Quan Thần

Chương 808: Va chạm



Mọi người đang khó hiểu với động tác này thì lại nghe hắn cười ha hả rồi nói:

- Kỹ thuật biến đổi gien rất nguy hại đối với nhân loại, nguy hiểm thế nào thì bây giờ vẫn chưa phải lúc kết luận, trong đó việc mâu thuẫn giữa tôi và Trưởng phòng Bạch như thế nào thì Thị trưởng Cổ lại đưa ra kết luận. Như vậy không chút công chính chút nào, bởi vì tôi và Trưởng phòng Bạch cũng chưa từng nói nhau nặng lời, còn vấn đề của ông ta thì Thành ủy thành phố Yến cũng đã ra kết luận, chúng ta không cần phải hoài nghi ánh mắt và sự công chính của lãnh đạo Thành ủy. Tuy nhiên, nếu Thị trưởng Cổ nói tôi do vì mâu thuẫn với Trưởng phòng Bạch mà mới phản đối việc thí điểm mở rộng kỹ thuật biến đổi gien tại thành phố Lang thì tôi cũng không cần giải thích hay phản bác gì, giơ hai tay xin tha, xin Thị trưởng Cổ mở miệng lưu tình.

Câu nói vừa trang trọng vừa khôi hài lập tức gây nên một tràng cười cho mọi người, Hạ Tưởng xem như thành công trong việc điều khiển không khí cuộc họp. Tiếp đó, hắn còn nói thêm:

- Nói đến vấn đề nguy hại của kỹ thuật biến đổi gien thì quả thật hội nghị thường vụ không phải là nơi để tranh biện về kỹ thuật. Tuy nhiên, tôi cũng nhớ tới một việc muốn nhắc nhở các đồng chí một chút. Năm đó thuốc DDT cũng từng đã chiếm cứ một vị trí trọng yếu trong cuộc sống của chúng ta, tôi nghĩ rằng các vị đang ngồi ở đây ai cũng từng đã tiếp xúc qua. Bất kể là làm thuốc trừ sâu hay nông dược thì gần như ai nấy cũng đã từng dùng. Và cho tới hôm nay, khi khoa học kỹ thuật phát triển thì mới phát hiện thuốc DDT có độc tính cực lớn, lưu lại thời gian vượt quá 20 năm. Nói cho đúng thì sau 20 năm vẫn còn độc tính lưu lại, còn có thể tạo ra các nguy hại lớn đối với cơ thể con người. Hiện tại thì chúng ta đã lần lượt thủ tiêu các ứng dụng của thuốc DDT, đang tiếc là, để phát hiện ra nguy hại của thuốc DDT thì ước chừng nhân loại đã phải tiêu tốn một khoảng thời gian khoảng trăm năm để xử lý.

Lời nói của Hạ Tưởng như cây búa tạ gõ vào trong lòng của mỗi người, bất kể là có tạo được tác dụng nào không nhưng quả thật làm cho mấy người ở đây nảy sinh một tia dao động. Sự tình gây nguy hại cả trăm năm, nếu mà làm thì về sau đúng sẽ trở thành tội nhân thiên cổ, bị con cháu chút chít mắng chửi, chẳng phải là như Tần Cối hay sao?

Đương nhiên, sức mạnh của ngôn ngữ có tính xuyên thấu, lại có tính cổ động, cũng không thể hiện chi tiết, khi có thêm chút ích lợi vào đó thì lại càng làm đả động lòng người.

Đồ Quân liền khẽ cười một tiếng:

- Thuốc DDT là thuốc độc, kỹ thuật biến đổi gien là cải tiến, làm sao có thể đánh đồng được? Ví dụ của Phó thị trưởng Hạ nêu ra không thể so sánh được với nhau, cũng không có lực để thuyết phục.

