- Đúng, thứ của nhà họ Hồ rất giá trị, nếu như có thể mang về tổ đặc nhiệm mà thuẫn dưỡng ra một loạt.
Về sau có làm nhiệm vụ thì cũng có thêm nhiều thủ đoạn tấn công có phải không? Mà, “Hàn Sơn vương” mà được gắn lên trên máy camera thì cũng giống như máy bay trực thăng loại nhỏ.
Tính tự động của nó còn hơn cả trực thăng không người lái. Mà tính ẩn náu còn cao hơn rất nhiều, một con chuồn chuồn bay tới thì anh không thể nghi ngờ nó là “lính trinh sát” của một nước nào đó chứ.
Đầu óc của nhà họ Hồ đúng là hữu dụng, có lẽ ngay cả tổ tông của ngũ độc giáo cũng không nghĩ ra được phương pháp này.
Diệp Phàm nói.
- Thứ này tốt như vậy, nếu muốn nhà họ Hồ đưa hết cho chúng ta chắc chắn là không thể nào. Tôi nghi ngờ họ đã thèm cây sáo này rồi, có thể nào họ sẽ động thủ không. Đến lúc đó chúng ta thảm rồi.
Lang Phá Thiên nói.
- Không sợ, họ có đường của họ, ta có lối của ta. Đến lúc đó làm không ra gì thì cũng là do họ tự tạo thành.
Diệp Phàm xua tay nói.
Lang Phá Thiên và Đường Thành nhìn nhau không hỏi gì nữa, đây là bí mật của Diệp Phàm, ngay cả bạn bè thân thiết cũng không thể hỏi.
9 giờ sáng ngày thứ hai, sân đấu không còn lại một chỗ ngồi.
Một chỗ tiêu chuẩn là của người có bộ râu người Nhật, hôm nay đứng trên võ đài mặc áo võ sĩ rộng thùng thình.
Trên đầu người này còn có cái bờm to như đuôi sam to bằng tay em bé.
Có vẻ rất trang trọng. Còn đối với Diệp Phàm, thì chẳng có tư thế gì.
Diệp Phàm có vẻ mặt kiêu ngạo, cũng chẳng thèm nhìn thẳng vào đối thủ. Hai người còn chưa ra tay mà đã so khí thế kiêu ngạo rồi.
Cách sàn đấu không xa có một phòng VIP, có người mặc bộ Vest chỉnh tề, tuấn tú đang nhin về phía sàn đấu.
Bởi vì phòng ngoài nói là lợi hại, trong cuộc thi cuối cùng của vòng đấu bảng, cũng là người đạt danh hiệu đệ nhất của cuộc thi, chắc chắn về nhất của đội đông sẽ phải gặp về nhất của đội tây.
Đương nhiên là Phil sẽ quan tâm nhiều đến trận đấu Không trạch nhất lang.
- Spieast, ông thấy trận này có gì đáng xem không?
Phil quay lại hỏi Spieast, ông ta là quản gia đồng thời đảm nhiệm kinh tế của Phil, thực ra là một nhân vật lắm mưu nhiều kế. Nhưng ánh mắt của người này lại rất cay độc. Trong vòng mấy năm ngắn ngủi Phil xuất đạo mà ông ta đã đưa ra bao nhiêu sách lược, kiếm không ít tiền.
- Đểm lớn để mà xem chắc không có. Tuy người ra là người trong bộ lạc châu Phi nhưng đã thắng liên tiếp mấy trận rồi.
Chỉ trong một thời gian ngắn mà đã trở thành quyền vương 7 sao. Nhưng tôi xem trận đấu của anh ta và Riehl thì đúng là Riehl quá khinh địch rồi.
Nếu như dùng tiếng Hoa mà nói thì nó chính là “thuyền lật trong mương”. Hơn nữa, chúng ta cũng thấy, Tháp tư kia không có động tác võ thuật nào giống quyền anh.
Dường như toàn dựa vào sức của anh ta.
Spieast nói.
- Phil, cậu nói xem sau mấy chiêu sẽ thu phục?
Lúc này một người hói đầu bên cạnh Phil liền bỏ điếu xì gà ra hỏi.
Nếu nhìn theo chỗ ngồi thì địa vị của người này còn cao hơn cả Phil. Bởi vì Phil ngồi ở bên trái của người này, còn người này lại ngồi ở vị trí chủ. Như vậy lai lịch của người này không nhỏ.
Ông ấy là Phó cục trưởng cục tình vào CIA Hoa Kỳ, phụ trách mảng châu Á.
