Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 183-2: Nhìn trúng em làm sao bây giờ



Editor: Quỳnh Nguyễn

Sắc mặt Minh Ý khẽ thay đổi, Hồng Khẩu Hương Tử là thiên kim nhà Hồng Khẩu, một năm trước ngồi trên xã trưởng công ty Hồng Khẩu. Nghe nói người phụ nữ này âm ngoan độc ác, hành sự mạnh mẽ vang dội không thua người đàn ông chút nào.

"Cùng cô có cái quan hệ gì?" Minh Ý hỏi.

" Chúng ta có một cái anh em trêu chọc một người phụ nữ trong Hồng Khẩu, tháng trước người phụ nữ kia tự sát chết rồi. Sau đó lại hai người phụ nữ xã Hồng Khẩu chết ở sảnh chúng ta. Về sau Hồng Khẩu Hương Tử để mắt tôi, để cho tôi giao ra người đàn ông kia." Chiến Dã Ưng nói.

" Yêu cầu này cũng không quá đáng." Hinh Hinh nói.

"Đích xác không tính quá phận, nhưng vấn đề kia chẳng qua là ******** thôi, sai cũng không nhất định là người của tôi. Nếu tôi dễ dàng giao ra người liền không có biện pháp giao đãi cùng anh em khác." Chiến Dã Ưng nói.

" Vậy hẳn là hai cái xã đoàn các cậu câu thông, vấn đề, tôi thân là bên thứ ba không nên tham gia." Minh Ý nói.

"Minh tiên sinh, theo tôi được biết anh và Hồng Khẩu Hương Tử có vài phần giao tình, không biết anh có thể ra mặt hoà giải một phen không." Chiến Dã Ưng nói.

" Đây là chuyện tình giữa các người, tôi không tiện nhúng tay." Minh Ý nói.

"Cái giao tình gì? Anh và Hồng Khẩu Hương Tử kia có cái giao tình gì?" Hinh Hinh đột nhiên ý thức được, tình cảm người đàn ông này cực kỳ phong phú, một hồi là Tô Nhân hiện tại lại nhiều một cái Hồng Khẩu Hương Tử.

Da đầu Minh Ý tê rần, ánh mắt nhìn Chiến Dã Ưng hơn vài phần lãnh ý, trách anh ta cho mình thêm phiền toái.

"Chiến Dã Ưng, A Nhất không trách nhiệm thay anh giải quyết phiền toái." Tô Nhân nói, "Anh dùng phương thức này cuốn A Nhất tiến vào, thật sự đê tiện vô sỉ."

"Minh tiên sinh, anh giúp tôi cái phiền toái này, tính tôi thiếu anh một cái nhân tình." Chiến Dã Ưng nói.

"Chỉ sợ không chỉ là giải quyết phiền toái đi?" Minh Ý nói.

"Đương nhiên, tôi còn muốn hợp tác cùng cô, gần một năm Hồng Khẩu tại nhánh mua bán súng ống đạn dược này làm cực kỳ lớn, cũng bàn bạc mấy cái lái buôn súng ống đạn dược quốc tế, tôi muốn hợp tác cùng cô." Chiến Dã Ưng nói.

" Thịt người khác nuốt vào trong bụng không để ý sẽ phun ra." Tô Nhân lạnh giọng nói.

"Minh tiên sinh, anh nguyện ý giúp tôi việc này sao?" Chiến Dã Ưng hỏi.

"Tốt, tôi giúp cậu cái này." Minh Ý trả lời

Anh trả lời như vậy, Tô Nhân có cũng không ngoài ý muốn, Chiến Dã Ưng nhưng lại cười buông lỏng một hơi.

Hinh Hinh ở bên cạnh, trợn mắt há hốc miệng, anh biết anh tại đáp ứng người ta cái gì sao? Loại chuyện này anh làm sao có thể trộn, hơn nữa Hồng Khẩu làm sao có thể thoải mái hòa giải cùng Chiến Dã Ưng thậm chí theo người hợp tác.

Bọn họ từ chỗ Chiến Dã ra. Hinh Hinh lãnh mặt không nói lời nào, Tô Nhân nhưng lại ở phía trước lái xe.

"Con hồ ly Chiến Dã Ưng là cố ý mời cậu, người Hồng Khẩu nhìn đến cậu cũng ở, xem trên mặt của cậu tự nhiên sẽ thủ hạ lưu tình." Tô Nhân bất thiện nói.

"Bất luận như thế nào, tôi phải mở miệng giúp việc này." Minh Ý nói.

"Vì sao?" Hinh Hinh lập tức hỏi.

"Bởi vì anh thiếu nhân tình cha Chiến Dã Ưng, hôm nay Chiến Dã Ưng để cho anh trả, anh nhất định phải tra." Minh Ý nói.

" Túi sách các cậu bị cướp đoạt khẳng định cũng là Chiến Dã Ưng sắp xếp, làm không chê vào đâu được, thực ra quá trình trùng hợp, Chiến Dã Ưng dụng ý khó lường." Tô Nhân nói.

"Anh và Hồng Khẩu Hương Tử là cái giao tình gì?" Hinh Hinh hỏi lại.

Tô Nhân im tiếng, hiển nhiên vấn đề như vậy không thích hợp cô đến trả lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.