Cô ta nhẹ nhàng phất tay, xua tan làn khói thuốc bay đến trước mặt, liếc người đang ngồi hút thuốc ở phía trên cô ta là Lộ Hồng Chiêm một cái với vẻ bất mãn rồi nói thêm:

- Tôi mới hiệp đàm từ Bộ Nông nghiệp trở về, và sau khi cùng Trưởng phòng Bạch tiến hành tìm hiểu, giao lưu và đã đạt thành nhận thức chung rằng Bộ Nông nghiệp sẽ tăng mạnh vốn đầu tư, quyết định bỏ ra số vốn là 50 triệu tệ để tiến hành thí điểm mở rộng ở thành phố Lang. Chẳng những việc này không cần Ủy ban nhân dân thành phố bỏ ra một đồng tiền nào, mà bọn họ còn cử đội trợ giúp về mặt kỹ thuật cho Ủy ban nhân dân thành phố. Điều này thì có khác gì vô duyên vô cớ mà chúng ta lại có một khoản đầu tư lớn, không những thế lại không cần gánh vác bất cứ sự phiêu lưu nào.

- Còn nữa, Phó Thủ tướng Tần và Phó Thủ tướng Dã cũng thông qua những đường khác nhau để tỏ vẻ chú ý đối với việc thí điểm mở rộng này. Đối với triển vọng mở rộng kỹ thuật biến đổi gien thì bọn họ cũng rất thích thú.

Cổ Hướng Quốc đúng lúc nâng ra hai nhân vật quan trọng, chính là muốn tạo ra một áp lực đối với các ủy viên thường vụ đang ngồi ở đây.

Quả nhiên, hai Phó Thủ tướng đã gây ra sự chú ý, khiến hội nghị thường vụ lập tức có những tiếng động nho nhỏ như nghị luận truyền ra.

Tình thế đúng là bất lợi đối với Hạ Tưởng.

Ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm về Hạ Tưởng, xem Hạ Tưởng phản kích lại như thế nào.

Hạ Tưởng chậm rãi lấy ra một tập tài liệu, vừa phát cho người trước mặt vừa nói:

- Được rồi, không thảo luận các ưu khuyết điểm của kỹ thuật biến đổi gien, chỉ đơn thuần suy xét theo góc độ đầu tư, chỉ lấy ích lợi của nhân dân thành phố Lang làm điểm xuất phát gốc. Ý tứ của tôi đề nghị rằng, không cần thực hiện việc thí điểm mở rộng kỹ thuật biến đổi gien bởi vì vốn 50 triệu tệ là quá nhỏ, mà lại dễ bị dân chúng chửi cha chửi mẹ lên. Trong tay tôi có hai hợp đồng đầu tư, đầu tiên để các đồng chí xem trước một chút, sau đó xin mọi người nói thử xem như thế nào. Nhưng bản hợp đồng này ở đây thì bản nào cũng có tính nhìn xa, cũng có ưu thế, cũng có lợi cho chiến lược khuyến nông của thành phố Lang.

Nói xong, Hạ Tưởng cầm tập tài liệu trong tay đi phân phát cho mọi người, Lưu Nhất Lâm đứng dậy khỏi chỗ, chủ động lấy một phần đi phân phát giúp Hạ Tưởng. Hành động của cô làm đọng lại trong mắt của tất cả mọi người, tâm tư của ai nấy cũng đầy chấn động và kinh hãi. Đầu tiên là Lữ Nhất Khả, sau đó là Trương Anh Tịch, bây giờ lại có Lưu Nhất Lâm, các nhân vật đại biểu cho phái trung gian đều có xu hướng hội tụ bên cạnh Hạ Tưởng. Không nghĩ rằng một Hạ Tưởng tuổi còn trẻ như vậy mà thật sự là người rất hấp dẫn.

Vở kịch ngày hôm nay càng diễn càng phấn khích, hội nghị thường vụ chuẩn bị trình diễn một hồi va chạm thật kịch liệt.

