Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 180-1: Mới không cần anh tới phối hợp



Editor: Quỳnh Nguyễn

Bọn họ xuất phát đi hưởng tuần trăng mật, lên máy bay Mậu Hinh còn cảm thấy không chân thực, loại chuyện tuần trăng mật kết hôn này nên cách cô cực kỳ xa xôi mới đúng.

Trên máy bay cô gửi tin nhắn cho Ninh Vĩ Trạch: Cảm giác giống như biến thành thật sự.

Qua một phút đồng hồ Ninh Vĩ Trạch trả lời: Như vậy không tốt sao? Làm giả hoá thật, em cũng hưởng thụ.

Cô có hưởng thụ sao? Hình như là có. Người đàn ông đối xử tốt với cô, lấy tính cách của anh cũng sẽ không vì chuyện Tiểu Bạch còn đi đối chất với Giang Nguyệt Đình. Nhưng anh làm như vậy, còn làm triệt để, rõ ràng gián tiếp rửa sạch oan khuất cô thừa nhận năm đó Đại Bạch chết.

Dụng tâm của anh cô có cảm nhận được, cũng cực kỳ cảm động.

Có phải thật sự có thể làm giả hoá thật hay không? Thực ra đã làm giả hoá thật rồi! Ài nha, thực xoắn xuýt, cô cũng không muốn xoắn xuýt, bởi vì lên máy bay cô phát hiện mình mệt nhọc, cũng thật sự mệt mỏi, chỉ chốc lát sau đã nằm xuống ngủ thiếp đi.

Đến trên đảo là ban đêm, hòn đảo nhỏ này là vùng nhiệt đới, nhưng mà không khí tốt, cảnh sắc hợp lòng người, là hòn đảo du lịch nổi tiếng.

Ban đêm hòn đảo lại càng an tĩnh, có thể nghe được sóng biển gió biển, không tấp nập như Tân Thị, vừa bước lên đảo này, mỗi dây thần kinh của cô đều bị gió biển xoa nhẹ, thả lỏng.

Bọn họ ngồi xe du lịch đi khách sạn, Minh Ý đặt khách sạn sáu sao, cũng là tòa khách sạn sáu sao duy nhất trên hòn đảo. Trên đường đi khách sạn, cô nhìn ngọn đèn chợt xa chợt gần và thực vật xanh ngát dưới đèn đường, mở ra cửa sổ gió biển thổi vào, chỉ cảm thấy sảng khoái tinh thần.

Minh Ý ôm Tiểu Sâm ngủ, nhìn cô lộ ra tươi cười, tâm tình mình cũng thật tốt.

Đến khách sạn, Minh Ý đặt phòng gia đình, anh dàn xếp Tiểu Sâm ngủ xong, ra ngoài Mậu Hinh đã tắm nằm xuống ngủ thiếp đi.

Anh không quấy nhiễu cô, mình đi tắm thu thập một lượt rồi ngủ bên cạnh cô.

Anh nằm xuống, Mậu Hinh cực kỳ tự nhiên xoay người, cô thích ngủ nghiêng, hơi hơi cuộn tròn, vùi đầu vào ngực anh, giống hệt như trước đây ngủ cùng nhau.

Trong lòng Minh Ý một mảnh mềm mại, ôm chặt cô đi vào giấc ngủ.

Có lẽ là một ngày quá mệt mỏi, Mậu Hinh ngủ cực kỳ say, chờ cô tỉnh lại Minh Ý để lại bữa sáng cho cô, anh dẫn con trai đi lặn.

Một ngày Minh Ý đều dẫn theo con trai bơi lội, ra biển, câu cá. Buổi tối người một nhà nướng thịt, nấu cơm. Tiểu Sâm vui vẻ sắp điên rồi, trước khi ngủ còn nói muốn ngủ cùng bọn họ.

Mậu Hinh cho rằng anh khẳng định sẽ không đồng ý, ai biết anh đồng ý rất nhanh, thậm chí vài ngày bọn họ đều một nhà ba người ngủ.

Trong lòng cô thở phào một hơi đồng thời mơ hồ hơi thất vọng, nhưng mà cô có thể nhận ra, Tiểu Sâm chưa từng vui vẻ như hiện tại. Mỗi khi trời sáng sớm Minh Ý dẫn bé bơi lội, Tiểu Sâm bơi lội tốt, hai cha con còn thi đấu.

Mỗi một phút mỗi một giây ba người ở cùng nhau đều đặc biệt vui vẻ, mà ngày nghỉ cũng kết thúc rất nhanh.

Một ngày sau cùng Tiểu Sâm cực kỳ luyến tiếc, còn chưa chơi đủ.

"Nếu không để Tiểu Sâm đi theo chúng ta cùng đi Nhật Bản!". Mậu Hinh nói.

"Tiểu Sâm không nên bỏ chương trình dạy học ở nhà trẻ thì tốt hơn.". Minh Ý nói, "Tiểu Sâm, con thấy thế nào?".

"Con cũng cho rằng như vậy, Hinh Hinh, con phải về đến trường.". Tiểu Sâm gật đầu.

"Vậy được rồi, mẹ đi Nhật Bản sẽ mua quà cho con.". Mậu Hinh ôm con trai hung hăng hôn vài cái.

Tây Tử tới đón Tiểu Sâm, ngồi máy bay về Tân Thị.

Tiễn con trai, bọn họ cũng thu dọn đồ trực tiếp đi Nhật Bản.

Ngày nghỉ Mậu Hinh có hạn, hai tuần 9 ngày, mà trong tay cô còn có không ít vụ án, cô muốn trở về sớm một chút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.