Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 296-1: Nói phản bội là có thể phản bội



Editor: Quỳnh Nguyễn

"Ba, mẹ, nơi này của con có chứng cứ, chứng minh từ lúc 25 năm trước Mạn Vân cũng đã phản bội con, hơn nữa Nhất Hạ không là con gái của con, là dã chủng cô và người đàn ông khác sinh." Minh Văn Hiên lớn tiếng nói, "Con tuyệt không có thể tiếp tục kéo dài cùng cô, người phụ nữ này tất phải rời khỏi Minh gia."

"Con muốn ly hôn vậy ly hôn đi!" Minh Chí Côn thần kỳ bình tĩnh, "Con và Mạn Vân thương lượng đi, các con cũng lớn như vậy, muốn làm như thế nào liền làm như thế, chúng ta đã không thể nào quản nhiều như vậy, mình quyết định đi!"

Minh Văn Hiên vốn hùng hổ tới đây, kết quả cha lời này như một chậu nước lạnh giội tới đây, ông đứng ở ngay tại chỗ.

Tống Mạn Vân vốn đang có chút hoảng, nhưng con gái đã gọi điện thoại cho bà, bà mơ hồ cũng có chuẩn bị tâm lý, ngược lại bà bình tĩnh không thể lại bình tĩnh. Chỉ nói nói: "Vậy thì ly hôn đi, đừng lấy Nhất Hạ nói, ông thương tổn cô còn chưa đủ sao?"

"Đó là bởi vì cô căn bản là dã chủng, không là con gái tôi." Minh Văn Hiên lớn tiếng nói.

"..." Tống Mạn Vân nghe lời này, hốc mắt đều đã đỏ, bà nhìn chồng. Trước con gái còn hỏi bà, vì sao vẫn còn lưu luyến cái nhà này, cuộc hôn nhân này. Mà giờ này khắc này, nhìn chồng không ngừng lặp đi lặp lại, bà thật sự có cảm giác thân tâm mỏi mệt. Đặc biệt lần nữa ông dùng dã chủng hình dung Nhất Hạ, đau đớn lòng của bà.

"Văn Hiên, con muốn phá cái nhà này thành mảnh nhỏ mới cam tâm sao?" Lão phu nhân nói xong, khóc ròng.

"Ba, mẹ không tin con sao?" Minh Văn Hiên khó hiểu cha mẹ phản ứng, một cái người phụ nữ sinh dã chủng, vì sao cha mẹ đều không có một chút phẫn nộ, ngược lại còn đang tại chỉ trích ông.

"A Nhất đã sớm cho chúng ta xem qua giám định, Nhất Hạ là người nhà chúng ta, Văn Hiên con muốn chịu Nhạc Vi lừa gạt bao lâu? Tâm cô gái kia rất xấu rồi, cô đã thao tác chúng ta đầy đủ, con cũng đừng lại náo loạn." Lão phu nhân nói.

"..." Minh Văn Hiên thế mới biết, Minh Ý đã sớm để lại hậu chiêu, cư nhiên trước tiên làm báo cáo tại nơi này, cho nên hiện tại ông làm những thứ này trong mắt cha mẹ đều đã có tâm cơ khác, bọn họ căn bản không tin mình.

"Con và Mạn Vân muốn ly hôn cũng có thể, các con thương lượng, không cần lại nói cùng chúng ta." Minh Chí Côn nói, "Tốt, các con đi đi. Chuyện vợ chồng các con, ba không muốn nghe."

"Ba, không cần bị A Nhất lừa, anh tâm cơ quá sâu rồi. Trước anh cũng nói Mạn Vân và họ Trình chỉ là bạn, kết quả bọn họ căn bản là có tư tình. Anh nói với mọi người đều là giả, chỉ có con tra được mới là thật." Minh Văn Hiên lớn tiếng nói.

"Văn Hiên, mẹ có thể van cầu con hay không, không cần náo loạn." Lão phu nhân nghe những lời này thật sự là đau lòng, "Con làm cho chúng ta sống lâu hai năm được không? Con muốn nói cái gì làm cái gì con đều đã đi làm, không cần nói cùng chúng ta. Mẹ và ba chỉ nghĩ muốn thanh tĩnh sống thêm hai năm, "

Minh Văn Hiên nhìn mẹ bộ dáng này, cũng có chút sững sờ, từ vụ án Nhất Kỳ, cha mẹ tinh thần không lớn bằng lúc trước. Trước kia cha còn có thể quản chuyện công ty, hiện tại nhưng là tuyệt không nhúng tay rồi. Công ty hiện tại là thiên hạ Minh Nhất.

"Ba, mẹ, không có chuyện gì con đi trước." Tống Mạn Vân cũng là tâm lạnh, vẻ mặt lãnh đạm nói, "Ông muốn ly hôn, hẹn tốt luật sư bàn lại đi."

"..." Minh Văn Hiên cảm thấy được mình giống đứa ngốc, mỗi câu ông nói đều không có người tin tưởng, cũng không có người đi hưởng ứng, ông ở Minh gia mà lại thành một vai hề.

Minh Ý đương nhiên biết cha trở về trong nhà đi náo loạn, lão gia tử gọi điện thoại cho anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.