Tài liệu phân phát đến tay của mọi người, chỉ cần nhìn thoáng qua thì không ít người phải hít vào một hơi lạnh. Hóa ra Hạ Tưởng sớm đã có chuẩn bị, Đồ Quân vừa mới tung ra 50 triệu tệ để đầu tư cũng đã rất là tốt, vậy mà trong tay Hạ Tưởng lại có hai bản hợp đồng, một hợp đồng 100 triệu, một hợp đồng 80 triệu, tổng số vốn đầu tư của hai bản hợp đồng này có giá trị gấp hơn ba lần con số của Đồ Quân.

Đơn thuần ở góc độ đầu tư mà suy xét thì Đồ Quân đã hoàn toàn thất bại.

Sắc mặt của Đồ Quân và Cổ Hướng Quốc cực kỳ khó coi, cả hai người rất khó khăn để áp chế sự tức giận trong lòng, hai người cùng liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái. Những gì Hạ Tưởng đã làm về cơ bản là tìm cách ngăn cản việc thí điểm mở rộng của Bộ Nông nghiệp, bất kể là do lập trường chính trị hay là bút pháp về kinh tế, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào thì mục đích nhằm đến cũng rất rõ ràng.

Khiến cho sự bất mãn của Cổ Hướng Quốc đối với Hạ Tưởng đã bay lên tới đỉnh điểm.

Nhưng y là nhân vật số 2 của thành phố Lang, kiềm chế là phải có nên có thể nhẫn nhịn được. Còn Đồ Quân thì đã mấy lần giao phong cùng với Hạ Tưởng, ở mặt ngoài thì chiếm thượng phong, nhưng trên thực tế thì bị thua thiệt rất nhiều. Từ khi Hạ Tưởng đến đây thì cô ta luôn bị bó tay bó chân, lại có một loạt các cảnh tượng kinh tâm động phách diễn ra ở Bắc Kinh đã làm cho cô ta sợ hãi phải mất ngủ mấy ngày. Những điều này đã khiến cho lửa giận của cô ta rốt cuộc không thể ức chế được mà phun trào ra ngoài:

- Phó thị trưởng Hạ, tuy rằng tôi không muốn ác ý để suy đoán vì sao cậu lại cố tình ngăn cản việc thí điểm mở rộng của Bộ Nông nghiệp, nhưng tôi cho rằng cậu tận sức lực chuẩn bị sau lưng cho việc phản đối này thì chắc chắn phải có mục đích mà không muốn cho ai nhìn thấy. Có phải là có liên quan tới Trưởng phòng Bạch hay không vậy?

Một tiếng "Bốp", Lữ Nhất Khả đã vỗ mạnh xuống bàn, vẻ mặt đầy giận dữ:

- Phó thị trưởng Đồ, hôm nay việc chính là thảo luận về vấn đề đầu tư, không phải là để thảo luận về mâu thuẫn giữa đồng chí Hạ Tưởng và Trưởng phòng Bạch gì đó. Nói đến mâu thuẫn, lúc nào cô cũng nhằm vào chỉ trích đồng chí Hạ Tưởng, có phải là cậu ta đã làm gì gây mâu thuẫn với cô nên cô mới luôn cố ý làm khó dễ cậu ta?

Lập tức mặt Đồ Quân đỏ lên, cũng không phải đỏ bừng lên mà là đỏ hừng hực lên:

- Chủ nhiệm Lữ, ngài nói chuyện phải chú ý một chút. Tôi không có gì đắc tội với ngài, dựa vào điều gì mà ngài tiến hành công kích nhân thân của tôi?

- Đồng chí Hạ Tưởng đắc tội cô lúc nào? Tại sao cô không có việc gì lại cố tình tìm việc, khơi mào lên để làm gì?

Vẻ mặt Lữ Nhất Khả vẫn như cũ tỏ sự uy nghiêm, vẻ tức giận vẫn không giảm xuống.

