Quan Thần

Chương 984: Đại loạn



Cục giám sát đang họp thảo luận về vấn đề đất đai huyện Bào Mã, trong thời gian cuộc họp liền nhận được thông tin bùng nổ trên mạng, liền quyết định bố trí ngay, yêu cầu phản ứng thật nhanh. Mà Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Lý Phong đang xem thông tin trên mạng, sau khi thấy được tin tức về tiêu cực ở huyện Bào Mã thành phố Thiên Trạch thì liền đập bàn một cái.

Một ngọn lửa lớn thanh thế lẫy lừng sắp thắp sáng bầu trời huyện Bào Mã.

Đợi khi Trần Khiết Văn, Hạ Tưởng và Chiến Kính Bằng trở lại Thành ủy, tình thế đã có sự thay đổi lớn. Sau khi biết được tình hình, Trần Khiết Văn quá kinh sợ, thiếu chút nữa thì không đứng vững được.

Nếu nói Hà Trạch Lâm tự sát chỉ làm cho bà ta ngạc nhiên thì sự phản ứng nhanh của cục giám sát khiến cho bà ta trở tay không kịp. Ngồi trên ghế hồi lâu mà không dám tin chuyện đã xảy ra là sự thật.

Lại còn thông tin đồng thời phát tán trên mạng, hoàn toàn là chú giải cho hành động của cục giám sát. Phối hợp cùng hành động thật ăn ý, không chút khe hở. Tuyệt đối là có người đã hành động theo kế hoạch tỉ mỉ đã định sẵn.

Là Hạ Tưởng?

Nhưng Hạ Tưởng rõ ràng vừa mới ở cùng một chỗ với bà ta, còn tắt cả điện toại di động nữa. Nửa ngày ở cùng với bà ta, như hình với bóng, không có cơ hội để thao túng tất cả. Hơn nữa vụ Hà Trạch Lâm tự sát lại là việc đột nhiên xảy ra, không thể sắp xếp trước được.

Nhưng nắm bắt thời cơ chuẩn xác như thế, là ai mượn chuyện của Hà Trạch Lâm để châm ngòi nổ cho huyện Bào Mã chứ? Trần Khiết Văn hận đến mức nghiến răng nghiến lợi. Bà ta hận cái kẻ tiểu nhân ra tay sau lưng, bất kể là kẻ bày ra có phải là Hạ Tưởng hay không thì chắc chắn còn có một người chủ mưu ở trong Thành ủy.

Dương Kiếm? Đúng, khẳng định là y. Y vẫn bắt lấy vụ vi phạm quy định đất đai không buông. Hạ Tưởng cũng có dấu hiệu buông tay rồi. Nhưng y thì như chó điên vậy, không chịu buông ra. Ngoài y ra thì không còn ai khác nữa.

Trần Khiết Văn hận Dương Kiếm đến thấu xương.

Không hận không được. Huyện Bào Mã xuất hiện vụ việc Cục trưởng Công an tự sát. Dù là bà ta suy đoán cái chết của Hà Trạch Lâm chắc chắn cũng có nội tình bên trong. Nhưng bất kể là gã ta chết vì lý do gì, thì thân phận Cục trưởng Công an của gã cũng là một điểm nhạy cảm, sẽ dẫn đến sự suy đoán vô bờ của giới truyền thông. Lại vừa khéo lúc này bùng phát nội tình về việc vi phạm quy định đất đai của huyện Bào Mã. Thật là như thêm dầu vào lửa.

Chính là tôn thờ tâm lý e sợ thiên hạ không loạn.

Trần Khiết Văn lập tức mời họp hội nghị công tác Bí thư. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hội nghị vừa mới bắt đầu, liền nhận được điện báo của Tỉnh ủy. Tình thế thay đổi cực nhanh, hoàn toàn khiến thành ủy Thiên Trạch lâm vào thế bị động.

Việc đầu tiên mà tổ giám sát làm là bố trí công tác, thứ nhất là thành lập tổ giám sát hơn nữa lập tức đến hiện trường huyện Bào Mã, phải điều tra thiết thực vấn đề vi phạm quy định luật đất đai của huyện Bào Mã. Thứ hai, kịp thời thông báo đến những người phụ trách có liên quan của Ủy ban nhân dân tỉnh Yến và sở Tài nguyên và Đất đai tỉnh Yến về tình hình có liên quan đến huyện Bào Mã, yêu cầu nhanh chóng thành lập tổ điều tra, tiến hành điều tra kéo dài các vấn đề còn tồn tại và xử lý nghiêm trị theo pháp luật. Thứ ba, lập tức nói chuyện với người phụ trách Thành ủy Thiên Trạch, thông báo tính nghiêm trọng của vấn đề tồn tại ở huyện Bào Mã, yêu cầu tuân theo nguyên tắc "Vừa xử lý việc, vừa xử lý người", điều tra nghiêm túc, chỉnh đốn hoàn toàn.

