Quan Thuật

Chương 1342



- Có lẽ nhanh chóng thương lượng với Trần Tiến Bình một chút, dù sao vẫn tốt hơn ngồi chờ chết. Nếu không, chúng ta cứ nhờ Phượng Quốc Hưng đi, tin rằng với năng lực của nhà họ Phượng, Cổ Hoài cũng phải kiêng nể.

Đặng Vân đột nhiên có vẻ hận nói.

- Đầu đất, Phượng Quốc Hưng nhận chúng ta sao? Phượng Bảo Sơn đã sắp nghỉ hưu, nhà họ Phượng lo thân còn chưa cong, nào có rảnh đi lo cho chúng ta. Vả lại nhà họ Phượng xem ra cũng khó có thể trở lại huy hoàng như thời xưa. Mau sắp xếp lại tài liệu, đây là đường ra duy nhất

Thái Hoa mắng một câu, hai người vội vàng sửa sang lại tư liệu.

Buổi sáng, ngày 31 tháng 1, Diệp Phàm tới Hải Châu.

Đầu tiên là triệu tập các đồng chí trong ban Tổ chức cán bộ tổ chức cuộc họi để nghe báo cáo có liên quan, đương nhiên, cũng đưa ra một số chỉ thị, toàn nói chuyện công tác an toàn.

- Khách mời thế nào, mời những người gì?

Diệp Phàm nhìn người phụ trách Trương Lâm Hoa một cái.

- Tất cả các lãnh đạo Tỉnh ủy và nhân vật số một cấp Sở, cấp cục chúng tôi đều gửi giấy mời, đương nhiên, còn bao gồm nhân vật số một của các thành phố, cùng với lãnh đạo ban Tổ chức của các thành phố. Bên phía ban Tổ chức cán bộ chúng tôi cũng gửi giấy mời, tuy nhiên, nghe họ nói gần cuối năm không rảnh để đến. Bảo chúng tôi tự mình tổ chức tốt, quan tâm đến công tác an toàn là được.

Trương Lâm Hoa nói, nhìn Diệp Phàm một cái còn nói thêm:

- Còn năm thành phố có vận động viên và cổ động viên chúng tôi đã thống kê, chắc mỗi thành phố trấn mang đến không đến một nghìn người, đây là đăng ký trong danh sách, tôi đoán bọn họ có thể đến nhiều người hơn. Chắc người ở thành phố Kim Mã sẽ đến vài nghìn người, việc này không thể thống kê.

- Sân bãi chứa được bao nhiêu? Nhất định phải sắp xếp tốt. Nói với đồng chí phụ trách bên Kim Mã một chút, Cục công an tất cả phải đúng thời gian.

Mặt khác, tôi đã nói qua với Đội trưởng Vương Triều của Sở Công an, chiều nay anh ta sẽ mang đến hai chi đội cảnh sát, ngoài ra cảnh sát có vũ tranh bên kia cũng đến hai chi đội.

Sở cảnh sát tỉnh là việc chính, Cục Công an thành phố Kim Mã phụ trách phối hợp bảo vệ và duy trì trật tự. Nhất định phải bảo đảm an toàn, không thể bị thương một người, không thể…

Diệp Phàm vẻ mặt nghiêm túc truyền đạt mệnh lệnh, nhìn mọi người, nói thêm:

- Lãnh đạo Tỉnh ủy sẽ đến nhiều hay ít?

- Việc này không thể xác định. Lúc gửi giấy mời họ đều trả lời nếu rảnh sẽ đến

Trương Lâm Hoa mặt gặp nạn.

- Ngược lại thất khó có thể xác định, có rảnh sẽ tới không thì thôi.

Diệp Phàm tự nói một câu, khoát tay áo nói

- Thôi vậy, mặc kệ tới hay không, nên sắp xếp thế nào thì phải sắp xếp cho tốt. Còn nữa, các anh đem một số giấy mời còn trống đến cho tôi. Mặt khác lập tức triệu tập người phụ trách của năm thành phố đến họp thông báo quy tắc trận đấu.