- Thôi, thôi. Không cần cãi nhau nữa, chúng ta thảo luận một chút về hợp đồng đầu tư của đồng chí Hạ Tưởng.

Ngả Thành Văn ra mặt hòa giải, ở bên ngoài thì thể hiện sự ôn hòa nhưng thực tế bên trong thì trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ. Tuy rằng Lữ Nhất Khả là người nhiều tuổi nhất ở đây nhưng rất ít khi cậy già để lên mặt, ông ta ở trong Thành ủy luôn có uy vọng rất cao. Hôm nay lại trước mặt mọi người vỗ bàn, có thể nói việc này đúng thực đã chạm vào đến cơn giận dữ của ông ta.

Cũng do Đồ Quân là quá đáng, đang bàn công việc thì tự dưng sao lại hồ đồ suy đoán chụp mũ lung tung cho người khác? Huống chi người này không phải là người dễ chọc, người đó chính là Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng mới đến đây không lâu mà đã có dấu hiệu đoàn kết được lực lượng trung gian, điều này làm cho người khác không thể khinh thường được. Thế cục thành phố Lang vốn rất rắc rối và phức tạp, tự dưng lại có thêm Hạ Tưởng này tham gia vào, không phải là lửa cháy đổ thêm dầu mà chính là loạn càng thêm loạn.

Ngả Thành Văn trong lòng rất lo lắng.

- Từ góc độ đầu tư mà nói thì đương nhiên việc kéo đầu tư của Phó thị trưởng Hạ cũng có ưu thế. Nhưng việc Bộ Nông nghiệp triển khai làm thí điểm mở rộng thì còn có ý nghĩa về mặt tuyên truyền, không thể đơn giản lấy đầu tư ra mà xem xét. Khuynh hướng của tôi là theo việc thí điểm mở rộng của Bộ Nông nghiệp.

Lộ Hồng Chiêm lên tiếng, thời điểm y nói ra câu này không kìm nổi liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái, trong ánh mắt của y có sự sợ hãi và oán hận. Hiển nhiên, sự kiện phế bỏ người lần trước của Hạ Tưởng đã để lại một ấn tượng không thể xóa nhòa trong tâm lý của y.

- Đầu tư là đầu tư, có thể đưa lại lợi ích và hiệu quả rõ ràng cho thành phố Lang, có thể kéo sự tăng trưởng kinh tế cho thành phố Lang thì chúng ta phải nhiệt liệt hoan nghênh. Ngược lại, cái gì gây ra ảnh hưởng lâu dài, cái gì là ý nghĩa tuyên truyền, vân vân gì đó đều là giả dối, chỉ toàn là những từ ngữ giảng giải suông mà không có chút lợi ích thực tế nào, do đó có nói bằng mấy cũng là vô ích. Ai đầu tư có mức vốn lớn thì tôi sẽ ủng hộ người đó.

Khiến tất cả mọi người đều giật mình chính là người luôn luôn thích lên tiếng vào phút cuối cùng, thường là thuận nước tạo ân tình cho người khác, Tư lệnh viên phân quân khu Điền Tuệ Thư, ngay sau khi Lộ Hồng Chiêm phát biểu liền lên tiếng tỏ thái độ ủng hộ Hạ Tưởng.

Thú vị, càng lúc càng thú vị, cuộc tranh đấu này càng được khuyếch đại lên, ngay cả Điền Tuệ Thư cũng tham gia vào đoàn quân chiến đấu, lại còn là những người đầu tiên biểu lộ quan điểm của chính mình, đây thực sự là điều hiếm thấy.

- Lĩnh vực đầu tư của Tập đoàn Viễn Cảnh và Công ty Uy phong thì một là làm nông nghiệp sinh thái, một là ngành nông nghiệp hữu cơ, cả hai loại hình đầu tư này đều tạo ra màu xanh tự nhiên trong nông nghiệp. So sánh với công trình kỹ thuật biến đổi gien thì chẳng những tiếng tăm tốt hơn mà còn có số vốn đầu tư lớn hơn gấp bội. Còn nữa, hai công ty này còn đưa ra cam kết rằng sẽ chi tài chính trong một lần.