Trần Khiết Văn kinh hoàng, không ngờ Bắc Kinh phản ứng nhanh như vậy. Tổ giám sát đã từ Bắc Kinh xuất phát đang hướng về huyện Bào Mã. Hơn nữa cục giám sát chỉ đích danh cùng Dương Kiếm bàn chuyện, cần tiến hành điều tra và thông báo về vấn đề vi phạm quy định đất đai.

Điều càng làm cho bà ta kinh ngạc đó là Chủ tịch tỉnh Tống Triêu Độ, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tỉnh ủy Lý Ngôn Hoằng lần lượt ra chỉ thị, yêu cầu sở Tài nguyên và Đất đai tỉnh dẫn đầu. Các đồng chí có liên quan của Sở Nông nghiệp tỉnh và ban Công Nông tỉnh ủy thành lập một tổ điều tra, tiến hành điều tra rõ về vấn đề vi phạm quy định đất đai của huyện Bào Mã. Và đã hành động luôn, ngay trong đêm cũng đến huyện Bào Mã tiến hành điều tra.

Tổ giám sát của cục giám sát, tổ điều tra Ủy ban nhân dân tỉnh trong vài tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã được thành lập. Hơn nữa hành động rất nhanh chóng, lần lượt đi đến hiện trường. Coi như là bao quanh toàn bộ thành phố Thiên Trạch. Chứng tỏ sự không tín nhiệm của tổ giám sát và tổ điều tra đối với thành ủy Thiên Trạch.

Bị động, rất bị động.

Một huyện Bào Mã nho nhỏ, hiện tại là tổ điều tra liên hợp Thành ủy, cộng thêm tổ giám sát và tổ điều tra Ủy ban nhân dân tỉnh nữa, ba tổ cùng điều tra, huyện Bào Mã thực sự trở thành cái bánh ngọt thơm phức.

Đáng tiếc làm một cái bánh có thể gây bỏng tay.

Điện thoại của Tỉnh ủy là của ủy viên thường vụ, Trưởng ban thư ký gọi tới, truyền đạt chỉ thị tinh thần của Bí thư Phạm. Bí thư Phạm yêu cầu Thành ủy Thiên Trạch hành động một cách thiết thực, phối hợp với công tác của tổ giám sát và tổ điều tra, phải điều tra rõ chân tướng sự việc, chứng thực từng cá nhân, không cần biết sẽ đề cập đến ai cũng phải điều tra đến cùng, tuyệt đối không được nương nhẹ.

Vương Bằng Phi giọng điệu rất nghiêm khắc.

Vừa mới ngắt cuộc điện thoại của Vương Bằng Phi, ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Lý Phong liền gọi điện thoại đến:

- Bí thư Trần, Thiên Trạch xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi toàn là thông qua thông tin trên mạng mà biết được. Là tôi quá chú ý đến mạng, hay là vì Thành ủy Thiên Trạch rất không quan tâm đến ban Tuyên giáo tỉnh ủy?

Trần Khiết Văn chẳng còn gì để nói. Ngoại trừ việc tự phê bình mình ra thì không tìm được bất cứ lý do nào. Trong lòng đã biết chắc sẽ bị mắng một trận. Thế là thôi rồi. Đã đắc tội hoàn toàn với Trưởng ban Lý rồi. Xem lần sau khi dập lửa, làm thế nào dám mở miệng với Trưởng ban Lý chứ?

Trần Khiết Văn "sứt đầu mẻ trán".



Hạ Tưởng ở một bên cũng kinh ngạc. Sự bùng nổ thông tin trên mạng thực sự là Bành Vân Phong châm lên theo như mưu kế của hắn. Chính là muốn xuất kích từ mặt bên, từ đó khiến cho Tỉnh ủy chú ý. Sau đó tiến hành kiểm tra từ trên xuống dưới nhưng không ngờ có người âm thầm đưa tài liệu gửi thẳng lên cục giám sát.