Không lâu sau, Bí thư thành ủy toàn bộ năm thành phố đến rồi.

Khi Trương Lâm Hoa vừa mới tuyên bố quy tắc hoàn toàn xong, mọi người lập tức xôn xao.

Bí thư các thành phố đều nói:

- Trưởng ban Diệp, năm đơn vị khác tổ chức đại hội thi đấu thuyền rồng cũng không như thế. Thuyền rồng trong đại hội thi đấu sao có thể cho xuống nước, nếu xảy ra vấn đề liên quan đến an toàn thì làm sao bây giờ?

- Đúng vậy, trách nhiệm an toàn nặng như núi Thái Sơn. Nói trắng ra là, lãnh đạo chúng ta sợ nhất gặp chuyện không may về an toàn. Làm cho dù tốt, thì không may gặp chuyện không an toàn thì chính là phiền toái lớn nhất. Nhẹ thì phạt nặng, nặng thì mất mũ, mất chén cơm cũng không phải nói chơi. Trận đấu thuyền rồng quan trọng ở thuyền rồng, sao có thể làm, còn có thể xuống nước, việc này biến thành cái gì, còn không giống đại hội thi đấu thuyền rồng.

Bí thư thành phố Kim Mã Chu Tiềm thiếu chút nữa hét lên.

- Ừ, bây giờ đang là mùa đông, nếu người chết đuối thì làm sao bây giờ?

Bí thư thành phố Xuân Dương Cao Lâm là người có Cổ Hoài chống sau lưng, nói chuyện không khách khí. Nguồn truyện: Truyện FULL

Cuối cùng, Bí thư thành phố Ngư Đồng và Bí thư thị xã Thiên Đông Phí Thủy Đông xem ra là nghĩ cùng ở thành phố Ngư Đồng với Diệp Phàm nên không nói gì, những đồng chí khác đều có chút tức giận bất bình.

Đương nhiên, vì toàn người có người đỡ sau lựng, thấy Diệp Phàm mặt non, một đám đều có chút không phục. Căn bản là không đối đãi với Diệp Phàm như một Phó trưởng ban.

- Bộp, bộp

Hai tiếng vỗ tay xuống mặt bàn, mấy người Bí thư trong hội trường nhìn thấy Diệp Phàm như vậy lập tức không dám nói gì.

- Là các anh tổ chức hoạt động hay là Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tổ chức hoạt đông, các anh xem các anh xem, một đám người không có chút tổ chức kỷ luật. An toàn, an toàn, chẳng lẽ tôi không lo lắng an toàn sao? Việc đó, chúng ta đều nghĩ đến, không cần các anh lo lắng. Còn nữa, nếu có ai thấy không hài lòng có thể lập tức rời khỏi đây, đây là đại hội thi đấu thuyền ròng, không bắt buộc các anh phải tham gia.

Diệp Phàm giơ tay đập nhẹ trên bàn hai cái, nhìn mọi người môt cái nói:

- Việc này cứ quyết định như vậy.

Đừng nói với tôi là các anh đã chọn ra đội viên thuyền rồng sẽ không bơi lội chứ? Lần này tổ chức hoạt đông, chúng ta vì sao chọn địa điểm này, chính là bởi vì nơi này nước cạn.

Toàn bộ ngã xuống cũng ngập không chết người. Các anh nói xem, nước sâu một mét rưỡi có thể làm chết đuối đội viên thuyền rồng sao? Vừa rồi Chủ nhiệm Trương Lâm Hoa đã thông báo cho tôi về chiều cao của các vận động viên thấp nhất cũng 1m8.

Cao 1m8 bị mức nước sâu 1m5 làm cho chết đuối, đó thật sự trở thành trò cười lớn cho thiên hạ. Còn buồn cười, có ai muốn rời đi, nếu rời đi thì đến chỗ Chủ nhiệm Lâm để thông báo.