Hạ Tưởng cầm tập tư liệu trong tay đập xuống mặt bàn, thanh âm không lớn nhưng làm cho mí mắt một số người nhảy lên nhảy xuống mấy lần vì kinh hãi. Hắn lại nhẹ nhàng gõ tay trên tập tài liệu:

- Các Bộ ban ngành Trung ương khi đầu tư luôn thường xuyên khất nợ, mang tiếng là 50 triệu tệ nhưng trải qua tầng tầng lớp lớp cắt xén và bóc lột thì có thể rót ra 40 triệu tệ là đã tốt lắm rồi. Hơn nữa, còn phải có định kỳ, theo giai đoạn, lạc quan mà đoán rằng để tất cả số vốn này được giải ngân rót xuống, nói không chừng là sau khoảng một năm. Mà nếu như lời cam kết của hai nhà đầu tư này mà nói thì sau một năm chúng ta đã có hiệu quả và lợi ích rõ ràng. Thu hút đầu tư chính là phải tiến cử việc đầu tư mạnh hay yếu, thấy được hiệu quả nhanh hay chậm, chứ không phải là cứ kéo dài ngày này qua năm khác, cuối cùng lộ ra cái đuôi mục nát của mình.

Đồ Quân không thể nhịn nổi phải lên tiếng phản bác:

- Phó thị trưởng Hạ, tại sao cậu lại dám bảo hạng mục đầu tư của Bộ Nông nghiệp là hạng mục mục nát? Không được ăn nói lung tung như vậy.

- Tôi cũng không phải là ăn nói lung tung, mà là đã có vết xe đổ. Ví dụ như dự án khu Đại Học mà tôi vừa mới tiếp nhận, không phải là cái đuôi mục nát thì còn gì, đã vậy lại còn muốn tôi tìm nguồn đầu tư để làm sống lại dự án. Hiện tại tôi đã tìm được nhà đầu tư mới là Tập đoàn Viễn Cảnh vậy mà Phó thị trưởng Đồ lại muốn cự tuyệt. Tôi cũng không rõ, nếu chẳng may đến lúc đó tôi vì dự án khu Đại Học cũng tìm được các nhà đầu tư mới, có phải Phó thị trưởng Đồ cũng sẽ phản đối?

Đồ Quân cười lạnh:

- Hai chuyện khác nhau, không thể nhập lại thành một.

Hạ Tưởng đối chọi gay gắt:

- Vậy cô ngay từ đầu đã nói tôi phản đối hạng mục thí điểm mở rộng của Bộ Nông nghiệp là vì Trưởng phòng Bạch, như thế nào mà cô không suy nghĩ cho tốt một chút rằng chuyện mâu thuẫn giữa tôi và Trưởng phòng Bạch và đầu tư là hai chuyện khác nhau, không thể nói nhập thành một? Cái gì mà mình không muốn thì đừng có đổ cho người khác.

- Cậu…

Đồ Quân bị nghẹn họng tại chỗ, nói không ra lời.

- Phó thị trưởng Hạ, cậu không nên quá cuồng vọng.

- Tôi sao lại kiêu ngạo và ngông cuồng? Đây chỉ là bàn công việc mà thôi, Phó thị trưởng Đồ không cần phải xao động, lại càng không cần phải tự dưng công kích người khác.

Hạ Tưởng chẳng những không có chút tức giận nào mà trên mặt lại luôn thể hiện vẻ tươi cười, bình tĩnh ứng đối với công kích của Đồ Quân.