- Cục trưởng, nếu như tôi đoán không nhầm thì Tháp già kia không quá mười chiêu sẽ thắng. Nếu mà hắn ta mạnh hơn nữa thì càng tốt, ít nhất còn khiến tôi thấy được thủ đoạn kịch liệt của Không Trạch. Tiện tham khảo một chút, thật đáng tiếc.
Phil có chút nuối tiếc lắc đầu.
- Đúng, Tháp Bố Tư quá ngông cuồng rồi, cũng là quá kiêu ngạo. Loại người này nếu gặp phải đối thủ mạnh thì chắc chắn là thảm rồi.
Nhưng, người này xuất thân từ một bộ lạc mà có được thành tích như vậy là không tồi chút nào.
Nếu như hắn ta đồng ý gia nhập vào tổ của chúng ta thì cũng sẽ là một hạt giống tốt. Tôi sẽ khiến hắn ta trở thành một trong những tình báo giỏi nhất của CIA.
Cục trưởng nói đến đây nhìn Phil và cười nói:
- Đương nhiên cậu là á quân của chúng ta rồi, nhưng gần đây ta cũng nghe nói Decker rất hứng thú với cậu phải không?
Decker là tổ trưởng mới của đội hành động đặc biệt của Hải Lang – Hoa Kỳ.
- Ông ấy muốn tôi gia nhập vào Hải Lang, nhưng…
Phil nói đến đây liền cố ý dừng lại.
- Bên họ có thể làm gì cho cậu, bên tình báo chúng tôi cũng sẽ không để cậu phải thiếu. Phil, làm người phải có lương tâm.
3 năm trước khi mới tham gia cậu cũng là một người mới, tôi đã nhìn ra cậu và không tiếc mà bỏ ra số tiền lớn để đào tạo cậu.
Trong ba năm đó, cậu từ một quyền sư bình thường đã trở thành 8 sao. Chúng tôi đã bỏ ra không ít công sức.
Mà, tôi cũng biết cậu là người có thực lực, cậu ít xuất hiện đi chút. Lần trước cậu ít ra mặt là để bây giờ có thể đứng cao trong Mã lệ châu nạp này.
Decker có thể cho cậu cái gì? Huống chi, bên ngoài cậu chỉ là một quyền vương thông thường.
Thu nhập của cậu chúng tôi cũng chỉ lấy hai phần, coi như là hoa tiêu mà chúng ta trải đường cho cậu.
Cục trưởng có chút bất mãn khi Phil có thái độ như thế. Như kiểu anh ta có giá lắm.
- Cục trưởng yên tâm, con người tôi còn có tình có nghĩa. Đương nhiên tình nghĩa là tình nghĩa, 3 năm nay tôi cũng đã kiếm cho Cục không ít tiền.
Huống hồ, nếu như Hải Lang đưa ra giá cao hơn gấp đôi các anh thì Phil tôi cũng sẽ đưa ra sự lựa chọn lần nữa.
Đương nhiên, tôi cũng biết cục trưởng ngài, tôi sẽ không quên ơn đó. Cho dù ở bất cứ nơi đâu, chúng ta vẫn sẽ là những người bạn tốt.
Còn nói đến Lang Hải, tôi biết họ có lòng. Về mặt này không muốn cục trưởng phải nhọc công giới thiệu.
Phil nói, có chút kiêu ngạo.
Cục trưởng có chút tức giận nhưng vẫn bình tĩnh nói:
- Hải Lang có thể đưa ra giá gấp đôi bên này thì cậu cứ đi.
Nhưng tôi tin rằng Decker sẽ không thể làm được như vậy. BỞi vì họ chưa chắc có tiền bằng chúng ta.
Thời đại này cái gì cũng phải tiền. Không có tiền thì không làm được gì.
Huống chi, ở bên này cậu còn là số một, nhưng nếu như cậu đến với Hải Lang thì không còn là con át chủ bài được nữa.
Bọn họ còn có nhiều cao thủ về dược phẩm. Ví dụ như làm đêm, cậu có dám nói đều thu phục được họ không?
- Một ngày nào đó tôi sẽ đánh đêm, khiến họ phải đái ra quần. Một người chuyên về thuốc thì có gì chứ. Không chừng khi nổ một phát lại xong đời. Mẹ nó, trước mặt ta đây cũng chỉ là một cọng lông mà thôi.
Phil như kiểu bị đánh vào trúng chỗ đau. Hắn nắm tay lên, gồng nói.
- Không phải vội, chắc chắn sẽ có một ngày như thế. Nhưng theo như chúng ta đoán thì “tử vong chi thần” của đội đặc nhiệm A chắc chắn sẽ đến Mã lệ châu nạp.
Tôi và Decker cũng đang âm thầm quan sát, nếu như ai có thể xử lý được hắn ta thì đị vị của tổ chức chúng ta sẽ bị ông ta thay thế.
