Trong phòng khách có mấy cái ghé, lúc này có mấy người ngồi trên ghế nói chuyện phiếm. Từ hình ảnh Ngô Tuấn cũng cấp Diệp Phàm có thể khẳng định trong đó không có chủ nhà của nhà họ Phác hiện giờ Phác Nguyên Thông.
Chẳng qua Diệp Phàm nghe không hiểu tiếng Hàn, nghe một chút hình như là nói chuyện làm ăn. Cảm thấy vô vị nên tiếp tục đi vào trong.
Tiếp tục đi vào phía trong, hai bên có một cái sân, Diệp Phàm quan sát phát hiện có lẽ là phòng bếp và phòng đọc sách.
Cứ tiếp tục đi, phát hiện phía sau ngôi nhà được bao quanh bởi bức tường. Bên trong còn có một nhà ở, phạm vi trên dưới hai trăm mét vuông.
Theo Diệp Phàm suy đoán dựa vào kiến trúc Trung Quốc, tường này vây quanh có lẽ để xác định nhà của chủ và các ngôi nhà của những người khác trong gia đình.
Đi một vòng, quan sát gần hết.
Nhưng, đi qua một sân nhỏ độc lập cũng nghe bên trong có một giọng nói.
Diệp Phàm đi vào, phát hiện một cô gái ôm búp bê đi giữa những ngọn núi giả đang nói nhảm như một người điên.
Bên cạnh là hai cô gái giống như là người hầu hình như rất sợ cô gái này. Đúng lúc này, cô lại quyền đấm cước đá đối với hai người hầu.
Ngoài ra còn cả cắn, cô gái này thật đúng là dùng cả chân tay và miệng. Hai cô người hầu không dám ra tay, sợ tới mức chạy trốn vòng quanh núi giả.
Nhưng, cô gái điên kia rất hung hắn, nếu để cô bắt được liền nguy, hai cô hầu cứ việc chạy, nhưng cũng không dám rời núi giả.
Kết quả bị cô gái điên cắt cho cả người đều là máu. Còn cô gái kia vẫn đang đuổi, ngay cả Diệp Phàm thấy đều khó chịu. Con dơi cố ý đi qua thay đổi một tảng đá để ngáng chân cô gái kia.
Cô gái điên không cẩn thận đá vào con dơi của Diệp Phàm, bụp một tiếng ngã xuống đất, búp bê trong tay bay xuống nước.
Cô gái khóc rống lên nhảy xuống hồ nước. Nhưng làm Diệp Phàm hoảng sợ, nếu cô gái này không biết bơi chết đuối thì mình thành người gây ra chuyện xấu.
Hai cô hầu sợ đến mức hét lên kêu cứu mạng. Có lẽ hai cô không biết bơi, đứng trên bờ kêu cứu không dám xuống nước.
Ông lão không ngờ không có chút biểu hiện nào vẫn tiếp tục công việc của mình. Hơn nữa, rất cần mẫn, dưới đất có lá rụng ông lão còn ngồi xuống nhặt.
Diệp Phàm thầm nói quả nhiên hắn đoán không sai, khó trách Phác Nguyên Thông cũng không so đo. Cùng một ông lão tàn phế đáng thương so đo làm gì.
Cứ đi theo Phác Nguyên Thông, cuối cùng không ngờ xuyên qua phòng đến sau núi. Sau núi là một khoảng trống.
Làm như vậy để làm gì? Diệp Phàm trong lòng khó hiểu.
Đúng lúc này, Phác Nguyên Thông không ngờ đi đến giữa khu đất trống. Diệp Phàm phát hiện ở giữa này không ngờ cũng đặt một hình bát quái tròn trên mặt đất, giống với hình trên cánh cửa. Chẳng qua cái này rất lớn, có lẽ đường kính phải trên hai mét.
Nhìn từ không trung nhìn lại, giống như là một quả cầu bát quái màu trắng trên mặt đất.
Diệp Phàm phát hiện, Phác Nguyên Thông không ngờ quỳ giữa hình bát quái, dáng vẻ thành thực kính cẩn, quỳ lạy ba lạy hướng về phía vách núi. Miệng thì thầm cái gì Diệp Phàm cũng không hiểu.
Quái, bên trong vách núi chẳng lẽ có lão tổ tông của nhà họ Phác ở. Nhưng, Diệp Phàm phát hiện vách núi này ngoài hình bán nguyệt ra toàn bộ vách núi đều trống trơn không có dấu vết gì. Hình như chỉ là vách núi, bên trong không có vẻ nào có người.
Đương nhiên, bên trong có lẽ có gì đó. Diệp Phàm cũng không thể khẳng định bên trong không có người. Nếu không, Phác Nguyên Thông thần kinh hay sao đến lạy cái này làm gì?
Phác Nguyên Thông sau đó đứng yên lặng ngẩn người một chút, sau đó xoay người đi. Diệp Phàm lại đi cùng anh ta.
Nhưng, lần này không theo tiếp được vì Phác Nguyên Thông trở về phòng ngủ, nói chuyện với bà xã vài câu rồi ngủ.
- Có lẽ là quan hệ huyết thống, phàm là người nhà họ Phác chính tông thì bố trí này có thể cảm giác được. Cho nên bọn họ không việc gì, còn cậu thì có mặc dù là con dơi do nội khí ngưng tụ cũng cảm thấy. Bởi vì, bố trí này chính là dùng nội tức trong người, đối với nội khí đương nhiên rõ ràng.
Lô Định Tông nói.
- Người này có lẽ đã chết rồi?
Diệp Phàm hừ nói.
- Chết chắc chắn đã chết, hiện giờ xã hội này đi đâu tìm cao thủ Thoát thần cảnh. Nhưng, mặc dù đã chết người ta cũng lợi hại hơn một cao thủ tiên thiên như cậu nhiều lắm.
Giống như cậu nói Đán Phi Tử không phải đã chết rồi sao, người ta dùng cái gì có thể khống chế, thậm chí giết cậu.
Cao thủ như vậy không thể trêu vào, huống chi, bọn họ chắc chắn có con cháu. Trong đó chắc chắn có cao thủ, cậu chọc đến người như thế đừng để mất mạng.