Không cần nghĩ. Chắc chắn là bút tích của Dương Kiếm.

Đối với Dương Kiếm dám làm trái ý của Mai Thái Bình, ngấm ngầm phơi bày ra chuyện của huyện Bào Mã, hắn cũng thầm thán phục. Hành động này của Dương Kiếm không cần biết là xuất phát từ công tâm hay hận thù cá nhân thì đều đã có sự mạo hiểm chính trị cực lớn như vậy.Chẳng may Mai Thái Bình biết được là thủ đoạn của y chắc chắn là sẽ rất bất mãn với y. Dương Kiếm là người nhà họ Mai. Chuyện lớn không nghe theo chỉ thị của nhà họ Mai chính là đi ngược lại với lợi ích của nhà họ Mai.

Mai Thái Bình sẽ không dễ dàng tha thứ hành vi của Dương Kiếm, hơn nữa chuyện vi phạm quy định đất đai có liên quan đến lợi ích nhà họ Khâu, dễ dẫn đến xung đột lợi ích giữa nhà họ Khâu và nhà họ Mai. Ông ta chắc chắn không thể chấp nhận được việc Dương Kiếm có hành động vì cái nhỏ mà để mất cái lớn. Đương nhiên điều kiện tiền đề là có chứng cứ xác thực chĩa vào Dương Kiếm.

Tạm thời không để ý đến điểm xuất phát và hậu quả của Dương Kiếm gây ra, nhưng từ thời cơ mà Dương Kiếm châm lên, anh ta chắc chắn âm thầm ăn ý với Bành Vân Phong. Hay nói cách khác, có ước định với Nguyên Dã xa tận nước Mỹ kia.

Bởi vì Dương Kiếm chặn ngang một tay, sự phát triển của sự việc đã nhanh hơn rất nhiều so với dự liệu của hắn, cũng đã làm loạn kế hoạch của hắn. Hắn vốn định sau khi châm ngòi nổ lên thì còn đợi ngọn lửa giúp sức một thời gian sau mới có thể hoàn toàn đốt sáng huyện Bào Mã lên. Vừa hay lúc có thể hừng hừng đốt cháy ngọn lửa huyện Bào Mã, hỗ trợ Chủ tịch tỉnh Tống tổng hợp nguồn tài nguyên gang thép. Từ đó thuận thế bóp chết những âm thanh phản đối lại.

Không ngờ, kế hoạch không theo kịp sự biến đổi. Thủ đoạn cuả Dương Kiếm rất sắc bén, trực tiếp đã kinh động đến cục giám sát, khiến cho việc điều tra và xử lí toàn phương diện đã đến trước thời hạn. Nói thực, đã khiến cho hắn trở tay không kịp.

Cũng không cần chỉ trích Dương Kiếm điều gì. Điểm xuất phát của mỗi người không giống nhau nhưng mục đích là giống nhau. Chỉ có điều, sự bố trí bị phá rối. Khó tránh phải bố trí lại. Đợi nửa tháng sau, khi việc quy hoạch tổng hợp tài nguyên được đưa ra, cái cần ứng phó đến từ tiếng phản đối do Trần Khiết Văn đứng đầu. Độ khó sẽ lớn hơn rất nhiều so với điều hắn dự tính.

Cứ chờ xem sao. Hạ Tưởng tin rằng sẽ có ánh sáng cuối con đường. Trước mắt điều quan trọng vẫn là thống nhất ý kiên, ứng phó với nguy cơ huyện Bào Mã.

Không sai. Chuyện đã lên đến mức nguy cơ. Bởi vì còn thêm một chuyện Hà Trạch Lâm tự sát.

Hà Trạch Lâm tự sát nhất định có nội tình sâu thẳm bên trong. Không bài trừ Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng có một người nhúng tay vào. Nhưng hiện tại thì hiển nhiên vẫn chưa kịp điều tra sự thực. Chỉ là một vấn đề vi phạm quy định đất đai thôi cũng đủ để Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng chịu không nổi.

Hạ Tưởng thở dài trong lòng. Ở thành phố Lang, hắn chủ động đả kích Nga Ni Trần, đồng thời theo đuổi không rời Cổ Hướng Quốc, chính là muốn đem lại bầu trời xanh cho thành phố Lang. Đến thành phố Thiên Trạch, hắn vốn an tâm phát triển kinh tế, làm việc khiêm tốn. Một mắt nhắm một mắt mở đối với rất nhiều chuyện, nếu như mâu thuẫn thực tại không có cách nào hóa giải, thì mới dùng thủ đoạn đối kháng cứng rắn.