Cho nên lần này rất quan trọng. Phil, cả Spieast nữa, các cậu phải để ý cho kỹ.
Chỉ cần phát hiện ra dấu vết của hắn ta phải lập tức ra tay trước. Decker thế nào, anh ta vừa lên nhận chức.
Chắc chắn là còn chưa thuần thục trong tổ. Mà Gris lại không phục.
Cục trưởng hừ nói.
Lão Gris là tổ phó thứ nhất của Hải Lang.
- Đúng, Brown vừa rút lui, vốn quan hệ của hai người này rất tốt, hai người họ cũng là hai người bạn nối khố của nhau.
Khi Brown nhận chức cũng đã đề bạt ông ta. Không ngờ Decker lại một tay cướp hết. Mà ngày trước Decker làm nhiệm vụ trong Bộ quốc phòng.
Đây chính là khúc dạo đầu mà bộ quốc phòng muốn quy Hải Lang lại. Nhưng thời thế thay đổi rồi, trước khác, nay khác. Decker ngày trước trong Bộ quốc phòng đương nhiên là người trong quân đội.
Nhưng bây giờ khi vào Hải Lang rồi thì đương nhiên đã cường tráng hơn. Bộ quốc phòng muốn khống chế anh ta cũng không phải dễ.
Spieast nói chen vào, thực ra ông ta cũng là người trong cục tình báo. Đó là do cục trưởng cử đi để phối hợp với Phil.
- Đương nhiên là vậy rồi. Decker là tổ trưởng của Hải Lang. Mà lại còn là người chịu trách nhiệm trực tiếp của Bắc Cung.
Nếu như ông ta không bán đi ai thì ngay cả Tham mưu trưởng của quân đội cũng không có cách nào cả. Quân đội muốn quy Hải Lang về nhưng Hải Lang chắc chắn không chịu.
Cái này lại hoàn toàn khắc với việc làm vợ hai. Thời đại này rồi ai còn tự nguyện làm bà 2 nữa chứ.
Mà các vị lão thành trong quân đội nhiều rồi. Nếu như Hải Lang quy về quân đội đương nhiên quyền lực của Decker sẽ giảm đi một nửa.
Tự nhiên lại trở thành thuộc hạ phía dưới cơ quan cũ. Đương nhiên trong việc này thì thái độ của Bắc Cung đúng là rất quan trọng.
Có thể Bắc Cung không khiến Hải Lang quy về bộ quốc phòng. Đây cũng là kết quả của việc duy trì cân bằng quyền lực.
Phil hừ nói.
- Lầu Năm Góc cũng không nhỏ mà.
Spieast thở dài nói.
- Bọn họ tự nhận Hải Lang vốn là thuộc hệ thống quân đội nên muốn họ quay về quân đội là chuyện bình thường.
Họ không muốn thấy Hải Lang độc lập riêng mà nhận sự cai quản trực tiếp của Bắc Cung. Nhưng Bắc Cung cũng không muốn Hải Lang trở về Lầu Năm Góc.
Cứ để mình tự quản có phải thoải mái hơn không?
Cục trưởng nói.
- Cục trưởng, cái này đúng là phức tạp. Theo như tình hình hiện tại, tôi chỉ muốn trở thành quyền vương đệ nhất, không tham gia vào vòng lộn xộn đó làm gì.
Bộ ngành của nước ta đã có quá nhiều rồi, Lầu Năm Góc, Bộ Quốc Phòng, Cục Tình Báo, lại còn cả lục quân, bộ đội đặc công…
Những bộ ngành này cứ làm loạn lên, rồi ngay cả những chuyện chơi bẩn, chơi đểu nhau cũng có thể làm được.
Đấy đều là bộ ngành quốc gia, sao lại không thể sống hòa thuận được với nhau.
Phil có chút buồn phiền nói.
- Phil, bây giờ cậu có muốn cởi bỏ cái mũ CIA cũng không được. Nên hãy chuyên tâm để mà làm tốt nhiệm vụ.
Mà, cậu vẫn là quyền vương cơ mà. Trong cục lại không có nhiều nhiệm vụ để cậu phải làm.
Thực ra cậu là một pho tượng thần của Cục tình báo. Còn gì không phải là tự nhiên nữa, có thân phận cục tình báo thì làm gì cũng sẽ thuận tiện hơn.
Và Lầu Năm Góc, hay Hải Lang cũng không thể thái độ với cậu. Nếu như cậu chỉ là một quyền vương thông thường thì sẽ gặp phải nhiều vật cản hơn thế.
Có được ắt có mất. Nhưng những gì cậu đạt được lại nhiều hơn những thứ mất đi rất nhiều.