- Tập đoàn Viễn Cảnh đầu tư về lĩnh vực nông nghiệp sinh thái chỉ là để xem thử môi trường đầu tư thế nào, nếu như thành công thì Tập đoàn Viễn Cảnh còn có ý định đầu tư tiếp vào dự án khu Đại Học.

Một câu này lại như quả bom tấn bùng nổ làm ong ong lỗ tai của rất nhiều người, nhất là Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc. Cả hai người đều mở to con mắt nhìn về phía Hạ Tưởng, dường như không tin lời của Hạ Tưởng vừa nói ra.

Dự án khu Đại Học đã hoang phế vài năm, vẫn là nỗi đau trong lòng của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Lang. Nếu có nhà đầu tư mới vào, khiến khu Đại Học lại một lần nữa tỏa sáng sức sống thì có thể làm rạng rỡ, vinh dự thêm cho thành phố Lang không ít.

Hạ Tưởng tung mồi này ra cũng có đủ lực hấp dẫn, khiến Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc cũng không tránh khỏi tình huống dao động ở trong lòng.

- Đầu tư dự án khu Đại Học không nằm trong đề tài thảo luận ngày hôm nay, xin Phó thị trưởng Hạ không cần phải chuyển hướng đề tài như vậy.

Đồ Quân xem như cũng thông minh, phanh lại đúng lúc, không nhảy vào cạm bẫy của Hạ Tưởng.

-Tôi nghĩ là nói ít thôi, tôi kiên định ủng hộ việc thí điểm mở rộng của Bộ Nông nghiệp.

Hạ Tưởng cũng biết rằng việc giương thương múa kiếm cũng không giải quyết được vấn đề, với ích lợi trước mắt thì lực lượng của ngôn từ rất hữu hạn, cho dù có thể nói cho đối phương á khẩu không trả lời được, nhưng bởi vì đối phương có ích lợi bên trong thì chắc chắn đối phương cũng sẽ không nhượng bộ.

Bây giờ là lúc nên biểu quyết, đợt giao phong vừa rồi những người theo sát Cổ Hướng Quốc thì gần như toàn bộ đều lên tiếng ủng hộ. Hạ Tưởng cũng đoàn kết được đám người thuộc lực lượng trung gian, trên cơ bản chưa phân ra được cao thấp. Lúc này lập trường của Ngả Thành Văn đã thực sự có tác dụng quyết định.

Nói thật thì Ngả Thành Văn đối với việc mở rộng kỹ thuật biến đổi gien cũng có tâm lý rất mâu thuẫn. Y là Bí thư Thành ủy, trong người có chức trách nên vì toàn bộ nhân dân của thành phố Lang mà suy xét. Việc nguy hại của kỹ thuật biến đổi gien thì cũng không có kết luận, nhưng với kỹ thuật biến đổi gien này thì ngay cả nước Mỹ là nước phát minh ra cũng không dùng để ăn, mà chủ yếu đem ra phát triển ở các quốc gia khác, điều này cũng đã nói lên vấn đề. Ai cũng không ngốc, nhưng có một số người biết rõ có vấn đề lại làm như không thấy, nguyên nhân nằm ở tận phía trong.

Nói trắng ra, là có nhân tố lợi ích thật lớn ở trong đó.

Ngả Thành Văn không muốn việc mở rộng này cũng không có cách nào khác, y chống không nổi áp lực của cấp trên, đành phải bất đắc dĩ ho khan một tiếng:

- Tổng hợp các tranh luận lại, từ góc độ lâu dài mà xem xét thì tôi thấy việc cho triển khai thí điểm mở rộng của Bộ Nông nghiệp cũng có lợi cho sự phát triển của thành phố Lang. Tôi có khuynh hướng nghiêng về phía đầu tư của Bộ Nông nghiệp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.xyz

Ngả Thành Văn biểu lộ lập trường ủng hộ, trên cơ bản tương đương với việc đã định. Bởi vì lực lượng của mấy người Hạ Tưởng vẫn chưa đủ để chống lại sức mạnh của sự liên kết giữa Bí thư và Thị trưởng.