Điều đáng tiếc chính là, thành phố Thiên Trạch âm u, cái xoáy nước ẩn sâu dưới mặt nước kia còn khiến người ta kinh sợ hơn, càng có sức uy hiếp hơn cả sóng gió trên bề mặt của thành phố Lang. Hắn muốn phát triển kinh tế thì động đến lợi ích của người khác. Người khác không tranh cãi ầm ĩ với hắn, không uy hiếp nhân thân của hắn, càng không đối ứng cứng rắn với hắn mà lại âm thầm xuất chiêu từ một nơi ẩn nấp bí mật.

Ra chiêu ngầm Hạ Tưởng cũng không sợ, nhưng Biện Hữu Thủy cũng vậy. Rõ ràng là người đầy mùi hôi tanh mà còn dám lúc ẩn lúc hiện trước mặt hắn. Chẳng phải là tự mình rước lấy phiền phức hay sao? Với tính cách của Hạ Tưởng, không trừng trị kẻ tiểu nhân như thế này thì không còn là Hạ Tưởng nữa. Không nhắc đến cái thủ đoạn không hợp thời kiến nghị điều động lâm thời kia, thì vi phạm luật đất đai cũng đủ để y bị đánh ngã, càng không cần nhắc đến việc tuyên truyền câu chuyện nhân vật anh hùng như một thằng hề kia cũng là một thủ đoạn bỉ ổi.

Hạ Tưởng mặt ngoài không nói. Trên thực tế có khi cũng ghê tởm Biện Hữu Thủy không chịu được.



Hội nghị công việc bí thư mở rất ngắn gọn, thật sự không có cái gì dễ nói. Chỉ ngoài việc truyền đạt chỉ thị tinh thần của Tình ủy, hiện tại thành ủy Thiên Trạch hoàn toàn là bị động ứng phó, cấp trên hoàn toàn không để cho Thiên Trạch lựa chọn đường sống. Tổ giám sát và tổ điều tra đều không hỏi ý kiến của Thiên Trạch trước, thì đã đến rồi. Thiên Trạch ngoài việc đón tiếp ra thì chẳng có quyền cự tuyệt.

Cuối cùng đạt được nhận thức chung, Trần Khiết Văn ra mặt nghênh đón tổ điều tra Ủy ban nhân dân tỉnh, Hạ Tưởng ra mặt tiếp đãi tổ giám sát. Về mặt ngoài xem ra sắp xếp như thế là hợp quy tắc, nhưng trên thực tế thì ai cũng biết Trần Khiết Văn đã chuẩn bị đường lui rồi.

Tổ giám sát phụ trách giám sát tình hình sử dụng đất đai toàn quốc. Nhưng chỉ có quyền giám sát và báo cáo lên trên, chứ không có quyền xử trí. Quyền xử trí quy về địa phương. Hơn nữa một điểm quan trọng nhất là tổ điều tra Ủy ban nhân dân tỉnh thực sự mới chỉ là một bên có quyền quyết định. Tổ giám sát về sau bất kể là đưa ra được một kết luận nào, ý kiến nào thì cũng chỉ là để tham khảo mà thôi. Cuối cùng vẫn phải do tổ điều tra Ủy ban nhân dân tỉnh đệ trình báo cáo lên Tỉnh ủy.

Nói cách khác, báo cáo mà tổ điều tra Ủy ban nhân dân tỉnh đệ trình cuối cùng sẽ có ảnh hưởng mang tính quyết định đến sinh mạng chính trị của Biện Hữu Thủy, Trương Hòa Hưng.

Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến Trần Khiết Văn phải phụ trách, tiếp đãi tổ điều tra Ủy ban nhân dân tỉnh.

Khi hội nghị còn chưa kết thúc, tổ giám sát từ Bắc Kinh đã tới thành phố Thiên Trạch.

Sau khi Trần Khiết Văn, Hạ Tưởng ra nghênh đón thì do Hạ Tưởng liên hệ cụ thể với người phụ trách và cùng đi đến huyện Bào Mã. Đồng hành còn có Phó thị trưởng thường trực Dương Kiếm.

Đến huyện Bào Mã, toàn bộ Huyện ủy đã rối loạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.