Nhưng sau cảnh tượng nhộn nhịp, lại xuất hiện âm thanh không hài hòa khiến Trần Khiết Văn vô cùng khó chịu, việc Dương Kiếm đề nghị, Hạ Tưởng đã phê chuẩn, Ủy ban nhân dân thành phố thành lập đội điều tra, để điều tra vấn đề vi phạm quy định đất đai tại huyện Bào Mã, ít ngày nữa sẽ đến Bào Mã để điều tra.
Vấn đề ở huyện Bào Mã chính thức được đưa ra.
Về việc thành lập đội điều tra Hạ Tưởng đã đề cập với Trần Khiết Văn một lần, Trần Khiết Văn không phản đối.
Cũng không có cách nào phản đối được, sự việc rõ ràng như vậy, với tư cách là một bí thư, cô có thể coi như không nhìn thấy vấn đề ở huyện Bào Mã được không? Phải duy trì một hình tượng công bằng và khách quan, ở chốn quan trường đôi khi phải chú ý tới quy củ.
Sau khi Hạ Tưởng đề cập, cũng không nói gì thêm nữa, Trần Khiết Văn nghĩ đó chỉ là đầu voi đuôi chuột, những tưởng sẽ rơi vào quên lãng, không nghĩ rằng đúng lúc công việc thu hút đầu tư của Hạ Tưởng đang trong không khí hừng hực như vậy, lại đệ trình vấn đề của huyện Bào Mã, rốt cuộc Thị trưởng Hạ muốn làm cái gì đây?
Trong lòng Trần Khiết Văn cảm thấy không vui, một chút chuyện nhỏ cũng xé ra to, rõ ràng có ý khiêu chiến với cô. Còn nhớ lần trước, câu chuyện anh hùng của Phạm Minh Vĩ và Lại Quang Minh, sau khi ban Tuyên giáo Thành ủy đến hiện trường tìm hiểu cũng không phát hiện ra vấn đề gì, vừa gây lãng phí nhân lực vật lực, vừa chậm trễ thời gian, căn bản là cố tình gây sự.
Bây giờ lại không tha chuyện ở huyện Bào Mã, nói thẳng ra là lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, chính là trả thù chuyện lần trước.
Dĩ nhiên Trần Khiết Văn đang đứng ở lập trường của mình để nhìn nhận vấn đề, cho rằng Hạ Tưởng hoàn toàn không có việc gì mà chỉ biết kiếm cớ gây sự, nhân phẩm quá kém. Kiến nghị tạm thời cũng được, vi phạm quy định đất đai cũng tốt, với cô chẳng có vấn đề gì nghiêm trọng cả.
Nhưng muốn cản trở đội điều tra là điều không thể, Trần Khiết Văn cho Lý Dật Phong thông báo trước với Biện Hữu Thủy, để anh ta có sự chuẩn bị tốt, Biện Hữu Thủy ngầm hiểu ý, thông qua Lý Dật Phong anh ta chuyển lại cho Bí thư Trần ba chữ: kín như bưng.
Dương Kiếm đảm nhiệm vị trí đội trưởng đội điều tra, Lý Hiểu Mẫn là đội phó, còn hai Phó trưởng ban thư ký Ủy ban là thành viên, còn điều thêm cả nhân sự bên cục Công an và cục Đất đai, buổi chiều cùng ngày khởi hành đến huyện Bào Mã, chính thức bắt đầu cuộc điều tra.
Sau khi sự việc xảy ra một thời gian mới có người chỉ ra rằng, việc Nguyên Dã đại náo ban Tuyên giáo Thành ủy và việc điều tra ở huyện Bào Mã có mối liên hệ với nhau, phát hiện ra điểm quan trọng, bởi vì sự kiện ở huyện Bào Mã là ngọn lửa thứ 3 sau khi Thị trưởng Hạ nhậm chức, nhưng đốm lửa cũng do Nguyên Dã dựng lên, còn có người cho rằng sự kiện của Nguyên Dã là ngọn lửa thứ 3 của Thị trưởng Hạ khi tới thành phố Thiên Trạch nhậm chức. Cứ cho rằng lời những người đó có chút gượng ép đi, nếu suy nghĩ kỹ cũng thấy rằng việc của huyện Bào Mã quả đúng không thể thiếu sự trợ giúp của Nguyên Dã.