Quả thật không muốn nói, đội dự thi phải theo các quy định chung đã được đặt ra. Thái độ giống như các anh thì thế vận hôi O-lym-pic sẽ không tổ chức được.

Lập tức, năm đồng chí ở đây đều không nói gì. Vài người ban đầu muốn bắt nạt Diệp Phàm không biết tình hình, không thể tưởng được trong lòng Diệp Phàm sáng như gương, cái gì đều biết.

Không lâu sau, năm vị đồng chí đều rời khỏi trở lại nơi nghỉ liền triệu tập đội viên bàn bạc đối sách.

Đây đương nhiên là chủ ý thúi của Diệp Phàm, nếu với nãm ngýời này Bí thý Triệu Xýõng Sõn ðều không hài lòng, Diệp Phàm đã nghĩ đến loạn quyền đánh chết sư phụ già. Tốt nhất là khuấy đục nước, cuối cùng, năm đội thì năm đội phạm quy bị loại. không có người thắng, cũng không có kẻ bại.

Giải thích tốt với Triệu Xương Sơn, cũng giải thích tốt với người đứng sau lưng của năm người. Ít nhất biện pháp này với Diệp Phàm mà nói vẫn là tốt. Phải biết rằng, bất luận làm như thế nào cũng đắc tội với người. Hơn nữa, Diệp Phàm còn phát hiện một hiện tượng kỳ lạ.

Hoạt động có thể quyết định mũ cán bộ như thế này, theo lẽ thường mà nói đã có người đến chỗ mình để vận động bên ngoài. Ban đầu biết vậy, Diệp Phàm đã làm tốt tắt máy chuẩn bị.

Không nghĩ vài ngày trôi qua, không ngờ không có ai đến van xin đi cửa sau hộ. Điểm này có vẻ không bình thường. Sự khác thường tất có vấn đề, Diệp Phàm sau khi suy nghĩ mới hiểu. Xem ra, đại hội thi đấu thuyền rồng lần này chính là một trò đùa của lãnh đạo Tỉnh ủy.

Nếu muốn chơi, vậy theo chân bọn họ chơi tốt. Bởi vậy, biện pháp này còn khá vừa phải, Diệp Phàm phải vắt hết óc mới nghĩ ra như vậy, một ý tồi đến, cũng thật là sự tính toán chu toàn.

Cho nên, cũng có quy định nghiêm khắc về phạm quy.

Đương nhiên, phương án Diệp Phàm muốn làm không đến nửa tiếng sau rơi vào tai các vị lãnh đạo.

- Hắn rốt cuộc muốn làm gì?

Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Lỗ Đông Lai vẻ mặt khó hiểu, ngồi trên sô pha nhấp một ngụm trà.

- Ha ha, chuyện lần này chính tôi cũng không đoán ra hắn làm gì. Người thanh niên ý đồ xấu thật không ít

Triệu Xương Sơn trong giọng nói không ngờ có ý khen ngợi, việc này khiến Lỗ Đông Lai khá khiếp sợ, nghe giọng này của Triệu Xương Sơn cũng khá là khó.

- Bí thư Triệu, phỏng chừng lão Uông và lão Quản sẽ tức giận đến phun huyết?

Lô Đông Lai thản nhiên cười nói.

- Việc này không rõ ràng lắm, việc đó phải hỏi Chủ tịch tỉnh Uông và Bí thư Quản, ha ha ha…

Triệu Xương Sơn mỉm cười sang sảng.

- Bí thư Triệu, chung kết đại hội thi đấu thuyền rồng xem ra cũng là lúc xác định các vị trí quan trọng đi?

Lỗ Đông Lai hơi có vẻ lo lắng.

- Gần như thế, cuối năm giải quyết trước đi. Nếu không, khiến các vị cán bộ nhiều năm quá không tốt. Vẫn huyền tâm sao có thể công tác tốt. Mỗi ngày chạy quan muốn quan, công tác tất nhiên sẽ không có sức mạnh. Chính trực cửa ải cuối năm, hết thảy cầu ổn

Triệu Xương Sơn thản nhiên gật đầu.