Trên mặt của Cổ Hướng Quốc lộ ra vẻ vui mừng. Tuy rằng gã sớm biết Ngả Thành Văn nhất định sẽ ủng hộ, nhưng nghe được điều này từ chính mồm Ngả Thành Văn nói ra thì trong lòng cũng rất hưởng thụ. Có thể tận mắt nhìn thấy Hạ Tưởng thảm bại cũng là một việc nữa làm cho tâm trạng của y trở nên rất tốt.

- Tôi phản đối hạng mục của Bộ Nông nghiệp, ủng hộ đề nghị của Phó thị trưởng Hạ.

Lưu Nhất Lâm khi nói chuyện luôn tỏ ra sự ôn tồn, lời nói nhỏ nhẹ. Hôm nay đột nhiên đề cao âm lượng, giọng điệu kiên quyết ủng hộ Hạ Tưởng.

- Tôi cũng ủng hộ đề nghị của Phó thị trưởng Hạ.

Lữ Nhất Khả khôi phục lại thái độ nho nhã, vẻ mặt hòa khí nói:

- Tôi già rồi, tất nhiên cũng muốn có một tuổi già thật hạnh phúc. Tôi không muốn làm con chuột bạch để ăn lương thực biến đổi gien gì đó.

Trương Anh Tịch với vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Tôi đã xem và thấy rằng Bộ Nông nghiệp thí điểm việc mở rộng ra các loại cây bông, lúa mì và cây ngô. Nếu như chỉ là cây bông thì còn có thể thử xem, nhưng lúa mì là lương thực chính, không thích hợp với việc mở rộng biến đổi gien, tôi phản đối.

Hạ Tưởng cũng biểu lộ lập trường:

- Thái độ của tôi không thay đổi, việc mở rộng kỹ thuật biến đổi gien là lấy sức khỏe, sinh mạng của nhân dân thành phố Lang để làm thí nghiệm. Tôi kiên trì phản đối.

Tư lệnh viên quân sự Điền Tuệ Thư cũng là người có lập trường phản đối biến đổi gien, lời của ông ta rõ ràng và lưu loát:

- Phản đối việc biến đổi gien, ủng hộ đề nghị của Phó thị trưởng Hạ.

Làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc chính là Trưởng ban Thư ký Thành ủy Lý Hiểu Lượng cũng tỏ thái độ ủng hộ Hạ Tưởng.

- Lời đề nghị của Phó thị trưởng Hạ rất có viễn cảnh, rất có ích lợi đối với thành phố Lang. Khuynh hướng của tôi là ủng hộ việc đầu tư của Tập đoàn Viễn Cảnh và Công ty Uy Phong.

Ai chẳng biết rằng Lý Hiểu Lượng luôn luôn theo sát bước chân của Ngả Thành Văn, vậy mà sau khi Ngả Thành Văn phản đối thì y lại tỏ lập trường ủng hộ. Điều này khiến tất cả mọi người đều không hiểu một chút nào. Một hồi cuộc chiến tranh về biến đổi gien lại một lần nữa thúc đẩy thế cục của thành phố Lang phát triển theo phương hướng bí mật và càng lúc càng phức tạp. Không thể nói các ủy viên thường vụ một lần nữa đứng thành hàng, nhưng Hạ Tưởng vừa có thủ đoạn chính trị, lại có khả năng rất lớn trong phát triển kinh tế, dưới tác động của cả hai bút cùng vẽ thì một lần nữa phân chia được phạm vi thế lực, sớm muộn gì cũng sẽ tháo gỡ cục diện ở thành phố Lang.

Hành động của Đồ Quân một lần nữa lại hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Cô đứng lên một lúc, sau đó lấy một vẻ mặt đầy dõng dạc, lập tức khởi xướng một loạt công kích mãnh liệt đầy lửa đạn về phía Hạ Tưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.