Về việc điều tra ở huyện Bào Mã, Thị trưởng dắt đầu, bí thư gật đầu nhưng Bì Bất Hưu lại có ý kiến khác nên bí thư cho tổ chức cuộc họp để thảo luận.
Cũng không biết có phải do Hạ Tưởng cố ý sao nhãng hay Dương Kiếm cố tình quên mà không ai nói trước với Bì Bất Hưu, thân là Phó bí thư kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, Bì Bất Hưu cảm thấy bị mất mặt liền đề nghị Trần Khiết Văn triệu tập cuộc họp, thảo luận vấn đề này một chút, là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật cũng nói ra suy nghĩ của mình, nhấn mạnh một chút tính tổ chức và tính kỷ luật.
Hạ Tưởng dường như đã sớm dự đoán sự bất mãn của Bì Bất Hưu, biết ông ta có lời muốn nói, còn cố ý là người sau cùng tiến vào phòng làm việc, lúc hắn đến, Trần Khiết Văn, Ngô Minh Nghị, Bì Bất Hưu và Trần Thiên Vũ đã ngồi chờ từ lâu.
Hạ Tưởng không để cho mọi người kịp có thái độ không vừa lòng liền mở miệng:
- Thật ngại quá, vừa rồi tôi cùng lão Thường có chuyện cần nói, quên mất cả thời gian.
Trần Khiết Văn hơi không vui, gần đây Thường Hào và Hạ Tưởng đi lại với nhau thường xuyên hơn, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy cứ hướng Thị trưởng để báo cáo công việc, không phải chuyện này nhưng lý do của Thường Hào lại luôn đầy đủ, ở phương diện tuyên truyền luôn có liên quan công tác chính phủ - cô cũng không thể nói cho Trưởng ban Tuyên giáo phải như thế nào cho tốt công việc của mình, như vậy không hay.
Cuộc họp do Bì Bất Hưu khởi xướng, nên Bì Bất Hưu liền đưa ra ý kiến đầu tiên:
- Thị trưởng Hạ, tôi không phản đối thành lập đội điều tra về vấn đề vi phạm quy định đất đai tại huyện Bào Mã, nhưng nếu là vi phạm quy định, chắc chắn cần Ủy ban Kỷ luật ra mặt, không mời Ủy ban Kỷ luật tham gia đội điều tra cũng nên cho tôi biết chuyện này chứ.
Giọng Bì Bất Hưu có chút tức giận.
Bì Bất Hưu trực tiếp khai chiến với Hạ Tưởng, hắn phải có phản ứng, chẳng những không tức giận trước thái độ của Bì Bất Hưu mà còn tủm tỉm cười:
- Lão Bì, không nên hơi một tý là tức giận thế, không tốt cho sức khỏe. Định rằng sau khi thành lập tổ điều tra thì Phó thị trưởng Dương sẽ đến nói với ông, nhưng huyện Bào Mã đột nhiên xảy ra chuyện, lão Dương liền gấp gáp đi ngay, cũng chưa kịp nói. Tôi đang định nói thì lão Thường lại đến tìm có việc, hơn nữa việc lại có liên quan đến anh, liền cảm thấy vẫn là không nói cho thỏa đáng
- Chuyện gì liên quan đến tôi? Có cái gì cứ nói thẳng ra đi,tôi là người ngay thẳng không sợ vấn đề gì.
Bì Bất Hưu nghe ra trong giọng điệu Hạ Tưởng có gì mờ ám lại càng tức giận hơn.
- Thị trưởng Hạ, tôi phối hợp công việc với anh, anh cũng muốn phối hợp Ủy ban Kỷ luật công tác, mới là một bộ máy đoàn kết.
Hạ Tưởng khó xử nói:
- Lão Bì, tôi rất kính trọng cách đối nhân xử thế của anh, tin đồn không có căn cứ tôi không muốn nhắc đến.
Bì Bất Hưu đã rơi vào bẫy của Hạ Tưởng, đến lúc này quên rằng việc chính của buổi họp hôm này là hỏi trách Hạ Tưởng vì sao không thông báo Ủy ban Kỷ luật, lại quay sang truy vấn Hạ Tưởng về chuyện có liên quan đến ông.
Bì Bất Hưu không kiềm chế được hét lên:
- Thị trưởng Hạ, có mặt Bí thư Trần ở đây, có việc gì anh cứ nói thẳng ra, đừng ấp a ấp úng, không thoải mái.