- Bí thư Triệu, tôi xem người ta sẽ đem tính toán trên đầu anh

Lỗ Đông Lai lại nói, không ngờ như cười như không.

- Ha ha, tính thì tính, chỉ cần sắp xếp nhân sự có thể thuận lợi tiên hành, tôi nợ bao nhiêu đều không vấn đề. Tuy nhiên, người này cũng khá lợi hại, như thế nào có thể nghĩ ra chủ ý xấu này?

Triệu Xương Sơn cũng có chút khâm phục.

- Thật sự không phải anh bày mưu đặt kế?

Lỗ Đông Lai có chút kinh ngạc.

- Lão Lỗ tôi là loại người như vậy sao? Việc này mọi người không phải đã bàn bạc, Ai giữ nguyên ai bị loại. Lại nói tiếp một hồi trò chơi quan trường, lại nói tiếp cũng là kiểm tra một chút năng lực các vị cán bộ tổ chức lãnh đạo trò chơi.

Triệu Xương Sơn nói chuyện,nhìn Lỗ Đông Lai cười nói

- Anh thấy không, tất cả mọi người không hành động chứng minh tất cả mọi người tuân thủ quy tắc trò chơi.

Việc này, không có tường nào ngăn được gió lùa qua. Người phá quy tắc trò chơi phải bị loại. Quản Nhất Minh chỉ thị Ngưu Sâm ngấm ngầm ám chỉ Diệp Phàm.

Đã cho tôi là lão hồ đồ có phải không? Còn nữa, đồng chí Cổ Hoài ở ban Tổ chức cán bộ không có ứng cử viên vừa ý đều mở tiệc trên mặt.

Hắn cho rằng không lên tiếng diễn trò cá biệt. Chánh văn phòng đưa tài liệu cho Cao Lâm bày đặt thế nào có phải hay không, hừ.

- Cổ Hoài quá vô xỉ, tài liệu Cao Lâm đã thảo luận từ trước ở ban Tổ chức cán bộ, rõ ràng hội nghị lần này không phải thảo luận chuyện của Cao Lâm cũng sai người đưa tài liệu của Cao Lâm Đồng đến, ngốc cũng có thể hiểu được dụng ý. Tuy nhiên hình như Diệp Phàm không để ý đến y

Lỗ Đông Lai không khỏi mắng.

- Không để ý đến y nên hắn ngày ngày vất vả gần đây không phải là chuyện chế độ cho người ra quân náo loạn sao

Triệu Xương Sơn thản nhiên nói, trong lòng dường như rõ ràng. Đối với chuyện xảy ra nổi bật, Triệu Xương Sơn đương nhiên chú ý.

- Việc này Phó trưởng ban Diệp khó vượt qua, Bí thư Triệu, đến lúc đó nếu không kéo hắn một phen

Lỗ Đông Lai nói.

- Lần này chế độ người ra quân có vấn đề, một tháng muốn giải quyết cũng khó khăn. Đổi lại người ta cũng không khác gì, một Phó trưởng ban như Diệp Phàm hai năn giải quyết vấn đề này cũng khó, là có chút làm khó hắn. Tuy nhiên, muốn nói kéo hay không kéo hắn, tôi muốn xem hắn lần này thể hiện ở đại hội thi đấu thuyền rồng, hừ

Triệu Xương Sơn đột nhiên kiềm chế ý cười vẻ mặt nghiêm túc.

- Ừ,nếu hắn có thể lĩnh hội ý tứ của Bí thư Triệu chúng ta liền kéo hắn một phen. Nếu một chút ý tứ của lãnh đạo đều không lĩnh hội được, thì loại a đầu này kéo cũng vô dụng.

Lỗ Đông Lai đương nhiên hết thảy hành động đều nhìn ánh mắt Triệu Xương Sơn. Bởi vì mũ y chính là nhà họ Triệu nhấc lên, không có nhà họ Triệu, Lỗ Đông Lai không có mũ ủy viên thường vụ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.