi… không thấy đâu!

- Cái gì?

Địch Quốc Công mất đi trấn tĩnh ngày thường, lập tức đứng dậy

- Sao lại không thấy?

- Chi Nhi 8 giờ thì dự xong liên hoan bạn học rồi, bạn học nói nó về nhà rồi, kết quả đến giờ còn không thấy người…

Can Vũ Đóa đã không kiềm chế được nữa rồi

Địch Quốc Công cũng sợ hãi không nhẹ, xưa nay không nghĩ tới có một ngày vận ác sẽ giáng tới trên người chính mình, nếu như là cấp trên muốn điều tra y, y còn không sợ, nhưng bây giờ lại là hòn ngọc quý trên tay mất tích, mà con gái của y vừa trẻ vừa đẹp, vừa nghĩ tới nếu chẳng may… y gần như hoảng sợ đến cả người run rẩy.

Hóa ra cảm giác bị người ta làm hại cốt nhục là khắc cốt ghi tâm như vậy!

Có lẽ lúc này bản thân Địch Quốc Công mới có thể hiểu được nỗi đau mất con của Lý Lão Hán, cho dù lúc này y còn không biết Địch Chi Nhi đã xảy ra chuyện gì

- Mau chóng gọi điện thoại cho tất cả bạn học của nó, hỏi xem chỗ nó có thể đi

Địch Quốc Công cũng hoảng loạn rồi, cũng không còn tự tin mọi thứ nắm trong tay giống như trước kia nữa

Can Vũ Đóa đến một bên gọi điện thoại, di động của Địch Quốc Công liền kịp thời vang lên

Tay của Địch Quốc Công hơi hơi run rẩy, y trong lòng bối rối, cho dù là bắt giam y, y cũng không đến mức hoảng loạn như vậy, bây giờ lại động đến bảo bối của y, đã động đến điểm yếu của y, đã động đến giới hạn của y!

Chỉ là Địch Quốc Công không biết rằng, Địch Chi Nhi mất tích, mới chỉ là bước đầu tiên

Điện thoại là do vợ cả gọi đến

Vợ cả là vợ chính thức cùng trải qua hoạn nạn của Địch Quốc Công, tình cảm cũng rất sâu nặng, Địch Quốc Công tự xưng là Đoàn Chính Thuần thứ hai có mới không nới cũ, chủ yếu là bốn người phụ nữ của y đều sinh cho y đời sau thông minh, đẹp trai, phong độ, xinh đẹp

Điện thoại của vợ cả giống như một quyền nặng, trúng ngay thắt lưng của Địch Quốc Công – con trai vợ cả sinh cho y, cũng bất ngờ mất tích!

Địch Quốc Công còn chưa bừng tỉnh từ trong khiếp sợ, theo sau, vợ hai và vợ tư cũng lần lượt gọi điện thoại đến, con gái của vợ hai và con trai của vợ tư, cũng đồng thời toàn bộ mất tích

Sấm sét giữa trời quang… Địch Quốc Công trước mắt tối sầm, rốt cuộc kiên trì không được, ngất xỉu ngã xuống đất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.