- Thật muốn nói sao?
Sắc mặt Hạ Tưởng trở nên trầm ngâm, sau đó lại tươi cười nói:
- Lão Bì, ông có thật muốn nói chuyện này trước mặt mọi người ở đây sao?
Trong lòng Bì Bất Hưu có chút căng thẳng, sắc mặt Hạ Tưởng có chút đe dọa, thay đổi bất thường, vừa rồi rõ ràng còn tỏ ra ôn hòa, thoáng chốc đã thay đổi, khiến ông ta cũng bối rối, chẳng lẽ thật sự đã có chuyện gì?
Nhưng hiện tại Bì Bất Hưu đã bị dồn tới chân tường, muốn thay đổi tình hình cũng khó, chỉ có thể tiến:
Text được lấy tại http://truyenfull.xyz- Tôi đây cây ngay không sợ chết đứng, trước mặt các đồng chí đây, nghe xem ai đã giở trò với tôi.
- Lão Bì, chuyện Kỷ Phong Thanh tự sát, ông có liên quan gì không? Chẳng hạn như lén lút hứa hẹn cho Kỷ Thanh Phong vị trí Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, để anh ta viết bài ám chỉ về cuộc sống của các lãnh đạo cấp trên? Kết quả Kỷ Phong Thanh không dám viết, anh liền uy hiếp anh ta, nếu anh ta không viết sẽ khiến anh ta thân bại danh liệt, khiến cho vợ anh ta sẽ thất nghiệp, đứa con không tìm được việc...Có chuyện này không?
Bì Bất Hưu vừa rồi sau khi đứng dậy, vì để biểu hiện vẻ trấn tĩnh của mình đã trở về chỗ ngồi, nhưng nghe Hạ Tưởng nói xong lại nổi trận lôi đình vỗ bàn đứng dậy:
- Thị trưởng Hạ, anh khinh người quá đáng, chắc chắn có người vu oan cho tôi.
Hạ Tưởng thấy sự phẫn nộ của Bì Bất Hưu, ánh mắt toát lên sự bất an, biết ông ta là kiểu người phô trương thanh thế không dễ gì bị dọa, chậm rãi nói:
- Lão Bì, có lý không ở cao giọng, trước mặt Bí thư Trần anh có thái độ vậy sao?
Trần Khiết Văn cảm thấy buồn bực, ai cũng đều mang cô ra làm tấm bình phong, kỳ thật đều là lấy cô ra làm ngụy trang, lúc này cô cũng chỉ còn có thể nói rằng:
- Thị trưởng Hạ, lão Bì là cán bộ lão thành, lại là Đảng viên, anh có thể nào nói như vậy được? Đảng và quốc gia bồi dưỡng một cán bộ không dễ dàng gì, muốn chỉ chứng một cán bộ, cần có hội nghị thường vụ họp xem xét, còn cần báo lên Tỉnh ủy.
Ai cũng hiểu được ẩn ý, chính là Hạ Tưởng quá tự đại, bỏ qua hội nghị thường vụ Thành ủy và Tỉnh ủy trực tiếp chỉ trích một ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, việc đó hoàn toàn là biểu hiện vô tổ chức, vô kỷ luật.
Ngô Minh Nghị và Trần Thiên Vũ ngơ ngác nhìn nhau, cũng không nói được câu gì, bởi vì chuyện phát sinh quá nhanh, trước đó không có bất kỳ dấu hiệu gì, Thị trưởng Hạ cũng không cho bọn họ biết chút gì, vì thế không thể phát biểu lung tung. Quan trọng là việc Thị trưởng Hạ chỉ trích người, quả thực rất khinh người, cho dù Ngô Minh Nghị và Trần Thiên Vũ có nghe chuyện của Bì Bất Hưu đi chăng nữa, nhưng có một số việc không thể nói ra được.
Đã biết nhưng không nói là chín chắn. Biết cái gì nói cái đấy là ấu trĩ. Thị trưởng Hạ làm sao vậy, trong lòng căm phẫn hay còn có ý gì khác?
- Không cần phải thảo luận trên hội nghị thường vụ, cũng không cần báo tới Tỉnh ủy, vốn là sự việc không có căn cứ, không cần phải ngạc nhiên.